Vận mệnh chính là không thể nắm lấy như thế, cho một chút gian khổ, tùy thời sẽ xuất hiện bước ngoặc, vừa mới xuất hiện một chuyển biến lại đẩy người ta vào vực sâu vạn trượng.
Sống hay chết, không ai có thể nắm lấy?
Nếu không chịu đựng nổi, sẽ không thể dễ dàng đối mặt nó.
Nhiếp Ngôn bình phục tâm tình, đưa tay chạm vào Xúc xắc vận mệnh. Không biết kế tiếp sẽ là cái gì, là đại kinh hỉ hay là vô tận ảo não. Trước khi Xúc xắc vận mệnh chưa đưa ra phán xét, hắn vĩnh viễn không thể biết trước.
Xúc xắc vận mệnh xoay tròn như bánh xe lăn, không thể biết vận mệnh sẽ dừng lại vẫy chào khi nào.
Nhìn Xúc xắc vận mệnh không ngừng bay lượn, trán Nhiếp Ngôn chảy ra một ít mồ hôi lạnh, ngàn vạn lần đừng là nguyền rủa!
"Dừng!" Nhiếp Ngôn cảm thấy trái tim như bị đập thật mạnh một cái.
Xúc xắc vận mệnh im lặng dừng lại, con số lòe loẹt kia là 5, vẫn là 5 có lẽ số 5 chính là con số may mắn của hắn.
Nhiếp Ngôn bị đại kinh hỉ bao phủ, chỉ cần không phải nguyền rủa là được nên hắn không nghĩ tới thưởng cho là cái gì.
Dù sao ba lượt Xúc xắc vận mệnh, không phải người thường có đùa được. Chuyện chơi đùa cực độ nguy hiểm làm cho trái tim Nhiếp Ngôn chịu áp lực rất lớn.
Hệ thống: ngài đạt được Phan Đa Lạp chi hạp.
Phan Đa Lạp chi hạp (? ? ): vật phẩm vận mệnh.
Lại là một kiện vật phẩm vận mệnh, Nhiếp Ngôn bị vật phẩm vận mệnh làm cho sắp điên lên rồi. Lần này nếu cho hắn vật phẩm giống Xúc xắc vận mệnh của Khô lâu bị nguyền rủa , hắn tình nguyện để thứ này biến mất, chứ hắn không muốn lại chơi trò chơi kích thích làm cho người ta cảm thấy sợ hãi này nữa.
Loại trò này chơi một lần là đủ rồi, không có gì phải tiếc nuối.
Phan Đa Lạp chi hạp là một cái hộp hình vuông, màu xám bạc, mỗi một mặt đều có khắc một bức đồ án khác nhau, có khô lâu tà ác, có ác ma xấu xí, có thiên sứ cánh dài vân vân, những đồ án này đều vô cùng tinh tế sống động như thật.
Trên những đồ án đó đầy ma lực quỷ dị.
Nhiếp Ngôn nhìn qua Phan Đa Lạp chi hạp, hoàn hảo, Phan Đa Lạp chi hạp không phải là vật phẩm cùng loại với Xúc xắc vận mệnh của Khô lâu bị nguyền rủa, mà là một kiện bảo vật.
Phan Đa Lạp chi hạp (? ? ): vật phẩm vận mệnh.
Miêu tả vật phẩm: ngoạn gia bỏ ba kiện vật phẩm cùng phẩm giai vào Phan Đa Lạp chi hạp, có 10% xác suất xuất hiện một kiện vật phẩm đẳng cấp cao hơn. Nếu thất bại thì tất cả vật phẩm sẽ biến mất. Nếu bỏ một kiện vật phẩm và May mắn bảo thạch vào Phan Đa Lạp chi hạp, vật phẩm có xác suất cố định tăng lên 1 cấp, thất bại vật phẩm sẽ bị hạ xuống 1 cấp.
Khi thời gian là số chẵn may mắn +5, khi thời gian là số lẻ vận rủi +5. ( lấy một vòng làm đơn vị, ba giây )
Giới hạn người sử dụng: trận doanh nào cũng có thể sử dụng.
Thứ đồ này thật hiếm, Nhiếp Ngôn từng nghe nói qua, nhưng chưa bao giờ thấy nó hình dạng ra sao. Thứ đồ này cũng không thẹn với cái tên Truyền Kỳ vật phẩm. Ví dụ Nhiếp Ngôn bỏ vào trong Phan Đa Lạp chi hạp ba kiện trang bị cấp Hoàng Kim, liền có 10% xác suất tạo ra một kiện trang bị Ám Kim. Hiển nhiên, cũng có 90% xác suất thất bại. Nếu là bỏ vào ba kiện trang bị cấp Ám Kim, nói không chừng có thể xuất hiện một kiện cấp Truyền Kỳ. Đương nhiên, rất ít có người dám cầm ba kiện vật phẩm cấp Ám Kim đi thử, dù sao trang bị cấp Ám Kim là cực kỳ sang quý.
Về phần công năng thứ hai, May mắn bảo thạch là bảo thạch nhóm công tượng dùng để gia tăng xác suất thành công khi khảm bảo thạch lên trang bị, cũng có thể dùng để tăng lên cấp bậc vật phẩm. Nên rất mắc, giá thị trường hiện tại khoảng 5 bạc một viên, mà rất ít khi thấy cũng ít có người sử dụng tốt.
Còn giá trị may mắn và vận rủi có tác dụng rất lớn, chúng nó ảnh hưởng bạo dẫn sát quái, xác xuất thành công hợp thành vật phẩm và rất nhiều chuyện liên quan đến xác suất. +5 là một con số rất lớn, gia tăng 5 điểm may mắn có thể làm cho bạo dẫn của ngoạn gia tăng lên 200%, xác xuất thành công hợp thành vật phẩm tăng lên 20%. Còn +5 vận rủi, trong thời gian đó có thể nói là chuyện gì cũng không thành.
Vật này tương đương với chia thời gian của ngươi thành hai phần bằng nhau, một phần phúc tinh chiếu xuống, một phần khác vận rủi liên tục.
Nhiếp Ngôn thoáng suy tư, đây chưa chắc là một chuyện may mắn. Hắn có thể cố gắng khống chế xác suất chuyện phát sinh thời gian chẵn, tuy nói ba giây chỉ lướt qua, nhưng nắm lấy ba giây cũng là chuyện có thể.
Hạnh phúc đến rất bất ngờ, Phan Đa Lạp chi hạp đến tột cùng là vật phẩm cấp bậc gì còn không biết. Để sau này lại tiếp tục nghiên cứu từ từ, Nhiếp Ngôn thu Phan Đa Lạp chi hạp vào ba lô, lần này có được thứ này cũng coi như chuyến này đi không bỏ công.
Tim đập thay đổi nhanh chậm, Nhiếp Ngôn tiến thêm một bước cảm nhận được vận mệnh huyền diệu.
Sau khi Xúc xắc vận mệnh chấm dứt, thời gian chung quanh lại một lần vận chuyển lại. Khô lâu yên lặng phía xa, lại một lần hoạt động, đều hướng về Nhiếp Ngôn bên này tụ lại vây chặt Nhiếp Ngôn lại.
Vừa rồi trong phạm vi hai mươi thước đột nhiên ngừng lại, có rất nhiều khô lâu phía sau đi tới, đều đứng ở bên cạnh khu vực này. Liếc mắt nhìn lại, rậm rạp khô lâu mênh mông bát ngát.
"Thiệt nhiều khô lâu!" Nhiếp Ngôn không dám dừng lại, nhanh chóng chạy trốn, nhảy lên tường thành.
Tác Ca Đặc cổ thành dày đặc bức tường là một mê cung to lớn, Nhiếp Ngôn cũng không biết hắn đang ở nơi nào, chỉ đành dựa vào phán đoán phương hướng của mình, cùng Kim Tự Tháp thật lớn trong cổ thành mà đi về trung tâm cổ thành.
Kim Tự Tháp to lớn phía xa là một cọc tiêu chỉ hướng, để cho Nhiếp Ngôn xác định nên hắn vẫn chưa lạc đường.
Khô lâu không có dừng chặn đường hắn, ma pháp của các Khô lâu pháp sư như mưa rơi xuống.
Nhiếp Ngôn thả người nhảy lên, xoay người đạp lên một bức tường, ở trên bước tường chạy như bay.
Ma pháp đùng đùng đùng đập vào trên tường đá, vôi bắn tung tóe.
-21, -27, -25...
Một đám thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên, phía dưới thật sự rất nhiều Khô lâu pháp sư, huyết lượng Nhiếp Ngôn rất nhanh tụt xuống còn 30%.
Nhiếp Ngôn uống một lọ huyết bình, từ tường vây nhảy xuống.
Nhẹ nhàng rơi xuống đất, nhanh chóng chạy nhanh về phía xa, bỏ đám khô lâu lại phía xa. Chỗ chạy tới càng lúc càng lệnh cách trung ương Kim Tự Tháp mỗi lúc một xa, nhưng mà hắn không còn biện pháp nào, trước tiên tránh thoát đám khô lâu đó rồi nói sau.
Tiến vào một khu vực khá trống trải, đây là một quảng trường, xa xa có một đống kiến trúc bị tàn phá, chiếm diện tích rất lớn hiện tại đã sụp xuống thành đống đổ nát, mơ hồ có thể từ khu này còn nhìn ra được hình dáng xưa kia, có thể tưởng tượng lúc trước kiến trúc chỗ này rộng lớn đồ sộ cỡ nào.
Hệ thống: ngài phát hiện đấu trường Tác Ca Đặc.
Hóa ra đây là đấu trường, kiếp trước hắn chưa tới nơi này. Nhiếp Ngôn lách qua đống phế tích, tìm phương hướng.
Băng qua quảng trường Nhiếp Ngôn đột nhiên thấy dưới chân nhẹ hẳn, trong lòng hắn nhảy dựng, là cạm bẫy! Phía dưới đúng là một cái hố sâu, nhất thời hắn quan sát vừa vặn đạp phải.
Nhiếp Ngôn nhào về phía trước mặt, định tránh thoát cạm bẫy này, bỗng nhiên phát hiện cạm bẫy này quá lớn, phạm vi hơn mười thước, hắn làm sao có thể nhảy ra ngoài.
Nhiếp Ngôn rơi xuống rất nhanh.
Không biết cạm bẫy cao bao nhiêu, hắn đã chuẩn bị mở ra kỹ năng của Vũ lạc bảo thạch, nếu chiều cao cạm bẫy quá cao, hắn chỉ có thể dùng Vũ lạc thuật tránh cho ngã chết.
Một tiếng bịch, Nhiếp Ngôn hai chân chạm đất, trên đầu bay lên giá trị thương tổn -26, độ cao vừa phải chỉ có khoảng mười thước