Trùng Sinh Chi Võng Du Báo Thù.

Chương 10: Chương 10: Chương 10: Sủng vật




“ Doanh Doanh, cô mau đi đi! Cút, tôi nghĩ là chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa rồi!”

“Ngạo Trần, chẳng phải ngươi đã hứa với ta rằng ngươi sẽ mãi bảo hộ ta sao?”

“Hừ, ngu ngốc như cô mới có thể tin lời đó của cô!

******

“ Nguyệt Tinh Ủng Doanh, ta có lỗi với nàng, nhưng Thế Ngạo Trần Duyên ta không còn cách nào khác! Có thể nàng không biết nhưng ta chơi trò chơi không chỉ đơn giản là chơi đùa, gia tộc Đoan Mộc chúng ta ngoài đời thực là một gia tộc lớn, có lẽ nàng không tưởng tượng được quan hệ giữa ta và Y Vũ rắc rối như thế nào đâu,….”

“Doanh Doanh, ta thật không biết nói gì hơn. Tuy nàng trong trò chơi có thể giúp ta nhiều hơn thế nhưng hiện ta lại cần vị hôn thê của mình!”

“Ngươi,… là người như vậy sao? Ngươi thực đã quên ta giúp ngươi đoạt U Lỵ thành ra sao? Gánh tiếng xấu giúp ngươi làm bao việc,….”

“Ta xin lỗi!”

**********

“Ác nữ Ma Vũ Nguyệt Tinh Ủng Doanh, thay cho toàn thể dân chúng U Lỵ thành, ta sẽ diệt ngươi làm an lòng dân!”

“Doanh tỷ, mau chạy đi! Chỉ cần tỷ không tụt cấp thì có thể sẽ báo thù được cho ta!”

“Mau đi, nếu không bọn chúng sẽ luôn bạch tỷ đó, mau đi,….”

***********

Khinh Doanh vừa đánh thức chính mình, vừa nhạt nhẽo xoay xoay chính Thần phiến trên tay mình. Cô mặc một thân hồng y rực lửa, gió tuyết thổi dải lụa quấn thân bay bay. Cả người cô hệt như một ngọn lửa bùng cháy giữa khí tiết lạnh giá của nơi này!

Gió tuyết này càng mạnh mẽ, bỗng chốc cuồng phong nổi lên rồi dứt hẳn, một bóng dáng khổng lồ đã xuất hiện trong tầm mắt cô! Bách Lý Khinh Doanh cười nhạt, một khi khí lạnh thấu tâm can lại làm cho kí ức của cô chạy về thì người làm nên điều đó, cũng nên đền tội chứ nhỉ?

Con vật xuất hiện lạ là một con vật to lớn, thân mình hệt ngựa nhưng lông lại là lông cừu, đầu chính là đầu trâu, thêm một đôi sừng Cừu. Chính là bệ vệ Thánh thú của Bắc Đại Lục, một trong Tam đại thánh thú đứng dưới chướng Thần Thú Tuyết Hồ, Bện Linh Thú!

Bện Linh Thú xông vào trường lực của Tuyết Hồ, hôm nay nếu như nó có thể cắn nuốt được linh khí của Thần thú thì không ai khác có thể thăng cấp thần thú ngoài nó? Lòng tham? Ai mà chẳng có, chẳng qua là nó lựa chọn đúng cơ hội khi Tuyết Hồ kia đến mùa sinh sản mà thôi!

Đột nhiên tuyết lún xuống, cả người nó rớt xuống vực sâu. Đáng lẽ ra nó muốn

gọi mây bay lên nhưng Bện Linh Thú phát hiện, nó đã mất đi pháp lực. Khinh Doanh từ trên cao nhìn xuống, lạnh nhạt nói:

“Bện Linh Thú, ngươi là Thánh thú trấn thủ một phương mà dám gây nên trận náo động này. Tâm tư của ngươi không thuần, lại muốn mưu hại Thần thú thủ hộ Bắc Đại Lục chúng ta? Nên phải chịu hình phạt thảm khốc nhất!”

Bện Linh thú nhìn con người cao cao tại thượng đứng trên mỏm đá cao, lạnh nhạt mà nhìn xuống nó, nó dùng con ngươi vàng ghi nhớ rõ hình ảnh của người cản nó lại. Nhưng làm sao nó cũng không tỏa định được dung nhan này!

Hẳn chiếc khăn che mặt kia là một pháp khí nào đó đi,…

“Tuyết tộc ngu ngốc! Mau tìm cách thả tar a, sau khi tha trở thành thần thú sẽ cho ngươi sủng vật Thánh thú, cho ngươi Thần khí và rất nhiều pháp bảo,…”

Khinh Doanh khinh thường cười nhạt, dung nhan vẫn lạnh lùng khắc nghiệt! Con nghiệt thú này tới lại làm cho cô nhớ về trận tuyết năm xưa. Ắt hẳn tác dụng của Bện Linh Thú là công kích tinh thần! Hừ, những chuyện người khác không muốn nhớ mà lại khơi ra, làm điêu linh tàn hồn. Khinh Doanh con mâu lãnh khốc trông xuống, đưa tay vừa lấy vài lọ độc, rót xuống vừa nói:

“Hừ! Ngu ngốc, Bắc Đại Lục mà có ngươi làm thần thú thủ hộ thì không bằng nhường lãnh địa cho các đại lục khác đi cho rồi! Một con Thánh thú ngu ngốc lại hám lợi trước mắt như ngươi nên chết lâu rồi, để cho Linh Thú khác tiếp nhận chức vị của ngươi thì sẽ ổn hơn đó!”

Trong lúc Khinh Doanh và Bện Linh thú dây dưa thì Tuyết Hồ cũng đã đang dặn đẻ, cơn đau của nó hẳn là không nhỏ, trời đất chao nghiêng, tuyết dày bay tứ tán!

Bện Linh Thú thấy thời cơ chín muồi, tuy bị dính hàng thùng độc nhưng nó thật không để ý, điên cuồng nhảy lên, cào hết đất đá, cuối cùng cả người nó cũng nhảy lên được một ít! Lúc này Khinh Doanh lại lạnh nhạt phất quạt mạnh một cái, Thần Phiến vừa ra, Tuyết tràn thế gian!

‘Băng Thiên Tuyết Địa!’

Bện Linh thú bị quạt thổi bay xuống vách núi, tiếp tục ở bên dưới hố Khinh Doanh đào chịu khổ, hơn nữa còn bị tuyết bay trúng là sẽ mất máu. Tuy là chỉ 1 máu nhưng với thể tích khổng lồ của nó, mổi 1s liên tục các thương tổn khổng lồ bay lên

100, 350,270,156,….

Lần lượt mất nhiều máu như vậy, tuy là máu của Bện Linh thú có hàng thùng đi nữa thì cũng vơi! Nó gào lên chấn động! Hừ, nó chỉ là không ngờ con Tuyết Hồ đó sẽ đưa ra Hồ Tuyết Phiến!

Bện Linh Thú bất chấp tất cả, nhào lên khỏi miếng hố, lao đến, Khinh Doanh tuy trong lòng khẩ trương nhưng ngoài mặt vẫn nhàn nhạt đưa tay lên cao, quất mạnh một cái:

‘Băng Tuyết Phong Bạo!’

Bện Linh thú bị quạt bay còn gầm gừ đòi trả thù. Khinh Doanh khinh thường đi vào hang động nhưng thật không ngờ lại có một móng vuốt sắc bén lao tới. Khinh Doanh bị va đập từ phía sau, bay vào hẳn trong động. Lúc này, Tuyết hồ vừa sinh xong nhưng vẫn kêu rên khôn xiết. Hẳn là sinh đôi đi,…

Khinh Doanh bị đập vào tường, hộc máu. Các chỉ số theo đường thẳng liên tiếp chạy xuống! Đúng thật là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi nha!

Tuyết Nguyệt Chi Tru! Một tronng ngũ đại Linh thú của Bắc Đại Lục! Khinh Doanh vừa lau vết máu vừa liếc Tuyết Hồ đang nhăn nhó:

“Thần thú Tuyết Hồ, ta thật nghi ngờ khả năng cai quản cùa ngài đó! Tại sao hết Thánh tú tới Linh thú đều muốn hại ngài vậy?”

Tuyết Hồ thở dài, mạnh mẽ kháng nghị, qua đại nạn lần này, nó sẽ chỉnh ngay lại quy củ của Chúng thú Bắc Đại lục! Thật là không biết chỉ sau khi nó ẩn cư một chốc mà loạn thất bát nhao lên như thế này….

Tuyết Nguyệt Tri Tru bò tới, là Linh thú, tuy nó không hóa thân thành người được nhưng nó vẫn có thể nói tiếng người. Chẳng qua là, nó khinh thường nghĩ, nó rất nhanh sẽ là bá chủ của Bắc Đại Lục, nói chuyện với hai kẻ ngu ngốc này? Tựa hồ không dễ!

Khinh Doanh chật vật vô cùng, hiện trạng thái cô không tốt, hơn nữa chiếc quạt này chuẩn xác vừa phóng ra hai skill cao cấp, nếu muốn nôn ra thêm một ‘Băng Thiên Tuyết’ địa thì không dễ a~. Skill Băng Phong Tuyết bạo trong 12 h sẽ không sử được nữa, trong mấy ngày này đặc biết có Tuyết hồ chỉ dẫn nên phần trăm đánh ra skill là 80%.

Trường hợp trước mắt đây thật vô cùng nguy ngập a~. Khinh Doanh nhíu mày đẹp, tay áo và miệng tràn đầy máu tươi nhưng nàng nhất nhất không chịu tránh khỏi. Không chỉ là vì nhiệm vị của cô mà còn do Thần Thú Tuyết hồ có cùng hoàn cảnh với cô của kiếp trước.

Chính tay thủ hạ mình tin tưởng nhất sát hại, 3 năm trên giường bệnh làm người thực vật rồi bị tiêm thuốc cho tới chết. Một cái chết vô vọng!

Khinh Doanh đưa Chiết Phiên lên, khẽ mân mê:

“Tiểu Tri Tru, ngươi có biết hay không, trên thế gia này đáng chết nhất không phải kẻ giết người không gớm tay, mà đó chính là kẻ phản bội!”

Giọng nói của cô nhẹ tênh, nhưng có cảm giác như người ta đang nghe thấy một tiếng hát của vong hồn tràn ngập ớn lạnh. Tuyết Nguyệt Tri Tru cũng sợ hãi nhưng vẫn rất khinh thường nói:

“Hừm, phải xem ngươi có bản lĩnh để trừng phạt kẻ phản bội như ta không đã! Tuyết Tộc ngông cuồng!”

“Bách Lý Khinh Doanh, cuối cùng cô cũng bại dưới tay tôi. Vờ thanh cao gì chứ? Đồ vô dụng có giỏi thì đứng dậy giết tôi đi!”

“Người thực vật như cô mà cũng vọng tưởng!”

“Đồ vô dụng!!!”

Khinh Doanh mở con ngươi đen lánh giờ tràn đầy tơ máu đỏ sậm. Ánh mắt của cô như ánh mắt của lệ quỷ. Vừa bị Bện Linh Thú dùng thiên phú đặc thù khơi dậy trí nhớ, lại thêm sự khiêu khích của Tuyết Nguyệt Tri Tru, cô cười gằn:

“Ta ghét nhất bị người khác nói ta là kẻ vô dụng!”

Khinh Doanh cười âm trầm, khí tức toát ra như lệ quỷ tắm trong máu mà đứng dậy. Cô đứng thẳng người, bóng lưng vô cùng kiêu ngạo, lặng lẽ mở một lọ dược ra, dốc miệng uống cạn. Lọ dược đó chính là Bố Chi Thù Dược.

Bố Tri Thù Dược

Nguyên liệu: Ma Hoa Nhãn, Huyết Quỷ thảo, Lam Đống dược, máu linh thú hệ độc,…

Tác dụng: Làm cho nhận vật nhanh chóng khôi phục và tăng nhanh tất cả các chỉ số lên 200%! Tuy nhiên có tác dụng phụ vô cùng to lớn đó là tất cả các chỉ số của người chơi trừ 1 điểm vĩnh viễn.

Khinh Doanh nếu không bất đắc dĩ cô tuyệt sẽ không dùng tới loại dược tổn mình hại người như thế này! Nhưng biết làm sao được, hiện nay trong đầu cô không còn cái gì nữa, chỉ còn hai chữ trả thù mà thôi! Trả thù! Trả thù, mất 1 điểm chỉ số, tuy là tiền đồ sẽ hơi tăm tối một chút nhưng cô không nghĩ được nhiều như thế!

Khinh Doanh chỉnh trang lại xiêm y hơi chật vật, cả ngườ tu chỉnh sạch sẽ nhưng hành động này của cô trong mắt Tuyết Nguyệt Tri Tru kia lại là trò cười không nhỏ!

Khinh Doanh chỉnh tu xong, rất tao nhã mà đứng. Cô khẽ quay người lại, gật đầu nhìn đứa con thứ hai của Tuyết Hồ đang sinh ra, cười trang nhã. Khinh Doanh hơi lui người lại lấy đà, tung người lên trên không, xoay tròn như múa ba lê, vạt áo của cô tung bay, hệt như một cơn lốc máu. Hồ Tuyết Phiến cũng theo bàn tay mảnh mai của cô mà vung lên.

Tổ hợp Băng Thiên Tuyết Địa cùng Bão Tố Sát.

[Hệ Thống] Ting, người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu đã tìm ra cách kết hợp hai kĩ năng thần cấp cùng linh cấp. Là một sáng tạo mang tính công hiến to lớn cho Bắc Đại Lục, ngươi được cộng thêm 50% kinh nghiệm và đạt được 1 điểm tôn kính thành thị ở bất kì thành thị nào. Danh hiệu Sáng tạo giả (3/10. Đạt 10 điểm bạn sẽ trở thành tông sư võ học). Ngươi có muốn congg6 khai danh tính?

Khinh Doanh mệt mỏi rớt xuống, vẫn còn kịp thều thào:

“Có!”

[Hệ Thống] Người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu tại Tân Thủ Thôn Làng Tuyết Bắc Đại lục đã tìm ra cách kết hợp các chiêu thức cao cấp với nhau để tạo ra sát thương +200%. Thỉnh người chơi lưu ý, Mong Bỉ Ngạn Vong Ưu có thể lan truyền rộng dãi phương thức này để nâng cao lực lượng của Liên Minh Thiên sứ, sớm ngày đánh bại Liên Minh Tà ác.

Lúc này cá nhân Khinh Doanh đang đóng nhận thông áo từ kênh 'Thế Giới' nên không có biết náo loạn của kênh Thế Giới. Chuyện này hẵng nói sau. Mà Khinh Doanh hiện giờ vừa cho Tuyết Nguyệt Tri Tru một đòn trí mạng, tuy nó bị trọng thương nhưng cô cũng kiệt sức.

Tuyết Nguyệt Tri Tru tức giận vì bị con người tổn thương như vậy, ví không thể dùng công kích pháp thuật nên nó chỉ có thể bất chấp chạy tới, dùng chảo đánh bay Khinh Doanh. Bị lực vô cùng lớn xung kích, Khinh Doanh bay người vào trong, lần nữa đập người vào tường.

Mà lúc này, đứa con thứ hai của Tuyết Hồ cũng ra dời, máu của cô chảy dòng dòng, không chỉ ho ra máu phun vào linh đường của tiểu Hồ Li mà máu còn tràn lan tới, nhưng hễ gặp tiểu hồ li là máu lại như bị hút khô đi!

Cả người bị đánh cho tan tác chim muông, tất cả các chỉ số đều quay trở về 0. Khinh Doanh ngất đi, cũng may là khi đó Tuyết Hồ đã có thể chống đỡ được.

Khi Khinh Doanh mở mắt ra thì đã thấy cảm giác nóng ấm mà ẩm ướt, cô cố gắng mở mắt ra, lại thấy mình đang ngồi trong cái hồ trong động Hồ Li. Khinh Doanh gắng gượng đứng dậy, chưa kịp bước lên bờ đã thấy một tiếng nói vô cùng thanh thúy vang lên:

“Ngươi mau ngồi xuống đó, hai canh giờ nữa thì lên đây!”

Khinh Doanh ngạc nhiên nhìn qua phía tiếng nói phát ra, là một thiếu phụ vô cùng xinh đẹp. Nàng mặc một bộ y phục màu trắng như tuyết, mái tóc và cả lông mày cũng một màu trắng, đôi mắt nàng mang màu xanh của bầu trời. Nàng đứng đó mà như chủ của thiên địa vạn vật.

“Ngươi là,…” Khinh Doanh nhíu mày, nàng không quen ai có vẻ đẹp như thế nha,.. trừ phi,…

“Ngươi cũng không tới nỗi ngốc quá! Thần thú chúng ta tu thành hình dáng con người. Đây chính là hóa thân của ta! Ừm, vừa đánh nhau với Tuyết Nguyệt Tri Tru, sức lực ngươi không còn nhiều hơn nữa còn mạo hiểm dùng Bố Tri thù dược, thật là,…”

Khinh Doanh cười khổ, trong hoàn cảnh đó, không dùng Bố Tri Thù Dược thì cô biết làm sao? Chẳng lẽ phải để Tuyết Nguyệt Tri Tru đánh giết Tuyết Hồ? Nhiệm vụ của cô khó khăn lắm mới có. Nói cô bỏ là bỏ được ngay hay sao?

Cũng chỉ là mất đi một điểm chỉ số vĩnh viễn, cùng lắm là cô đi thăng cấp rồi bù vào. Dù sao cô cũng bắt đầu với chỉ số cao hơn người chơi bình thường nhiều!

“Hừ, thật là tiểu ngốc nghếch, ngươi như vậy sao ta nỡ dao tiểu Băng cho ngươi?”

Khinh Doanh không hề nghe thấy lời này. Sau khi cô ngồi đủ hai canh giờ, Khinh Doanh đứng dậy, bước ra khỏi hồ nước. Chưa kịp để y phục khô, đột nhiên từ đằng sau có một đôi tay nhỏ xinh ôm lấy người cô.

Khinh Doanh khựng lại, nhíu mày nhìn qua thì thấy một đôi tay nhỏ xinh ôm lấy chân cô. Cúi xuống, rõ ràng là một đứa nhỏ, tầm 4~5 tuổi, mắt to lung liếng, mái tóc màu băng lam như trong suốt. Khinh Doanh cúi người xuống, bé con bé lên, nhẹ nhàng nói:

“Em là ai? Sao lại ở đây?”

“Chủ nhân! Em đi cùng người xuống núi! Em là Băng nhi, là sủng vật của người!”

Khinh Doanh há hốc miệng, không tin vào tai mình nữa, tại sao lại có đứa nhỏ gọi mình là chủ nhân nha?! Nhìn quanh, thấy bóng dáng của mỹ nữ thần thú, nàng đau đầu hỏi:

“Thần thú tôn kính! Đây là chuyện gì?”

Trên tay mỹ nữ thần thú cũng bế một đứa nhỏ giống hệt tiểu Băng nhưng mái tóc cô bé có màu trắng, nếu cô đoán không lầm thì….

“Chủ nhân, người thật ngốc!” Tiểu Băng khinh thường nhìn Khinh Doanh, làm cô có cảm giác mình bị một đứa nhỏ ghét bỏ .

“Như ngươi thấy, khi Băng nhi ra đời, nó đã chết non nhưng không hiểu vì sao nhận được máu của ngươi nó lại sống lại. Và như ngươi thấy đó, con gái ta trở thành sủng vật của ngươi, mặc dù giờ nó chỉ là Thánh thú nhưng sau này rất có thể trở thành Thần thú Đỉnh cấp, đứng khinh thường nó. Như ngươi hiện tại có một sủng thú như Tiểu Băng đã là tốt lắm rồi, mặc dù ta không hề thích ngươi nhưng khế ước xuất hiện lại là Thiên Địa huyết khế ta không thể giải. Một caau6 thôi, đừng đối xử xấu với nó!”

Khinh Doanh nhíu mày nhìn cô bé trong lòng rồi đột nhiên, nàng nở nụ cười mãn nguyện, khẽ xoa đầu con bé rồi nói với Tuyết Hồ:

“Thần thú Tuyết Hồ tôn quý, trong mắt ta, không có sủng vật mà chỉ có người bạn, một người bạn cùng nhau sống tốt!”

Tuyết Hồ mỉm cười, có vẻ như rất hài lòng:

“Rất tốt! Ta nói, Tuyết tộc kia, ta sẽ đưa ngươi Hồ Tuyết Phiến. Có lẽ là hiện giờ ngươi không đủ năng lực để chăm sóc ngươi và Tiểu Băng, chính vì vậy, cầm nó đi, và xuống núi!”

Khinh Doanh gật đầu, mở bảng thuộc tính nhân vật, chọn phần Sủng thú, ở nơi đó chệm chễ một con hồ li màu trắng có hai cái đuôi xinh đẹp. Quanh người nó còn có cả một lớp khí màu lam nhạt:

Thiên Tuyết Băng Hồ Li.

Chủng tộc: Cửu Vĩ Tuyết Hồ (Tuyết Hồ biến dị)

Máu: 1000

MP: 430.

Thể chất: 200.

Sức mạnh: 50.

Trí lực: 500.

Nhanh nhẹn: 1200.

Cấp bậc: Thánh thú đỉnh cấp. (Có thể tăng cấp)

Thuộc tính: Thánh thú Tuyết Hồ, mang hai thuộc tính: Băng Tuyết và Hỏa biến dị. Nhanh nhẹn tuyệt đỉnh, có khả năng dùng lửa băng kết hợp đả thương địch nhân.

Kĩ năng: Băng Hỏa lưỡng cực cầu, Băng Mâu, Hỏa xích.

Khinh Doanh nhìn xong, cơ hồ vui mừng muốn ngất! Là thánh thú có thể thăng cấp! Lại là một con tuyết hồ biến dị! Oa oa, Khinh Doanh thầm phỉ nhổ chính mình quá may mắn. Tuyết hồ, thật là, nếu nó thăng cấp thành Thánh thú Hạ Vi cấp thì có thể cưỡi nó bay đi được rồi.

Mừng rỡ qua đi, Khinh Doanh nhanh chóng cầm Tuyết Liên Điện hoa đi xuống núi. Mau về giao nhiệm vụ cho Đại trưởng lão làng Tuyết rồi vào thành thị. Đến giờ vẫn chưa có người vào thành thị, cô thật mong mình là người đầu nha! Phần thưởng có thể sẽ rất phong phú đó!

Bách Lý Khinh Doanh đi xuống núi, không khác lúc trước là mấy, chẳng qua là trên vai thêm một con hồ li nhỏ lông trắng,bao quanh là ngọn lửa màu xanh dương nhạt nhảy nhót. Cả người y phục đỏ rực, trên tay cầm thêm một chiếc Chiết Phiến tinh xảo hệt như đồ trang trí. Làng tuyết, ta đã về. Thật chẳng ngờ, nhiệm vụ này, cô chuẩn bị hết hai tháng, lại thêm một tuần thực hiện, mất đi toàn bộ thuộc tính mỗi cái 1 điểm. Dốt cục, phần thưởng sẽ được sao a? Khinh Doanh thật vô cùng mong chờ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.