“Tô lão gia tử đã rút bớt 100 triệu.” Bùi Kỳ Thành ngơ ngác nói, tiếp theo liền dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực.
Bạch Lan Chi lập tức nóng nảy, “Tại sao lại rút bớt 100 triệu? Lúc trước không phải đã nói là 200 triệu tiền đầu tư rồi sao?”
“100 triệu bị cắt bớt, đã lấy danh nghĩa của Bùi Dực cùng Tô Tử Bảo, đầu tư bỏ vốn cho truyền thông Đế Tước.” Lúc nói ra những lời này Bùi Kỳ Thành vẫn còn chưa dám tin.
Tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?
Ánh mắt của Hạ Thừa Diệp trong nháy mắt liền thay đổi. Truyền thông Đế Tước vậy mà lại lấy được 100 triệu tiền đầu tư!
Đây chẳng phải là, bọn hắn sẽ càng tiến thêm được một bước sao?
“Cái gì?” Bùi Dĩnh Vũ không thể tin được nói, “Ông Tô già nên hồ đồ rồi sao? Sao có thể đem 100 triệu cho một công ty giải trí được chứ!”
Bùi Thiên Hữu liếc con gái của mình, “Nói chuyện kiểu gì vậy, không biết phân biệt trên dưới!”
Bùi Dĩnh Vũ lúc này mới phản ứng kịp, ông nội vẫn còn ở đây! Vội vàng chột dạ cúi đầu xuống, không dám nói lời nào.
“Tại sao 100 triệu lại chia cho truyền thông Đế Tước?” Bạch Lăng Tuyết cũng hoàn toàn không thể tin được, hai vợ chồng bọn họ còn đang nghĩ xem làm thế nào để có thể đem 200 triệu bỏ vào túi của mình, không nghĩ tới thoáng một cái liền mất đi một nửa.
Đúng thật là khiến cho bọn họ đau đớn.
Giống như Tô Chấn Triết vậy, vợ chồng Bùi Kỳ Thành cũng đang nhăm nhe 200 triệu kia, bằng không thì hai người bọn họ tích cực làm hợp đồng đầu tư, không phải là để chống lại Tô Tử Bảo sao?
“A, thì ra anh hai vẫn chưa biết sao, là thế này, bố biết là em vào truyền thông Đế Tước, cảm thấy em làm cũng được, liền đem 100 triệu kia rót vào truyền thông Đế Tước.” Tô Tử Bảo cười mỉm nói, “Em còn tưởng là anh hai biết rồi chứ.”
Bùi Kỳ Thành sắc mặt trầm xuống, “Cô nếu như đã biết sao không nói sớm?”
Còn làm cho hắn dương dương tự đắc cả buổi, kết quả bây giờ nói một câu, người ta không đầu tư 200 triệu nữa, người ta lại càng thêm tin tưởng năng lực của con gái họ.
“Em tưởng anh hai biết, thấy anh một mực nói 200 triệu, còn tưởng rằng là 100 triệu của em, là 100 triệu mà bố lấy thêm ra. Thì ra là không phải, xem ra, là em đã hiểu lầm.” Tô Tử Bảo cười vẻ mặt ngây thơ.
Bùi Mai Vân nói, “Không thể nào. Sao có thể đầu tưu cho hai người được chứ, đây không phải là lãng phí sao? Còn chưa được gì thì đã thất bại rồi.”
“Bố cảm thấy, em nếu đã có thể khiến cho truyền thông Đế Tước tăng mức lợi nhuận lên 35% chỉ sau hai tháng, có lẽ không đến mức quá lãng phí.” Tô Tử Bảo nhàn nhạt nói.