Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 117: Chương 117: Linh thể thoát ly




Phương Triệu Nhất nhìn không khí trước mắt tràn ngập màu đỏ như máu, cả người tản ra lực lượng thản nhiên, đem một vài vết máu ngăn cách bên ngoài.

“Ha ha … Ha ha …” thanh âm hài đồng, khiến người nghe tràn ngập cảm giác chói tai, sau đó nháy mắt thanh tiếng hét liền biến mất không thấy.

“Thình thịch thình thịch thình thịch…” trong phút chốc Phương Triệu Nhất liền hiểu được là xảy ra chuyện gì, vì thế một khối sức mạnh, trực tiếp mạnh mẽ đánh tới phía hài đồng.

Huyết oa oa trực tiếp đánh nát vách tường, ảnh hưởng đến kết giới…

“A…” người cách vách, đang xem TV, giữa đột nhiên vách tường đều nát, sau đó liền nhìn đến một hài đồng cả người đều là máu để cho hắn kinh hách ra tiếng.

“Ha ha … Ha ha …” Huyết oa oa lập tức liền công kích nhân loại, nháy mắt trái tim nam tử này, bị móc đi ra. Đứa bé cầm trái tim mới móc ra, sau đó ăn sống, máu theo khóe miệng chảy xuống, nhìn qua phá lệ khủng bố.

Phương Triệu Nhất mặt không đổi sắc mà nhìn huyết oa oa, lực lượng trên tay hắn, rất nhanh công kích qua. Hắn cũng biết, chờ nó ăn nhiều trái tim hơn nữa, sức mạnh kia sẽ càng ngày càng mạnh. Hắn không biết con rối oa oa trước mắt, rốt cuộc là ai luyện chế, nhưng đối với mình lại rất bất lợi.

“Phụ thân…” Lúc này, hình như Phương Triệu Nhất nghe được tiếng con mình hắn nhíu mày.

kết giới đã bị phá phá hủy, hắn lập tức chạy nhanh sang hướng khác, trực tiếp đem hài đồng ôm trong ngực mình, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.

Nơi này rất ầm ĩ, bọn họ còn nghe được một loạt tiếng “Ầm vang long…”, một tầng lầu nổ mạnh, sau đó lan về phía rất nhiều người.

Có vài người cũng nhìn thấy một bóng dáng hồng sắc, nhưng còn tưởng rằng bản thân xuất hiện ảo giác, không có hoài nghi đang xảy ra chuyện gì.

Phương Triệu Nhất ôm con mình, chạy đến vùng ngoại thành, hắn thật là không ngờ, là Phương Thần sẽ xuất hiện ở trong này.

Phương Thần bị ôm vào trong ngực, cho dù gió rất lạnh, nhưng trong lòng lại ấm áp hơn nhiều.

“Ngươi…” Phương Triệu Nhất không biết nói gì mới tốt, hiện nay là trọng yếu nhất chính là giết chết đứa bé kia.

“Có biện pháp nào chiếu cố vật kia?” Phương Thần cho dù không có nhìn thấy, nhưng là có thể rõ ràng cảm giác đến kia cỗ không khí âm lãnh tập trung vào cha của mình, chỉ cần ngăn cách không khí này, liền không sẽ có vấn đề gì.

Phương Dịch cảm thấy bản thân thực khổ bức, dựa vào cái gì mỗi lần bọn họ có vấn đề, đều là mình đi sau thu dọn?!

“Tạm thời không có!” Hắn một chút cũng không khách khí mà nói, chờ tâm tình mình tốt một chút, mới có thể trợ giúp bọn họ.

Phương Thần một hơi nghẹn, “Phương Dịch!” trong đầu của mình, hình như là hương vị nghiến răng nghiến lợi, thật không ngờ người này dĩ nhiên là như thế này.

Phương Dịch thực không nói gì, hắn có thể không e ngại Phương Thần, chính là hắn cũng không khống chế bản thân hài đồng, ” để chota khống chế thân thể của ngươi.” Như vậy mới có thể mở pháp quyết ra, đương nhiên, toàn bộ sức mạnh đều là do mình diều khiển.

Hiện tại hắn chỉ là nguyên thần mà thôi, cho dù muốn trợ giúp bọn họ, nhưng hắn không có một chút biện pháp nào.

“Phụ thân, từ từ.” Phương Thần nói những lời này cho tới ngừng nói liền đem thân thể giao cho yêu tà thú.

linh hồn con mình không còn nguyên vẹn, cho dù đang chạy trốn, nhưng Phương Triệu Nhất vẫn là có thể cảm giác được đã xảy ra chuyện gì, vì thế cả khuôn mặt đều đen, hắn căn bản không có nghỉ tới, trong bộ dạng đó, yêu tà thú còn làm việc này.

Phương Dịch có thể tinh tường nhận thấy sát khí của Phương Triệu Nhất, vì thế vô tội mà nói, “Nếu không phải con của ngươi nhờ ta, ta còn không vui lòng đâu!” Nói xong câu đó, hắn cũng đã rời khỏi ôm ấp của Phương Triệu Nhất.

May mắn tốc độ Phương Triệu Nhất rất nhanh, chính là ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, bọn họ đã chạy đến vùng ngoại ô S thị, nơi này hình như không có người, có thể phát huy sức mạnh của chính mình.

Phương Triệu Nhất đối với yêu tà thú không đào ra được chút ý tốt nào, nhưng hắn lo lắng cho thân thể con trai mình, còn không biết sẽ như thế nào đâu.

“Ha ha …” Huyết oa oa đuổi theo, mà lúc này hướng Phương Triệu Nhất công kích, kéo sự chú ý của nàng lại đây.

trên tay Phương Dịch bắt đầu đánh kết ấn phức tạp, thật sự là thật không ngờ, con rối oa oa này, thế nhưng đã muốn hấp thụ một ít máu tươi, khiến âm khí càng thêm tăng trưởng. Tin tưởng người bị nó dùng sát thủ, lúc này tràn ngập oán hận, sức mạnh nó mới có thể tăng vọt như vậy.

Nhìn hai người đang không ngừng truy đuổi, Phương Dịch cũng không dám chậm trễ, rất nhanh mà đánh kết ấn, về phần giết người, vẫn cần Phương Triệu Nhất tự mình giải quyết, “Kết…! Thu…!” trên người Hài đồng tản ra lực lượng thật lớn, sau đó liền bay về phía huyết oa oa.

Huyết oa oa hình như là dừng lại, vốn dĩ tạm dừng vì Phương Triệu Nhất, lại lạc đường như là trẻ con, nhất thời liền biến mất tại chỗ cũ.

Phương Dịch cảm thấy sức mạnh của bản thân bị bớt đi, thể lực cũng cạn kiệt, sau đó trực tiếp rớt đi xuống.

Phương Triệu Nhất lập tức liền tiếp được con trai mình, nhìn đến sắc mặt hắn tái nhợt, bộ dáng không có một chút huyết sắc, trong ánh mắt thoáng hiện lo lắng vẻ mặt.

“Thần Thần…” rất nhanh hắn hướng một bên chạy tới, về chuyện khác, cũng đã bị hắn vứt đến lớn sau đầu mặt.

Lúc này huyết oa oa xuất hiện ở trong núi, mà người trước nó, nhìn huyết oa oa trước mắt, sắc mặt xuất hiện vẻ âm ngoan, “Thực thật không ngờ, còn có người lợi hại như vậy…” người đó tạm dừng trong chốc lát, mới tiếp nói, “Phải tiếp tục luyện chế, còn không đủ cường đại.” Sau khi nói xong, biến mất ngay tại chỗ cũ.

Tống Gia Bảo rất lo lắng an nguy của Phương Triệu Nhất, lại không có biện pháp nào, thậm chí một chút tin tức cũng không có.

“Đông đông đông…” Thấy điện thoại của mình vang lên có tên Phương Triệu Nhất, hắn cầm lên rất nhanh, sau đó lo lắng mà đi ra ngoài, mà Khổng Chiêu cùng Trương Đại Tráng cũng đi theo phía sau của hắn.

Bây giờ là chủ nhật, cũng không có chuyện gì, nhưng trăm triệu lần không ngờ, cuộc điện thoại này là Phương Triệu Nhất gọi tới, thậm chí còn gọi mình đến bệnh viện.

S thị cũng có bệnh viện là sản nghiệp Phương gia, nhưng họ là bác sĩ bình thường, mà lúc này cái đuôi cùng lỗ tai Phương Thần đều lộ ra. Nếu bị vài người phát hiện, vậy sẽ trở thành đối tượng nghiên cứu.

Lúc này Phương Triệu Nhất ôm Phương Thần, dùng hết sức mà đem người bao lại, mà Lâm Dĩnh lại đang quỳ trên mặt đất.

một số người trên hành lang Bệnh viện, nhìn đến tình huống như vậy, đều cảm thấy rất kỳ quái, nhưng có một số chuyện bọn họ cũng không dám tùy tiện tiến lên hỏi.

“Triệu Nhất!” Cũng không biết thời gian qua bao lâu, chờ khi Tống Gia Bảo đuổi tới, Phương Triệu Nhất mới phát hiện mình duy trì một tư thế không thay đổi.

“Đi vào.” Phương Triệu Nhất lạnh lùng mà nói, từ trong ánh mắt của hắn, nhìn không ra tâm tình.

Tống Gia Bảo nhìn đến ít người như vậy, chỉ biết tầng này trừ phi là người tất yếu, không phải đã bị đuổi đi rồi.

Sau khi chẩn đoán bệnh, Tống Gia Bảo cười khổ một chút, ” lục phủ ngũ tạng Thần Thần đang tại suy kiệt, nếu ta không đoán sai, là do dùng sức quá độ.” Hắn thật sự là không nghĩ ra, rốt cuộc là chuyện gì, có thể khiến cho một đứa trẻ bị như thế.

Nghe đến câu đó , trong ánh mắt Phương Triệu Nhất thoáng hiện hận ý mãnh liệt, đồng thời có rất thâm tự trách, “Biện pháp?” Hắn muốn biết có biện pháp nào cứu con của mình.

Nếu Phương Thần có chuyện gì hắn cũng sẽ không sống trên thế giới này.

Hắn nghĩ đến đây, trong lòng đều rất khiếp sợ, rõ ràng chính là con trai của mình mà thôi, nhưng là thái độ của mình…

“Chờ hắn thức tỉnh lại mới có thể,quan trọng hơn là …” Tống Gia Bảo rất bất đắc dĩ, hắn chỉ là bác sĩ bình thường thôi, làm sao biết tình trạng bán yêu của Phương Thần?!làm sao mới bảo toàn thân thể nó đây?!

“Sức mạnh đi, hắn so với người bình thường đều ngoan cường, chẳng qua về sau tốt lên, cũng yếu hơn bây giờ.” Tống Gia Bảo đem việc mình biết nói ra, kỳ thật hắn hoàn toàn có thể xuất sư, vấn đề gì cũng trả lời được.

Phương Triệu Nhất híp hai mắt của mình, “Ta muốn chính biện pháp cụ thể.” áp lực trên người hắn, khiến cho sắc mặt Tống Gia Bảo nhất thời trắng bệch.

“Ngươi sức mạnh của chính mình.” Tống Gia Bảo cũng nghiên cứu sức mạnh của phụ tử bọn họ, tương ứng với nhau, không có vấn đề khác.

Chờ khi hắn ra tới, Tống Gia Bảo mới phát hiện mình ra một thân mồ hôi lạnh, thật không nghĩ đến, mọi chuyện lại biến thành cái bộ dáng này. Hắn vốn dĩ muốn hỏi bạn tốt của mình, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, chính là nhìn đến tình huống lúc này, chỉ sợ sẽ không tốt như vậy.

“Thế nào?” hai người Khổng Chiêu cùng Trương Đại Tráng có thể rất trấn định hỏi xuất như vậy nhưng nhìn hắn như nhìn World Cup, hẳn phải thật xuất sắc, nếu không, cũng sẽ không để cho hắn trực tiếp đi chẩn đoán bệnh.

khi bọn họ đi vào, trừ bỏ nhìn đến Phương Thần mê man, tình huống khác cũng không biết.

Tống Gia Bảo gật gật đầu, sau đó là lắc đầu, “Tạm thời tánh mạng đã ổn, nhưng hắn không thức tỉnh nói, vậy sẽ…” Câu nói kế tiếp cũng không nói gì, nhưng ý tứ rất rõ ràng, khiến cho nét mặt họ thoáng bi thương.

“Chỉ cần có một đường sinh cơ, liền không có chuyện gì.” Tống Gia Bảo tiếp tục an ủi.

Lâm Dĩnh vẫn là quỳ gối bên ngoài, là nàng mang thiếu gia tới, nàng phát hiện tình huống như vậy, đều là bản thân thất trách, nhưng ra ngoài ngoài ý liệu của nàng, đây chính là thứ thiếu chủ đối phó dĩ nhiên là lợi hại như thế, nếu không thiếu gia cũng sẽ không bị thương.

vài người họ không có rời đi, chờ tin tức bên trong.

Phương Thần phát hiện mình căn bản không vào được trong thân thể, “Phương Dịch! Ngươi nói rõ ràng cho ta, đây là xảy ra chuyện gì?!” Lúc trước yêu tà thú té xỉu, hắn thế nhưng bị một cổ sức mạnh bắn đi ra, khi muốn đi vào lần thứ hai, lại phát hiện không có bất luận biện pháp nào.

“Phương Dịch!” Mặc kệ Phương Thần hô vài tiếng, nhưng không có một chút đáp lại, lúc này hắn nhìn cha của mình, không ngừng mà dùng sức mạnh muốn làm cho mình thức tỉnh, nhưng thân thể hắn hình như là bài xích chính hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.