Khinh Doanh tuyệt vọng nhìn một hình dáng hiện lên sau đại tướng quân. Là một người đàn ông, mái tóc màu trắng bạc, tay cầm Tam xoa kích, ánh mắt thâm trầm xoay kích, một dòng hải lãng sau lưng ông trào dâng, mang uy nghi không thể xâm phạm, rõ ràng đó là thân ảnh Hải thần đời trước, người đã mất đi trái tim.
Đang chuẩn bị thu hồi Vân Đan Lô, chuẩn bị trở lại điểm hồi sinh, bất chợt cô nghe thấy tiếng quát thanh thúy phía sau lưng:
“Hải thần trọng kích!”
Cùng với đó là tiếng gào tuyệt vọng: “Không....... vương miện của ta, quyền trượng của ta.... ta mới là hải thần....”
Khinh Doanh như nhìn thấy biển cả thét gào, từng tia chớp tím như mũi nhọn xé tan bầu trời xả tất cả vào biển rộng vô ngần. Cô quay người, nhìn thấy công chúa Dileas đầu đội vương miện, tay cầm quyền trượng, tuy sắc mặt hơi tái đi vì mất máu nhưng cả người lại tỏa ra khí thế uy nghiêm không kém gì hư ảnh hải Vương, thậm chí có xu thế ẩn ẩn vượt qua, vì hư ảnh cũng chỉ là hư ảnh mà thôi.
Công chúa Dileas ánh mắt từ trên cao nhìn xuống Đại tướng quân và Nữ hoàng, lạnh nhạt nói:
“Nhân danh Hải vương, trừng trị những kẻ âm mưu hủy hoại huyết thống!”
Nói xong, cả người nàng tỏa sáng, từng làn sóng nước mang hào quang sắc bén vờn quanh nàng. Cuối cùng những làn sóng nước hóa thành từng con rồng nước, đâm thẳng vào hai người. Khinh Doanh chỉ nghe thấy tiếng thét kinh thiên động địa rồi chợt yên lặng lại.
Công chúa Dileas như hết sức lực, cả người xụi lơ nhưng vẫn cố gắng bước đến bên nữ hoàng Alesti, từ người bà ta nâng lên một trái tim được kết từ nước biển, nhàn nhạt thiếu sức sống nhưng vẫn có một luồng uy thế.
“Công chúa, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành...”
“Cảm ơn ngươi, không biết lấy gì cảm tạ mới được. Chi bằng thế này, ta khi được phong vị, có một lãnh địa, nhưng nó lại ngoài biển khơi...”
Khinh Doanh nghìn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra được ngay lúc này cô có thể sở hữu một lãnh địa ngoài biển khơi,.... Biển, là một lãnh vực thần bí, những người chơi ngoài biển thường có những kĩ năng đặc thù mà người chơi đất liền không có. Hơn nữa, người chơi vùng biển cả không nhiều nên tài nguyên rất phong phú. Trong kiếp trước, một trong những bang hội có thể sánh vai với các đại đế quốc đó là một công hội do những người chơi hải vực thành lập.
“Nếu được như vậy, ta cảm tạ Hải Vương trước.”
~Ting, người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu nhận được quyền sở hữu Hải Tinh Chi Hoa, nhận hay không?~
Khinh Doanh ấn vào ô chấp nhận, Nữ hoàng Dileas cười, nói:
“Như vậy thì tốt rồi, ở cung điện của chúng ta có một truyền tống trận đến Hải Tinh Chi Hoa, đi theo ta.”
Khinh Doanh đi theo công chúa giờ là nữ hoàng Dileas vào cung điện. Cô không nhìn quanh nhiều mà cùng công nữ hoàng đi thẳng tới hoa viên. Nơi này có vô vàn các loại san hô, tảo, rồng đẹp vô cùng. Nữ hoàng chỉ vào một trận pháp, nói:
“Hòn đảo này cũng thuộc sự quản lí của Đông Hải Vương, giờ ta ban cho ngươi, hòn đảo này sẽ không còn thuộc quyền sở hữu của Đông Hải nữa, trận pháp này cũng sẽ bị xóa bỏ. Ngay tại đây, ta ban lời chúc phúc cho Hải Tinh Chi Hoa và lời hứa bảo vệ cho nó 1 năm. Sau một năm, các ngươi phải chịu sự công kích của hải quái và người khác, mong ngươi thành công.”
“Cảm tạ nữ hoàng!”
Nữ hoàng Dileas mỉm cười nhợt nhạt:
“Ta còn nghĩ ngươi sẽ bất mãn đây. Được rồi, ta cho phép ngươi chọn 5 món bảo vật trong cung và 1 trong 3 thứ này.”
Khinh Doanh nhìn qua ba cuốn da dê hơi nát. Đó là... các kĩ năng hiếm có nhất trong game, chỉ xuất hiện khi làm nhiệm vụ cực kì khó khăn. Cô xem qua giới thiệu 3 kĩ năng.
Ba kĩ năng cực mạnh này, ... Khinh Doanh khó khăn chỉ vào một tấm, quyết định nói: “Ta lấy cái này!”
Nữ Hoàng Dileas quay người ra hiệu cho một thị tỳ:
“Đưa cô ta tới bảo khố. Ta mệt rồi, sẽ rời đi trước, tạm biệt.”
Khinh Doanh gật đầu, bước đi cùng thị tỳ. Cô choáng ngợp trước những bảo vật ở nơi này, đi xung quanh một vòng, cô nhanh chóng chỉ vào 5 thứ, bước nhanh để khỏi luyến tiếc. Những thứ cô lấy 5 món thì chỉ có 2 món là Hắc Diệu Thạch và Thần Hải thủy có công dụng với chính bản thân cô trong quá trình dung hợp nội vi thần khí. Còn 3 món còn lại là những vật liệu quý hiếm để dựng truyền tống trận.
Ban đầu vui mừng vì có được Hải Linh Chi Hoa nhưng lại nghĩ đến nó ở cách xa đất liền, tuy nói nó cũng nằm trên biển Đông, gần Đông đại lục nhưng lại có khoảng cách rất xa. Nếu để đi bộ còn không biết đến khi nào mới đến nơi. Chưa kể người chơi cấp 50 mới có thể có thú cưỡi.
Nói gì thì nó cũng là lãnh địa để cô phát triển đoàn đội và thế lực của mình, nên lập một cái truyền tống trận mới đúng.
Khinh Doanh lấy đồ xong, cho tất cả vào túi, lại đi đến truyền tống trận ngoài hoa viên, cười nói:
“Nếu như ta cũng có những cây san hô này thì tốt rồi!”
Thị tỳ nhìn cô, lại ngó xung quanh, lúc này mới nhỏ giọng nói:
“Nể tình ngươi giúp đỡ nữ hoàng, ta mới nói cho ngươi biết, Đông Vương cung của chúng ta cũng có một đội lái buôn giữa các đảo, thứ tốt không ít. Những cành san hô quý giá cũng có như vậy. Nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ thông tri cho họ đi đến Hải Linh chi Hoa trao đổi hàng hóa.”
“Được vậy thì quá tốt rồi.”
Thị tỳ mỉm cười:
“Được lời là thương đội kia mới đúng. Cho ngươi cái này, khi thương đội đến, đưa ra, họ sẽ phải giảm giá cho ngươi đến 30%. Đi đi, người bạn của biển cả.”
Khinh Doanh gật đầu, cầm lấy lệnh bài có chữ Hải, quay người đi vào truyền tống trận.
Chương này là chương 31, có một chương là chương 30 nữa nhưng mình lỡ để vào phần riêng tư, không biết rút ra làm sao, các bạn chịu khó đọc nhé. Yêu bè