“Thủy Sắc cùng Đao Quang đang đánh phó bản Kịch Độc Nê Chiểu, chắc khoảng 2, 3 tiếng sau mới xong. Hai tên của Thiên Sứ Phách Nghiệp kỹ thuật không tệ, đám Thủy Sắc, Đao Quang chưa chắc đối phó nổi.”
Quách Hoài đã tính toán qua, Cuồng Thần cùng Đoa Lạc đều là nhân vật đứng trên đỉnh đế quốc Tát Đặc Ân, không kém hơn đám người Thủy Sắc, Đao Quang, phần trăm thắng của họ cũng chỉ 5-5 mà thôi.
“Bọn họ bắt đầu đánh phó bản Kịch Độc Nê Chiểu rồi à, tiến độ không tệ nha.”
Nhiếp Ngôn hơi kinh ngạc, Kịch Độc Nê Chiểu là một trong những phó bản 60 khó nhất, hơn nữa phải cần trang bị kháng độc.
“Đợi đám Thủy Sắc, Đao Quang đánh xong thì bảo bọn họ chơi đùa với 2 tên kia một chút. Còn về phần thắng bại thì đến lúc đó nói sau, bọn họ cũng không kém gì 2 tên kia đâu.”
Nhiếp Ngôn nghĩ, thực lực của đám người Thủy Sắc, Đao Quang tuyệt đối không kém hơn hai tên Thiên Sứ Phách Nghiệp. Gần đây, cao thủ của Bộ Lạc Ngưu Nhân điên cuồng train, săn đồ. Nhiếp Ngôn phát ra danh sách nhiệm vụ thưởng trang bị cấp Á truyền kỳ, Truyền kỳ rất hấp dẫn, bọn họ chỉ sợ ra tay chậm thì sẽ bị người khác đoạt mất.
Sau khi chuyển chức xong, các người chơi luôn cố kiếm thần trang cho bản thân mình, level càng cao càng khó tăng. Nên nếu đoạt được một trang bị mạnh thì có thể đẩy nhanh tiến độ train lên, level và trang bị cùng tăng mới có thể đẩy Bộ Lạc Ngưu Nhân phát triển.
Bọn họ tuy không có thời gian chơi đùa nhàm chán với bọn Cuồng Thần này nhưng nếu người ta đã tìm đến tận cửa mà mình còn không đáp ứng thì quá mất thể diện của công hội.
Bộ Lạc Ngưu Nhân nhất định phải cho hai tên này bò về!
Tạm thời cứ để chúng to mồm đã, Nhiếp Ngôn lại tiếp tục đi lấy phần thưởng nhiệm vụ đánh chết Truyền kỳ Vong linh pháp sư.
Quảng trường thành Tạp La Nhĩ.
Kể từ khi Cuồng Thần và Đọa Lạc bày lôi đài ở đây, có hơn bảy phần người chơi ở thành Tạp La Nhĩ ủng hộ Bộ Lạc Ngưu Nhân. Bởi vì nếu Bộ Lạc Ngưu Nhân thua thì chẳng khác nào đánh mất mặt mũi của tất cả dân chúng thành Tạp La Nhĩ.
Vì để thành Tạp La Nhĩ không bị nói là không có người, nên cho dù không phải là người của Bộ Lạc Ngưu Nhân, thì bọn họ cũng muốn bảo vệ tôn nghiêm của thành, bị người tới trước cửa khiêu chiến mà ko dám đánh sẽ bị người khác chê cười.
Trên diễn đàn vừa xuất hiện thông báo liền có vô số người tụ tập đến đây, nhìn đâu cũng thấy đầu người, cảnh quan vô cùng đặc biệt.
Vài người tự nhận kỹ thuật không tồi cũng bắt đầu lên đài khiêu chiến.
Một thành viên Bộ Lạc Ngưu Nhân khinh thường nói:
“Muốn khiêu chiến Cuồng Tặc Niết Viêm thì thắng bọn ta rồi nói. Đám chó mèo ở đâu cũng dám tới khiêu chiến hội trưởng chúng ta? Hội trưởng chúng ta không có thời gian rãnh đâu.”
“Đúng vậy, thắng đám người chúng ta trước đã!”
Biển người nhất thời xôn xao.
Cuồng Thần liếc nhìn toàn trường, nói với Đọa Lạc bên cạnh:
“Có muốn đùa giỡn với tụi nó một chút không?”
Đọa Lạc ra vẻ không có gì, gật đầu: “Đương nhiên, nếu không thì Cuồng Tặc Niết Viêm chắc sẽ không ra mặt đâu.”
“Ngươi lên hay ta lên?” Cuồng Thần nhìn Đọa Lạc hỏi, hắn xoa xoa hai tay, hắn thích nhất là cái chuyện hành hạ đám người chơi bình thường này đến chết, tốt nhất là lên một lần một đám.
“Thôi nhường ngươi.” Đọa Lạc nhìn đám người chơi hăng hái xung quanh, ngáp ngáp. Đám người này đến bao nhiêu cũng không đủ cho bọn họ thịt, pk với bọn chúng thật quá mất thời gian.
“Ok, ta ra khởi động một chút.” Lời của Đọa Lạc rất đúng ý của Cuồng Thần.
Cuồng Thần đi ra giữa lôi đài, bắt đầu đặt quy tắc thi đấu. Lên đài mà chết thì có thể hồi sinh, không rớt đồ lẫn level, nhưng mỗi người phải nộp 20 kim tệ, nếu thắng hắn thì sẽ được thưởng 200 kim tệ.
Người của thành Tạp La Nhĩ thấy Cuồng Thần đặt ra quy tắc thi đấu liền xôn xao, đây chính là tỉ lệ 1 ăn 10 nha!
“Tên Cuồng Thần này ở đế quốc Tát Đặc Ân rất nổi tiếng, thực lực không đủ mà đi lên chẳng khác nào cúng tiền cho người ta, ít nhất phải là cao thủ level 55 trở lên.” Trong đám người có người nhắc nhở.
Trong đám người có không ít người level hơn 55, ít nhất phải mười mấy người, đoán chừng sớm sẽ có thêm nhiều cao thủ tới nữa.
Cuồng Thần rút hai cây đại kiếm hoàng kim ra, cắm xuống đất, quét mắt nhìn vài tên thực lực kha khá trong đám người, cười nhạt:
“Đứa nào lên thử không?”
Hắn mở miệng phách lối khiến vài người khá mạnh hận không thể lập tức lên đánh hắn bẹp dí. Có người thì khá cẩn thận, có người lại lập tức nổi nóng.
Một Đại kiếm sĩ tên Ngạo Thiên Chi Kiếm đi lên lôi đài. Hắn vừa chuyển chức xong, có chút tự tin vào thực lực của mình, thấy Thú nhân chiến sĩ kiêu ngạo như vậy liền tung người nhảy lên sàn.
“Quá hung hăng rồi!”
“Ngạo Thiên Chi Kiếm lão đại, giết chết nó!”
Phía dưới nhất thời hoan hô làm Ngạo Thiên Chi Kiếm hơi bay bổng.
Thú nhân chiến sĩ có hai loại chuyển chức, một là Thú nhân cuồng chiến sĩ, hai là Thú nhân thuẫn chiến sĩ. Cuồng Thần chính là Thú nhân cuồng chiến sĩ, thiên phú là gia tăng Lực lượng, hơn nữa thể hình tăng lớn, nên hắn rõ ràng cao hơn Ngạo Thiên Chi Kiếm một cái đầu.
Thiên phú của Đại kiếm sĩ là Toàn Năng, Chuyên Chú, Bán Suất Đẳng, các thuộc tính cũng được tăng lên, hơn nữa còn một kỹ năng Tinh Thông Đoạn Cân, gia tăng hiệu quả Đoạn Cân, về mặt thiên phú không thua Thú nhân cuồng chiến sĩ tí nào.
Ngạo Thiên Chi Kiếm đang muốn nói gì thì đã bị Cuồng Thần trực tiếp ngắt ngang: “Đừng nói nhảm nữa, ta không có nhiều thời gian, giết ngươi nhanh ta mới có thể gặp người kế tiếp.”
Ngạo Thiên Chi Kiếm bị Cuồng Thần chọc giận liền rống lên một tiếng, dùng Trùng Phong xông về phía Cuồng Thần.
Thấy Ngạo Thiên Chi Kiếm nhào tới, Cuồng Thần khẽ quát một tiếng, quơ hai thanh đại kiếm nghênh đón.
Một trận đao quang huyết ảnh qua đi, chỉ mới tiếp xúc thì mọi người đều có thể nhìn ra cao thấp. Cuồng Thần công kích như gió táp mưa sa, đè bẹp Ngạo Thiên Chi Kiếm. Ngạo Thiên Chi Kiếm vài lần muốn dùng kỹ năng phản kích nhưng đều bị trực tiếp cắt ngang. Mới mấy giây mà Ngạo Thiên Chi Kiếm đã bị Cuồng Thần chém một cái bay ra ngoài, ngã xuống đất.
Khi Cuồng Thần pk, cái loại khí thế cuồng bạo không ai địch nổi này làm tâm trí đám người xung quanh không khỏi chấn động, vội hít một hơi khí lạnh. Trong trận chiến, Cuồng Thần không dùng một kỹ năng quan trọng nào, chỉ dùng mấy kỹ năng đơn giản Phách Khảm và Cước Thích thế mà có thể giết chết Ngạo Thiên Chi Kiếm.
Cuồng Thần nhìn bốn phía, dùng loại tư thế bễ nghễ nói: “Người kế tiếp!”
Ngạo Thiên Chi Kiếm hồi sinh đứng dậy, cảm thấy vô cùng mất mặt, quê xệ bước xuống đài.
Kế tiếp, lại có vô số người lên so chiêu với Cuồng Thần, nhưng đều chết hết. Thực lực của bọn họ với Cuồng Thần quá cách biệt, cả thành Tạp La Nhĩ này người có thể so chiêu với Cuồng Thần chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Còn đám người này căn bản lên cũng chỉ làm pháo hôi mà thôi.
Sau khi mười mấy người văng đài, Cuồng Thần lại càng hống hách hơn, lớn lối hét: “Cả thành Tạp La Nhĩ mà không tìm được kẻ nào có thực lực!”
Điều này khiến cho người trong thành Tạp La Nhĩ vô cùng tức giận, trên diễn đàn cũng đang rất náo nhiệt.
Lúc này, ai cũng dõi về Bộ Lạc Ngưu Nhân, nếu người của Bộ Lạc Ngưu Nhân vẫn không ứng chiến thì sợ rằng sẽ xảy ra lời đồn không hay.
Sau một thời gian dài, Bộ Lạc Ngưu Nhân vẫn chưa có động tĩnh gì.
“Bộ Lạc Ngưu Nhân sao vẫn chưa xuất hiện?”
“Bộ Lạc Ngưu Nhân không phải sợ không dám ứng chiến đó chớ?
“Không phải đâu, nghe nói lão đại Cuồng Tặc Niết Viêm cùng mấy cao thủ của Bộ Lạc Ngưu Nhân đều đang kẹt trong nhiệm ụ, không có thời gian, chắc phải tới trễ.”
…
Vô số lời đồn xuất hiện, Bộ Lạc Ngưu Nhân tạm thời không xuất hiện cũng không sao, nhưng một lúc sau thì khó nói rồi. Dù sao Cuồng Thần với Đọa Lạc cũng không phải thùng rỗng kêu to gì, mười mấy trận chiến đã đủ chứng minh thực lực của họ, khiến người thành Tạp La Nhĩ phải cẩn trọng.
Trên sàn đấu vẫn chỉ có Cuồng Thần ra tay, liên tiếp đánh bại 26 người, còn Đọa Lạc vẫn chưa ra tay, không biết thực lực thế nào nhưng tuyệt đối sẽ không kém hơn. Bọn họ chắc chắn có đủ thực lực khiêu chiến Cuồng Tặc Niết Viêm!
Trong đám người bại trận dưới tay Cuồng Thần cũng có vài người khá nổi tiếng, Cuồng Thần xem như đánh ra một cái danh tiếng vang dội cho mình rồi.
Nhiếp Ngôn lâu lâu vẫn theo dõi động tĩnh của thành Tạp La Nhĩ, từ kênh thế giới Nhiếp Ngôn cũng đại khái nắm được thực lực của Cuồng Thần và Đọa Lạc, nhưng không biết bọn họ có hậu thủ gì không. Bọn họ dám tới đây khiêu chiến Nhiếp Ngôn, nhất định sẽ có chỗ dựa, dù sao bọn họ cũng đại biểu cho Thiên Sứ Phách Nghiệp, nếu thua thì chính là vứt bỏ thể diện của công hội họ.
Nhìn kỹ rồi tính tiếp, qua 1, 2 canh giờ nữa đám Thủy Sắc Yên Đầu trở lại, hai tên kia sẽ không to mồm được bao lâu nữa.
Nhiếp Ngôn đến bên ngoài cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy tường thành cao hơn 20 mét như tường đồng vách sắt, khiến người ta có cảm giác như không thể phá vỡ. Trên tường thành có đặt một đống Ma đạo hỏa pháo, mấy khẩu pháo này còn to hơn Địa tinh Ma đạo hỏa pháo ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư. Mấy cái Địa tinh Ma đạo hỏa pháo của công hội hắn là cấp 1, tầm bắn chỉ có 1000 mét, uy lực cũng không mạnh. Còn Ma đạo hỏa pháo ở đây là cấp 16, tầm bắn 10000 mét, uy lực càng khỏi nói, hai cái căn bản không cùng một cấp bậc.
Nhiếp Ngôn triệu hồi chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp ra, tiến vào thành, đi thẳng đến trung tâm.
Bên trong cứ điểm Hi Nhĩ Đốn không khác gì thành thị bình thường, kiến trúc san sát nhau, đường phố lát đá tảng màu trắng, hơi hẹp nhưng khung cảnh rất phồn hoa, người đến người đi tấp nập. Nhưng đa số vẫn chỉ là NPC, có rất hiếm người đến chỗ này.