Hành động của người nhà họ Liễu rất nhanh chóng, chính xác và tàn nhẫn, đã dọa chết Hàn Ly rồi, không dám nói ra việc có video, chỉ dám tìm đến mình làm giao dịch.
Nếu như Tô Tử Bảo muốn dồn Liễu Thiên Thiên vào chỗ chết, cô sẽ xem xét.
Nhưng mà Tô Tử Bảo lại không có ý định này, lần trước Liễu Thiên Thiên trúng xuân dược, cũng không nằm trong dự liệu của cô, bản thân cô chưa bao giờ có ý định hãm hại Liễu Thiên Thiên, lúc này sao có thể muốn có được loại video này chứ.
“Hàn Ly, xin lỗi, tôi thật sự là không có vô liêm sỉ như anh, cầm loại video này đi để hủy cả một đời của một nữ sinh. Anh cứ ở trong phòng giam mà từ từ hưởng thụ đi, chào anh.” Tô Tử Bảo cúp máy.
Nếu như là Tô Lệ Nhã, Tô Tử Bảo sẽ xem xét một chút, cô và Tô Lệ Nhã là kẻ thù của nhau, nhưng mà đối với Liễu Thiên Thiên thì vẫn chưa đến mức ấy.
Tô Tử Bảo cúp điện thoại, điện thoại lại vang lên, cô đang muốn tắt máy, phát hiện không phải là số lạ, mà là của em gái Tô Gia Hân.
“Chị, hôm nay mẹ cho em một chiếc thẻ mua sắm, chúng ta cùng đi mua quần áo đi. Từ sau khi chị về nước vẫn chưa cùng em đi dạo phố lần nào, chị hôm nay có thời gian rảnh không?”
Tô Tử Bảo nghe thấy giọng nói của em gái, trên mặt bất giác hiển hiện lên sự vui vẻ, mở lịch làm việc đặt ở bên cạnh ra.
Album tiếp theo của Bùi Thi Thi tiếp tục được phát hành, việc tuyên truyền bộ phim《 thanh xuân tế niên 》do Lữ Tâm Lôi toàn quyền chịu trách nhiệm, cô bây giờ không cần phải ở lại công ty mỗi ngày như lúc trước nữa rồi, nhàn nhã hơn trước rất nhiều.
Mà chờ sau khi có được khoản đầu tư của bố, hợp tác cùng Thẩm Hề nhất định sẽ rất bận, thừa dịp bây giờ vẫn còn thời gian ở cùng người nhà nhiều một chút cũng tốt.
Kiếp trước Tô Tử Bảo là con gái một, kiếp này thì lại có một cô em gái, Tô Tử Bảo rất quý trọng tình cảm giữa cô và nó.
“Được, chúng ta chọn chỗ để hẹn gặp mặt đi.” Tô Tử Bảo đáp ứng.
Tô Gia Hân hoan hô một tiếng, “Quá tuyệt vời! Vậy thì hẹn ở cao ốc Thế Kỷ đi.”
Nửa giờ sau, Tô Tử Bảo nhìn thấy Tô Gia Hân đang chờ ở cửa cao ốc Thế Kỷ, hai chị em khoác tay đi vào.
“Chị, đi, chúng ta lên tầng mười bảy đi, trong thẻ mua sắm này có năm vạn, cũng không biết ai nhờ mẹ việc gì, mà tặng hẳn năm vạn luôn.” Tô Gia Hân cười hì hì nói, “Vừa hay lại lợi cho em. Tuần trước em nhìn trúng một cái váy, đang lúc tình hình kinh tế căng thẳng.”
Tầng mười bảy của tòa cao ốc Thế Kỷ toàn là các hãng nữ trang hàng hiệu nổi tiếng quốc tế, tiền tiêu vặt của hai chị em Tô Gia Hân bình thường cũng không nhiều, Bố Tô biết hai chị em hay tiêu xài bậy bạ, cho nên quản lý rất gắt gao.
“A đúng rồi, chị, mẹ còn dặn em, cũng phải chọn cho chị vài cái. Từ khi chị về nước còn chưa đi mua quần áo lần nào, điều này chẳng giống chị chút nào cả.” Tô Gia Hân hoài nghi nháy mắt.
Tô Tử Bảo cười nói, “Vậy thì đi mua thôi, dạo này không phải là đang quá bận sao, không để ý đến cái này được.”