Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 71: Chương 71




Tuyển thủ của ba thành thị cấp một ở Thức tỉnh chi thành được đãi ngộ không tồi, tuyển thủ của thành thị cấp hai và thành thị cấp ba được đối đãi giống nhau, hơn nữa, cũng không có ai cảm thấy biểu hiện của họ xuất chúng.

Giải thi đấu thế giới là giải đấu đồng đội, liên minh cần cử ra mười người, ngay từ đầu, mười cá nhân trong đội ngũ này đều là người ở cùng một đội trong bốn thành thị cấp một tham gia, dù sao, hợp tác vô cùng quan trọng, không có nguyên nhân đặc thù, trên cơ bản sẽ không tách đội ngũ vốn có ra.

Đương nhiên, tuy rằng nói như vậy, có điều hầu như tất cả mọi người đều tin rằng lần này tham gia thi đấu sẽ lại là đội ngũ của Thức tỉnh chi thành, dù sao Thức tỉnh chi thành cũng là thành thị của dị năng giả, người nơi này cũng là những người cường đại nhất.

Về phần những tuyển thủ của thành thị cấp một và thành thị cấp ba, cũng chỉ vì dân chúng yêu cầu mà tăng thêm vào thôi, cũng bởi vì nguyên nhân như vậy nên ngay trận đấu ban đầu đã là một đấu một.

Trận đấu lần này, một phần sẽ công khai với bên ngoài, còn một phần sẽ được bí mật tiến hành. Đám người Trần Mộc đối với việc trận đấu được công khai trên tivi cũng không để trong lòng, cái gọi là công khai, trên cơ bản đều vì đánh rớt những tuyển thủ đến từ các thành thị khác ngoài thành thị cấp một.

Tề Chích rất để ý đối với an toàn của đội viên, những thứ mà đám người Trần Mộc ăn đều do Thẩm Lâm và vài người nhân viên hậu cần khác làm, hương vị không tồi, ăn xong cơm chiều, Trần Mộc liền vẻ mặt tiếu ý theo Chu Dật Cẩn trở về phòng.

Ý tứ này, chỉ cần là đàn ông trên cơ bản đều biết. Vừa mới vào tới của phòng, hai người liền ôm dính lấy nhau, Trần Mộc tiên hạ thủ vi cường, đem Chu Dật Cẩn ấn lên tường, hôn.

Bị ép vào tường, Chu Dật Cẩn hầu như không có đường để phản kháng, bởi vậy liền thoải mái hưởng thụ, đồng thời ở thời điểm đối phương hôn xương quai xanh của mình, cũng khẽ cắn hai má và lỗ tai đối phương, thi thoảng còn vươn đầu lưỡi liếm một chút.

Lúc chuông cửa đột nhiên vang lên, hai người đều đã động tình, đối với âm thanh sát phong cảnh này, thật đúng là vạn phần thống hận.

Thu thập quần áo, nhìn nhìn trên người Chu Dật Cẩn không có gì không ổn, Trần Mộc tiến đến mở cửa. Vừa rồi bọn họ làm động tác rất kịch liệt, có điều đều là đàn ông, da dày thịt béo, chỉ mới hôn môi linh tinh mà muốn để lại dấu vết cũng không dễ dàng, tuy rằng hơi thở của hai người có chút hỗn độn, nhưng hôn ngân linh tinh cũng không hề có.

Trần Mộc đi mở cửa, Chu Dật Cẩn lại xoay người vào phòng.

“Trần lão đại !” Cửa vừa mở ra, Hàn Thanh Vân liền hô lên.

“Là cậu ?” Lúc trước vội vàng huấn luyện, Trần Mộc đã rất lâu rồi không liên lạc với bọn họ, ngược lại hai ngày trước đã liên lạc với Triệu Thiên Vũ, nhưng Triệu Thiên Vũ hoàn toàn không nói chuyện Hàn Thanh Vân cũng là tuyển thủ dự thi.

“Trần lão đại ! Triệu Dương nói chuyện của anh. Tôi muốn cho anh một bất ngờ.” Cậu ta vỗ vỗ lồng ngực của mình:

“Tôi đã là thợ săn dị thú cấp bảy !”

“Đúng là tiến bộ rất nhanh!” Trần Mộc có chút kinh ngạc.

“Vận khí tốt, mấy ngày nay đánh được hai con dị thú cấp bảy.” Hàn Thanh Vân gãi gãi vài cái trên đầu mình:

“Kỳ thật cũng không phải một mình tôi đánh.”

“Cho dù không phải một mình cậu đánh, có điều tôi cũng nhìn ra được thực lực của cậu đã gia tăng không ít.” Hiện nay Triệu Thiên Vũ đã khống chế được một nửa Tinh Vân thành, trong tay không thiếu tiền, đương nhiên cũng có thể bỏ tiền ra nuôi vài người tài. Có trang bị vũ khí tốt, lại có điều kiện tốt, Hàn Thanh Vân hoàn toàn có thể ngốc mấy ngày ở dã ngoại chiến đấu với dị thú, đương nhiên thực lực cũng tăng cường. Trong lúc Trần Mộc có cuộc sống không được nhàn rỗi lấy một ngày, kỳ thật đãi ngộ của Hàn Thanh Vân cũng giống vậy, thực lực cũng được tăng lên rất nhiều, có điều, huy chương của thợ săn dị thú cấp bảy…… cũng có chút không thực.

“Trần lão đại, anh thật lợi hại, vậy mà có thể trở thành tuyển thủ dự thi của thành thị cấp một……” Vẻ mặt Hàn Thanh Vân sùng bái, bắt đầu nói về chuyện ở Tinh Vân thành, Trần Mộc vừa nghe vừa lấy ánh mắt ngắm Chu Dật Cẩn ở cửa phòng. Qua hơn mười phút, Chu Dật Cẩn liền mở cửa đi ra, tóc của y có chút ướt, có lẽ vừa mới tắm, sau đó, y liền khí định thần nhàn ngồi ở một góc trong phòng khách lên mạng.

“Gần đây Trần Khải và Lâm An Liệt thế nào ?” Trần Mộc đối với chuyện làm ăn cũng không có hứng thú lắm, ngược lại muốn biết tình huống của hai người này.

“Đều không tốt, một mặt bị anh Triệu chèn ép, về phương diện khác, mấy người cầm quyền của Trần gia hiện nay đều sợ bị lật đổ. Hai thế lực lớn nhất Tinh Vân thành đều không có hảo cảm đối với bọn họ, bọn họ có thể trải qua ngày lành mới gọi là lạ.” Hàn Thanh Vân đối với hai người này đều vô cùng chướng mắt, Trần Khải hai lần bỏ vợ không cần nói, Lâm An Liệt đối với cha của mình lại ác độc như vậy……

Lúc này Hàn Thanh Vân còn nói thêm một vài chuyện về Trần gia, tiện thể miêu tả mình khi chiến đấu đã anh dũng như thế nào.

Nếu mình có rảnh, nhất định sẽ nguyện ý cùng Hàn Thanh Vân tâm sự, nhưng tình huống hiện tại…… Trần Mộc cảm thấy tiếng nói của Hàn Thanh Vân ồn ào đến lợi hại.

“Trần lão đại, tôi mời mọi người đi ăn khuya nhá! ở bên cạnh có một khu chợ đêm, đồ ở đây ăn ngon lắm.” Hàn Thanh Vân vẫn nói đến vô cùng hăng hái.

“Thanh Vân, lần này chúng tôi tới đây rất vội vàng, cũng muốn đi ngủ sớm một chút .” Trần Mộc đã có chút không thể nhịn được nữa, tuy rằng Chu Dật Cẩn cứ bình tĩnh mà lướt mạng, nhưng hắn lại không bình tĩnh được, nếu hôm nay lại thất bại, chẳng phải hắn phải nhịn tới khi trận đấu kết thúc?

“Trần lão đại, tôi sơ sót, tôi đi trước đây.” Hàn Thanh Vân có chút áy náy mở miệng.

“Không sao, ngày mai tôi tới tìm cậu.” Trần Mộc biết thói quen sáng sớm của Hàn Thanh Vân. Lúc trước cũng không thiếu lần sáng sớm gọi cậu ta đi săn bắn, hắn cũng không hi vọng mới sáng mà đối phương đã tới gõ của phòng mình.

Đợi cho Hàn Thanh Vân đi khỏi, Trần Mộc trực tiếp lật tấm thẻ không quấy rầy trước cửa phòng mình.

“Anh còn muốn tiếp tục ?” Chu Dật Cẩn tựa tiếu phi tiếu mở miệng.

“Đương nhiên !”

Lần này rốt cục cũng không còn người quấy rầy, ôm nhau dây dưa trong chốc lát, quần áo một chiếc lại một chiếc rời khỏi thân thể.

Làn da của Chu Dật Cẩn rất bóng loáng, nhìn qua thì có vẻ gầy yếu nhưng lại rất rắn chắc, dù sao huấn luyện thời gian này cũng không phải vô ích. Hôn dọc theo cần cổ lộ ra ngoài, lại khẽ cắn điểm nổi lên trước ngực, sau khi áp chế hai tay đối phương, liền liếm qua nách.

Những chỗ này đều rất ít người chạm đến, thân mình của Chu Dật Cẩn thi thoảng lại run lên, nhưng ánh mắt vẫn mở rất lớn, thẳng tắp nhìn đối phương.

Đây là lần đầu tiên Trần Mộc cẩn thận khiêu khích thân thể một người như vậy, hắn dường như đã dùng hết tất cả biện pháp mà mình biết lên người đối phương, dần dần bắt đầu di chuyển xuống dưới.

Cho dù là ai, bụng và đùi tuyệt đối là nơi trắng nhất, tay và mặt của Chu Dật Cẩn đen đi không ít, nơi này lại vẫn trắng nõn như trước, mà dưới sự phụ trợ của làn da trắng nõn, bộ lông màu đen dưới hạ phúc lại càng trở nên đặc biệt gợi cảm.

Trên người Chu Dật Cẩn lúc này chỉ còn lại một cái quần lót tứ giác, thứ tượng trưng cho nam tính đang cứng rắn ở trước bụng, khi Trần Mộc dựa vào còn có thể ngửi được cả hương thơm của sữa tắm.

Trực tiếp kéo ra mảnh vải vướng bận, Trần Mộc hơi chần chờ một chốc rồi hôn lên cây gậy nóng bỏng đó.

Đây là lần đầu tiên hắn làm chuyện như thế này, nhưng cũng không bài xích. Nơi này không có vị kì lạ gì, ngược lại còn thoang thoảng hương bạc hà. Hắn không rõ vì sao Chu Dật Cẩn lại thích tắm sữa tắm hương bạc hà, loại mùi hương này nếu dùng để tắm hắn luôn cảm thấy lạnh lạnh, nhưng hôm nay đột nhiên hắn lại rất yêu thích mùi hương này.

Chu Dật Cẩn vẫn không phát ra tiếng, lúc này lại tránh tránh sang bên cạnh:

“Bẩn……”

“Không phải em đã tắm rồi sao ?” Trần Mộc cầm phần gốc, trực tiếp ngậm vào.

Nếu sớm biết có một ngày như vậy, Trần Mộc đã sớm chuẩn bị toàn bộ, cũng may về sau mọi thứ đều được phát triển thuận lợi, động khẩu sau khi được khai khẩn đã trở nên vô cùng ướt át mềm mại, thời điểm hắn tiến vào, còn không nhịn được mà khẽ hừ nhẹ.

Gắt gao đè nặng lên chân của đối phương, lần lượt xâm nhập……

Chu Dật Cẩn đột nhiên vươn tay chụp lên mặt hắn:

“Ân hừ…… Anh đây là biểu tình gì!”

Vốn Trần Mộc đang đè nén biểu tình hưởng thụ, lúc này lại không nhịn được mà cười rộ lên, hôn lên ánh mắt của đối phương:

“Lúc này em còn chú ý tới biểu tình của anh ? Có phải do anh không dùng đủ sức hay không? Dù sao em cũng không thể trông cậy lúc này anh còn chú ý tới biểu tình của mình được?”

Mặt Chu Dật Cẩn đỏ lên, chỉ là vừa rồi y cảm thấy vẻ mặt của Trần Mộc quá mức không thay đổi, hiện tại ngẫm lại, có khi vẻ mặt của mình hiện giờ chính là hung ác vạn phần.

“Anh đứng lên đi !” Bị đè nặng, mặt sau lại hơi đau đớn, Chu Dật Cẩn trực tiếp đẩy đầu của Trần Mộc ra.

“Được !” Trần Mộc đem đối phương ôm lấy, mình thì ngồi xuống giường, Chu Dật Cẩn lại ngồi ở trong lòng hắn, ôm lấy lưng đối phương chậm rãi di động, đồng thời còn có thể hôn môi đối phương.

Chu Dật Cẩn ôm lấy đầu Trần Mộc, đột nhiên cúi đầu, một ngụm cắn lên bả vai của đối phương.

Chờ đến khi kết thúc, bả vai của Trần Mộc cũng đã chảy máu.

“Răng nanh thật sắc!” Trần Mộc muốn ôm Chu Dật Cẩn, đối phương lại lập tức xuống giường:

“Chẳng lẽ không nên cho anh biết được cảm giác đau đớn đó?”

Tuy rằng lúc trước khi phía sau bị xé rách sẽ đau đớn, nhưng cảm giác dính nhớp này cũng khiến cho người ta không quen. Chu Dật Cẩn trực tiếp đi vào phòng tắm, chuyện vừa rồi y cũng không có bao nhiêu khoái cảm, dù sao cũng là lần đầu tiên, sau khi tiến vào vẫn luôn đau ê ẩm còn có chút trướng trướng, đến lúc đỉnh vào tuyến tiền liệt, khi ẩn ẩn cảm giác được khoái cảm thì lại có chút mắc tiểu.

Có điều, coi như không tồi, hiện nay hôn nhân đồng tính đã hợp pháp, những tư liệu giáo dục về đồng tính cũng không ít, căn cứ theo tư liệu mà y xem, lần đầu tiên được như vậy đã là không tồi.

Trần Mộc đương nhiên là theo sát phía sau, nhìn Chu Dật Cẩn tắm rửa, tay của hắn lại không nhịn được mà di động trên người đối phương. Vừa rồi hắn rất cẩn thận, đối phương cũng không bị thương, nhưng khẳng định không dễ chịu, bởi vậy hắn mới không có ý định muốn làm thêm lần nữa, có điều, không phải đối phương vẫn còn chưa phát tiết sao ?

Một bên lấy tay cầm lấy lửa nóng của đối phương mà di động, thi thoảng lại dùng ngón tay ấn ấn lên lỗ nhỏ, một bên cũng cầm lấy tay của đối phương đặt lên dục vọng của mình, đợi đến khi thứ cầm trên tay mình đột nhiên run lên, phun ra không ít niêm dịch, hắn cũng đạt cao trào trong tay đối phương……

Dùng khăn tắm lau sạch nước trên cơ thể hai người, sau đó ngã xuống trên giường. Trần Mộc trực tiếp đem Chu Dật Cẩn ôm vào trong lòng:

“Chúng ta đi ngủ sớm một chút đi, miễn cho ngày mai Tề Chích đến phá cửa.”

Chu Dật Cẩn lại đẩy cánh tay của đối phương ra:

“Cánh tay của anh rất cứng.”

“Nếu không em ôm anh đi.” Trần Mộc đem cánh tay đối phương gác qua cổ mình, áp nửa người lên thân mình đối phương, nghĩ muốn sờ thế nào thì sờ, cảm giác thật đúng là không tồi.

Ngày hôm sau Tề Chích rất săn sóc nên không tới phá cửa, thậm chí thời điểm nhìn thấy hai người trong nhà ăn buổi sáng, còn tỏ vẻ mình rất kinh ngạc:

“Tôi tưởng hai người hôm nay có thể không dậy được chứ, ít nhất, hẳn cũng có một người không dậy nổi ?”

“Tôi không có cầm thú như anh.” Nếu làm quá đáng, về sau Chu Dật Cẩn còn muốn làm nữa sao ? Chuyện như thế này phải thuận nước dong thuyền! Hơn nữa, cũng chỉ có Tề Chích da mới dày như vậy, Chu Dật Minh có đâm đến thế nào cũng không ảnh hưởng.

“Không phải bản lĩnh của cậu không đủ chứ? Có điều không sao, lần đầu tiên của đàn ông, cuối cùng sẽ…… Hì hì, mau một chút .” Bộ dáng của Tề Chích kinh nghiệm mười phần.

Kinh nghiệm của mình tuyệt đối bên trên anh ta! Trần Mộc âm thầm phun tào, Chu Dật Cẩn lại quăng cho một ánh mắt coi thường:

“Anh tề chỉ có một lần này sao ? Nhìn qua khiến cho em muốn xem lại đoạt phim mà em đang giữ thay anh.”

Sắc mặt Tề Chích lúc đỏ lúc trắng, hình ảnh cuối cùng dừng lại ở màu xanh, xấu hổ cười cười:

“Các cậu từ từ ăn, tôi còn có việc, đi trước .”

Đây xem như Chu Dật Cẩn đang che chở mình đúng không? Trần Mộc hai ba miếng đã ăn hết những thứ này:

“Chúng ta ra ngoài đi dạo chứ ?”

“Được.” Phải ngày mai mới bắt đầu trận đấu, hôm nay cũng không có chuyện gì, đi xem trước sân thi đấu cũng không tồi.

Trần Mộc tươi cười đầy mặt, đầu tiên là cùng Chu Dật Cẩn đi dạo một vòng quanh sân thi đấu, sau đó, lại đi tìm Hàn Thanh Vân.

Bọn họ ở một phòng kép, tuy rằng nói hai người một phòng nhưng không gian rất rộng, mà nơi Hàn Thanh Vân ở lại chỉ là kí túc xá, rộng cũng chỉ khoảng hai mươi mét vuông, có một phòng ngủ và một WC.

Có điều, điều kiện tuy rằng không tốt, còn có thể bị người khinh thường, nhưng Hàn Thanh Vân lại vô cùng hưng phấn, đột nhiên, cậu ta nhớ đến một chuyện:

“Trần lão đại, anh có biết không, Kim Phán Nhi có đối tượng, còn định mấy ngày nữa sẽ kết hôn !”

Trước đó vài ngày Hàn Thanh Vân gặp được Kim Phán Nhi, cậu ta luôn luôn sùng bái cường giả, nên cũng sùng bái Kim Phán Nhi.

“Vậy thì cần phải chúc mừng cô ấy.” Đột nhiên Trần Mộc nghĩ tới lúc trước Kim Phán Nhi coi trọng một dị năng giả hệ lực lượng, không biết đối tượng lần này có phải là vị cao nhân Tạ Thanh đó không.

Đã rất lâu rồi không liên lạc với Kim Phán Nhi, sau lần tạm biệt đó, bởi vì sợ liên lụy tới đối phương nên hắn cũng không để Kim Phán Nhi liên lạc với mình.

Thời điểm lúc trước khi gặp được Tạ Thanh, thật sự còn cảm thấy cao không thể với tới, hiện giờ lại hoàn toàn điên đảo, lại nói tiếp, khi đó Triệu Dương còn thích Kim Phán Nhi, hiện giờ chỉ sợ cậu ta đã sớm không còn tình cảm lúc đó nữa rồi ? Hình như vẫn còn đang phát sầu về tình cảm của em trai mình.

Trần Mộc đêm qua trải qua không tồi, cả ngày hôm nay đều tươi cười đầy mặt, Lưu Tần Thiên lại hoàn toàn khác biệt, đêm qua, ông ta trằn trọc, vẫn không thể chợp mắt được, hôm nay, nhan sắc trên mặt không có gì ngoài sắc xanh mét.

“Chuyện kia, chuẩn bị tốt chưa ?”

“Đội trưởng, đã chuẩn bị tốt , đến lúc đó nhất định vạn vô nhất thất.”

“Tốt nhất là như vậy, Trần Mộc…… Tao nhất định phải khiến mày trả giá lớn !”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.