Người thắng lợi cuối cùng cuộc ngộ chiến lần này là Nhiếp Ngôn, mọi người đều bằng bản sự nên đám người Quang Ám Vĩnh Tội, Đường Quả ngoại trừ ghi hận Nhiếp Ngôn ra thì cũng không biện pháp gì bắt lấy Nhiếp Ngôn.
Sau khi thoát khỏi bọn người Quang Ám Vĩnh Tội, Nhiếp Ngôn tiếp tục bôn chạy về phương hướng nơi định đến. Xà tích ra một bản kỹ năng, hắn không biết là cái gì nên lấy ra nhìn.
"Sặc, là sơ cấp Phục hoạt!"
Nhiếp Ngôn không thể không cảm khái một lúc, vận khí tốt thật, sơ cấp Phục hoạt đối với một đoàn đội mà nói thật sự quá trọng yếu, cho nên giá đạt tới mức cực kỳ đắc. Mặc dù ra giá 1 vàng trở lên, chắc chắn sẽ có rất nhiều đoàn đội đổ xô vào.
Kỹ năng thư: sơ cấp Phục hoạt.
Miêu tả kỹ năng: Mục Sư thông qua thi triển thần thuật hồi sinh đội hữu của mình.
Yếu tố thi triển: ngôn ngữ, thủ thế, tài liệu.
Thuộc tính kỹ năng: sau khi kết thúc chiến đấu có thể từng lần sống lại một đội hữu, thời gian ngâm xướng 10 giây, trong khi chiến đấu không thể sử dụng.
Thời gian kỹ năng phục hồi: 30 giây.
Giới hạn người sử dụng: giới hạn Mục Sư Thiện lương thủ tự sử dụng.
Nhiếp Ngôn thu lại sơ cấp Phục hoạt, bản kỹ năng này trong tương lai qua đoạn thời gian nữa sẽ rất đáng giá. Mà hắn không thiếu tiền, vì vậy hắn sẽ không lấy ra bán.
Xuyên qua khu lùm cây lớn, bên trong đầm lầy, một đống phế tích cổ thành hiện ra ở trước mắt Nhiếp Ngôn, tường thành sừng sững, dưới sự ăn mòn của mưa gió đã cực kỳ hoang tàn, nhưng mà vẫn mơ hồ có thể thấy được hình dáng của cổ thành, chính giữa cổ thành là một Kim Tự Tháp to lớn, do từng khối đá to chồng lên tạo thành, bên trên điêu khắc văn tự từ "Niên đại Hắc ám" xa xưa, văn tự cổ xưa mạnh mẽ, một loại cảm giác lịch sử nặng nề chiếu vào mắt.
Thành lũy "Niên đại Hắc ám", đã trải qua vô số thử thách chiến tranh, cũng không biết bắt đầu từ năm nào tháng nào, đã không còn có trí tuệ sinh mệnh nào sinh hoạt ở bên trong, duy chỉ có bức tường và những cây cột, trong năm tháng hát ca dao tịch mịch.
Chính là tòa cổ thành này rồi!
Nhiếp Ngôn đi vòng quanh tường thành được một khoảng, tìm được cửa của tòa cổ thành này.
Thu dọn lại ba lô một lát, Nhiếp Ngôn cất bước đi vào tòa cổ thành này, cửa thành khắp nơi phủ đầy phế tích. Tiến vào cổ thành trong nháy mắt trời đất u ám, giống như tiến vào một không gian khác, hắc ám bao trùm. Trong thế giới bao la này, chỉ còn lại có tòa cổ thành âm u này.
Hệ thống: ngài tiến vào thành lũy Tác Ca Đặc.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía trước, đây là một khu phế tích kéo dài liên miên, duy chỉ có Kim Tự Tháp cao ngất nguy nga đứng sừng sững ở trung ương, trên mặt đất đầy bạch cốt.
Nhiếp Ngôn cảm giác được một khí tức âm hàn đập vào mặt, lộp bộp, một bộ bạch cốt trong đó động đậy rồi từ từ đứng lên.
Ngay sau đó, vô số xương khô từ trên mặt đất đứng lên, dáng người thấp bé, lúc còn sống chắc là là một ít Ải nhân, thân hình cao lớn, có cái đuôi to dài hẳn là một Long tộc, ngoài ra còn có Nhân loại, Cự nhân.
Đây là một chiến trường viễn cổ, các chủng tộc, vô số sinh linh chết ở bên trong tòa thành lũy này, sau đó hóa thành vô số oán linh, phong ấn ở trong hài cốt của chính chúng, một khi chúng nó ngửi được khí tức của sinh linh, sẽ sống lại một lần nữa, sau đó tìm kiếm thức ăn.
Nhiếp Ngôn dùng Siêu cấp động sát xem xét một lúc.
Khô lâu tuần lễ giả: 10 cấp, huyết lượng 120/120 ( cực kỳ yếu ớt ).
Khô lâu pháp sư: 10 cấp, huyết lượng 80/80 ( cực kỳ yếu ớt ).
Khô lâu tê liệt giả: 10 cấp, huyết lượng 150/150 ( cực kỳ yếu ớt ).
Mấy thứ này huyết lượng không cao, công kích cũng không được mạnh lắm, hơn nữa này thuộc tính bản thân cực kỳ yếu ớt, có thể bỏ qua chênh lệch cấp bậc. Nhưng mà cũng không thể xem thường, chúng nó số lượng rất nhiều, trên hành lang hẹp nơi nơi đều là khô lâu, hơn nữa khô lâu có một loại năng lực đặc thù, kỹ năng Kích vựng và kỹ năng xuất huyết đối với chúng nó mà nói là không hữu hiệu quả. Tiềm hành cũng không hiệu quả, chúng nó phán đoán vị trí con người, không phải thông qua thị giác, mà là thông qua cảm giác với sinh linh.
Nhiếp Ngôn ở phía xa né tránh đám sinh vật khô lâu đó, phát hiện có con đi lạc, liền xông lên giải quyết nó.
Phát hiện một Khô lâu tuần lễ giả đang đi dạo cách đó không xa, Nhiếp Ngôn giơ chủy thủ, vọt lên một chiêu Ám sát một chiêu yếu hại công kích, Khô lâu tuần lễ giả liền tan rã thành mảnh nhỏ.
Hệ thống: vượt cấp sát quái, đạt được 200% kinh nghiệm tăng thêm, nhận được 230 kinh nghiệm.
Thuộc tính đám Khô lâu này chẳng ra gì nhưng cho kinh nghiệm thật là nhiều.
Nhiếp Ngôn vừa mới xử lý một Khô lâu tuần lễ giả, mấy chục Khô lâu tuần lễ giả và Khô lâu tê liệt giả đối diện vung chủy thủ trong tay vọt về phía Nhiếp Ngôn, chúng nó khí thế bừng bừng như thủy triều, các Khô lâu pháp sư đằng sau vung pháp trượng, hồng quang, bạch quang, hoà lẫn vào nhau, đó là ma pháp hỏa diễm hàn băng và lôi điện!
Đáng chết, sao số lượng nhiều thế chứ! Nhiếp Ngôn buồn bực mà thầm nghĩ, quay đầu nhìn thoáng qua, đường đi ra ngoài của hắn đã bị phá hỏng. Khắp nơi đều là Khô lâu, hắn nhanh chóng chuyển hướng sang một con đường khác chạy đi.
Đám Khô lâu đó số lượng tuy nhiều, nhưng động tác vụng về, Nhiếp Ngôn không lo lắng sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Oành oành oành, từng đạo ma pháp nổ tung ở bên cạnh Nhiếp Ngôn. Tiến vào một khúc quẹo Nhiếp Ngôn chạy ra khỏi phạm vi công kích của đám Khô lâu pháp sư, nhìn về phía trước một đám Khô lâu binh đang hùng hổ hướng về phía hắn.
Trước không có đường, sau có truy binh, Nhiếp Ngôn nhìn qua bên cạnh, đây là một bước tường cao năm thước, bức tường có chút hao mòn và tổn hại, lộ ra một đống lỗ, Nhiếp Ngôn dùng nhảy mạnh, nhảy về phía trước, đặt chân lên cái hố trên tường, thả người phóng qua tường cao.
Nhiếp Ngôn thoải mái rơi xuống đất, nơi này đã là một con đường khác, chỉ có mấy Khô lâu pháp sư phân tán ở phụ cận. Trên mặt đất còn có rất nhiều thi cốt, chúng nó đều là một ít bộ khô lâu còn chưa thức tỉnh.
Nhiếp Ngôn không dám chậm trễ, nhắm một Khô lâu pháp sư trong đó, chủy thủ tấn công lên người Khô lâu pháp sư.
Khô lâu pháp sư như thủy tinh rơi xuống đất, vỡ vụn thành mảnh nhỏ.
Chung quanh vài Khô lâu pháp sư đang chuẩn bị ma pháp, Nhiếp Ngôn như một con báo săn phóng lên, nhanh chóng đánh gục chúng nó rồi thu thập thứ đám Khô lâu pháp sư rơi xuống. Lúc này trên mặt đất bộ xương khô lâu động đậy, chậm rãi từ trên mặt đất bò lên.
Nhiếp Ngôn không dám lưu lại tiếp tục hướng phía trước điên cuồng lướt đi.
Từ trên mấy phiến đá bên ngoài sáng bóng bước qua, dưới chân Nhiếp Ngôn đột nhiên truyền đến một ít chấn động, mặc dù rất nhỏ nhưng hắn vẫn cảm nhận được.
Có cơ quan!
Nhiếp Ngôn ngay tại chỗ lăn mình, một tiếng ầm, chỗ hắn vừa mới chạm chân, một địa lôi nổ tung, đá vụn bay loạn, vài Khô lâu ngay tại phụ cận lập tức bị sóng xung kích từ vụ nổ mạnh hất bay ra ngoài, mảnh nhỏ xương cốt phân tán khắp nơi.
Mấy tảng đá bắn vào người Nhiếp Ngôn.
-12, -13, -15, vài trị số thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên.
Nhiếp Ngôn âm thầm kinh hãi, sát thương của Bạo liệt địa lôi thật là ghê gớm, nếu đạp phải thể nào cũng phải tan xương nát thịt.
Bạo liệt địa lôi tuy rằng uy lực rất mạnh mẽ, một Bạo liệt địa lôi là có thể nổ chết Đạo Tặc, nhưng từ lúc dẫm phải kíp nổ, có khoảng hai giây nên chỉ cần bảo trì trạng thái nhạy bén cao vẫn có thể thoải mái tránh thoát.