Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 147: Chương 147: Làm ái nhân của hắn




sau đó hai người Phương Triệu Nhất cùng Tống Gia Bảo nhìn quang mang nhũ bạch sắc tản ra trên tay đến thiếu niên, chậm rãi tiến vào thân thể đứa trẻ.

làn da Phương Tinh vốn dĩ bạo hồng, nhưng lúc này không có tiếp tục tăng trưởng xu thế, vẫn duy trì như cũ.

trước kia Tống Gia Bảo cũng nhìn đến tình huống tương tự, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn đến tình huống như vậy trên người Phương Thần. Trước kia lúc Phương Thần còn nhỏ, căn bản là không có lực lượng như vậy.

Phương Triệu Nhất cảm giác trong bên trong đầu mình hiện lên một hình ảnh, rất nhanh liền biến mất không thấy.

“Thần Thần…” tiếng nói nam tử trầm thấp, lộ ra giọng điệu khó hiểu.

chuyện quỷ dị như vậy tử, hắn cũng biết, nhưng ở mình trong trí nhớ, coi như là lần đầu tiên nhìn đến.

Phương Thần ngẩng đầu, nhìn hai người trước mắt, sau đó thản nhiên mà giải thích, “Triệu Nhất, Gia Bảo, ta chỉ tạm thời ổn định mà thôi, nếu muốn hắn không có việc gì nói cầnNgười của Lang tộc.”

Có chút đồ vật, hắn là tuyệt đối không muốn lộ ra.

sức mạnh của mình mình rõ ràng, khi không cần thiết, tuyệt đối sẽ không lộ ra lực lượng, để tránh rơi vào tình huống gặp phải kẻ địch sẽ dễ dàng chịu thiệt.

Tống Gia Bảo nghiêm túc gật đầu, hắn cũng biết cổ sức mạnh này của Thần Thần lợi hại, hơn nữa cũng hiểu được, Thần Thần nhất định là trả giá lớn.

Người của Lang tộc cũng khó ra khỏi linh độ không gian huống chi là một đứa trẻ cái gì cũng không biết.

“Sức mạnh của ta, lấy từ linh độ không gian, hy vọng các ngươi không nói ra.” Phương Thần, nói chuyện tử tế với họ, hắn không còn bộ dáng trẻ con, cả người đều tản ra không khí lạnh như băng.

Tống Gia Bảo không khách khí mà phiên phiên xem thường, nghĩ đến hành vi thiếu niên đối với mình thật là khó chịu, “Ngươi nghĩ rằng chúng ta là ai? Còn có, không cần không lớn không nhỏ, kêu Gia Bảo thúc thúc, hắn là phụ thân của ngươi, ngươi nên gọi phụ thân.”

Thật là, cũng không biết vài năm này Thần Thần sinh hoạt như thế nào, thế nhưng biến thành tính cách như vậy.

Phương Thần vô tội mà dụi dụi ánh mắt, “Là phụ thân cho ta gọi như vậy, đương nhiên tên của ngươi cũng thế.” Kỳ thật tính đứng lên, xưng hô như vậy mình chiếm tiện nghi, như vậy cũng có thể trắc nghiệm một chút tình cảm của mình là với phụ thân như thế nào.

Kiếp trước Phương Thần, có thể vì Chiêu Hoa làm ra chuyện như vậy, như vậy kiếp này thật là để yêu thương cha mình, hắn cũng tuyệt đối không lùi. Cho dù phụ thân không thích mình, hắn cũng muốn vĩnh viễn mà đem người ở lại bên cạnh mình.

Có lẽ có thật nhiều người đều cho là mình bá đạo vô lý, nhưng tính cách của hắn như vậy, bất luận kẻ nào cũng đừng mong thay đổi hắn.

Tống Gia Bảo nghiêng mặt mình, khó hiểu mà nhìn bạn tốt rõ ràng là con của mình, thế nhưng dùng tên xưng hô?! bối phận như vậy thì toàn bộ đều loạn lên sao?!

“Như vậy có thể bảo hộ thân phận Thần Thần.” sắc mặt Phương Triệu Nhất không có một chút biến hóa, hắn thản nhiên mà giải thích, “Thần Thần mới bảy tuổi, nhưng thân thể hiện tại đã là thiếu niên hơn mười tuổi, hơn nữa ta không muốn cho Người của Lang tộc biết Thần Thần đã trở lại.”

Bằng trực giác, hắn không thích Phương Thần gọi mình là phụ thân, cảm giác gọi như vậy có cách trở.

Tống Gia Bảo vừa nghĩ tới thái độ Người của lang tộc với Phương Thần, cũng thận trọng gật đầu, “Ngươi nói đúng vậy, không thể để chonhững người khác biết thân phận Thần Thần.”

Có lẽ Phương Thần rất lợi hại, nhưng minh đao dễ chắn, ám tiến nan phòng, huống chi hiện tại Triệu Nhất căn bản không có lực lượng, Thần Thần còn có thể bảo hộ hắn.

Bởi vì Phương Tinh ổn định không bạo phát năng lực nữa, ba người bọn họ không lo lắng nữa hiện tại chờ người mà thôi.

“Nếu như thế vậy ngươi định dùng thân phận gì?” Tống Gia Bảo nhìn thoáng qua bạn tốt lang tộc không thể có nam nam yêu nhau, không mà nói có, tuyệt đối sẽ mang gậy đánh uyên ương. Người của Lang tộc, đều hy vọng nối dõi tông đường, mà hai nam nhân, sống không nổi.

“con trai của bạn.” Phương Triệu Nhất nói xong câu đó cũng cảm giác không khí giữa đột nhiên lạnh rất nhiều.

Phương Thần lạnh lùng mà nhìn thoáng qua cha mình, “Có người bạn nào của ngươi có con trai lớn như vậy sao? Ngươi cho là là ai?” Mỗi ngày lúc nào cũng thời thời khắc khắc cùng một chỗ, chỉ cần là người có ánh mắt, cũng biết là xảy ra chuyện gì.

Nghe được Phương Thần nói, Tống Gia Bảo “Hì hì…” Một tiếng liền bật cười, “Thần Thần, chẳng lẽ ngươi muốn làm ái nhân của Triệu Nhất sao?” Vốn dĩ hắn cũng chỉ vui đùa, cũng không ngờ Phương Thần thế nhưng gật gật đầu, để hắn chấn động.

“Thần Thần, đối với danh dự của ngươi rất không tốt.” Phương Triệu Nhất nhíu lông mày nói, ngay cả nói là ái nhân, nhưng rất nhiều người cũng sẽ không suy nghĩ về phương diện này, bọn họ đều sẽ cho là dưỡng pháo hữu, hoặc là ngưu lang.

Phương Thần nhìn thoáng qua Phương Triệu Nhất, nhìn nhìn lại Tống Gia Bảo, phát hiện người kia cũng là không ngừng mà gật đầu, “Ta biết các ngươi là nghĩ như thế nào, nhưng ta sẽ dùng sức lượng chứng minh bản thân mình.” Tạm dừng trong chốc lát, mới tiếp tục nói, ” trong đầu những người đó nghĩ cái gì, cùng ta không có quan hệ.”

Phương Thần cho tới bây giờ cũng không để ý thái độ những người khác, chỉ để ý mình mà thôi, nếu không như thế nào chuyện giết cha cũng có thể làm ra.

Phương Triệu Nhất còn muốn nói, lại bị Phương Thần ngăn trở, “Đây là ngươi thiếu ta.” Dư thừa không cần nói, có thể chứng minh lời hắn nói ra, đôi với nam tử trước mắt có sức nặng như thế nào.

trong lòng Tống Gia Bảo nặng nề mà hít một hơi, hắn nghĩ Phương Thần lòng dạ hẹp hòi, tuyệt đối sẽ không dễ dàng mà buông tha bạn tốt của mình, xem ra cuộc sống sau này, Triệu Nhất cũng sẽ khó sống tốt.

ba người nói chuyện rất thoải mái, không hề biết Triệu Di bên ngoài, chỉ có sợ hãi.

Triệu Di đem mình lui đến trong góc phòng ôm hai chân mình, sau đó đem đầu chôn vào co lại

Nàng thật không có nghĩ đến, con trai của mình, sẽ thừa nhận nổi lực lượng của nó.

Nàng cho rằng, chỉ cần nhi tử bị bệnh, kia Triệu Nhất khẳng định sẽ khẩn trương, đến lúc đó mình là có thể nhân cơ hội đề xuất một chuyện.

Ngoài nhi tử, nàng thật sự không còn cái gì.

Trước kia, cho dù nàng thực vất vả, nhưng rất khoái nhạc, từ khi bị Phương Triệu Nhất tìm đến nàng liền cho rằng sinh hoạt nên có thể biến hóa.

“Tinh nhi…” Triệu Di khóc thành tiếng, nếu Phương Tinh có chuyện gì nói, nàng cũng rất khó trốn.

Nàng biết đứa con trai này không thích mình, nếu là như thế, mình không cóchút áy náy nào, vì nàng thật sự không muốn chết nàng còn có rất nhiều sinh mệnh có thể tiêu xài phung phí.

“Đông đông đông…” thanh âm giày da đi ở trên sàn nhà phá lệ rõ ràng, mà Triệu Di cảm giác phía trước mình có một đôi giầy, sau đó nhẹ nhàng mà ngẩng đầu, “Ngươi…” Nàng không biết người trước mắt là ai, chỉ muốnnói nói, lại phát hiện nói không nên lời…

“Ngươi muốn bảo toàn tánh mạng của mình sao?” trong thanh âm, tràn ngập hấp dẫn.

tiềm lực con người đều là vô cùng, để cho mình sống sót, chuyện gì cũng có thể làm.

Triệu Di hung hăng mà gật đầu, “Ta muốn, ta muốn lực lượng như vậy.”

Người tới cầm một khối vật cho nàng, ” khi ngươi cảm thấy hữu dụng, có thể nuốt, đến lúc đó không có cố kỵ gì.”

Triệu Di gắt gao mà cầm đồ vật hình vuông trên tay, khối đồ vật này hiện ra màu đỏ thắm, nhìn qua có một loại cảm giác yêu dị nhưng có thể cảm giác đến sinh mệnh lưu động bên trong.

Triệu Di cầm khối đồ vật này, khi muốn thấy rõ ràng người trước mắt, lại phát hiện cái gì cũng không có, giống như hết thảy này đều là mình ảo giác, chỉ còn lại đồ vật nắm trong tay.

Phương Thần sửng sốt một chút, mà hắn thất thần, không có giấu diếm được Phương Triệu Nhất, “Thần Thần, đã xảy ra chuyện gì?”

Phương Thần lập tức hồi thần, khóe miệng hơi hơi mà gợi lên, lộ ra trào phúng độ cung, “Triệu Nhất, không chuyện gì, đến lúc đó chúng ta là có thể nhìn một trò hay.” Phương Tinh hài tử vô tội này nhất định phải có người trả giá vì nó.

Mặc kệ là kiếp trước, kiếp này, hắn đối mẹ mình không có bất luận ấn tượng gì, nhưng trí nhớ ít ỏi của hắn mẹ đều là rất yêu thương con của mình, thậm chí vì hài tử, ngay cả mình tôn nghiêm cùng sinh mệnh cũng có thể vứt bỏ.

Hắn gặp được một ít nữ nhân, thật là cực phẩm, nhìn Triệu Di, vì có thể giữ lại cha mình, không, phải nói, muốn đạt được sự chú ý của cha mình, ngay cả tới chuyện tự tay thương tổn con của mình đều có thể làm đi ra, nghĩ đến Phương Tinh trước kia được nàng chiếu cố, chắc không sống tốt.

Kỳ thật kế hoạch của nữ nhân này thực thông minh, nhưng là nàng quên lực lượng một đứa trẻ có thể thừa nhận, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, đại khái vì nàng như vậy.

“Thần Thần…” Phương Triệu Nhất rõ ràng liền không thích con trai mình lộ ra biểu tình như vậy hình như là có cái gì đó đang gạt mình, lại như giữ bí mật cho riêng mình.

Phương Thần nhìn phụ thân mình vẻ mặt bất mãn, “Không có gì, nhìn đến một ít đồ vật.” không nên nhìn đến Nếu như là chính mình trước kia, căn bản lại không thể có thể cảm thấy được lực lượng như vậy vì hiện tại hình như không ai biết sức mạnh trên người mình như thế nào.

Hắn có thể xác định, cho dù là các trưởng lão lang tộc đến đây, về sau hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp thay đổi.

“Người của Lang tộc đến.” Phương Thần dụi dụi hai mắt mình, sau đó khôi phục bộ dáng lôi kéo tay cha mình cả ngày, rõ ràng vì một bộ sợ hãi, để choTống Gia Bảo lắc đầu ở trong lòng, diễn xuất của tiểu tử này, rốt cuộc là ai dạy cho hắn?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.