Nhiếp Ngôn đi tới nhặt trang bị của Lân Oa rơi ra, là một cây Pháp trượng Hoàng Kim của Pháp Sư cấp 30, ngoài ra còn có 1 phối phương dược tề trung cấp.
Nguyên tố ngưng tụ dược tề: sau khi uống nguyên tố ma pháp, thời gian phóng thích kỹ năng -10%.
Yêu cầu nguyên liệu: Phong Linh thảo, Ngưng Hợp dược tề, Phân Giải dược tề, Thủy Ngân.
Nguyên tố ngưng tụ dược tề này phải trung cấp Dược Tề Sư mới có thể chế tạo, nếu loại dược tề này chế tạo thành công, một bình có thể bán hơn 2 ngân, đối với cấp bậc hiện tại thì tương đối xa xỉ. Hắn cấp quyền mở kho cho Điểu Bất Thặng Đản, lúc trước đánh Thực Thi quỷ giám công rơi ra dược tề phối phương, Điểu Bất Thặng Đản cũng đã từ kho hàng cá nhân của hắn lấy đi. Hiện tại ắt hẳn đã chế tạo được một ít và bắt đầu đưa vào tiêu thụ.
Đánh ra một tấm phối phương tốt, sẽ có lợi rất lớn cho dược điếm, lại có thể hấp dẫn nhiều khách hàng hơn làm tăng lượng hàng tiêu thụ của dược điếm.
Nhiếp Ngôn vượt cấp đánh quái, đạt được phối phương đều là hàng hiếm trên thị trường chưa có. Nhiếp Ngôn đem phối phương trung cấp dược tề thu vào, sau đó đem hoàng kim pháp trượng ném cho Đường Nghiêu.
Kênh liên lạc của Đường Nghiêu có giọng nói vang lên, hắn nhíu một chút lông mày, một cái thanh âm mềm mỏng truyền ra.
- Diều hâu ca ca, dẫn ta đi train được không.
- Ta hiện tại ở bản đồ cấp 50 đánh quái luyện cấp, không rảnh. Đường Nghiêu lần đầu tiên không có bị mỹ sắc mê hoặc.
- Diều hâu ca ca, map lvl 50 train rất lẹ, dẫn ta theo đi mà.
- Ta nói không rảnh.
Đường Nghiêu tắt kênh liên lạc, nhân sinh tịch mịch a, lúc trước hắn nói mình ở bản đồ cấp 20 train lvl, không ai tin, hiện tại hắn lên bảng top ten rồi thì nói mình ở map lvl 50 train, vẫn có người tin và đòi theo. Nịnh bợ a! Đối với những nữ nhân này, Đường Nghiêu rất lý trí, lúc không có chuyện gì làm thì có thể đùa giỡn chút. Còn thật sự muốn khiến hắn hoa phí chút tâm tư gì đó đối với các nàng, hắn sẽ không bao giờ.
Tính cách Đường Nghiêu vốn là như thế.
Từ nhỏ cho đến lớn, Nhiếp Ngôn đối với Đường Nghiêu rất hiểu rõ, Đường Nghiêu mặc dù thoạt nhìn rất hoa tâm, nhưng tuyệt đối không phải cái loại gặp con nào cũng đều mềm nhũn hết cả chân. Kiếp trước như thế, kiếp này chỉ sợ cũng như thế.
Đường Nghiêu huýt sáo, lên bảng cấp bậc chỉ cảm thấy một thân thoải mái. Dưới sự truy hỏi dồn dập của những người Vũ Lam, hỏi Đường Nghiêu luyện cấp như thế nào lại nhanh như vậy, Đường Nghiêu trả lời là cùng Nhiếp Ngôn đánh quái bọn họ củng không cảm thấy lạ. Ở trong mắt bọn họ Nhiếp Ngôn là không thể nhìn bằng ánh mắt của thường nhân, mọi người đều rất hâm mộ Đường Nghiêu.
Sau khi thăng cấp tổn thương do Đường Nghiêu công kích Lân Oa càng ngày càng cao.
Hỏa diễm bay lượn, lại một con Tinh Anh Lân Oa nữa ngã xuống đất. Nhiếp Ngôn xem lại ống exp, còn một chút nữa là lvl 13. Bởi vì exp đươc phân chia cho Đường Nghiêu nhiều hơn. Giá trị exp của Đường Nghiêu dần dần vượt qua Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn không khỏi cảm khái, tốc độ lên lvl của Pháp Sư nhanh hơn với Đạo Tặc quá nhiều, kể cả lúc tổ đội train lvl cũng vậy. Thời điểm người chơi hồng danh đánh Lân Oa có exp cộng thêm vào, nhưng exp Nhiếp Ngôn được chia vẫn không sánh bằng Đường Nghiêu. (Zap: Đường Nghiêu nó hút máu dzữ ha ^^).
Giết hết ba con Tinh Anh Lân Oa, chúng nó phải đến buổi sáng mai mới có thể một lần nữa mới xuất hiện, Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu tiếp tục đánh Á Tinh Anh, giá trị kinh nghiệm tăng lên điên cuồng.
- Ta nghĩ món đồ mà ta muốn chắc đánh không ra.
- Ngươi muốn tìm cái gì?
- Nơi này ra huân chương Sát Nhân Cuồng Ma, là một kiện trang sức, ở trạng thái hồng danh mới có một phần cơ hội đánh ra nó, nếu hồng danh tiêu tan hết sẽ ko có cơ hội nữa.
- Huân chương Sát Nhân Cuồng Ma? Có ích lợi gì?
- Huân chương Sát Nhân Cuồng Ma là trang sức tốt nhất ở thời kỳ đầu, gia tăng rất nhiều thuộc tính.
Nhiếp Ngôn nói, nếu huân chương Sát Nhân Cuồng Ma, sau này luyện cấp hoặc là PK sẽ sảng khoái hơn.
Trang bị của Nhiếp Ngôn còn chưa đủ tốt, kỹ năng còn chưa đủ nhiều, cái này liên quan đến việc hắn không đi phụ bản. Cho nên hắn muốn tìm loại vật phẩm tương đối hi hữu này để tăng các thuộc tính của chính mình lên.
Cấp bậc Đường Nghiêu tăng rất nhanh, đã khiến cho rất nhiều người chú ý, vừa mới vừa mới tiến vào đứng thứ 10 bảng cấp bậc, không bao lâu liền thăng một cấp, không bao lâu nữa lại thăng một cấp, đến thời điểm sắp logout, Đường Nghiêu đã lên tới lvl 14, khoảng cách với Phá Thiên đang đứng đầu chỉ có một bước ngắn. Nhiếp Ngôn cũng lên tới lvl 14, bất quá cấp bậc của hắn không hiển thị ra.
Cả Cách Lâm Lan đế quốc ai ai cũng bàn tán.
- Tên Diêu Tử này ăn xuân dược a!, thăng cấp quá mãnh liệt!
- Nhìn xu thế của hắn, rất nhanh sẽ chiếm vị trí đầu của Khải Hoàn hội trưởng Phá Thiên.
- Ủng hộ Diêu Tử, đá đít Phá Thiên!
Loại tình thế thăng cấp nhanh như thế này thật sự rất khủng bố.
Khải Hoàn mặc dù lắm tiền nhiều của, công hội thực lực vãi hà, nhân mạch cường thịnh. Nhưng mà thời điểm bọn họ ở bên ngoài luyện cấp, không ít lần thanh tràng luyện cấp, làm việc quá kiêu ngạo, dẫn tới rất nhiều sự bất mãn của các người chơi. Cho nên vẫn có rất nhiều người đứng về phía Đường Nghiêu.
Khải Hoàn công hội bên kia cũng bận rộn lên, dưới sự chỉ thị của Phá Thiên, một ít thành viên công hội bắt đầu điều tra Diêu Tử rốt cuộc là ai. Bất quá tên Diêu Tử này trước kia không có danh khí gì, cấp bậc đột nhiên tăng lên mạnh như vậy có khả năng chỉ là vận khí tốt, tìm được địa phương đánh quái luyện cấp thích hợp mà thôi, Phá Thiên cũng không để tầm. Chờ thêm một thời gian, nếu tên Diêu Tử kia không có thực lực thì cấp bậc sẽ chậm rãi tụt xuống. Chẳng có gì phải lo lắng, trước mắt vẫn chưa có người nào có thể rung chuyển Khải Hoàn, cũng không có ai có thể rung chuyển hắn. Cấp bậc đệ nhất không có nghĩa là thực lực đệ nhất.
Ở trong mắt Phá Thiên, đối thủ của hắn là Hồ Ly Bán Tỉnh, là Ái Tình Sát Thương, còn có vài người khác, nhưng tuyệt đối không phải tên Diêu Tử này!
Đường Nghiêu cùng Nhiếp Ngôn xử lý con Lân Oa cuối cùng, còn cách lvl 15 một chút xíu, trò chơi còn có nửa giờ sẽ đóng cửa.
- Ta phải đi trước đến Tạp La Nhĩ, một mình ngươi ở chỗ này quá nguy hiểm, trước tiên logout đi, ngày mai login sẽ ở chổ này tập hợp.
- Tốt . Hôm nay logout ngươi có bận việc gì không?
Đường Nghiêu hỏi.
- Không có, có gì vui ah?
- Mấy người bạn học cũ hồi sơ trung nói muốn đi ra ngoài họp mặt, bọn họ cũng tham gia vào Tín Ngưỡng, nếu muốn lập công hội, có thể mời thêm bọn họ.
Đường Nghiêu nói, mấy người đồng học sơ trung trước kia thường xuyên cùng một chỗ nói chuyện chọc cười, cảm tình rất tốt, mặc dù giờ đã học trung học nhưng thỉnh thoảng vẫn còn liên lạc.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, nói:
- Đi ra ngoài họp mặt cũng được.
Hồi tưởng lại cuộc sống hồi sơ trung, thật sự là không buồn không lo, thật khiến người ta phải hoài niệm.
- Ngày mai ta điện thoại cho ngươi, ta out đây trước.
- Byby ^^.
Đường Nghiêu logout, thân ảnh dần dần nhạt đi. Nhiếp Ngôn dùng một cái hồi thành quyển trục, một đạo bạch quang hiện lên, về tới Tạp La Nhĩ thành, trong ba lô của hắn hiện tại đã chứa đầy trang bị. Bất quá đa số là trang bị cấp 30, mấy cái trang bị hiện tại bán không được, Nhiếp Ngôn chuẩn bị đem toàn bộ trang bị đánh ra đều dùng để đổ đầy kho hàng của công hội, các người chơi nếu là chứng kiến trong kho hàng công hội có lượng lớn cao cấp Bạch Ngân trang bị, Hoàng Kim trang bị chắc chắn đối với thực lực của công hội sẽ không có nghi ngờ gì.
Đem kho hàng cá nhân sửa sang lại một chút, bảo thạch các loại sắp xếp cùng một chổ, ngoài ra tạp vật cũng đều chỉnh lại, Nhiếp Ngôn đi qua Tinh Không dược điếm, thời gian dài như vậy không xem tình hình kinh doanh của dược điếm, không biết bây giờ thế nào.
Ấn tượng đầu tiên khi Nhiếp Ngôn đi vào Tinh Không dược điếm chính là chật chội. Người rất đông, người đến người đi nối liền không dứt, nhất là hiện tại sắp phải logout khỏi trò chơi, dòng người càng thêm dày đặc.
Đưa mắt xem nhanh quầy bán sản phẩm của Tinh Không dược điếm, Điểu Bất Thặng Đản làm việc khá hiệu quả, hàng hóa bày đầy trên kệ rực rỡ muôn màu dược tề, tuyệt đại bộ phận dược tề thông thường đều có thể tìm được, còn có một số tương đối hiếm dược tề cũng được đặt ở quầy tiêu thụ chuyên biệt.
Điểu Bất Thặng Đản từ trên lầu đi xuống, phát hiện Nhiếp Ngôn trong đám người, nhanh chóng PM đối với Nhiếp Ngôn nói:
- Ông chủ, ngươi đã đến rồi.
- Tình huống bây giờ thế nào, xem ra sinh ý cũng không tệ lắm.
Nhiếp Ngôn nói, xem lại tài khoản trong Tinh Không dược điếm, bị dọa cho hoảng sợ, Tinh Không dược điếm buôn bán doanh thu đã đến 56 Kim tệ, lợi nhuận của dược điếm khá là cao, quả thực có thể dùng câu “Ngày kiếm đấu vàng để hình dung”(1). Cái này một phần củng liên quan đến việc tiêu thụ dược tề kháng Hóa Thạch, dược tề kháng Hóa Thạch chiếm hạn nghạch tiêu thụ rất lớn trong đó.
(1) rongcamtu: Một câu tục ngữ của TQ nói về việc kiếm đươc rất nhiều tiền trong một ngày. ^^
- Hoạt động coi như bình thường, mấy ngày nay vừa chiêu mộ thêm một nhóm Dược Tề Sư, hiện tại trong dược điếm đã có 27 người sơ cấp Dược Tề Sư, Dược Tề Sư học đồ 131 người. Phòng thí nghiệm của chúng ta trên lầu đã không đủ dùng. Hơn nữa mặt tiền quá nhỏ, nhiều người ra vào có điểm phải chen chúc.
Điểu Bất Thặng Đản buồn rầu nói.
Thăng cấp một cái cửa hàng lên cấp 3 cần 20 kim tệ, Nhiếp Ngôn suy ngẫm một lúc, chuẩn bị dùng 20 kim tệ tiếp tục khuếch trương dược điếm, số tiền còn lại dùng để đến các thành thị khác mua một hai mảnh đất Hoàng kim.
Đất ở Tạp La Nhĩ thành đã bị mua rất nhiều, mặc dù còn dư lại một ít nhưng sau này tiềm năng tăng giá lại không lớn. Mua những miếng đất này tương lai củng không biết dùng vào việc gì, chẳng khác gì cầm dao cái dao cùn, không bằng đi thành thị khác.
- Nghe nói Khải Hoàn công hội, Quang Minh Thánh Diễm, Thánh Tài Giả cũng đều khai trương dược điếm, bất quá vẫn là dược điếm cấp 1, Dược Tề Sư cũng không nhiều, hơn nữa không có người nào đáng chú ý.
Điểu Bất Thặng Đản cảm thấy tự hào nói. Nhiều công hội lớn như vậy bây giờ mới phát triển dược điếm. Mà dược điếm của bọn họ đã vượt xa trước mắt của những người này.
- Ngươi phải chú ý đến hướng đi của các Dược Tề Sư dưới tay, để ý bọn họ đào tường nhà.
Nhiếp Ngôn nhắc nhở, nếu cực khổ bồi dưỡng lên Dược Tề Sư lại bị người khác đào bới đi sẽ không có lời.
- Uh. Việc này ta sẽ chú ý tới, ta cùng các Dược Tề Sư trên lầu đều ký hợp đồng chuyên môn, nếu đi ăn máng của dược điếm khác (ví von như đang nuôi heo =.=”), bọn họ phải trả giá gấp năm lần trở lên tiền bồi thường, chúng ta đầu tư trên người bọn họ nhiều như vậy, nếu bọn họ đi ăn máng khác, riêng tiền bồi thường toàn bộ có thể đem bọn họ hù chết.
Điểu Bất Thặng Đản rất có đầu óc của người làm ăn.
- Ta đi thăng cấp dược điếm .
Nhiếp Ngôn nói, đã có Điểu Bất Thặng Đản lo tới mấy vấn đề đó. Hắn cũng không còn phải lo lắng gì nữa.
Hệ thống: ngài quyết định thăng cấp dược điếm của ngài thành dược điếm cấp 3? Lần này thăng cấp cần 20 kim tệ.
Đúng!
Hệ thống: dược điếm thăng cấp thành công.
Tinh Không dược điếm nhanh chóng mở rộng, so với trước lớn hơn gấp hai, biến thành tòa kiến trúc ba tầng, tầng 2 là các phòng thí nghiệm của Dược Tề Sư, tầng 3 là kho hàng, cửa hàng cũng thoáng cái trở nên rộng rãi lên, trong đại sảnh có thể dùng từ tráng lệ để hình dung.
Tinh Không dược điếm cực nhanh khuếch trương, sẽ nhanh chóng tại Tạp La Nhĩ thành tạo lập thị trường tiêu thụ riêng, chiếm được hạn nghạch lớn về thị phần tiêu thụ dược tề, trở thành lão đại của ngành nghề này.