CHƯƠNG 24.
Vì vậy sự kiện y như kịch sử thi cẩu huyết ân oán tình thù hục hặc ám toán sóng to gió lớn mưa máu gió tanh này cứ thế kết thúc dang dở với màn thổ huyết của Lam Tinh Linh.
Sau đó một thời gian dài, trong game không hiểu sao bắt đầu lưu hành cái emo [gào khóc] này. Cứ hễ là câu nói của một cá nhân, phía trước nhất định sẽ kèm theo một emo [gào khóc], tần số xuất hiện cao nhất là khi đang kì kèo trả giá hay nhảy trúng hố gào đòi truyện. Còn về việc đương sự Ám Hương Phù Động thấy đầy màn hình emo [gào khóc] trong lòng sẽ cảm thấy ra sao thì cũng không còn thuộc phạm vi quan tâm của đám tiểu hào đồ ngọt. Bởi vì vừa tan cuộc, bọn họ đã chạy vào phó bản đóng cửa thả Tira rồi.
Vừa vào phó bản, Tira liền nói qua loa: Tranh thủ kiếm một bộ nữa cho Nguyệt Nguyệt.
Ý của những lời này chính là: Lễ phục đã cho ái đồ rồi.
Nguyệt Lượng cắn khăn tay, ghen tị nói: [gào khóc] Cao ca ca bất công quá đi.
Quyển Quyển và Dâu tây cũng hùa theo, Rừng đen: Bánh Gato, cậu là cái đồ trọng sắc kinh bạn.
Mousse Việt quất: Nguyệt Nguyệt cũng là sắc.
Quý Đạm thoáng ngượng ngùng, những người khác coi cậu là muội muội, nhưng Nguyệt Lượng biết rõ cậu là nam nha, không lẽ còn có mặt mũi tranh một bộ đồ với Nguyệt Lượng sao?
Tiêu Hà: Cái đó, hay lễ phục cứ để cho Nguyệt Nguyệt đi.
Bánh trung thu: Đừng, cậu cứ cầm đi. Mục tiêu của tớ là Phục cừu sáo trang cơ.
Phục cừu sáo trang, một bộ gồm tám món, là trang bị cực phẩm của thuật sĩ.
Nguyệt Lượng vừa nói vậy, vừa vội vàng gõ bàn phím, gửi tin nhắn mật cho Quý Đạm: Này, Tira không phải muốn theo đuổi cậu đó chứ.
Quý Đạm đại 囧: Cậu nghĩ nhiều quá rồi.
Nguyệt Lượng: Nhưng tớ nghe nói Tira chưa bao giờ nhận đồ đệ cả.
Trước đây cũng đã từng nói, bản chất của Nguyệt Lượng là ngự tỷ, nhưng cô ấy còn rất nhiều chuyện. Từ khi gia nhập Tám mươi lăm độ tây, cũng đã từng hỏi thăm không ít chuyện linh tinh.
Nghe nói, Tira rất ít khi để ý đến muội muội; nghe nói, Tira chưa bao giờ nhận đồ đệ; nghe nói, Tira chưa bao giờ mời người ta gia nhập công hội…
Những đoạn bát quái ở trên, đều do Phá Bát Quái cung cấp.
Cả ba điều này, chỉ ghi nhận có mình muội muội mục sư Tiêu Hà này đã công phá được toàn bộ.
Bánh trung thu: Rất khả nghi nha rất khả nghi nha!
Tiêu Hà: Nhưng hắn là vì muốn có danh vọng mới nhận đồ đệ mà…
Bánh trung thu: Mượn cớ, đều là mượn cớ!
Tiêu Hà: Là Quyển Quyển cùng Dâu tây rủ vào công hội…
Bánh trung thu: Nên mới nói hắn biết tận dụng thời thế!
Tiêu Hà: ……….
Tiêu Hà: Tỷ tỷ, chị không phải đã quên em là con trai đó chứ.
Bánh trung thu: ……..
Bánh trung thu: Xin lỗi, chị quên mất. Hà muội muội~~~
Tiêu Hà: 囧…..
Vì vậy, đoạn đối thoại này lại dừng lại dang dở ở đó.
Cuối cùng vẫn là Quý Đạm cầm lễ phục, nhưng cậu không mặc nó, mà vẫn chỉ để trong túi.
Lời của Nguyệt Lượng khiến cậu không khỏi nghĩ linh tinh. Tira rất tốt, Quyển Quyển, Dâu tây, còn cả Phá Phá và tất cả mọi người trong Tám mươi lăm độ tây đều đối xử rất tốt với cậu, cõ lẽ chỉ vì Tiêu Hà là một cô gái. Nếu như một ngày kia mọi người biết Tiêu Hà cũng chỉ là một acc nhân yêu, họ sẽ nhìn cậu thế nào đây?
Tên cặn bã lừa trang bị lừa tình cảm.
Quý Đạm bỗng cảm thấy vô cùng hối hận, nếu như ngay từ đầu không ngầm thừa nhận mình là nữ thì tốt rồi.
Nếu như vậy, có lẽ Quyển Quyển sẽ không mời cậu tổ đội, Tira sẽ không dẫn cậu thăng cấp, không nhận cậu làm đồ đệ hay tặng cậu đồ, thêm cậu vào công hội, càng không có bộ lễ phục Hoa lệ này.
Có lẽ Tira sẽ chỉ coi cậu như một người qua đường Giáp không liên quan gì tới hắn, cứ như khi hắn nhắc tới đại hào Trứng ốp tiêu sái của cậu: Tiêu Hà gì gì đó? Không ấn tượng.
Nghĩ tới đây, Quý Đạm bỗng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.