Chu Hòa Huy đưa cho Sở Ngôn chính là kịch bản của một bộ phim chiếu mạng đang nổi tiếng nhất gần đây.
Ở thế giới này, phim ảnh chiếu mạng đã trải qua hơn một nghìn năm phát triển, chất lượng càng ngày càng cao. Ở Hoa Hạ, phim truyền hình sau khi được quay chụp xong sẽ trực tiếp được phát ở đài truyền hình, mà phim bộ chiếu mạng, mỗi tuần sẽ chỉ quay một tập, căn cứ vào phản ứng của khán giả mà đưa ra điều chỉnh hợp lý, chỉ phát hành online.
Ánh mắt của Chu Hòa Huy tự nhiên cũng không thấp, cả Hoa Hạ này chỉ có 81 đài truyền hình vệ tinh, y lựa chọn 《 Huyết Chiến 》là bởi vì nắm chắc trong tay quyền truyền phát tin tức, mà bộ phim chiếu mạng hôm nay cũng đứng trong top 10 danh sách những bộ phim chiếu mạng cả nước, vượt mặt cả trăm ngàn bộ phim lớn nhỏ khác nhau, nhân khí vô cùng cao.
Bộ phim chiếu mạng này tên là 《 Khi Thiên Tam Phiến 》, cái tên cẩu huyết đến cùng cực, thế nhưng cũng đủ minh bạch a, vừa liếc mắt nhìn qua liền biết đây là câu chuyện kể về bộ ba lừa đảo. Bộ phim chiếu mạng này mỗi tuần sẽ phát hành một tập, mỗi tập khoảng chín mươi phút, kể về một cố sự lừa đảo.
Diễn viên chính là tổ hợp hai nam, một nữ, một tổ hợp lừa đảo. Nói là lừa đảo, kỳ thực cũng giống như đang thay trời hành đạo, mở đầu mỗi tập sẽ luôn luôn có một nạn nhân bị lừa đảo vô cùng đáng thương tìm đến bọn họ, cầu xin bọn họ giúp đỡ mình, đem tiền của chính mình từ trong tay những kẻ lừa đảo chân chính đoạt lại.
Bỏ qua mấy thủ đoạn lừa đảo thì từ các vụ lừa tiền ngoài đời thật được đưa vào quay chụp trong phim, đời trước Sở Ngôn đã từng gặp qua mấy bộ. Những bộ phim như vậy mặc dù đều đi theo một khuôn sáo cũ vô cùng cẩu huyết, thế nhưng chỉ cần có đạo cụ tốt, nội dung phim đặc sắc thì tuyệt đối sẽ trở thành loại tác phẩm đấu trí đấu dũng phi thường hack não.
Việc này không nên chậm trễ, sau khi tiếp được bộ phim này, sáng ngày thứ hai Chu Hòa Huy liền cùng Sở Ngôn lên phi thuyền rời khỏi thủ đô tinh, xế chiều hôm đó đã đến được địa điểm quay chụp phim.
Đây là lần đầu tiên Sở Ngôn từ lúc sinh ra tới nay rời khỏi thủ đô tinh, cũng là lần đầu tiên cậu chân chính được ngôì trên phi thuyền vũ trụ. Khung cảnh vũ trụ trong những bộ phim tinh tế đều là cảnh sắc mỹ lệ, mê người, cũng có thể nhìn thấy đủ loại tinh cầu tươi đẹp khác nhau, giống như trong đêm đen tối rực sáng một chút ánh sao.
Bất quá tình huống thực sự chính là, thời điểm mới lên phi thuyền, Sở Ngôn còn vô cùng trấn định, ung dung ngắm nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ, tuy nói bề ngoài rất bình tĩnh, thế nhưng trong lòng lại không khỏi có điểm chờ mong. Thẳng đến hai mươi phút sau khi liên tục ngắm nhìn bầu trời tối đen, thiếu niên xinh đẹp một mặt xanh đen mà chuyển tay qua, cũng chẳng còn hứng thú ngắm nhìn quang cảnh bên ngoài.
Vũ trụ lớn bao nhiêu? Mặc dù đã qua một ngàn năm, thế nhưng nhân loại vẫn không đủ khả năng tính ra kích thước của nó.
Thời gian bay từ một tinh cầu đến một tinh cầu khác tuy rằng không dài, thế nhưng đại bộ phận cảnh sắc trên đường đều chìm trong mảnh hắc ám vô biên, thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài thiên thạch thật nhỏ, dọc theo đường đi cũng mới chỉ thấy ba cái hành tinh, thời điểm khác ngoại trừ một mảnh tối đen, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng vĩnh hằng phát ra từ Hằng Tinh[1].Thực sự là hi vọng lớn bao nhiêu, thất vọng liền lớn bấy nhiêu.
Sau khi đến tinh cầu truyền hình 《 Khi Thiên Tam Phiến 》, người phụ trách đoàn phim trực tiếp đến sân bay đón hai người đi. Tới đón Sở Ngôn chính là phó đạo diễn của đoàn phim, dáng người béo tròn, lại có một đôi mắt híp híp, nho nhỏ thoạt nhìn vô cùng hiền lành.
Có thể khiến phó đạo diễn tự mình đến chào hỏi, những diễn viên được mời trước kia tựa hồ đều không có được đãi ngộ như vậy. Đoàn phim 《 Khi Thiên Tam Phiến 》trong mỗi tập đều sẽ mời một ít ngôi sao, đại đa số đều là các ngôi sao hạng hai, chỉ có những ngôi sao nào thực sự nổi tiếng mới có thể được phó đạo diễn tự mình đến đón.
Thế nhưng Sở Ngôn hiện tại chỉ là một ngôi sao hạng ba, thậm chí còn không hề có nhân khí như một ngôi sao hạng ba, lại có thể khiến phó đạo diễn tự mình đến đón.
Nghĩ tới đây, phó đạo diễn mập mạp này liền lén lén lút lút mà đánh giá thiếu niên bên cạnh, chỉ thấy người sau vẫn cúi đầu chăm chú nhìn kịch bản, tựa hồ không chú ý đến ánh mắt đánh giá của mình. Nhìn ngũ quan thiếu niên đẹp đẽ, tinh xảo, làn da trắng nõn, nhẵn nhụi, phó đạo diễn âm thầm nghĩ ngợi: Tướng mạo thật không sai, bất quá không biết diễn kỹ thế nào a...
May là phó đạo diễn bộ phim này cũng không có chú ý đến Sở Ngôn đang đọc kịch bản chữ, nếu không chỉ e y sẽ bị dọa đến mức lập tức ngã sấp trên mặt đất, nhanh chóng gọi điện cho boss nhà mình, nói cho y biết “Xong, xong, danh tiếng một tập này của chúng ta coi như xong..!”
Dù sao từ thủ đô tinh đến đây đường xá xa xôi, thời điểm Sở Ngôn đến đoàn phim cũng đã sắp chạng vạng.
Viên truyền hình tinh cầu này được Webdrama Tam Gia cùng đoàn phim hợp tác nhận thầu, quay chụp đều là phim cổ trang....Khụ, chính là loại phim cổ trang thời gian một ngàn năm trước, loại phim mà tất cả mọi người bên trong đó đều sử dụng điện thoại di động, không có hình ảnh giả lập, phương tiện giao thông nhanh nhất —— là máy bay, vận tốc không đạt đến 1000 km.
Đạo diễn Lưu Chinh của《 Khi Thiên Tam Phiến 》là một người đàn ông trung niên, Sở Ngôn vừa tiến tổ phim y liền phi thường khách khí hoan nghênh vài câu, sau đó để trợ lý đem Sở Ngôn đi hóa trang, trước đó phải xác định được định trang.
Sau khi Sở Ngôn rời đi, nụ cười trên mặt Lưu Chinh mới chậm rãi thu hồi, ánh mắt của y sâu xa mà nhìn theo bóng dáng thiếu niên đã đi xa, sau đó chọc chọc cánh tay Chu Hòa Huy, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Chu, người này rất có lai lịch?”
Chu Hòa Huy cùng Lưu Chinh trước đây có tiếp xúc qua, xem như là bạn bè, bây giờ nghe Lưu Chinh hỏi như vậy, y khẽ mỉm cười nói: “Lưu đạo, cái khác tôi thực lòng không thể nói cho anh biết, bất quá Sở Ngôn đúng là nghệ sĩ mà Thiên Thịnh quyết định sẽ tận lực nâng đỡ trong vòng ba năm. Lần này, mọi người đã cố ý sắp xếp cho cậu ấy nhân vật này, thực sự là cảm ơn.”
Lưu Chinh bề ngoài thoạt nhìn lẫm lẫm liệt liệt, thế nhưng tâm tư y cực nhỏ, Chu Hòa Huy hơi cân nhắc một chút, vẫn là ý vị thâm trường mà nói ra. Liền thấy y nhẹ nhàng gật đầu, cười sang sảng nói: “Không phải chuyện to tát gì, không cần cảm ơn. Có điều nhân vật này rất khó diễn a, vấn đề định trang cũng không hề đơn giản! Nói không chừng nghệ sĩ nhà cậu ngay cả cửa ải định trang này cũng không qua nổi, đến lúc đó cũng đừng trách tôi, kịch bản này là do Thiên Thịnh các người tự chọn a.”Nghe vậy, Chu Hòa Huy khẽ khiêu mi, không nói gì.
Sau ba mươi phút Sở Ngôn từ bên trong phòng hóa trang đi ra.
Nói là đi ra, thế nhưng ở đây lại không có bất cứ ai nhận ra cậu, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không ngoại lệ. Khi đó y đang cùng Lưu Chinh trò chuyện, đưa lưng về phía cửa lớn phòng hóa trang, chỉ thấy Lưu Chinh đột nhiên há to miệng, kinh ngạc đến ngây người mà nhìn về phía sau lưng mình, Chu Hòa Huy trong đầu lóe lên ý nghĩ “Đại khái là Sở Ngôn đi ra”, y liền quay đầu lại.
Này vừa nhìn, liền hoàn toàn ngơ ngác tại chỗ, phản ứng so với Lưu Chinh cũng không tốt hơn bao nhiêu!
Có thể được tinh thám tìm ra, điều này chứng Sở Ngôn phải có một gương mặt vô cùng xinh đẹp. Thế nhưng xinh đẹp là một chuyện, có thể quyến rũ, động lòng người như vậy lại là một chuyện khác!
Hiện nay, toàn bộ giới giải trí Hoa Hạ đều công nhận nữ thần gợi cảm là Thiên Thịnh – Khương Tĩnh Huyên, tuy rằng gần đây có một cái tên Văn Tĩnh vô cùng nổi tiếng, thế nhưng phong tư xinh đẹp của Khương Tĩnh Huyên cũng là được đồng nghiệp công nhận ở trong công việc, đôi môi đỏ mọng tùy tiện câu lên có thể mê đảo một đống người hâm mộ.
Thế nhưng không biết tại sao, vào giờ phút này Chu Hòa Huy thế nhưng lại cảm thấy vị mỹ nhân trước mắt này so với Khương Tĩnh Huyên không hề thua kém một chút nào!
Chỉ thấy dưới ánh đèn bình thường ở đoàn phim, một mỹ nhân yểu điệu thướt tha từng bước một đi về phía bên này, cô có một đôi mắt phượng hẹp dài duyên dáng, trong con ngươi long lanh ánh nước, mỗi một cái liếc mắt đều phảng phất như có cảnh “xuân” nhẹ nhàng mơn trớn mặt hồ. Môi rất mỏng, bất quá hơi cong, gương mặt nhỏ nhắn nhưng xinh đẹp, tinh xảo.
Ngươi hoàn toàn không có cách nào có thể hình dung được loại phong thái này, ngươi chỉ có thể cảm thấy chính mình cả người huyết dịch sôi trào. Giống như uống một bình rượu ngon năm xưa, tửu sắc hoặc nhân, làm say lòng người!
Khuyết điểm duy nhất là vị mỹ nhân này quá cao, khoảng chừng cao trên 1m80, vóc người cũng không tiền đột hậu kiều, lại ăn mặc một thân áo da bó sát người, đôi chân thon dài bị quần jeans chặt chẽ vây lấy, không khỏi khiến con người ta có nhiều suy tư.
Không có khuyết điểm mới là quái dị, có khuyết điểm ngược lại càng khiến lòng người ngây ngất.
Thẳng đến thời điểm Sở Ngôn đi tới trước mặt, Chu Hòa Huy mới từ trạng thái kinh diễm tỉnh lại. Hắn có một chút lúng túng ho khan một tiếng, lập tức khiến Lưu đạo đang phát ngốc bên cạnh cũng triệt để thức tỉnh.
Sở Ngôn dường như không có chú ý đến sự thất thố của người đại diện nhà mình, thậm chí hiện tại phải mặc một thân quần áo nữ giới, vẻ mặt cậu vẫn thật bình tĩnh, không nhìn ra hỉ nộ. Đây là yếu tố cơ bản để trở thành một diễn viên, đời trước Sở Ngôn chưa từng diễn qua vai diễn nào như vậy, bất quá cậu lại có không ít bạn bè từng diễn loại nhân vật thế này.
Nữ nhân diễn nam nhân không phải là không thể, chỉ cần có thể nắm giữ được kỹ xảo, khuyết điểm duy nhất chính là chiều cao. Thế nhưng nam nhân diễn nữ nhân độ khó lại cực cao, bởi vì khuôn mặt nam nhân vô cùng góc cạnh, cử chỉ cùng khí độ cũng rất khó biểu hiện ra được một nữ nhân xinh đẹp, ôn nhu, thậm chí có một số nét mặt cũng phải cố hết sức mới mô phỏng được, bởi vì nam nhân không có được loại khí chất chỉ duy nhất nữ nhân mới có.(Mình thấy để là “đàn ông” với “phụ nữ” nghe nó cứ sao sao ấy, cho nên viết luôn “nam nhân” với “nữ nhân” =)))
Thời điểm hồi tưởng lại, Chu Hòa Huy cùng Lưu Chinh liền kinh ngạc phát hiện bọn họ vừa nãy cư nhiên lại không có ý thức được đây là một người đàn ông!
Thời điểm Sở Ngôn đi tới, bọn họ đầu tiên là kinh ngạc bởi khí chất tao nhã nhu mị của đối phương, sau đó lại không khỏi thán phục dung nhan đối phương xinh đẹp hữu thần, đến cuối cùng mặc dù có cảm thấy “Vị mỹ nhân này vóc người bình thường”, nhưng cũng không nghĩ đến, người này căn bản chính là đàn ông!
Nghĩ tới đây, Chu Hòa Huy kìm lòng không được lại nhìn nhìn Sở Ngôn lâu hơn một chút.
Tuy rằng lớp hóa trang rất đậm, nhưng vẫn có thể nhìn ra ngũ quan thanh tú, xinh đẹp của thiếu niên, rõ ràng có thể nhận ra người này chính là Sở Ngôn, bất quá Chu Hòa Huy lại có cảm giác được chỗ nào đó không đúng!
Nhận ra ánh mắt nghi hoặc của Chu Hòa Huy, khóe môi Sở Ngôn hơi nhếch lên, nói: “Lưu đạo, Chu ca, đã để hai người chờ lâu. Lần này định trang, tôi cảm thấy rất thuận lợi, tôi đã đề nghị chuyên gia trang điểm không đội tóc giả cho mình, cho nên cô ấy liền giúp tôi sửa sang lại mái tóc một chút.”
Sở Ngôn vừa nói như thế, Lưu đạo mới nhớ ra, nhân vật này định ra nguyên bản là có một bộ tóc giả xoăn dài. Khi đó, ý nghĩ của Lưu Chinh chính là, tóc xoăn dài dễ dàng biểu hiện ra được tư thái gợi cảm, động nhân, diễn dịch nhân vật cũng sẽ tốt hơn.
Lưu Chinh lập tức lắc đầu: “Không sao, không sao, tôi cảm thấy tạo hình hiện tại vô cùng tốt, Sở Ngôn, tóc của cậu cũng không phải quá ngắn, giống như hiện tại hơi hơi uốn rồi kẹp ra sau tai kỳ thực cũng mang đến một loại ý vị đặc biệt.”
Nghe xong lời này Sở Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, nở một nụ cười nhã nhặn.
Nụ cười này khiến cho Chu Hòa Huy đang đứng bên cạnh trong nháy mắt liền minh bạch! Con ngươi khẽ co rút, y rốt cuộc hiểu rõ, người trước mắt vẫn là Sở Ngôn, hay chính là nghệ sĩ dưới tay y, thế nhưng y lại cảm nhận được một tia xa lạ, nguyên lai là nét mặt, hành động của thiếu niên đều xảy ra một vài biến hóa nho nhỏ!
Những biến hóa này phi thường nhỏ, nói ví dụ như trong quá khứ, thời điểm Sở Ngôn nói cười đều rất tùy ý, thế nhưng hiện tại, lúc cậu cười lên, y lại có cảm giác cằm hơi co về sau, con mắt trong trẻo khẽ nâng lên, một loại mềm mại chỉ có ở phụ nữ liền phát ra.
Càng không cần phải nói đến tư thế bước đi vừa nãy của Sở Ngôn, động tác cậu cất bước, thời điểm bước đi một lọn tóc nhẹ nhàng phiêu phiêu, những hành động này tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại khiến cho cậu trở thành một vị nữ thần gợi cảm chân chính, khiến con người ta căn bản là không có cách nào ý thức được đây là một người đàn ông.
Thay đổi như vậy khiến cho thiên nhân giao chiến trong lòng Chu Huy Hòa càng kịch liệt thêm mấy phần, mà bên này sau khi định trang đã được xác định xong, Lưu đạo vô cùng cao hứng mà để Sở Ngôn đi trước tẩy trang, thay quần áo, ngày hôm nay trước tiên là xem qua tình huống bên trong đoàn phim, học hỏi một chút, ngày mai chính thức quay chụp.
Thẳng đến sau khi Sở Ngôn khôi phục lại bộ dạng như lúc ban đầu mới đến, cậu liền cùng Chu Hòa Huy ngồi ở một góc đoàn phim, nhìn cảnh tượng bên trong trường quay phim.
Vai diễn lần này đối với Sở Ngôn mà nói tuyệt đối là một lần khiêu chiến, bởi vì đây là lần đầu tiên cậu đi đóng vai một vai diễn tạm thời, hơn nữa hình tượng nhân vật trong phim còn hoàn toàn bất đồng với hình tượng của chính mình.
Lần này Sở Ngôn sẽ đóng vai một nhân vật tên là Tần Mộ Nghiên, một tập này coi như là nhân vật chính. Tần Mộ Nghiên thành lập một công ty cao cấp, có rất nhiều vị cổ đông lớn, lần này nhân vật mà nhóm ba người muốn lừa đảo chính là một vị khách hàng của Tần Mộ Nghiên, cũng là người đang muốn theo đuổi cô.
Nhóm ba người dự định thông qua nhân vật nam chính tiếp cận gã giám đốc lớn kia. Trong đó vai nam chính vốn là muốn câu dẫn Tần Mộ Nghiên, để Tần Mộ Nghiên làm việc cho mình, ai ngờ chính mình lại bị đối phương hấp dẫn, dần dần đã yêu nữ nhân xinh đẹp, khiêu gợi này.
Thẳng đến sau khi sự kiện lừa đảo này kết thúc, gã giám đốc lớn kia bị tống vào tù, vai nam chính còn muốn tới tìm Tần Mộ Nghiên, ai biết thời điểm hắn vừa đến trước cửa công ty, liền thấy chính là một cảnh vườn không nhà trống.
Công ty đã bị Tần Mộ Nghiên bán mất!
Công ty gia tộc lớn nhất của gã giám đốc kia bị một kẻ lừa đảo lừa cho táng gia bại sản, tổn thất hơn trăm triệu!
Mà kẻ lừa đảo này tên là ——
Tần Mộ, không có Nghiên.
Đúng vậy.... Hắn là một tên đàn ông!!!
____
[1] Hằng Tinh: Mặt Trời.