Khinh Doanh qua truyền tống trận về đến Tô Nhĩ thành, ném ra mấy tệ cho người canh gác, trông coi Hệ thống truyền tống. Rời đi mà không nghĩ đến sau lưng là bạo động do một truyền tống mới được mở ra. Mỗi một truyền tống là một địa phương mới, là tài nguyên mới, mỗi một cửa truyền tống quan trọng là đều bị các đại công hội phân chia nhau. Nay có truyền tống mới mở ra, có kẻ lại gần liền bị hộ vệ ngăn lại, nói:
“Truyền tống này không được qua!”
“Tại sao chứ? Ta có tiền mà!”
“Truyền tống tư nhân, phải có lệnh bài mới được qua!”
“Cái gì? Truyền tống tư nhân?”
Tên kia không ngờ hét to. Cái này hắn chưa từng nghe qua bao giờ, là một tiểu đội trưởng thuộc Chiến Thần siêu cấp công hội, chưa có một cổng truyền tống nào hắn không thể đi. Lại cũng chưa từng nghe thấy truyền tống tư nhân bao giờ.
Nhưng nghe vậy, biết không thể đắc tội với NPc được, hắn quay đầu nói:
“Tra! tra xem con nhỏ vừa đi ra là ai!”
Khinh Doanh không quan tâm những điều đó, cô vôi đi về phía phố Lam Tầm, không ngờ được đối diện cũng có một con phố được mở ra, nhưng người đi lại tấp nập hơn phố Lam Tầm rất nhiều. Khinh Doanh đi vào nhà chế dược của Long Nha, biến sắc nhìn số dược sư ít ỏi bên trong, nói với một tiểu học đồ:
“Ám Sắc Nguyệt ở nơi nào?”
Khinh Doanh chú ý thấy thần sắc tiểu đồng không đúng, cười nhạt, đưa ra lệnh bài, nói:
“Là người mình. Đưa cái này cho Ám Sắc Nguyệt, cô ta sẽ biết ta là ai.”
Tiểu đồng thấy vậy, liền nhanh chóng thông tri. Một lát sau, Ám Sắc Nguyệt một thân áo bào trắng bước ra, cả người mang theo thần sắc mệt mỏi nhưng bước chân lại vội vã. Nhìn thấy cô, Ám Sắc Nguyệt mừng rỡ chạy lại, hô:
“Đúng là cô rồi. Mau vào trong nói chuyện.”
Khinh Doanh gật đầu, đi vào trong cùng nàng ấy. Nghe một hồi cô mới rõ tất cả. Chiến Thần là một siêu cấp công hội, nội tình rất sâu xa, nếu để người của Quang Minh đế quốc đối cứng thì không hay. Vốn Quang Minh đế quốc và Chiến Thần đã có mâu thuẫn, từ ngày Quang Minh đế quốc và chuỗi cửa hàng Long Nha hợp tác đã phần nào đẩy Chiến Thần vào thế bí.
Trong lúc này, một nguyên lão của Chiến Thần hiện thân. Hắn ta được game thủ lâu năm trong giới giả lập xưng là thánh tiễn, danh tự Lão Quái, theo lời đồn một tiễn diệt phật nên được đặt biệt danh là Diệt Phật Lão Quái -Ngạo Vô Song. Người này cũng được Ngân Phủ xếp vào top bài danh 50 cao thủ hàng đầu Liên Minh thiên sứ, như vậy cũng đã biết sự lợi hại của hắn.
Bỉ Ngạn Vong Ưu cô được cho là đại thần đệ nhất Đông Đại Lục cũng chỉ xếp hạng 68 trong bài danh cao thủ vì còn nhiều lão quái lánh đời khác, rõ ràng, Chiến Thần có ảnh hưởng rất lớn.
Ngạo Vô Song xuất sơn, nhận được một nhiệm vụ giao thủ với Liên Minh Tà Ác, còn có thể truy lùng phản đảng trong thành. Lúc này, trong Chiến Thần truyền ra, trong Quang Minh đế quốc có kẻ phản gián, tội cấu kết với ngoại tộc trong game nêu rất rõ ràng, liên đới rất rộng. Chính vì thế, người rời Quang Minh đế quốc rất nhiều.
Không chỉ thế, chuỗi cửa hàng Long Nha cũng tuồn ra tin tức dược phẩm và các vật phẩm khác kém chất lượng, có trộn vật liệu của Liên Minh Tà Ác. Lại thêm một con phố mua bán bị Chiến Thần công hội lập ra, cũng có xu thế đối đầu, cộng thêm sự trợ giúp của các công hội vừa và nhỏ như Băng Hạ, không nghi ngờ gì, Quang Minh đế quốc bị đẩy vào thế bí. Ở các đại lục khác cũng đang là thời gian phát triển, không thể bớt tài nguyên giúp Đông Đại lục nên sự việc mới ra nông nỗi như vậy.
Khinh Doanh nhướng mày, chuyện đơn giản như vậy mà cũng kéo Quang Minh và chuỗi cửa hàng Long Nha xuống nước được? Không, không phải đơn giản, Chiến Thần quyết ra mặt, muốn đẩy Quang Minh đế quốc ra khỏi chén canh lớn Đông Đại lục này không phải dễ. Tài phú của họ cũng không thể mạnh tới mức chèn ép Quang Minh khắp nơi,... Khinh Doanh hít một hơi lạnh, trừ phi...
Cô quay người, nói với Ám Sắc Nguyệt:
“Chúng ta còn nhiều Luyện dược và Luyện Hương sư không?”
Ám Sắc Nguyệt cau mày:
“Còn thì cũng còn, nhưng mà luyện hương sư thì nhiều hơn.”
Không nói Khinh Doanh cũng rõ ràng, ưu thế của Luyện dược sư nhiều, chắc cũng bị câu đi hết rồi. Cô thở ra một hơi, mỉm cười:
“Không nên lo nhiều, ngươi có quen Luyện hương sư nào đáng tin hay không?”
Ám Sắc Nguyệt gật đầu, đi ra ngoài, lúc sau dẫn một người vào. Khinh Doanh kinh ngạc nhìn tiểu nam hài kia, chức nghiệp luyện hương này thường phải là nữ nhân thì đúng. Nam nhân cũng có nhưng mà rất ít, Khinh Doanh hồi thần, phất tay nói:
“Giờ Long Nha cửa hàng tạm thời chia làm 4 phân xưởng: Luyện dược, Luyện hương, chế phù và Ủ rượu. Về phần đơn phương, ta có thể giúp Luyện dược sư một ít, không hơn, nhưng ta có thứ này...”
Khinh Doanh nói xong, lấy từ túi trữ vật ra một đám hoa cỏ. Nam hài kia nhìn thấy, ánh mắt sáng lên, lún đồng tiền lấp ló:
“Tỷ tỷ, cho ta chỗ hương liệu này nhé, ta sẽ có thể đột phá thành Luyện Hương sư trung cấp rồi.”
Khinh Doanh hơi ngạc nhiên về khả năng của cậu bé, gật đầu nói:
“Dược liệu không cần các ngươi lo. Hãy để thương đoàn của chúng ta chuẩn bị nhiều lương thực, cùng ta đi đổi dược liệu.”
Ám Sắc Nguyệt thở dài, thật may vì nguồn dược liệu khan hiếm và các đầu mối không còn muốn bán cho Long Nha nữa. Khinh Doanh về đến đúng là dẹp yên được khó khăn. Nhưng mà, cô cau mày:
“còn chuyện tài phú...”
Khinh Doanh cười nhạt, nói:
“Ngươi cứ lấy tiền trong bảo khố thu mua lương thực, à thêm một chút vải vóc và đồ sinh hoạt, sẽ không để thiệt thòi đâu.”
Nói xong Khinh Doanh rời đi đến phòng đấu giá nhỏ của Long Nha, nhìn thoáng qua thấy tình cảnh cũng rất sa sút, không khỏi tức giận, ánh mắt nhìn về phía tổng hội Chiến Thần sắc bén. Cô lấy từ trong túi ra mấy nhành san hô để lên sàn đấu giá rồi yên lặng ngồi xuống.
Lúc này một nữ NPC chủ phiên đấu giá bước lên đài, nhìn quanh, cười nhẹ nhàng, thốt:
“Phòng đấu giá Long Nha của chúng ta hôm nay lại có đồ tốt rồi. Vật phẩm mới: Ngũ Sắc Lưu Ly. Một khắc sau tiến hành đấu giá.”
Vật phẩm được trưng bày để cho mọi người nhìn qua thuộc tính, thêm thời gian để chuẩn bị kim tệ, giúp cho giá trị món hàng bay xa. Khinh Doanh ngồi yên, đấu lạp che đi đôi mắt sắc bén quan sát tình trạng rối loạn do Ngũ Sắc Lưu Ly San Hô mang lại.
Ngũ Sắc Lưu Ly San hô
Bộ năm nhành san hô có 5 màu: Vàng, lục, lam, hồng, tím. Mỗi một màu san hô nếu nghiền thành bột, phối hợp với dược liệu quý hiếm sẽ tăng lên 1 điểm thuộc tính tương ứng mãi mãi.
Khinh Doanh cười nhạt, đây là thánh phẩm hiếm gặp, ngay cả lúc dùng Bố Tri thù dược cưỡng ép tăng thực lực, cô cũng bị trừ một điểm thuộc tính đã phải khổ sở cân nhắc rất lâu. Một điểm thuộc tính nói nghe thì ít nhưng đối với cao thủ thực thụ, 49 với 50 là hai lĩnh vực khác nhau. Nếu không phải muốn tạo tiếng vang cho Long Nha cửa hàng và tạo một mảnh lưới lớn, cô cũng không đưa thánh vật này ra.
Nhưng đồ tốt Khinh Doanh lấy từ long cung rất nhiều. Ngũ Sắc lưu ly cũng có vài bộ. Nhưng nó không có tác dụng chồng chất. Chính vì thế, cô ném vài thứ quý hiếm nhưng không có tác dụng với bản thân nhiều lên sàn đấu giá rồi ngồi xem trò hay sắp bắt đầu.