Bộ dáng Lý Triết Thiên tức giận rời đi ngày đó, đến nay vẫn còn ghi tạc trong đầu của rất nhiều nhân viên đoàn phim 《 Huyết Chiến 》.
Vốn tại thời điểm cùng Chu Hòa Huy kịch liệt đấu khẩu, Lý Triết Thiên vẫn luôn mang vẻ mặt hung hăng, tự đắc “Dám trêu chọc lão tử, ngươi nhất định phải chết”. Thế nhưng sau đó, Chu Hòa Huy lại càng thêm mạnh mẽ bày tỏ Thiên Thịnh muốn đầu tư vào đoàn phim 8000 vạn tinh tệ, Lý Triết Thiên liền lập tức chết ở trong mộng.
Bộ phim 《 Huyết Chiến 》này chỉ có hai nhà đầu tư, một là tập đoàn Lý thị, còn lại chính là công ty giải trí trách nhiệm hữu hạn Thiên Thịnh.
Nguyên bản mỗi nhà đầu tư 5000 vạn tinh tệ, có thể nói là sức ảnh hưởng ngang ngửa nhau. Nhưng hiện tại, Thiên Thịnh đơn phương trực tiếp đầu tư thêm 8000 vạn tinh tệ, này có thể thấy rõ Thiên Thịnh hoàn toàn không quan tâm đến bộ phận đầu tư của Lý gia, đồng thời còn muốn trên cơ sở 2000 vạn đầu tư ban đầu, Lý gia phải tiếp tục đầu tư thêm 3000 vạn tinh tệ, đồng thời nhất định phải đuổi Lý Triết Thiên ra khỏi đoàn phim!
Tài đại khí thô, lại có tài đại khí thô hơn!
Nếu như nói, trước Lý Triết Thiên kêu gào là sông nhỏ, suối nhỏ thì Thiên Thịnh lại cường thế như giang hà đại hải!
Lý gia bất quá chỉ là thương nghiệp vận tải đứng thứ ba thủ đô tinh mà thôi, mười năm trở lại đây mới chậm rãi quật khởi, nhìn hình thức thì chính là kiểu nhà giàu mới nổi. Nếu so sánh cùng gốc gác thâm sâu phía sau Thiên Thịnh, xác thực có chênh lệch một chút.
Trước đây, bởi vì Chu Hòa Huy có chủ trương thoái nhượng một bước, không nên đối đầu với Lý Triết Thiên là bởi vì trên dưới toàn bộ Lý gia ai ai cũng sủng ái vị đại thiếu gia này đến vô pháp vô thiên, mà Thiên Thịnh cũng không có khả năng chỉ chú trọng nâng đỡ một mình Sở Ngôn, làm hậu thuẫn cho một mình cậu. Thế nhưng, cuộc điện thoại trước đó đã khiến Chu Hòa Huy hoàn toàn thay đổi quan điểm này.
Y hiểu rõ, công ty thật sự muốn dùng toàn lực để nâng đỡ Sở Ngôn, thậm chí không tiếc đắc tội với Lý Triết Thiên.
Nguyên bản sau chuyện này, Lý Triết Thiên còn gọi điện thoại muốn cha mẹ làm chủ cho chính mình. Ai ngờ cha mẹ của gã ở trong hình ảnh giả lập bên kia còn “Được được được, tất cả đều nghe theo con”, bất quá sau khi trò chuyện được một lúc vẫn là đồng ý để Lý Triết Thiên rời khỏi đoàn phim.
Lý Triết Thiên đương nhiên là bừng bừng lửa giận mà rời đi, một hồi hài kịch cứ như vậy kết thúc.
Lý Triết Thiên vừa đi, một bên còn không ngừng mắng mỏ trợ lý của mình, mà ở phía sau, nhân viên đoàn phim không có một người nào quan tâm đến gã rời đi, trái lại còn vô cùng cao hứng mà tiếp tục đi làm việc của chính mình, hiệu suất công tác nhất thời không ngừng tăng cao.
Có một nam chính cà lơ phất phơ thường xuyên đến muộn, đùa bỡn đại bài, quả thực là bi kịch của một đoàn phim!
Cảm tạ lão thiên, cuối cùng cũng đem cái tên đại thiếu gia không biết liêm sỉ này đuổi đi!
Trong những người có mặt tại hiện trường, Vương đạo lại càng vui mừng hoan hỉ hơn, chỉ còn kém không trực tiếp ôm lấy Sở Ngôn một cái kiểu Pháp.8000 vạn đầu tư a! 8000 vạn! Bên Lý Triết Thiên cũng không có rút vốn đầu tư, này chứng tỏ, tổng đầu tư của《 Huyết Chiến 》 cư nhiên có đến 180 triệu!
Nói đến con số này, trong lòng Vương đạo còn có chút thấp thỏm, y âm thâm tìm Sở Ngôn, nhỏ giọng hỏi: “Cái kia......Sở Ngôn a, chuyện lần này đúng là Lý Triết Thiên làm không đúng, hiện tại hắn cũng đã rời đi, liên quan đến vấn đề đầu tư.....”
Nghe vậy, Sở Ngôn lập tức minh bạch ý tứ của Vương đạo. Gương mặt tuấn tú, đẹp đẽ lộ ra một mạt cười ôn nhu vô hại, Sở Ngôn ngữ khí ôn hòa nói: “Vương đạo, quyết định của công ty tôi cũng không có cách nào thay đổi, 《 Huyết Chiến 》là một bộ phim truyền hình tuyệt vời, tôi cho rằng công ty quyết định vô cùng chính xác.”
Vừa nghe lời này, hai mắt Vương đạo nhất thời sáng ngời!
Đây là đang nói, 8000 vạn đầu tư mới này nhất định có thể nhập trướng!
Trong thế giới giải trí phồn thịnh ngày nay, quay phim chụp hình quy mô có thể lớn cũng có thể nhỏ. Nhỏ bằng một bộ phim chiếu mạng, bạn bất quá chỉ cần 40 ngàn tinh tệ cũng có thể quay chụp thành công, lớn bằng một bộ phim truyền hình, bạn phải có trong tay mấy trăm triệu mới có thể tiến hành quay chụp. Một số đại tràng diện, đại chế tác lại càng đáng sợ hơn, năm năm về trước có một phim kinh phí thậm chí chỉ có 45 triệu tinh tệ! Cư nhiên, đến cuối cùng doanh thu phòng bán vé bộ phim này thế nhưng lại đạt tới 817 triệu!
Khán giả đối với sự nghiệp giải trí vô cùng nhiệt tình hoan nghênh, này dĩ nhiên cũng sẽ càng thêm soi mói. Người trong giới cũng vì thế lại càng thêm tỉ mỉ chăm chút mỗi một cái chi tiết nhỏ trong chế tác của chính mình, chất lượng thành phẩm đương nhiên cũng cao hơn, báo chí từ đó cũng có nhiều chuyện để đưa hơn.
8000 vạn đầu tư được thêm vào, Vương đạo đã nghĩ được nơi nó cần đến. Đoàn phim sẽ dùng phần tài chính này, đem đặc hiệu chế tác 《 Huyết Chiến 》nâng cao, hoàn thiện để chất lượng bộ phim này không thua kém phim điện ảnh phổ thông, chí ít để bộ phim này có tên trong danh sách đề cử bộ phim có đặc hiệu tốt nhất lễ trao giải Kim Thịnh năm nay!
Đừng nghĩ rằng mục tiêu của Vương đạo rất thấp, ở thế giới này, trong vòng một năm phim ảnh mới ra cũng phải trên dưới một nghìn vạn bộ, tất nhiên đây mới chỉ tính số lượng phim được sản xuất tại Hoa Hạ. Kim Thịnh là lễ trao giải thưởng điện ảnh đứng đầu Hoa Hạ, mỗi lễ trao giải thường niên chỉ có thể đưa ra danh sách đề cử 10 bộ phim truyền hình, có thể lọt vào trong danh sách này đã là khó như lên trời.
Bộ phim 《 Huyết Chiến 》 này, diễn viên chính nổi tiếng nhất Lý Triết Thiên vừa rời khỏi đoàn phim, những diễn viên khác căn bản một chút danh tiếng cũng không có, muốn đấu với những nghệ sĩ tuyến đầu, thậm chí so sánh với ảnh đế, ảnh hậu phim truyền hình, quả thực là không có ưu thế gì.
Nghĩ tới đây, Vương đạo híp mắt lại, mời người phụ trách ban tuyên giáo đoàn phim đến bắt đầu thương lượng.
Vào ngày thứ ba sau khi Lý Triết Thiên rời đi, toàn bộ phim đều đã được hoàn thành. Cảnh quay cuối cùng là một màn Chử Thần chết trên chiến trường, nguyên bản trong cảnh này cần phải có Lý Triết Thiên đối diễn, lần này Vương đạo quyết định mời một diễn viên đóng thế bóng lưng Lý Triết Thiên, sửa lại kịch bản một chút, liền khiến cho nhân vật chính một màn này hoàn toàn biến thành Sở Ngôn.Trong vũ trụ bao la vô biên, một chiếc tàu chiến bị kẻ địch bắn rơi, nhanh chóng đáp vào một viên tinh cầu hoang vu hẻo lánh.
Nhân vật cùng các quốc gia bên trong 《 Huyết Chiến 》đều do tác giả sáng tạo ra, ở cái thế giới kia, 500 năm trước đã xảy ra một hồi đại chiến, khiến cho nền chính trị toàn bộ tinh hệ đã có những thay đổi to lớn. Nói ví dụ như Nhiếp Chinh, Chử Thần thuộc Hoa quốc tại 500 năm trước nguyên khí bị tổn thất lớn, hôm nay bởi vì đi cướp đoạt tài nguyên mà bị cường địch khắp nơi vây công.
Năm trăm năm a, trong vòng năm trăm năm qua chiến tranh chưa từng có lúc nào chấm dứt!
Cho dù đại chiến chấm dứt, những cuộc chiến nhỏ khác cũng vẫn liên miên không ngừng, Chử gia chính tại thời điểm 500 năm trước một đường quật khởi, vì quốc gia, dân tộc không ngừng chiến đấu cho đến hiện tại, rút cuộc chỉ còn lại mạch huyết thống cuối cùng.
Chử Tùng chết rồi, Chử Thần chính thức trở thành Chử gia gia chủ, gia chủ của một gia tộc không có thành viên.
Cậu nhận lấy vị trí của Chử Tùng, tại thời điểm mọi người còn đang nghi ngại, không tin tưởng trở thành vị tướng quân trẻ nhất quốc gia. Qua mỗi chiến dịch, cậu dần lấy được sự tín nhiệm của mọi người, rút cuộc trở thành tấm gương Chử tướng quân uy phong lẫm lẫm trong mắt những quân nhân khác.
Danh tự Chử tướng quân này là một loại vinh quang, thế nhưng khi vào trong tai Chử Thần, bất quá chỉ là một hồi trào phúng.
Chử gia từng sinh ra vô số Chử tướng quân, trẻ tuổi nhất chính là cậu, nhiều tuổi nhất so với cậu – một sinh viên đại học năm hai cũng cũng chỉ có mười tuổi.
Không sống quá 45 tuổi, đã là số mệnh của Chử gia. Chiến trường vô tình, tướng quân coi như anh dũng thiện chiến, lại giỏi bày mưu tính kế, các binh lính còn có thể xuất ngũ thế nhưng là tướng quân thì vĩnh viễn không thể. Hơn nữa, một điều trong gia quy Chử gia ——
『 Thâm nhập chiến trường, tay nhiễm máu địch 』
Chử Thần không muốn làm một người Chử gia chỉ biết chịu chết, bất quá cậu cũng tuyệt đối không cho phép anh trai của mình phải chết một cách vô ích!
Sau ba năm Chử Thần cùng Nhiếp Chinh liên thủ, tiêu diệt rất nhiều quân đồn trú của rất nhiều quốc gia làm cho uy danh Hoa quốc không ngừng vang xa, ngoại địch cũng không dám xâm lấn. Mà lần này thế nhưng lại có ba quốc gia liên thủ với nhau xâm lược Hoa quốc, Chử Thần cùng Nhiếp Chinh nhất định phải chặn bọn chúng lại ở bên ngoài biên giới, không thể để chúng tiến thêm một bước!
Trận chiến này giằng co, kéo dài hơn ba tháng, cuối cùng lại có một tên nội gián, khiến cho Chử Thần cùng Nhiếp Chinh bị quân địch bao vây, cuối cùng chỉ còn sót lại một chiếc chiến hạm rơi vào một tinh cầu không người.
Trên tinh cầu này chỉ có rất nhiều tảng đá màu đen, một chiếc tàu chiến lẻ loi rơi vào bên trong, bốn phía tàu chiến tập trung ở trên không, đem chiếc tàu chiến này khóa vào chính giữa, khiến nó vô phương chạy trốn.
Cũng không ai biết ở trong chiến hạm đến cùng là thương lượng cái gì, tác giả cũng không có đề cập qua, bất quá thời điểm kẻ địch đã xảy ra một chút động tĩnh, đã thấy một thiếu niên tuấn mỹ, dáng người cao ngất từng bước một từ trong chiến hạm đi ra, cậu đứng ở trên cánh tàu chiến, ngẩng đầu nhìn những kẻ địch đang đứng bao vây thành sơn thành hải.Một bên là tướng quân trẻ tuổi đơn thân độc mã, một bên là hơn một nghìn chiến hạm của quân địch.
Song phương nhìn chăm chú hồi lâu, cuối cùng, phụ trách chiến dịch lần này thượng tướng Davies hướng về toàn quân thống cáo: “Chử Thần tướng quân, các ngươi chiến bại, đã không còn đường thoát, viện quân của các ngươi còn cần ba giờ nữa mới có đến đây, đầu hàng đi.”
Đáp lại y là ánh mắt trầm mặc nội liễm của thiếu niên, Chử Thần không nói tiếng nào.
“Chử Thần, đầu hàng.”
Qua một phút, “Chử Thần, đầu hàng.”
Qua ba mươi giây, “Chử Thần, đầu hàng.”
Lại qua mười giây đồng hồ, một mình thượng tướng Davies đứng trên chiến hạm chủ, ánh mắt của y phức tạp nhìn thiếu niên trên tinh cầu, qua một lúc lâu, nói rằng: “Ngươi có chuyện muốn nói với ta sao?”
Đến giờ phút này, Chử Thần rút cuộc mở miệng. Tiếng nói của cậu khàn khàn khó nghe, tựa như bị mài qua sa thạch, mỗi một tiếng đều tràn ra tơ máu, thế nhưng vẻ mặt trước sau trấn định: “Mike Davies, ngươi đây là đang sợ ta.”
Thượng tướng Davies sắc mặt tái xanh.
Đúng vậy, trải qua ba tháng, thiếu niên này lần lượt huyết tẩy từng chiến trường, xông lên uy danh hiển hách. Cho dù cậu bây giờ đã là ba ba trong chậu, cũng không có khả năng chạy trốn, thế nhưng tại sao những chiến hạm này không có lấy một cái dám đáp xuống tinh cầu? Cũng là bởi vì một loại sợ hãi vô hình.
Chử Thần chính là trí của Hoa quốc, Nhiếp Chinh chính là dũng của Hoa quốc.
Một ngày nào đó sau khi cuộc chiến này kết thúc, rất ít người nhớ tới, thượng tướng Davies chủ nhân chiến hạm có cự ly gần tinh cầu kia nhất, kết cục cuối cùng là chết không có chỗ chôn, chỉ có một ít tàu chiến ở bên trong vụ nổ lớn kia trốn thoát được, nhưng những người này rất nhanh liền xuất ngũ, đem một hồi chuyện cũ mai tang ở trong lòng, vĩnh viễn không bao giờ dám nhắc lại.
Mà ngay lúc này, một thiếu niên phong thái xinh đẹp đơn độc một mình đứng trên boong thuyền, trong tay không có bất kỳ vũ khí nào đối đầu cùng ngàn vạn binh mã. Cậu dùng phong thái trác việt đem vị thượng tướng quân công hiển hách Davies nói đến lửa giận ngút trời, cậu dùng câu chữ ngắn gọn mà nói với Davies: “Lần này chiến bại là một mình Chử Thần ta, bất quá trong vòng một tháng, Davies, quân đội các ngươi tất bại.”
Cho dù thời điểm nói đến chiến bại, thiếu niên này cũng không để lộ một chút thất thố nào, tựa như cậu mới thực sự là người dành được chiến thắng, ngồi ngay ngắn trên ngai vàng tối cao, mắt cậu nhìn xuống tất cả quân địch ở đây, dùng tư thái kiên quyết miệt thị bọn họ.
Đến cuối cùng, thượng tướng Davies không thể nhịn được nữa mà hạ lệnh, trực tiếp dùng pháo nổ tung cái tinh cầu này, đem thiếu niên ngông cuồng tự đại, giễu cợt tôn nghiêm của chính mình nổ tung! Thế nhưng, thời điểm bọn họ còn đang chuẩn bị pháo, đã thấy vị tướng quân trẻ nhất trong lịch sử bỗng nhiên tiến lên một bước, ngẩng đầu nói.
“Ngươi muốn làm nhục ta, cho nên mới nói với ta lâu như vậy. Tự đại là nhược điểm lớn nhất của các ngươi, Davies, trước khi chết ta dạy cho ngươi một điều. Anh trai vẫn luôn dạy dỗ ta, cho dù chính mình đã đem đao tử gác trên cổ kẻ thù, ngươi cũng không thể phí lời nói nhiều như vậy, điều ngươi cần làm là ——”
“Múa đao, giết người!”
Dứt lời, ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người đã thấy thiên niên này bỗng nhiên cao giọng cười ha hả.
Mà ở dưới chân cậu, chiếc tàu chiến này trong phút chốc tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ. Chỉnh chiến thuyền giống như một viên Hằng tinh chói mắt, hình dáng vô cùng quỷ dị, quân địch chạy a chạy, các chiến hạm trong không gian nhất thời loạn tung lên.
Thứ không biết mới là thứ đáng sợ nhất, ánh sáng này thực sự quá quỷ dị, khiến bọn họ không thể không bỏ chạy.
Thế nhưng ở một giây đồng hồ sau, phần lớn mọi người vừa mới quay lại nhìn chiến thuyền kia, còn chưa kịp chạy trốn, luồng sáng trắng vô thanh vô tức liền nuốt chửng lấy cả người bọn họ. Ở trong sách là miêu tả thế này ——
Luồng sáng trắng này tựa như một lưỡi hái tử thần, vô thanh vô tức mà gặt hái tất cả sinh mệnh. Chiến thuyền ở dưới hào quang của nó hóa thành hư vô, sinh mệnh bị nó chạm tới liền không tồn tại nữa, nó dịu dàng mơn trớn làn da của mọi sự vật, tựa như bàn tay đong đầy ôn nhu của con người, đem tất cả hòa vào trong một dòng nước ấm áp, chìm vào vĩnh hằng.
Hai mươi mốt năm trước, sinh ra tại Hoa quốc thủ đô tinh, cậu được đặt một cái tên: Chử Thần.
Hai mươi mốt năm sau, cậu dùng năng lực của chính mình trì hoãn mười phút, để thời khắc chết chóc này vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí mỗi người.
“Tinh Thần” là vũ khí mạnh nhất trong lịch sử, được phát minh để Hoa quốc vĩnh viễn tồn tại, đứng đầu trong tinh tế. Vào ngày “Tinh Thần” được kích phát, nó đã tước đi tính mạng của hai triệu một trăm ba mươi nghìn binh lính liên quân ba nước, đồng thời cũng tước đi sinh mệnh của vị tướng quân trẻ tuổi xuất sắc nhất trong lịch sử.
Chử Thần ngậm lấy ý cười chết đi, cùng chung chiến thuyền với cậu, chỉ còn lại một mình Nhiếp Chinh sống sót.
Tính toán không lộ chút sơ hở nào, chung quy cũng chỉ là một thần thoại. Là hy vọng cuối cùng của Hoa quốc, Nhiếp Chinh bị đánh ngất xỉu được đưa ra khỏi tinh cầu, còn lại tất cả những chiến sĩ lần đầu tiên vi phạm quân lệnh, bọn họ đứng trước “Tinh Thần” bọn họ sùng bái nhất, đồng thời cũng là đứng trước mặt vị tướng quân bọn họ sùng bái nhất đã chết.
Ba năm trước, bọn họ có không ít người căm ghét, khinh miệt người thiếu niên kia.
Ba năm sau, bọn họ tay cầm tay, thiếu niên kia lại trở thành người duy nhất bị “Tinh Thần” tước đi sinh mệnh.
Chử Thần trước khi chết, cũng không để lại di ngôn, hắn chỉ nở một nụ cười, cười đến phi thường ôn hòa.
Tinh kỷ năm 519, Chử gia không còn huyết mạch. Giống như Chử Tùng năm đó, thời điểm chết trận đã hướng phó tướng Nhiếp Chinh của mình dặn dò: “Ngươi trở lại nói cho Chử Thần, từ nay về sau, nó không bao giờ còn là người Chử gia nữa!”
Trục xuất Chử gia, đây là muốn cậu được tự do.
Thế nhưng đối với câu nói này, Chử Thần năm đó bị Nhiếp Chinh đánh đến phi thường chật vật, thời điểm ngã xuống đất, lau đi vệt máu ở khóe môi, cậu nói: “Chử Tùng, anh nhìn em một chút, rút cuộc có phải là người Chử gia hay không?”
Sinh nhi vinh diệu, tử vô thi cốt[1].
Có lẽ đối với Nhiếp Chinh mà nói, đối mặt với vấn đề Chử Thần, trong lòng y kỳ thực đã sớm có một cái đáp án. Giống như lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, dưới ánh nắng chan hòa rực rỡ, thiếu niên thiên kiêu chi tử kiêu ngạo tùy hứng cúi đầu nhìn y, khóe môi nhếch lên, bộ dáng bá đạo đến cực điểm, cậu nói ——
“Ta là Chử Thần, Chử trong Chử gia, Thần trong Tinh Thần.”
-----
Tiến độ edit thì mình không đảm bảo lắm vì năm nay mình cuối cấp rồi, quy chế thi cũng thay đổi nên nếu truyện có chậm trễ thì mong các bạn thông cảm nhé ~