Liên tiếp thất bại 6-7 lần, chết mấy chục Khô Lâu Chiến Sĩ, Nhiếp Ngôn cũng không thành công.
Xem ra Vong Linh Tế Lễ cũng ảnh hưởng bởi cấp bậc, Nhiếp Ngôn lên mạng tìm tư liệu về Vong Linh Tế Lễ, không ngờ lại thấy, ài cũng khó thiệt ah nha, phía trên có một cái danh sách, tỉ lệ thành công bắt quái vong linh ngang cấp thì có giá trị là 2 cổn (thiếu text, nên xem bản VP dịch, cũng không biết là bao nhiêu sau này gặp lại sẽ sửa), còn vong linh lớn hơn người chơi 10 cấp thì xác suất thành công giảm 1 khoảng lớn (chắc cỡ 1 tằm tên bay ^^), còn gặp Đầu Lĩnh với Tinh Anh thì thôi khỏi nói, nhỏ như mắt con muỗi. Vong linh mà lớn hơn người chơi 20 cấp thì sẽ không có % thành công nào hết.
Vì lần đầu tiếp xúc với loại kỹ năng như vậy nên Nhiếp Ngôn cũng hơi gà mờ, xem ra tìm hiểu thông tin trên web của chính phủ cũng rất có ích.
Khô Lâu Khoa Đa: cấp 23 Đầu Lĩnh, cho nên xác suất thành công thấp là rất bình thường.
Nếu không thể bắt nó về thì kế hoạch của Nhiếp Ngôn sẽ bị đổ bể, không thể tiếp tục tiến hành được.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong lòng Nhiếp Ngôn cảm thấy bất an, cũng còn đở là EXP lên đều đều, ở chỗ này luyện cấp cũng tốt nha.
Nhiếp Ngôn không còn nhớ rõ ‘hầm xương’ bao nhiêu con Khô Lâu Chiến Sĩ nữa, 20 con hay là 30 con nhỉ? Nhiếp Ngôn ra lệnh cho Khô Lâu Chiến Sĩ bao quây con Khô Lâu Khoa Đa sau đó thì vòng ra sau lưng nó thi triển Vong Linh Tế Lễ. Cho một con Khô Lâu Chiến Sĩ tới vung búa đóng đinh con Khô Lâu Khoa Đa, nó bị Khô Lâu Chiến Sĩ khiêu khích thì nổi giận, nhào tới, oành một tiếng Khô Lâu Chiến Sĩ chơi trò máy bay hạ cánh không cần bánh.
Vong Linh Tế Lễ.
Nhiếp Ngôn sử dụng Vong Linh Tế Lễ lên người con Khô Lâu Khoa Đa, vừa theo quán tính nhảy ra sau thì phát hiện, con Khô Lâu Khoa Đa ở phía trước phát sinh biến hóa. Thành công rồi, Nhiếp Ngôn mở bảng thông tin của hệ thống ra thì thấy nó báo thành công.
Nhiếp Ngôn thao túng nó thử, con Khô Lâu Khoa Đa nhúc nhích, sau đó đi tới cạnh hắn, cuối cùng cũng thành công, có con đầu tiên thì sẽ có con thứ 2, đó là sự khởi đầu.
Thời gian điều khiển Khô Lâu Khoa Đa tương đối lâu, Nhiếp Ngôn sẽ để bên mình luyện cấp.
- Ngươi đang ở đâu?
Nhiếp Ngôn pm qua Đường Nghiêu.
- Ta đang luyện cấp cùng nhóm Lam Vũ.
Đường Nghiêu trả lời, gần đây hắn với nhóm Vũ Lam rất là thân, sau 2 chuyến đi phụ bản, với sự chỉ điểm của Nhiếp Ngôn thì trang bị đoàn đội của Vũ Lam tốt hơn trước, đôi lúc có thể đi Trầm Luân Vu Sư doanh địa nữa.
- Về thành đi.
Nhiếp Ngôn nói, hắn chỉ có thể dẫn 1 mình Đường Nghiêu thôi không thể dẫn hết nhóm của Vũ Lam được.
- Được, để ta chào tạm biệt bọn họ cái.
Đường Nghiêu nói.
Vài phút sau, Đường Nghiêu pm hỏi Nhiếp Ngôn:
- Ta về thành rồi, ngươi đang chỗ nào?
- Tới truyền tống trận đi, rồi truyền tống tới tử vực môn Hắc Mỗ Tư, phí truyền tống là 2 bạc, ngươi có đủ tiền đi không?
Nhiếp Ngôn hỏi.
- Tử vực môn Hắc Mỗ Tư, không phải là bản đồ quái cấp 20 chứ? Ngươi tới chỗ đó làm gì?
Đường Nghiêu bị hù nhảy dựng, bây giờ mà đi map cấp 20 không phải đi tự tử chứ.
- Ngươi cứ đi đi.
Nhiếp Ngôn nói.
- Được rồi, ta không có đủ tiền, chờ một chút.
Nhiếp Ngôn đã kêu mình qua đó thì khẳng định là có chuyện tốt, từ lòng tín nhiệm Nhiếp Ngôn nên Đường Nghiêu cũng không có hỏi nữa.
- Ngươi không đủ tiền thì để ta gọi người qua đưa cho ngươi một ít.
Nhiếp Ngôn nói, nếu không có đủ thì có thể mượn trước Hồ Ly Bán Tỉnh rồi sau này trả sau.
- Không cần, thiếu một chút ah, ta tìm cha ta mượn một ít là được.
- Tốt, nhanh lên nha.
Nhiếp Ngôn tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, vẫn y cách cũ sử dụng Khô Lâu Chiến Sĩ thu hút Khô Lâu Đa Khoa, và cẩn thận đều khiển Khô Lâu Đa Khoa số 1, nếu để nó đi trước thì con Khô Lâu Đa Khoa kia sẽ rất nhanh bị xử lý, sẽ không có đủ thời gian để thi triển Vong Linh Tế Lễ, xác suất bắt một con Khô Lâu Khoa Đa là cực kỳ nhỏ nên phải cẩn thận.
Vong Linh Tế Lễ.
Có Khô Lâu Chiến Sĩ thu hút nên con Khô Lâu Khoa Đa không biết Nhiếp Ngôn đang ở sau lưng nó, hắn lại một lần nữa thành công thi triển Vong Linh Tế Lễ.
Lần này làm Nhiếp Ngôn bất ngờ chính là thành công rồi, xác suất đối với loại này không thể nói chính xác được, đôi khi thi triển hơn trăm lần chưa được, mà đôi khi chỉ cần 1-2 lần lại thành công.
Nhiếp Ngôn thành công bắt được con Khô Lâu Đa Khoa thứ 2, 2 con Khô Lâu to lớn như khủng long thời tiền sử, tứ chi tráng kiện, khung xương to lớn, sừng nhọn trên đầu dài thược (trong bản VP để 3 chích, không biết là bao nhiêu?), u hỏa trong hốc mắt lưu động. Có 2 con Khô Lâu Đa Khoa to lớn như vậy nên tốc độ lên phần trăm của Nhiếp Ngôn tăng lên rất nhiều.
- Ta tới Hắc Mỗ Tư rồi này, ngươi đang ở đâu?
Đường Nghiêu pm qua hỏi.
- Chờ ta một chút.
Nhiếp Ngôn nói, mang theo 2 con Khô Lâu Đa Khoa và 2 con Khô Lâu Chiến Sĩ đi tới chỗ truyền tống trận.
Một lát sau, Nhiếp Ngôn thấy được truyền tống trận và Đường Nghiêu đứng ở bên.
- OMG, mấy con đó là đệ của ngươi hả?
Đường Nghiêu bị 2 con Khô Lâu Khoa Đa và 2 con Khô Lâu Chiến Sĩ hù cho nhảy dựng lên.
- Uh, đi, ta với ngươi đi train lvl.
- Trách sao ngươi luyện cấp lẹ như vậy, bây giờ đã cấp 9, ngươi vừa này dọa ta hết hồn, ta còn tưởng mấy con đó là quái nữa chứ. Mang theo mấy thằng đệ này đi luyện cấp tốc độ chắc nhanh lắm hả.
Đường Nghiêu vừa kinh ngạc vừa mừng nói.
- Cũng không tệ lắm.
Nhiếp Ngôn cười cười, hắn luyện cấp nhanh như vậy không có một chút quan hệ gì với mấy con Khô Lâu Khoa Đa này hết.
- Áo Thuật Tinh Linh của ngươi đâu?
- Nó ở phía sau ta, có hơi sợ người lạ.
Nhiếp Ngôn nghe vậy mới nhìn tới, phía sau Đường Nghiêu quả thật có một con Tiểu Tinh Linh màu xanh mập mạp, nhưng động tác lại nhanh nhẹn, cái đầu tròn tròn, như là một thằng nhóc, mười phần đáng yêu, một chút thất sắc quang mang xoay quanh người của nó.
- Bố lỗ, bố lỗ. miệng của Áo Thuật Tinh Linh thỉnh thoảng thổi ra một ít bọt khí nhỏ màu xanh, bay lên trên trời.
Chỉ cần Áo Pháp bảo vệ tốt Áo Thuật Tinh Linh không bị chết thì hắn có thể có được ma pháp vô tận trên người nó, đó là một điều vô cùng phê, nhất là sát thương ma pháp luôn luôn cao hơn so với người khác, rồi còn có thể tùy ý thi triển ma pháp mà không cần chú ý tới giá trị ma pháp là bao nhiêu, đồng thời thời gian hồi của kỹ năng cũng ngắn hơn, rất nhanh có thể phát ra.
Nhưng mà thời điểm mà PK thì Áo Thuật Tinh Linh luôn là mục tiêu ưu ái chăm sốc của địch nhân, cho nên luyện nó lên cấp 3 là vô cùng cực khổ, nếu mà luyên tới cấp 5 thì kỹ thuật của người chơi đó rất là siêu.
- Áo Thuật Tinh Linh lvl 1 thuộc tính như thế nào?
Nhiếp Ngôn hỏi.
- Tốc độ hồi phục ma pháp +30%, thời gian hồi của kỹ năng -30%, thời gian ngâm xướng ma pháp -32%.
- Oh tốt nha.
Thực tế thì Nhiếp Ngôn đã bị dọa rồi, Áo Thuật Tinh Linh quả thực biến thái.
- Sau này cố gắng giảm PK lại, nó mà chết là mệt lắm ah nha.
Đường Nghiêu suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Hiểu rồi.
Trong lòng thì nghĩ phải nắm chắc thắng mới đánh chứ không thể không PK được, vạn nhất gặp mấy thằng chơi ác với mình thì không có gì, mà nó chơi ác với Áo Thuật Tinh Linh thì mới đau, mà mình lại không thể PK thì chính là đại bi kịch, cảm giác rất là ngứa ngái nhưng cũng phải nhịn.
Nhiếp Ngôn cười khổ, hắn hiểu tính tình của Đường Nghiêu mà, nhìn hắn hiện giờ vậy chứ trong lòng không phải vậy. Biện pháp duy nhất là kéo cấp hắn lên càng nhanh càng tốt, để hắn có đủ năng lực bảo vệ chính mình, dù có cao thủ chặn đánh cũng toàn thân mà chạy trốn được.
- Chúng ta đi thôi.
Nhiếp Ngôn nói, đi tới chỗ Khô Lâu Khoa Đa load mới, điều khiển mấy đệ của mình lên đánh, còn Nhiếp Ngôn thỉnh thoảng thi triển Vong Linh Tế Lễ, nếu thất bại thì giết luôn.
Hệ thống: đội ngũ ngài đánh Khô Lâu Khoa Đa đầu lĩnh, vượt cấp sát quái exp tăng lên 300%, được ??? exp (cái này lỗi rồi).
Nhìn exp tăng lên một mảng lớn, Đường Nghiêu cứng họng, hắn đi phía sau Nhiếp Ngôn, còn chưa làm được gì, thì quái phía trước đã sải lai, Nhiếp Ngôn chỉ huy mấy con Khô Lâu Khoa Đa càn quét khu vực Khô Lâu Khoa Đa, exp tăng nhanh như gió đã được 73%, tốc độ thật nhanh.
Hắn và nhóm Vũ Lam dùng kỹ năng Thiên Vẫn để train thì gần nữa giờ thì cũng được mười mấy phần trăm mà thôi.
- Đừng đi xa ta quá.
Nhiếp Ngôn nói, nhặt lên một vật trên đất rơi ra từ người Khô Lâu Khoa Đa, rồi tiếp tục điều khiển mấy đệ tìm mục tiêu mới.
- Exp lên thật nhanh, rớt cái gì vậy?
- Một viên Luck (may mắn bảo thạch ^^).
- Chà, may mắn ghê nhá.
Một viên May Mắn bảo thạch có giá 5 bạc, đối với Đường Nghiêu thì đây là một khoản lớn vì khi truyền tống từ Tạp La Nhĩ thành tới đây thì hắn đã tiêu gần hết gia sản của hắn, dùng 2 bạc để di chuyển hiện giờ hắn chỉ còn cái quần lót dính thân thôi ah.
Nhiếp Ngôn chợt nhớ là Đường Nghiêu không còn dư bao nhiêu tiền, nhưng lần này có thể giúp hắn kiếm được không ít.
- Chiếm lợi phẩm thì ngươi thu lại, đồ nào cần dùng thì giữ lại còn cái khác thì đem bán đi.
Nhiếp Ngôn nói, hắn không thiếu tiền, đi lụm trang bị thì sợ mệt.
- Ngươi không cần?
- Oh, ta không thiếu tiền.
- Ài biết ngươi là tài chủ mà, vậy ta đây không khách khí.
Đường Nghiêu cười hắc hắc nói, cùng là bạn nối khối từ nhỏ tới lớn, khách khí quá thì lại xa lạ nên hắn không nói thêm nữa.
Một lát sau, một đạo bạch quang chiếu sáng trên đầu Đường Nghiêu, up lvl rồi.
- Kháo, tốc độ train kiểu này như là ngồi hỏa tiển vậy hehe.
Đường Nghiêu xem lại khoảng exp của mình, đã lên cấp 7 5%, lên cấp 9 khỏe re.
- Có lụm được đồ gì tốt không?
- Một kiện Bạch Ngân cấp 20, một cuốn sách kỹ năng Thánh Kỵ Sĩ, không biết bán được bao nhiêu tiền, còn có 2 bạc, một viên Luck.
Đường Nghiêu kiểm tra lại một lượt rồi nói.
- Viên Luck thì để ta, còn mấy cái kia thì đem bán hết đi.
Nhiếp Ngôn nói, nhìn kỹ lại thì sách kỹ năng của Thánh Kỵ Sĩ là thuật Cấm Ngôn nên Nhiếp Ngôn bổ sung thêm:
- Bản Cấm Ngôn này giá dưới 15 bạc thì đừng bán. (giá đó mình thêm vào, sau này gặp lại sẽ fix sau)
- Đáng giá vậy ah?
Đường Nghiêu kinh ngạc la lên.
- Bán được nó rồi thì tiền cưa đôi, ok?
Đường Nghiêu thấy bản kỹ năng này đáng giá quá, 2 bạc thì Nhiếp Ngôn có lẽ không cần, nhưng mà cái này là 15 bạc lận ah nha.
- Không cần.
Nhiếp Ngôn cười cười, không để ý nói:
- Chỉ là một ít tiền lẻ.
Nhiêu đó còn chưa đủ nhét kẻ răng Nhiếp Ngôn đâu.
Cái gì là một ít tiền lẻ? Vừa rồi 2 bạc giờ 15 bạc còn la tiền lẻ. Nhiếp Ngôn thật ra có bao nhiêu tiền ????