Nhập Họa dẫn Kiều Cẩn Trạch rời khỏi hoa viên, vòng qua hành lang gấp khúc tới một tòa viện nhỏ. Nàng phái nha hoàn đi tìm một bộ nam trang về, cung kính nói với Kiều Cẩn Trạch: “Còn thỉnh Kiều thiếu gia ở đây chờ, lát nữa sẽ có người mang y phục tới, hi vọng Kiều thiếu gia không ghét bỏ.”
Kiều Cẩn Trạch đứng dưới mái hiên gật đầu: “Ta ở đây chờ là được.”
Sắc mặt Nhập Họa cứng đờ, lại thấy bộ dáng thong dong của Kiều Cẩn Trạch, cười nói: “Không bằng Kiều thiếu gia vào trong ngồi chờ, ngoài này vô cùng oi bức.”
Kiều Cẩn Trạch lắc đầu: “Không cần, ta chờ ở đây là được.”
Huynh đệ Diệp gia còn ở hoa viên cùng các công tử khác, Nhập Họa chẳng qua là người chỉ huy nha hoàn bưng trà rót nước, hiện tại ở đây cùng hắn, ngược lại có vẻ hơi đột ngột, “Vậy Kiều công tử ở đây chờ một lát, Khả Nhân, đi xem y phục đã được đưa tới đây chưa.” Nhập Họa theo bản năng nhìn vào trong phòng, xoay người phân phó Khả Nhân.
Kiều Cẩn Trạch gật đầu.
Không bao lâu, Khả Nhân dẫn theo một nha hoàn tới, Trác Dạ cũng đã trở về, liền cùng hắn vào phòng thay y phục. Trác Dạ ngăn cản ở cửa, Khả Nhân và nha hoàn kia có chút gấp gáp, còn về Xuân Lâm quỳ gối ở hoa viên kia, nàng không vào được nên càng cuống quít xin lỗi.
Nhập Họa trở về bẩm báo sự tình với Diệp Hàm Dư, phát hiện sắc mặt nàng không hề để lộ thất vọng, ngược lại còn có chút thưởng thức, “Tuy rằng sơ hở chồng chất nhưng Kiều Nhị thiếu gia này đúng là trầm tĩnh.”
Nhập Họa không khỏi cảm thấy khó hiểu, tiểu thư phân phó các nàng làm bẩn y phục của Kiều thiếu gia, sau đó đưa tới sương phòng thay y phục, đến lúc đó Xuân Lâm lại vào trong cầu đạo, ít nhất cũng đủ tạo ra lời đồn, khiến Kiều Cẩn Trạch biết khó mà lui, nàng đâu ngờ tiểu thư lại không phải có ý này.
“Vừa rồi A Xuyên đã theo Công Tôn thiếu gia kia ra ngoài, Nhập Họa tỷ tỷ, còn phải làm phiền tỷ một chút, uyên ương cuối cùng sẽ đến với nhau, chúng ta cũng nên đến giúp đỡ.” Diệp Hàm Dư đứng dậy rời khỏi phòng, đúng lúc Khả Nhân trở về bẩm báo sự tình của Kiều Cẩn Trạch, nàng dừng một lát, cuối cùng nâng bước đi về hướng của hắn.
Trong đầu đều là lời nói của lão thái quân và Nhị nãi nãi, Diệp Hàm Dư vô cùng rõ ràng, cho dù được lão thái quân yêu thương, nhưng vì Diệp Quốc Công phủ, nàng không thể vĩnh viễn không xuất giá ở lại Diệp phủ này, lần này người Nhị nãi nãi lựa chọn lão thái quân đều vừa lòng, mà nàng tuyệt đối sẽ không để gia tộc Diệp gia tùy ý định đoạt hôn nhân của mình, gả cho người họ chọn, sau đó tới ngày lão thái quân ly thế, Diệp Hàm Dư nàng cho dù có Diệp Quốc Công phủ cũng không thể kiềm chế họ.
“Tiểu thư, người không thể một mình đi gặp Kiều thiếu gia, như vậy không hợp quy củ!” Nhập Họa đi sau, khuyên can, “Nếu lão thái quân biết, chắc chắn sẽ...”
“Nhập Họa tỷ tỷ, lão thái quân tuổi đã lớn, hiện tại Tứ nãi nãi luôn ở bên cạnh hầu hạ, lão thái quân chắc chắn sẽ mềm lòng, ta biết bà ấy muốn ta dừng chân ở Diệp gia, để các phòng có thể chiếu cố ta một chút, nhưng bọn họ như hổ rình mồi ngần ấy năm, chẳng lẽ sẽ vì lão thái quân nhất thời làm việc thiện mà buông tay sao?”
Tuổi lớn, trái tim càng dễ mềm mỏng, cho dù trước nay thủ đoạn của lão thái quân luôn sắc bén nhưng tới thời điểm nàng phải gả, đặc biệt là Nhị phòng kia, giao dịch với người được chọn ai biết sẽ như thế nào?
Nhập Họa nhất thời nghẹn lại không nói được gì, tiểu thư nói không sai, lão thái quân vì tiểu thư mà suy tính kỹ càng, đề phòng tiểu thư sau khi gả đi vẫn sẽ cô đơn một mình, nhưng tiểu thư lại rõ ràng hơn lão thái quân, chỉ có tìm một người không liên quan tới họ mới có thể giữ được Diệp Quốc Công phủ, ở rể hay không không phải trọng điểm, quan trọng là hắn có thể giúp đỡ nàng áp chế những người trong Diệp gia hay không.
“Vậy cũng có thể kêu quản gia mời Kiều thiếu gia tới, hiện tại khách khứa vẫn còn trong phủ, tiểu thư đi như vậy thanh danh chẳng phải...”
Nhập Họa còn chưa nói xong, Diệp Hàm Dư đã quay đầu nhìn nàng, bộ dáng rõ ràng không thèm để ý: “Kinh thành đều biết Đại tiểu thư Diệp Quốc Công phủ ta không chào đời ở đây, bảy năm làm tiểu khất, thói quen nào cũng có, hơn nữa tính tình cực đoan, khẳng định không chịu bà mẫu quản chế, nếu hôm nay không phải có của hồi môn phong phú kia, ai sẽ xem trọng?”
Nàng để ý chút thanh danh này? Năm bảy tuổi ấy được đón vào Diệp Quốc Công phủ, thân phận của nàng luôn bị hoài nghi, đặc biệt là Nhị phòng, bởi vì lúc đó nếu nàng không trở về, Nhị phòng sẽ đưa một hài tử qua nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của lão thái quân, làm hài tử của Diệp Quốc Công, tương lai kế thừa Diệp Quốc Công phủ, chuyện tốt như vậy lại vì một hài tử dơ bẩn mà tan biến.
Mấy năm nay bọn họ trăm phương nghìn kế muốn chứng minh nàng là giả, thủ đoạn còn ít sao? Hiện tại nàng sắp gả đi, trong thời điểm chọn rể này, người trước sau đều tham lam, nàng căn bản không tin bọn họ sẽ vì lão thái quân nhân từ mà nương tay.
Nhập Họa không nói nữa, theo nàng tới tòa viện kia. Kiều Cẩn Trạch đang chuẩn bị rời đi, Diệp Hàm Dư liếc mắt nhìn Xuân Lâm đứng sau hắn, phân phó Khả Nhân dẫn nàng ấy rời đi, đáy mắt không chút sợ hãi đối diện với Kiều Cẩn Trạch: “Kiều thiếu gia, có thể quấy rầy một lúc không? Ta có việc muốn nhờ.”
Kiều Cẩn Trạch ngẩn ra, thấy Nhập Họa cung một nha hoàn canh giữ ở cửa viện, liền kêu Trác Dạ canh giữ ngoài phòng, theo Diệp Hàm Dư vào trong.
“Kiều thiếu gia, Hàm Dư có một việc muốn hỏi, thỉnh Kiều thiếu gia nói đúng sự thật.”
Kiều Cẩn Trạch đột nhiên cảm thấy ánh mắt này vô cùng quen thuộc, theo bản năng gật đầu: “Diệp tiểu thư cứ nói.”
“Với điều kiện gia thế của Diệp gia, vì sao lại đồng ý lời mời tới Diệp gia, chẳng lẽ Kiều gia các ngươi cũng cần của hồi môn này của Diệp gia? Hay là Kiều thiếu gia ngài vui vẻ tới Diệp gia chúng ta ở rể?”
“Kiều gia không mong chờ của hồi môn phong phú kia của Diệp tiểu thư, ta cũng không nguyện ý ở rể, hôm nay tới đều là vì thiệp mời mẫu thân nhận được.” Kiều Cẩn Trạch hứng thú nhìn Diệp Hàm Dư, nhìn tới mặt nàng ửng đỏ.
Hai tay Diệp Hàm Dư nắm chặt sườn váy, trong lòng có loại khẩn trương khó nói nên lời, chính là ánh mắt này, ngày đó ở tửu lâu cũng cười nhìn nàng như thế, không nóng không lạnh, khiến nàng không thể nổi giận.
“Chỉ vì Kiều phu nhân nhận được thiệp mời của chúng ta nên Kiều thiếu gia mới tới, chẳng lẽ không có ý khác?” Với điều kiện của Kiều Cẩn Trạch, ở kinh thành có vô số khuê tú có thể lựa chọn, Diệp Hàm Dư biết giá trị của mình, nếu dựa theo tiêu chuẩn tức phụ mà Kiều gia cần, nàng còn kém xa.
“Diệp tiểu thư, xin thứ ta mạo muội, Diệp tiểu thư trông rất giống một bằng hữu của Kiều mỗ.” Kiều Cẩn Trạch bất tri bất giác nói một câu khiến Diệp Hàm Dư nhất thời không kịp phản ứng, kinh ngạc nhìn hắn, “Kiều mỗ có một vị bằng hữu, gã còn thiếu Kiều mỗ một đĩa bánh, chỉ là sau đó Kiều mỗ không đợi được, hiện tại gặp mặt, Diệp tiểu thư và bằng hữu kia của ta thật sự có vài phần tương tự.”
Diệp Hàm Dư bất giác căng thẳng, suýt chút buộc miệng thốt ra.
Bằng hữu gì chứ, chẳng qua là nàng lén chạy đi gặp hắn mà thôi, còn về điểm tâm kia... Diệp Hàm Dư chỉ cảm thấy hai má nóng lên, sợ Kiều Cẩn Trạch nhận ra mình, vội cúi đầu, giấu đi đáy mắt hoảng loạn.
“Kiều thiếu gia nói đùa, Hàm Dư không có huynh đệ tỷ muội, xem ra Kiều thiếu gia nhận lầm người rồi.”
Kiều Cẩn Trạch gật đầu: “Ta còn tưởng cái tên Tiểu Diệp Tử cùng Diệp phủ có ít sâu xa, thì ra là bản thân Kiều mỗ nghĩ nhiều.”
Nghe ngữ khí tiếc nuối của Kiều Cẩn Trạch, Diệp Hàm Dư càng căng thẳng, ngay sau đó cố gắng thả lỏng nhìn hắn: “Kiều thiếu gia vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, ngoại trừ vì Kiều phu nhân nhận được thiệp mời của Diệp phủ, Kiều thiếu gia vì sao lại tới?”
“Vì binh lực của Diệp gia.” Kiều Cẩn Trạch nhìn đáy mắt lập lòe của nàng, cuối cùng cũng nói.
Đội quân của Diệp Quốc Công phủ đang bảo vệ kinh thành, nếu Diệp Hàm Dư được Hoàng Thượng tứ hôn, ai cũng không có cách, nhưng hôm nay mọi người đều có cơ hội, Định Vương và Triệu Vương ai cũng nhìn chằm chằm binh lực này.
“Binh lực của Diệp gia?” Diệp Hàm Dư lẩm bẩm, bừng tỉnh, “Ngài nói là thuộc hạ của phụ thân, bọn họ...”
“Bọn họ chỉ nghe lệnh của Diệp gia, mà Diệp gia bắt buộc phải nghe lệnh của Hoàng Thượng.” Trước mắt Diệp gia là như thế, nhưng sau khi Diệp Hàm Dư gả đi, quân đội của Diệp gia sẽ bị sử dụng theo cách khác, Triệu Vương nhìn ra nên mới kêu tiểu thiếu gia của Khang Bình Vương phủ tới, như vậy Định Vương sao có thể không phòng?
“Nói cách khác, lần này Kiều thiếu gia tới là vì binh lực của Diệp gia chúng ta?” Diệp Hàm Dư quản gia mấy năm, đối với chuyện bên ngoài ít nhiều cũng rõ ràng, người Kiều gia đều là quan văn, cho dù Kiều Cẩn Trạch đi Lô Châu mấy năm cũng không cần dùng đến binh lực của Diệp gia, khả năng duy nhất chính là người Kiều thiếu gia đi theo cần binh lực của họ.