Ba ngày sau, thiệp mời của Tô Chấn Triết cưới Liễu Thiên Thiên được truyền khắp Hải Thành.
Tô Chấn Triết chỉ là một đứa con riêng của Tô gia, Liễu gia mặc dù là hào phú, nhưng so ra thì cũng không bì được với tứ đại hào phú, trưởng bối của mấy nhà đều không đến dự, mà chỉ phái tiểu bối của mình đi dự.
So với cuộc hôn nhân trước của hai nhà Bùi Tô, thì cấp bậc thoáng cái liền rơi xuống vài phần.
Sự ngoài ý muốn Tô Trấn Triết chính là, chị em Tô Tử Bảo đều tham gia, lúc Tô Tử Bảo kéo tay Bùi Dực xuất hiện ở buổi lễ tiến hành nghi thức đính hôn, Tô Lệ Nhã liền ngây người.
Tô Tử Bảo không phải là đã biết rõ Liễu Thiên Thiên đối phó với cô ta sao? Sao còn đến tham gia nghi thức đính hôn?
Tô Tử Bảo cũng nhìn thấy cha mẹ của Liễu Thiên Thiên. Liễu Trực Nha cùng Tô Quốc Cường đang nói chuyện, Điền Dung cũng kéo Lâm Tuyết Kiều, sự thân mật nhiệt tình kia, cứ như là chuyện cái thẻ mua sắm kia không phải do bà tặng vậy.
“Ồ, Tô Tử Bảo, cậu cũng tới à.” Lôi Liệt đã đi tới. Cậu ta mặc một bộ âu phục, nụ cười trên mặt sáng lạn như ánh mặt trời.
Lê Hàn ở bên cạnh cậu ta vốn đang vô cùng buồn chán, vừa nhìn thấy Tô Tử Bảo mắt liền sáng lên, “Tiệc đính hôn nhàm chán như vậy, chỉ trách Lôi Liệt cứ kéo tôi đến cho đủ số, tôi vừa nãy còn hỏi anh ấy là cô có tới hay không, Lôi Liệt nói lấy tính tình của cô, khẳng định sẽ coi như không thấy bọn họ.”
“Đúng vậy, không nghĩ tới vài năm không gặp, Tô Tử Bảo vậy mà lại trở nên bình thản như vậy rồi.” Lôi Liệt cười nói. Cậu và Tô Tử Bảo là thanh mai trúc mã, mặc dù là nghiệt duyên, nhưng đối với đối phương cũng là hiểu tận gốc rễ.
Tô Tử Bảo nhẹ nhàng cười cười, “Tô Chấn Triết đính hôn, tuy rằng tớ không có hứng thú, nhưng mà còn có bố, chúng ta không thể để Tô gia chỉ có một mình bố tới đây, cũng phải cho bọn họ chút mặt mũi.”
Trước hết cứ cho ít mặt mũi đã, rồi sau đó tát vào mặt sau.
Năm người ngồi vào một bàn, bọn họ đều là tuấn nam mỹ nữ, tứ đại hào phú của Hải Thành, thêm ba nhà Bùi Tô Lôi, ngay đến cả cặp đôi nổi tiếng bên cạnh kia cũng không thu hút bằng bọn họ.
“Thiên Thiên nha đầu kia bị tôi chiều đến hư mất rồi, sau này đến Tô gia, vẫn phải nhờ bà thông gia chiếu cố nó.” Điền Dung cười vô cùng giả dối.
Lâm Tuyết Kiều chỉ cảm thấy buồn nôn, bà và bà ta là thông gia cái gì chứ, bà đâu có thừa nhận là có một đứa con trai là Tô Trấn Triết.
Nhưng mà sự giáo dục tốt đẹp của nhà giàu có khiến cho Lâm Tuyết Kiều chỉ là lễ phép cười nói, “Quá lời rồi.”
Lại nhìn sang Tô Quốc Cường cùng Liễu Trực Nha đang nói chuyện hết sức vui vẻ, khó tránh khỏi có chút buồn bực. Nếu không phải hai đứa con gái khuyên bà tham gia, bà còn lâu mới tới đây.
Hơn nữa Liễu Thiên Thiên còn ra tay với Tô Tử Bảo, chuyện này càng khiến cho Lâm Tuyết Kiều trở nên chán ghét người nhà họ Liễu.