Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 134: Chương 134: CHƯƠNG 85.2: Tiệc đầy tháng






Ngâm Hoan lúc này mới theo hắn ra ngoài, Mạnh Khương Tửvốn yên lặng ngồi bên cạnh tỷ tỷ mình, nhìn bộ dáng quen thuộc của hai người không phải huynh muội ruột nhưng còn thân hơn cả huynh muội ruột, có chút chắt lưỡi, "Tỷ, Cố tỷ tỷ và tỷ phu thật tình cảm nha."

Mạnh thị khẽ cười sờ sờ đầu tiểu hổ nàng làm cho con trai nàng, "Đúng vậy, quan hệ bọn họ trước giờ vốn rất tốt."

Trong thư phòng Cố Dật Tín, Ngâm Hoan nghe hắn nói về công tác trùng tu Vị thành, cười nói, "Đại ca, mặc dù đây là trong mơ của muội, nhưng đến cuối cùng vẫn là dựa vào các huynh chứ một mình muội tay yếu chân mềm có thể làm được gì chứ."

"Muội cũng đừng khiêm nhường, trong sự coi trọng của Hoàng Thượng với Cố gia vốn cũng có công lao của muội, hôm nay Kỳ đại nhân cùng ta ở lại Vị thành, cũng không bắt được điểm yếu gì của hắn sợ là mấy ngày sau đây hắn lại có thể về triều rồi." Kỳ gia có thể nhanh như vậy đứng lên, nhất định sau lưng có trợ thủ, Ngâm Hoan lắc lắc đầu, "Chuyện muội bị bắt cóc không thể nào dẫn đến việc Kỳ gia bị suy tàn đâu, Đại ca huynh đừng để ý."

"Ta là sợ người trong lòng ngươi để ý thôi."

" Vận số Kỳ gia chưa hết, lại có Kỳ gia Đại tiểu thư bên trong Lục vương phủ, bên ngoài lại có người tương trợ, chúng ta còn có thể làm gì nữa." Có thể chiếu cố đến chuyện Kỳ gia, khẳng định là người không quý cũng phú, bọn họ trong tối các nàng ngoài sáng, không bằng đừng chọc. Nhưng nàng không thật vừa lòng, vì chuyện nàng đáp ứng Tưởng tỷ tỷ như vậy không có hoàn thành rồi.

"Đúng rồi Đại ca, hôn sự Nhị ca vì sao vẫn chậm chạp chưa định?" Ngâm Hoan nhớ tới sáng sớm liền đã thấy vẻ mặt thối thối của hắn, lúc này mới nhớ hình như đầu năm nay Tam thẩm có nói đã định có hắn một mối hôn sự tốt, nhưng cho tới bây ggiờ vẫn chưa thấy Tam thẩm hành động gì nha.

"Nguyên do là nhà bên kia gặp trục trặc, của cải không bằng lúc bàn hôn sự nên Tam thẩm tức quá cho lui rồi." Cố Dật Tín đối với tin tức này cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng là các trưởng bối quyết định cũng không phải là chuyện bọn tiểu bối có thể nhúng tay nha, hôn sự cho lui cũng được nhưng vì của cải của đối phương, lý do này càng làm rõ tâm tư coi trọng của hồi môn cô nương nhà người ta của Tam thẩm a.

Ngâm Hoan nghe xong cũng không nói gì, khó trách Nhị ca sắc mặt không tốt, thầm nói, "Nếu là muốn của cải tốt, không bằng tìm nữ nhi nhà thương gia a, của cải tất nhiên là nhiều rồi."

"Lời này muội không nên nói trước mặt Tam thẩm nha!" Ngâm Hoan gật gật đầu, từ sau khi Cố phủ có chuyện liền hạn chế chi tiêu rất nhiều, mà Tam phòng lại dùng bạc rất nhiều, Nhị lão thái gia lớn tuổi từ quan ở nhà, bà làm dâu nên không thể chỉ trích cha chồng xài tiền nhiều, Tam thúc lại có ngoại thất, Tam thẩm đang rất sầu về sinh hoạt phí của Tam phòng nhưng vì lí do này mà chọn nàng dâu xuất thân từ thương gia thì thật mất thể diện, dù sau Cố phủ bọn họ cũng là dòng dõi thế gia lâu đời.

Đầu tháng năm là trăng rằm của tiểu tằng tôn Cố gia, sau một tháng tiểu tử này nhìn kháu khỉnh đáng yêu hơn rất nhiều, trên người treo rất nhiều khoá nhỏ bằng vàng ròng, Nghiêm thị sợ hắn đeo nhiều nặng cổ nên đem cất hết, Cố lão phu nhân lại lấy ra đeo cho hắn, đây là hy vọng tương lai đứa nhỏ này sống trong giàu sang phú quý.

Tiệc đầy tháng Cố gia mời không ít khách nhân, ngay cả cô nương đã xuất giá cũng trở về, Cố Ngâm Y và Cố Ngâm Sương, hôm nay đông vui mà tiểu tử này cũng mười phần phối hợp nhiệt tình mãi cho đến khi hắn buồn ngủ mới được nhũ nương ẵm xuống đút sữa và ru ngủ.

Trượng phu của mấy tỷ muội đều ra ngoài tiếp khách, chỉ riêng Cố Ngâm Sương là một mình đến, Lục Trùng Nham bị mang đến Dương quan, nửa năm đến một năm sau mới về được.

"Đại tỷ, nghe nói Tiểu Miểu nhà tỷ đã biết gọi nương rồi hả?" Cố Ngâm Y cùng Cố Ngâm Sương xuất giá chỉ cách nhau một vài tháng thôi, một người thì sau ba tháng đã có bầu, năm nay đứa nhỏ cũng đã được một tuổi, còn một người thì…

Cố Ngâm Y cười ôn hòa, "Đúng vậy, nhưng dính người cực kỳ, cũng không có chút nào giống tiểu cô nương hết”. Thời điểm đứa nhỏ trăng rằm Ngâm Hoan cũng đã gặp một lần, liền góp lời "Hôm nào ẵm nàng đến cho muội thăm nhé."

"Thất muội nếu thích đứa nhỏ thì tương lai cùng với Thất muội phu sinh vài đứa đi." Cố Ngâm Sương ở một bên trêu ghẹo nói, Ngâm Hoan không để ý, cười trả lời, "Muội cũng không vội vàng gì, muội chờ ôm đứa nhỏ của Nhị tỷ trước đã."

Mặt Cố Ngâm Sương liền lạnh xuống vài phân, nhìn thoáng qua muội muội ngồi một bên, nàng cũng đã tới tuổi nghị hôn. Ngâm Sương định nhúng tay vào nhưng Phương thị không đồng ý, trực tiếp định hôn sự của Ngâm Phương xuống, tại sao lại đem nàng gả xa như, bà cố tình khiến tỷ muội hai người xa nhau suốt đời hay sao.

Không khí tỷ muội đoàn tụ này nhìn như vui vẻ, kì thực là rất xấu hổ, mãi cho đến khi nha hoàn vào thông báo tiệc đã bắt đầu thì các nàng liền đi qua.

Tiệc đầy tháng của tiểu tằng tôn Cố gia, Lục vương phi cũng phái người mang quà sang, ngay cả Bát vương phủ cũng cho người mang đủ lễ đến, cho dù người không đến nhưng phần mặt mũi đều đầy đủ. Người sáng suốt cũng nhìn ra được, cho dù Cố gia Hầu gia qua đời hay Cố phủ xảy ra những việc không đứng đắn, nhưng Hoàng gia vẫn rất là chiếu cố bọn họ, cho nên nhất định tiệc đầy tháng của tiểu ca nhi phần lễ tiết đều không thiếu một phần.

Sau khi tiệc rượu kết thúc, bọn người Cố Ngâm Y cũng đều đi về hết, Cố lão phu nhân giữ Nhị lão thái gia cùng Tam lão phu nhân lại để nói chuyện.

"Dật Tín đã có đứa nhỏ rồi, chúng ta cũng đều già rồi, cũng không mấy năm sống nữa, nhưng dựa theo quy củ ta phải hỏi các con câu này, đời thứ tư cũng đã sinh ra, nhà này, các con có muốn phân ra nữa không." Theo gia quy của Cố gia khi bọn họ đã có châu thì dựa vào ý nguyện của phòng đó mà phân nhà hay không, không cần biết bọn họ là đời thứ mấy chỉ cần đã có cháu nội thì có thể phân nhà bất cứ lúc nào .

"Đại tẩu, tẩu cũng nói, chúng ta cũng còn sống mấy năm nữa, hôm nay cái nhà này cũng dần dần khá hơn rồi, nếu bọn chúng muốn phân gia thì cũng phải chờ chúng ta xuống dưới hết thì muốn phân sao thì phân." Nhị lão thái gia tâm tính liền là như thế, thời điểm Cố gia gian nan nhất hắn không chủ trương phân nhà thì ngày hôm nay càng không muốn phân nhà. Cố phủ hiện nay đang vực dậy, nếu Tam phòng phân ra thì bọn họ liền không hề dính chút ánh sáng nào của Cố phủ rồi, vậy thì cần gì phải phân nhà chứ.

Tam lão phu nhân Dương thị thấy Nhị lão thái gia nói như vậy, cũng mở miệng nói, "Ta cũng có ý giống với Nhị bá, với lại không phải còn mấy đứa nhỏ chưa thành hôn hay sao, chờ bọn chúng thành hôn hết thì nhóm chúng ta cũng được trăm tuổi rồi, tuỳ bọn chúng muốn làm sao thì làm." Hôm nay nếu phân gia thì Tứ phòng bọn họ làm sao sống dư dả chỉ bằng bổng lộc của con trai bà được, Nhị lão thái gia muốn được lợi thì Tam lão phu nhân tự nhiên cũng muốn như vậy.

Cố lão phu nhân thấy bọn họ đều nói như vậy, liền không nói thêm gì nữa, vốn dĩ bà cũng không chủ trương ở riêng, nhưng nếu hai phòng bọn họ muốn phân gia thì bà sẽ dựa vào gia quy của Cố gia, để cho bọn họ phân đi ra, đợi đến khi bà trăm tuổi cũng coi như có thể ăn nói với Cố lão quốc công, lúc bà còn sống cũng không để cho cái nhà này chia năm xẻ bảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.