Trung Nhị Bệnh Cùng Người Yêu Của Hắn

Chương 2: Chương 2: Trung nhị bệnh hắn làm bá đạo tổng tài




“Tổng tài, đây là hành trình ngày mai của ngài.”

“Được, để chỗ này đi.”

Bí thư đem đơn hành trình đặt lên bàn làm việc của Tiểu Hoàng, thời điểm đóng cửa cũng không quên hai mắt ngắm tổng tài của nàng.

Tay trắng dựng nghiệp, hành sự lôi lệ phong hành, không có tin đồn không tốt gièm pha, nói năng thận trọng, lãnh khốc cấm dục. (Won: Ai vậy...?)

Ngao... Thiệt là mê người.

“Chờ một chút, cô đánh rơi đồ,“ Tiểu Hoàng nhìn thấy cặp văn kiện của bí thư rơi trên đất, chẳng qua bí thư đã đi rồi.

Tiểu Hoàng liền đứng dậy, cầm kẹp văn kiện của bí thư, không ngờ rơi ra hai quyển sách.

Ân?

Tiểu Hoàng có chút nghi ngờ, nhặt lên sách, nhìn tựa đề.

“Bá đạo tổng tài yêu ta”, “Vợ nhỏ xinh đẹp của bá đạo tổng tài”

Đây là có ý gì?

Tiểu Hoàng tò mò, liền lên mạng tra xét một chút ý nghĩa của cụm “bá đạo tổng tài“.

À À... Tiểu Hoàng ở trong lòng gật đầu một cái, nguyên lai là như vậy a.

Tiểu Hoàng suy nghĩ một chút, thấy mình còn thật phù hợp tiêu chuẩn của một cái bá đạo tổng tài. Nhan trị cao, nhiều tiền, bá đạo.

Ở trên mạng bảo, bá đạo tổng tài rất lưu hành, cũng rất được hoan nghênh, vì để cho A Tráng nhà hắn càng yêu mình, Tiểu Hoàng quyết định đem bản thân chế tác thành một tên bá đạo tổng tài càng hợp cách.

Dường như có mấy lời bá đạo tổng tài rất hay thường nói, thế thì mình liền thử một chút đi.

Buổi tối, Tiểu Hoàng đang cùng A Tráng ở trên giường làm vận động.

Tiểu Hoàng nhớ lại thứ xem thấy ở trên mạng lúc xế chiều, liền trong quá trình “vận động”, hướng về phía A Tráng nói, “Ngoài miệng thì nói không muốn, vậy mà thân thể lại thành thực thế này”, “Tiểu yêu tinh, kẹp chết ta” vân vân mây mây các loại thí dụ về ngôn hành của bá đạo tổng tài.

Hắn cảm thấy như vậy nhất định sẽ khiến cho A Tráng càng hưng phấn, cũng sẽ càng thích mình.

Sau khi tắm xong, Tiểu Hoàng mặc một bộ áo choàng tắm bạch sắc, lộ ra ngực trắng nõn, trong lòng đang suy nghĩ, A Tráng mau nhìn a, ta hơi có một chút bắp thịt!

Chẳng qua là A Tráng nhà hắn dường như đang nhắm hai mắt cạn miên, Tiểu Hoàng trong đầu suy tính, liền đem ánh đèn trong phòng điều chỉnh thành mờ tối, tựa vào đầu giường, tay cầm một cái ly cao cổ, lay động chất lỏng màu đỏ ở bên trong.

Như thế này nhất định rất mị hoặc.

A! A Tráng không được ngủ nữa!

“Ngô...” A Tráng lật người, “Tiểu Hoàng...?”

“A Tráng, anh đối với trận tình ái hôm nay cảm giác như thế nào?” Tiểu Hoàng nhìn sàn nhà, để lại cho A Tráng một gò má tịch mịch mà hấp dẫn. (Tiểu Hoàng cảm thấy như vậy.)

“A?” A Tráng gãi đầu một cái, “Thật là... vô cùng tốt...”

Phát giác được do dự trong lời nói của A Tráng, Tiểu Hoàng trong lòng lộp bộp một tiếng, vội vàng quay đầu nói, “A Tráng, A Tráng, anh không hài lòng sao?!” Mắt ba ba nhìn A Tráng.

“Cũng không phải... Chính là hôm nay em có chút kì quái...”

“Kì quái?”

“Đúng vậy, em hôm nay sao lại thích nói nhiều... ặc... lời kì quái như thế... cái gì mà ngoài miệng nói không cần, anh cũng không có bảo không muốn a. Còn có tiểu yêu tinh... đây là từ dùng để hình dung một gã đàn ông thô kệch như anh sao... Nghe em nói mấy lời này, luôn có chút cảm giác không có biện pháp tập trung tinh thần...”

“...” Tiểu Hoàng nhất thời cảm thấy một trận thất bại, tựa như vừa mới bị mắc mưa to xong, lại gặp phải thiên thạch va vào trái đất.

“A Tráng~~~” Tiểu Hoàng ngã nhào vào người A Tráng kêu khóc, không cách nào mang đến cho người yêu một buổi làm tình hài lòng là một việc hắn không nhẫn nhịn được, “A Tráng, một lần nữa, lần này em... em nhất định sẽ không nói những lời đó nữa, em nhất định chỉ dùng hành động chinh phục anh!”

“Không... Không được!” A Tráng đỏ mặt, khước từ thế tới hung mãnh của Tiểu Hoàng.

“Phải được!” Tiểu Hoàng gặm lấy bắp thịt trên ngực A Tráng.

Dưới tình huống Tiểu Hoàng vững vàng giữ chặt không buông (tử triền lạn đả), Tiểu Hoàng cùng A Tráng bắt đầu lần thứ hai dây dưa triền miên tối nay.

- -----

Lời của editor: Từ đây trở đi, vì Tiểu Hoàng đã trưởng thành, mình sẽ đổi cách gọi Tiểu Hoàng từ “cậu” sang “hắn“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.