Liên tiếp hai
ngày, Lý Nguyệt Nga cùng Âu Dương Trì đều ở chỗ Lý thị “ngẫu nhiên” gặp
nhau. Lý thị là người như thế nào? Chỉ cần nhìn một lát liền hiểu được,
đôi mắt khôn khéo dừng ở trên người nhi tử cùng cháu họ đổi tới đổi lui, rất nhanh liền có chủ ý.
Lâm thị khi vừa mới bước vào cửa vài
năm còn đối với mẹ chồng nhất mực cung kính. Tuy nhiên mấy năm trở lại
đây, khi địa vị trong nhà đã vững vàng liền kiêu căng, đã thế lại còn
dám ra tay với Tước nhi, lão phu nhân cũng cảm thấy đã đến lúc phải áp
chế nàng ta rồi. Huống hồ quan chức như Âu Dương Trì con cháu đều sẽ làm việc lớn, lấy tám hay mười di nương cũng là bình thường, trong khi hiện tại hắn mới chỉ có hai người lại còn không sinh được hài tử. Lâm thị dù sao cũng xuất thân từ gia môn lớn, phải hiểu được đạo lý này. Nhưng lại suy nghĩ, Lý thị cảm thấy Âu Dương Noãn đối đãi với Lý Nguyệt Nga rất
vui vẻ, nếu bản thân muốn gả Lý Nguyệt Nga cho phụ thân nàng, cháu gái
trong lòng sẽ cảm thấy không được tốt lắm, nhưng thân là tổ mẫu lại cùng tôn nữ thảo luận vấn đề tiểu thiếp của nhi tử thì đúng là không ra thể
thống gì hết, vì thế trước hết bà sai Trương mama đi dò xét ý tứ.
Trương mama chủ động đi tìm Âu Dương Noãn, nói đông nói tây nửa ngày mới đi
vào chủ đề chính, nghiêm mặt lại nói: ”Đại tiểu thư, lão phu nhân rất
luyến tiếc Lý tiểu thư nên không muốn nàng ấy rời đi, vừa hay bên người
lão gia cũng thiếu một người tri kỷ…Chính vì người cùng Lý tiểu thư quan hệ rất tốt, lão phu nhân sai nô tỳ đến đây, hy vọng người không vì
chuyện này mà sinh ra hiểu lầm.”
Âu Dương Noãn nghe, khóe miệng cong lên, hoan hỉ vui mừng nói: ”Vậy phải chúc mừng phụ thân rồi…đã định ngày chưa?”
Trương mama thiết nghĩ sẽ tốn một ít thời gian để thuyết phục nàng, lại không
nghĩ Âu Dương Noãn sẽ có biểu hiện như vậy, nhất thời cảm thấy buồn bực, trên mặt lại mang theo nụ cười nói: ”Việc này còn phải xem ý của Lý
tiểu thư, đại tiểu thư cứ chuẩn bị tâm lý là tốt rồi”
Âu Dương
Noãn lôi kéo tay Trương mama, thân thiết nói: ”Tổ mẫu không có hỏi qua
cô cô trước mà lại đến hỏi ta, có thể thấy được trong lòng là nghĩ cho
ta. Về sau nếu lại có chuyện gì thì phái người đến nói với ta một tiếng
là được rồi, miễn cho Trương mama phải mệt nhọc đi một chuyến.”
Một bên Phương mama đem một cái hồng bao thật dày nhét vào túi Trương mama, nói: ”Đại tiểu thư tuổi hãy còn nhỏ, tâm tư lão phu nhân chỉ có mama là hiểu nhất, tiểu thư nếu có làm gì không đúng, mong mama nói giúp cho”
Trương mama cười híp cả mắt rời đi, Hồng Ngọc có chút không quen khi nhìn bộ
dáng tiểu nhân đó, thấp giọng nói: ”Loại người bợ cao dìm thấp này, tiểu thư đừng để ý làm gì”
“Càng là tiểu nhân, càng dễ cho ta lợi
dụng. Hồng Ngọc, người đừng coi thường những người này, bọn họ tương lai sẽ có tác dụng rất lớn” Nhìn bóng dáng Trương mama đã đi xa, tươi cười
thân thiết trên mặt Âu Dương Noãn liền biến thành châm chọc.
“Dạ, đại tiểu thư”
Cây củi này tiếp tục cháy thêm, Lâm thị nơi đó sẽ bốc hỏa càng vượng, đương nhiên, việc này phải tiến hành bí mật, như vậy thời điểm bộc phát mới
có lực sát thương .
Lý thị cứ đinh ninh Âu Dương Noãn sẽ mất
hứng, tuy nhiên xem ra nàng đúng là người thông tình đạt lý, càng làm bà cảm thấy chủ ý của mình đúng là không sai, liền giống như một tiếng
trống cỗ vũ tinh thần hăng hái đem chuyện này nói với Lý Nguyệt Nga.
Lý Nguyệt Nga là người thông minh, nghe Trương mama bên người lão phu nhân nhắc tới, phản ứng đầu tiên là có chút giật mình, tiếp theo là nổi giận một thời gian.
Bản thân mình là một khuê nữ chưa lấy chồng, ý
bọn họ như vậy là sao…Chẳng lẽ xem thường nàng ta là nữ tử nhu nhược
không nơi nương tựa?
Nhưng rồi nàng ta lại bình tĩnh suy nghĩ một chút, ngày đó nhìn thấy Âu Dương Trì ở viện Âu Dương Noãn, tuổi không
lớn quan chức lại rất cao, là người phong độ nho nhã. Vấn đề là, bản
thân nàng ta có thể gả cho gia đình bình thường làm vợ cả, hiện tại lại
thành tiểu thiếp? Nếu phụ mẫu mình còn sống, có thể hứa gả cho biểu ca
làm vợ cả, đó mới chính là một cuộc hôn nhân tốt, hiện tại phải tính làm sao? Trong lòng Lý Nguyệt Nga có chút tiếc hận, lại có chút bất bình.
Lâm thị kia tuy rằng xuất thân từ Hầu phủ, nhưng chỉ là một thứ nữ, luận dung mạo, luận tài nghệ bản thân không thua nửa phần, chỉ là vận khí
kém hơn một ít thôi.
Lý nguyệt Nga tâm phiền ý loạn, theo bản
năng mở tráp châu báu của Âu Dương Noãn tặng ra, mắt thấy liền dời không được. Nếu gả cho nhà bình thường, ngay cả làm chính thê thì như thế
nào, còn không phải là khổ sở sống qua ngày sao, nhưng nếu gả cho Âu
Dương Trì…
Lý Nguyệt Nga suy nghĩ, giằng co đến nửa đêm, rốt cục cũng chủ động tìm gặp Lý thị, ngượng ngùng gật đầu.
Lý thị xử lý nhanh gọn, ngày hôm sau chờ Âu Dương Trì cùng Lâm thị đến
thỉnh an trực tiếp đem chuyện này ra bàn. Âu Dương Noãn cùng Âu Dương
Khả đều ngồi một bên, sắc mặt Âu Dương Khả thoáng cái trắng bệch, nàng
ta nhìn mẫu thân mình, trong nhất thời không nói nên lời.
Lâm thị liếc mắt nhìn Lý Nguyệt Nga một cái, ánh mắt kia như là xà độc theo dõi con mồi, Lý Nguyệt Nga sợ tới mức run run một cái, theo bản năng trốn
sau lưng Lý thị.
“Lão phu nhân, việc này thực không ổn, Lý cô
nương tới đây là để tìm người thân nương tựa, làm sao có thể nạp thành
thiếp thất, cứ như vậy không phải là sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của lão gia sao?” Lâm thị sau một lúc lâu, liền cười khuyên bảo.
Nghe
nói như thế, ngay cả Âu Dương Noãn cũng đều không thể không bội phục nữ
nhân này, bà ta có thể kinh ngạc một chút liền tìm được một lý do chính
đáng như vậy, thực là không dễ, nhưng mà, tổ mẫu đâu phải là người dễ
dàng thay đổi chủ ý?
“Cái gì mà thanh quan? Lại bộ thượng thư còn cao hơn Trì nhi một bậc, không phải còn nạp một nữ tử thanh lâu làm
thiếp sao, ai có thể nói được ông ta cái gì? Nguyệt Nga của chúng ta là
một cô nương thuần khiết, chẳng lẽ có thể làm vấy bẩn thanh danh của nhi tử ta sao?”
Trong lòng Âu Dương Trì tất nhiên là nguyện ý, chỉ
là ở trước mặt thê tử còn muốn giả bộ, nói: ”Lão phu nhân, Uyển Như nói
rất đúng, làm sao có thể để biểu muội làm thiếp của con?”
“Như
vậy thì sao?” Lý thị hừ lạnh một tiếng, không vui nói: ”Nguyệt Nga làm
thiếp của ngươi, chẳng lẽ là ủy khuất cho ngươi sao? Đừng nói là làm
thiếp, kể cả làm chính thê, thì cũng xứng đôi với ngươi.”
Lâm thị vừa nghe, sắc mặt nhất thời đại biến, lão phu nhân ở trước mặt mọi
người nói lời này rõ ràng là vì vẫn còn ghi hận chuyện lần trước, cố ý
làm bà ta mất mặt.
Âu Dương Trì nhíu mày nói: ”Ý con không phải như vậy, chỉ là…”
“Ngươi có phải hay không sợ con dâu không muốn? Nó không sinh con được cho
ngươi chẳng lẽ không để cho người khác khai chi tán diệp cho ngươi? Trên đời này sao lại có loại đạo lý như vậy!” Lý thị lớn tiếng hỏi.
Lâm thị cơ hồ bị những lời này chèn ép cho nổi giận, dường như liền muốn
phát tác, Vương mama một bên liền nắm lấy cánh tay bà ta, đem những lời
định thốt ra đè xuống.
Lâm thị hai năm nay không biết đã đuổi
không biết bao nhiêu nữ nhân muốn gả cho Âu Dương Trì, đáng tiếc lần này không giống như vậy, là người tổ mẫu tự mình ban tặng, làm con dâu mà
ngay cả mặt mũi mẹ chồng cũng không để vào mắt thì ở Âu Dương gia làm
sao làm chủ mẫu? Mặc cho Lâm thị có trăm loại thủ đoạn, đều không sử
dụng được, Âu Dương Noãn nâng chung trà lên, ung dung uống một ngụm.
Âu Dương Trì ngẩn ra, nhìn thoáng qua biểu tình của Lâm thị, vội nói:
”Không có, Uyển Như không phải là người như vậy” Lâm thị khẳng định là
không muốn, bằng không nhiều năm như vậy cũng sẽ không chỉ có hai người
thiếp, một người là nha hoàn của mẫu thân đích thân tặng, một người là
cấp trên trực tiếp của mình ban cho nên không tiện từ chối.
Sắc mặt Lý thị càng thêm âm trầm.
Diễn trò thì cũng không thể làm quá, nếu không làm cho Lý thị thực sự nổi
giận đổi ý chẳng phải mất nhiều hơn được sao? Nghĩ vậy, Âu Dương Trì vội vàng cười làm lành: ” Chỉ là con cảm thấy, làm vậy sẽ là ủy khuất cho
biểu muội thôi!”
“Người biết được Nguyệt Nga ủy khất là tốt rồi”
Sắc mặt Lý thị hơi hòa hoãn một chút, nói: ”Sau này, yêu thương nó một
chút, đừng bạc đãi nó!”
Sự tình như vậy là đã định rồi, mặt Lý Nguyệt Nga đỏ bừng hé cười, Lâm thị lại tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
Thần sắc Âu Dương Noãn yên tĩnh bình thường như hoa lê trắng, khóe miệng
giương nhẹ dường như luôn mang theo ý cười: ”Từ nay về sau, không thể
gọi là cô cô nữa rồi, mà phải gọi là di nương a!”
Hai ngày sau,
Âu Dương Trì, Lâm thị đều đến thỉnh an Lý thị. Lý Nguyệt Nga mặc một
thân váy áo mới àu tím nhạt, mặt ngoài dùng kim tuyến thêu đằng la, nhè
nhẹ quấn quanh. Trong lúc cử động liền phát ra ánh sáng óng ánh quang
hoa, giống như nước chảy mây trôi, càng lộ ra vòng eo hết sức nhỏ nhắn,
dáng người lung linh. Đừng nói là Âu Dương Trì, ngay cả tiểu nha đầu như Âu Dương Khả cũng không nhịn được nhìn chằm chằm chiếc váy lấp lánh ánh sáng tràn ngập các loại màu sắc kia. Lý Nguyệt Nga trong lòng đắc ý,
thầm nghĩ gấm vóc đại tiểu thư tặng đúng là vô cùng tốt, hơn nữa lần
trước còn đưa châu báu, như vậy đối với Lâm thị người đã sinh qua một
đứa nhỏ nhất thời ảm đạm không ánh sáng, nàng ta nhân lúc có mặt Âu
Dương Trì liền đi lại uyển chuyển, đem ánh mắt hắn mê hoặc, lại cố tình
là nhìn mà không chạm tới được, trong lòng rạo rực khó chịu, vì thế liền đột nhiên thúc giục Lý thị, nửa tháng nữa sẽ thu nhận nàng ta…