Editor: shizuka nguyễn
Mà trong đó có một nam nghệ sĩ tên là Tề Tử Huy lại là một người được Lạc U xem trọng nhất, mặc dù mới khoảng hai mươi tuổi, nhưng đã có gần mười
năm tuổi nghề, là một ngôi sao nhỏ tuổi có chút danh tiếng, chỉ là cho
dù như vậy, sau khi lớn lên lại không được ai biết đến mấy, thỉnh thoảng chỉ có thể đảm nhiệm một số vai phụ không quá quan trọng ở trong một bộ phim nhựa.
Nhưng mà Lạc U lại biết, người này thiếu chỉ là một
cơ hội, cơ hội có thể Nhất Phi Trùng Thiên(*), mà Lạc U chính là người
đồng ý cho hắn như vậy.
(*) Nhất phi trùng thiên: Một phát liền bay lên cao.
Lúc Lạc U thâm tư lục lự(*), liền quyết định Tề Tử Huy đảm đương vai nam
chính của bộ phim mới này, mà chủ yếu nam phụ nữ phụ cũng đều là người
mà Lạc U chọn lựa ra.
(*) Thâm tư lục lự: Suy nghĩ sâu xa.
(shizuka: Ở chỗ này vì mình thấy nếu cho câu suy nghĩ sâu xa vào sẽ
không hợp nên mình vẫn giữ nguyên lại câu ban đầu nhé ^^)
Mã An
vẫn bận rộn đi theo bên người Lạc U, thỉnh thoảng cũng sẽ đưa ra một vài ý kiến thích hợp, nhưng mà đối với những người được Lạc U lựa chọn ra,
vẫn không có ý kiến phản đối gì, trái lại dùng một loại ánh mắt kinh
ngạc nhìn Lạc U.
”Lạc tiểu thư, có một vấn đề có lẽ rất là mạo muội, nhưng tôi vẫn muốn hỏi một câu, cô có cổ phần trong Tâm Tinh?”
Sau khi Mã An đi theo bên người Lạc U bận rộn bốn năm ngày, rốt cục nhịn
không được liền dùng một loại giọng điệu như vậy đi hỏi.
”Tạm thời không có.”
Lạc U một bên nghiên cứu kịch bản một bên trả lời, giọng nói rất là tùy ý, nhìn cũng không có nhìn Mã An một cái.
”Không có? Làm sao có thể? Cô ký hợp đồng với nhiều người như vậy, nếu không
phải cổ đông, chẳng phải là ở đoạt mối làm ăn của Tâm Tinh sao? Lạc tổng đối với cô thật đúng là tốt.”
Trong giọng nói của Mã An mang
theo một loại hâm mộ vô cùng rõ ràng, hắn là một cô nhi, từ nhỏ cũng
không biết cảm giác được người thân che chở là cảm giác gì, cho tới bây
giờ lớn như vậy, cũng chưa từng được ai bảo vệ như vậy, thấy cô Lạc đối
với Lạc U tốt như vậy, liền không khỏi hâm mộ.
Lạc U cười cười
không có trả lời, cô út đối với cô dung túng cùng cưng chiều cô cũng
biết, nhưng mà cô cũng không có cố ý đi chiêm tiện nghi của cô út, những người cùng cô ký hợp đồng này đều là người mới hoặc là người không nổi
danh.
Nếu như không phải là được cô xuất hiện khai thác, cũng
không biết lúc nào mới có cơ hội nổi tiếng, hơn nữa cũng đều đặt trên
danh nghĩa của Tâm Tinh, sau này cho dù không thể vì Tâm Tinh kiếm được
nhiều tiền, nhưng cũng có thể ở trên mặt danh tiếng làm cho Tâm Tinh
tăng thêm một phần hào quang.
”Mã đạo diễn, anh rất bát quái (shizuka: Chính là hóng hớt đó các nàng ^^) nga, đổi nghề làm ký giả?”
Lý Hoành Vũ làm người đại diện của Lạc U tất nhiên cũng vẫn luôn theo bên
người, lúc này vừa lúc nhô ra trêu ghẹo nói, trải qua mấy ngày ở chung,
Lý Hoành Vũ cùng Mã An phá lệ đến nói chuyện phiếm, quan hệ đã trở nên
rất tốt.
Đây cũng là nguyên nhân mà Lạc U lựa chọn Mã An, bản
thân Lạc U chính là một người có dục vọng nắm giữ rất mạnh, hơn nữa rất
có ý tưởng, cho nên vấn đề chính là đoàn đội phối hợp với nhau, cô có
thể quyết định đạo diễn, cũng có thể đè ép tính tình của mình làm người
đứng xem, nhưng không có khả năng thực sự trở thành một người bị chỉ
huy.
Cùng so đo với với một người như Tôn Triệu Tường, không bằng lựa chọn một đạo diễn vừa thích hợp mình cũng vừa có tiềm lực(*) hơn,
một đoàn làm phim hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của mình, mới là mong muốn của Lạc U.
(*) Tiềm lực: Khả năng tiềm tàng
Mà biểu
hiện của Mã An, hiển nhiên là rất hợp ý Lạc U, có năng lực có tiềm lực,
hơn nữa còn có sự nhẫn nại, thời điểm nên cao giọng thì cao giọng, thời
điểm nên khiêm tốn thì khiêm tốn, tay không quá dài, miệng cũng sẽ không quá nhiều, hoàn toàn đem Lạc U đặt ở vị trí chủ đạo trong cái đoàn làm
phim này, hơn nữa không có nửa câu oán hận, thậm chí là hoàn toàn phối
hợp, điều này làm cho Lạc U thực sự rất hài lòng.
Lại liên tục
bận rộn chừng mấy ngày, phần lớn người được chọn vào đoàn làm phim đều
nhận được tin tức, nhưng có cá biệt mấy người còn đang trong vòng thảo
luận.
”Vai tướng quân là tương đối quan trọng, chỗ này của tôi
ngược lại có một người là lựa chọn rất tốt, cũng không biết có thích hợp hay không.”
Thanh âm của Mã An khi lời này rõ ràng là có chút
mùi vị thử dò xét, hình như người được chọn này có chút vấn đề, một bên
vừa nói còn một bên vừa nhìn sắc mặt của Lạc U.
”Anh là đạo diễn, nếu như anh cảm thấy hợp, thì có thể nói ra.”
Lạc U không thèm để ý nói.
”Vân Nham thì sao? Tuổi tác cùng diễn xuất đều rất tốt, cũng không biết có thời gian hay không.”
Sau một câu này hiển nhiên là Mã An để lại cho Lạc U khoảng không gian,
giới giải trí chính là một nơi tràn đầy các loại bát quái(*), về quan hệ giữa Lạc U và Vân Nham cũng đang âm thầm truyền ra rất nhiều, Mã An
cũng có nghe nói, nhưng cụ thể cũng không biết rốt cuộc là quan hệ như
thế nào, không thể làm gì khác hơn là thử thăm dò nói.
(*) Bát quát: Tức là nhiều chuyện đấy ạ =)))).
”Nha, đúng vậy, thế nào lại đem Vân Nham quên mất, là chú ấy đi.”
Lạc U lộ ra một thần sắc bừng tỉnh đại ngộ(*), cô đây cũng là vì bận rộn mà có chút quên mất, vậy mà lại không nghĩ tới còn có một Vân Nham tồn
tại.
(*) Bừng tỉnh đại ngộ: Bỗng nhiên tỉnh ngộ
Lý Hoành Vũ cũng vỗ
đầu mình một cái, ngay lập tức liền gọi điện thoại cho Vân Nham, sau khi Mã An giật mình liền thở dài một hơi, cũng không nhịn được lẩm bẩm
trong lòng, tin vặt này quả nhiên là không thể tin a, xem thái độ này
của Lạc U, rõ ràng giữa hai người là không có vấn đề gì a.
Sau
khi quyết định chọn Vân Nham, mọi người lại tiếp tục thảo luận những vấn đề về những vai phụ khác, mà đang trong thời gian thảo luận, điện thoại của Mã An lại đột nhiên vang lên, Mã An gật đầu báo cho mọi người biết
một chút, liền đi tới một bên nhận điện thoại.
Lúc mới bắt đầu Lạc U còn không có để ý lắm, nhưng nhìn đến sắc mặt của Mã An càng ngày càng khó coi, thì cũng có chút nghi ngờ.
”Cái này, xin lỗi, rất xin lỗi, tôi đây không thể làm chủ, về vấn đề đầu tư
đoàn làm phim có thể sẽ không chấp nhận, nếu như ngài thật sự có dự
tính, cũng xin cho tôi một chút thời gian để tôi cùng nhà đầu bàn bạc
một chút.”
Sau khi Lạc U nghe được những lời này của Mã An liền
hiểu đại khái nội dung của cuộc điện thoại này, tuy rằng “Bỏ phu được
phu” còn không có để lộ bất cứ một tin tức gì ra bên ngoài, nhưng trong
giới giải trí cũng không có cái bí mật gì, mặc đến mặc đi lập tức mọi
người đều biết, có người muốn đi vào trong đoàn làm phim, muốn đầu tư,
muốn chuẩn bị một vài chuyện khác, phương diện này Lạc U cũng nhận được
rất nhiều, nhưng mà đại đa số cũng đều bị Lạc Học Tâm cũng Lý Hoành Vũ
cản lại.
Mã An lại nói một hồi lâu mới cúp điện thoại, sau khi ngồi xuống liền có chút ủy khuất nhìn về phía Lạc U.
Lạc U nhíu mày, trêu đùa nói:
”Thế nào, tôi lại làm cái chuyện gì có lỗi với anh?”
Mã An này thoạt nhìn thành thục ổn trọng, nhưng trên thực tế lại còn có
một chút tính cách như trẻ con, cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, luôn luôn thích giả bộ non nớt điềm đạm đáng yêu, nhìn đến mức làm cho Lạc U nổi da gà đầy người.
”Khụ khụ, tiểu U, đừng làm tôi sợ, lời này
nếu như truyền ra ngoài, tôi cũng không cần ra cửa nữa, nhưng mà như đã
nói qua, gần nhất thật sự tôi có chút phiền não a, trước đây muốn tìm
nhà đầu tư cùng diễn viên để quay phim lại tìm không được, hiện tại cũng đều tranh nhau tới tìm tôi, tậc tậc, chênh lệch cũng thật là lớn a.”
Lời này của Mã An lại mang theo một chút mùi vị châm chọc, cái này cũng
không thể trách hắn, lúc hắn tiến vào giới đạo diễn này, có thể nói là
bị bỏ quên, coi như trong tay có kịch bản tốt, cũng không tìm được người đồng ý đầu tư, càng không cần phải nói đến chuyện diễn viên đưa tới cửa gì.
Nhưng từ lúc hắn ký hợp đồng với Tâm Tinh, mọi người đều
biết hắn nhận được một bộ kịch bản rất có tiềm lực, những người trước
đây vẫn đối sử với hắn có chút lãnh mạc cũng đều vội vã bắt đầu tìm tới, tạo quan hệ lại tạo quan hệ, đưa tới cửa lại đưa tới cửa, có một vài nữ minh tinh còn nửa đêm gọi điện thoại tới mời, làm cho hắn cũng có chút
không biết nên nói cái gì cho phải.
Chênh lệch quá lớn, tuy rằng biết rõ đây chính là xã hội hiện thực, nhưng vẫn còn có chút không thích ứng được a.
”Sau này chênh lệch sẽ càng lớn hơn nữa, thời điểm nên từ chối liền từ chối, bây giờ anh không phải chỉ là một người.”
Rõ ràng Lạc U rất hiểu vấn đề mà Mã An gặp phải, liền nói một câu nói bao hàm thâm ý như vậy.
Mã An sửng sốt một chút liền phản ứng lại, sang sảng nở nụ cười, giọng nói mang theo tự tin nói:
”Có những lời này của cô tôi cũng an tâm, không phải làm việc thật là có
thấp thỏm, bây giờ tìm tôi cũng đều là những người mà trước đây tôi
không đắc tội nổi, nếu không thật là làm người nhức đầu a.”
”Nếu
như anh từ chối không được, có thể trực tiếp để cho bọn họ liên hệ với
tôi, trong cái đoàn làm phim này tôi sẽ không cho phép bất luận cái tồn
tại không thích hợp nào, các anh chỉ cần để ý chuyên tâm quay phim là
tốt rồi.”
Lời nói lúc này của Lạc U rất là có mùi vị lãnh đạo,
nhưng mà người ở chỗ này nghe được cũng không có một ai cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì từ lúc bắt đầu tồn tại đoàn làm phim ở nơi này, Lạc U liền đảm nhiệm một vai như vậy.
Trải qua một năm phát triển, Lạc U
khiêm tốn cũng chỉ có thể nói là tương đối khiêm tốn, cá tính cường thế
của cô, năng lực cường hãn, liền bộc lộ từng chút từng chút một ra
ngoài, ở hơn nữa trong vòng giải trí danh khí và địa vị, lạc u hiện tại
coi như là khí phách lộ ra ngoài, bất luận là trên mặt thân phận, hay là trên mặt khí thế, cũng đều có một tia uy áp của cấp trên, làm cho người ta có loại cảm giác tâm duyệt thành phục(*).
(*) Tâm duyệt thành phục: Hoàn toàn bái phục.
”Cảm ơn, tôi hiểu ý tứ của cô, bộ phim này, tuyệt đối sẽ không để cho cô thất vọng.”
Liền giống như Vân Nham cảm kích đối với Lạc U, Mã An đối với Lạc U làm sao
lại không có loại cảm giác này đâu, khi hắn nhiều lần bị cự, thời điểm
thiếu hụt cơ hội cùng lòng tin nhất, Lạc U xuất hiện, không biết bởi vì
nguyên nhân gì, lại kiên trì để cho hắn trở thành đạo diễn của bộ phim
truyền hình này.
Ân ngộ(*) như vậy, giống như thiên lý mã gặp
được Bá Nhạc(**), làm cho Mã An cho dù là vào hiệp ước bán mình như vậy, lại vẫn mang theo lòng cảm kích không cách nào có thể diệt đi như cũ,
hơn nữa chính là loại hiệp ước mà người bình thường có cầu cũng cầu
không được.
(*) Ân ngộ: Gặp gỡ được đặc ân.
(**) Đây là
một câu chuyện mà Sở Vương bảo Bá Nhạc đi tìm một con thiên lý mã có thể đi đến nghìn dặm, Bá Nhạc đã đi tìm thiên lý mã khắp nơi, cho đến một
hôm ông từ nước Tề trở về thì gặp được một con ngựa đang kéo xe muối,
con ngựa mệt ngọc đến mức thở phì phò, Bá Nhạc liền đến gần, con ngựa
thấy Bá Nhạc đến gần liền hí vang như đang kể cái gì đó và ông biết đây
là con tuấn mã mà ông đang tìm, sau đó ông mang ngựa về rồi chăm sóc cẩn thận, cuối cùng con ngựa này đã cùng Sở Vương rong ruổi sa trường đánh
thắng nhiều trận chiến.
Qua đó cho thấy Mã An gặp được Lạc U
giống như con tuấn mã kia gặp được Bá Nhạc người đã phát hiện được tài
năng của nó và cho nó cơ hội thể hiện tài năng thực sự của mình.
(shizuka: Cái này là mình tóm tắt, nếu ai muốn biết chi tiết có thể lên
tra google nha^^)
Thởi điểm Mã An chính thức trở thành đạo diễn
của bộ phim này, liền từ chỗ thư ký của Lạc Học Tâm nghe được một vài
tin đồn, một trong số đó là tin tức Lạc tổng chọn Tôn Triệu Tường làm
đạo diễn của bộ phim này.
Hắn tự hỏi về mặt danh tiếng của mình
căn bản là không thể nào có thể so sánh cùng với Tôn Triệu Tường, nhưng
cuối cùng bộ phim này lại giao cho hắn, kinh ngạc không chỉ là bản thân
hắn, liền cả giới đạo diễn thậm chí là giới giải trí cũng đều kinh ngạc
với chuyện này.
Mã An lại vì tin tức như vậy mà được lên trang
nhất của rất nhiều bài báo, nói hắn là một lần hành động liền thành danh cũng không quá đáng, nếu không cũng sẽ không có nhiều cuộc điện thoại
gọi đến như vậy, tuy rằng có rất nhiều thứ trong đấy cũng đều là đánh
giá tiêu cực, nhưng trong giới giải trí sợ là không thể không có tin tức tiêu cực như vậy, Mã An có thể nổi tiếng, cũng đã là một dấu hiệu báo
trước cực tốt, mà bây giờ chỉ cần hắn có thể đem bộ phim này quay thật
tốt, như vậy giới đạo diễn trong nước nhất cũng sẽ có một vị trí của
hắn!
Trải qua mấy ngày nay, Mã An cũng nghĩ qua rất nhiều chuyện, mà càng nghĩ càng rõ ràng, lòng cảm kích đối với Lạc U lại càng nhiều
hơn, cũng âm thầm thề ở trong lòng, nhất định phải quay thật tốt bộ phim truyền hình này, là vì Lạc U, cũng là vì chính bản thân mình!
”Như vậy cũng tốt, tiếp tục thảo luận vấn đề phân vai đi, còn dư lại hơn
mười vai đâu, mọi người có chọn được người nào thích hợp hay không, có
liền báo cáo lên để cho mọi người cùng tham khảo một chút, nếu như không có liền đưa vào trong phạm vi đến thử vai, phát tin tức ra ngoài, không lo sẽ không có ai đến.”
Lạc U đem trọng tâm câu chuyện kéo trở
về, một bộ phim truyền hình hơn năm mươi tập, thật sự là cần hơi nhiều
nhân vật, hơn nữa nội dung của bộ phim này cũng rất phức tạp, có bao
nhiêu vai quan trọng cũng không có định ra hết, bất luận là như thế nào
cũng đều cần phải thử vai.
”Được, chuyện thử vai tôi sẽ sắp xếp
thật tốt, trong công ty cũng đưa đến rất nhiều người để chọn, thời gian
thử vai cũng có thể ưu tiên để suy nghĩ, người Lạc tổng đưa tới, nhất
định sẽ không kém, nếu như không phải là Lạc tổng kiên trì muốn cho nhóm người này thử vai, có lẽ ngay cả thử vai cũng không cần.”
Mã An
nói xong lấy ra một phần danh sách, đều là người mà Lạc Học Tâm chọn ra
đưa tới để thử vai, bên trên có tên của mấy người làm cho hắn nhìn thấy
mà thèm, nếu như không phải là Lạc Học Tâm kiên trì muốn cho những người này tham dự thử vai, Mã An thật đúng là muốn lập tức định ra đến, phải
biết rằng những người này chỉ dựa vào danh tiếng thôi cũng đủ kéo tới
một nhóm lớn người xem.