Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu

Chương 121: Chương 121: Sự khủng hoảng truyền thông của Tô Tử Bảo 2




Trương Tấn giận đến nỗi mặt mày xanh mét, lúc này mới miễn cưỡng nói, “Những thứ này đều là quay ở ngoài trường quay, sẽ chọn một vài cảnh để làm cảnh hậu trưởng, tôi cùng các diễn viên đều rất trong sạch, tôi đã quay phim cả một đời rồi, tôi sẽ không để những chuyện như vậy hủy hoại thanh danh của mình! Bên trong chỉ quay cảnh tôi cùng Y Mỹ Thiến nói đùa với nhau, tôi cùng Cam Tuấn, Tạ Văn Văn cũng đều như vậy với nhau, tôi không thẹn với lương tâm!”

“Đạo diễn Trương đừng giận, tôi không cho rằng những gì Tạ Văn Văn nói là sự thật, ông vẫn luôn là đạo diễn của công ty chúng tôi, tôi đương nhiên cũng tin chúng ta đều là người một nhà. Chỉ là hiện tại bây giờ phải tìm ra ai là nội ứng trước. Chỉ có người trong nội bộ công ty của chúng ta mới có thể có những cảnh ngoài lề này, mới có thể chỉnh sửa ra một video để đánh lừa dư luận như thế này.” Tô Tử Bảo trấn an nói.

Nếu như Trương Tấn thật sự có gì đó cùng với Y Mỹ Thiến, vậy thì những thứ được tung ra không phải cảnh giường chiếu thì cũng phải là những hình ảnh thân mật, chứ không phải là những cảnh đứng gần nhau để nói lời bông đùa chắp vá, chẳng lẽ lúc cô đùa giỡn lại còn phải cách cả thước sao? Cái kia chỉ là đùa giỡn thôi. Mà Y Mỹ Thiến phải quay đi quay lại nhiều lần cũng là điều rất bình thường, làm gì có nghệ sỹ mới nào mới quay phim mà không phải quay đi quay lại?

“Vậy thì không biết rồi, nhiếp ảnh gia, nhà biên tập, bao gồm một số người trong nội bộ công ty, đều có thể có được những cảnh ngoài lề này.” Sắc mặt của Trương đạo diễn lúc này mới trở nên ôn hòa một chút, sự tín nhiệm của sếp cũng đã trấn an ông rất nhiều.

Tô Tử Bảo nhìn về phía Lữ Tâm Luy, “Việc tuyên truyền cho bộ phim sắp lên sóng là do cô sắp xếp, việc bố trí buổi lễ ra mắt phim cũng là do một tay cô xử lý, bây giờ không phải là cô nên giải thích một chút cho tôi sao?”

“Tôi... Tôi cũng không biết.” Lữ Tâm Lôi sắc mặt xám xịt, “Tôi rõ ràng đã lấy bộ phim đúng cho Bùi Tây Lễ, không nghĩ tới lúc phát lên lại không phải là bộ phim ấy.”

Tô Tử Bảo lại nói, “Vậy cô cảm thấy Bùi Tây Lễ có thể có được đoạn video ngoài lề đó sao?”

“Có thể.” Lữ Tâm Lôi gật đầu, đột nhiên trong mắt phát sáng nhìn Tô Tử Bảo, “Tổng thanh tra... Cô tin rằng không phải là do tôi làm?”

Đây là lần đầu tiên cô thành tâm thành ý gọi một tiếng tổng thanh tra.

Tô Tử Bảo nhàn nhạt nói, “Cô thất trách, cũng chưa phản bội công ty. Nếu như cô thật sự phản bội, vậy thì bây giờ cô cũng không còn ngồi được ở đây đâu.”

Mọi người lúc này mới phát hiện, Bùi Tây Lễ không có ở đây. Chẳng lẽ tổng thanh tra đã xác định chính là Bùi Tây Lễ đã đổi đoạn phim?

“Tôi vừa rồi lật qua tài liệu mới phát hiện Bùi Tây Lễ thì ra vẫn còn ở công ty của chúng ta, lúc ấy không phải tôi đã sa thải anh ta rồi sao?” Tô Tử Bảo giơ tập tài liệu trong tay lên, “Lữ Tâm Luy, cô gọi anh ta vào phòng chiến lược, vậy mà không hề nói cho tôi biết một tiếng?”

Lữ Tâm Lôi lúng túng nói, “Là tập đoàn Bùi thị gọi đến, hơn nữa Bùi Tây Lễ chỉ là một nhân viên bình thường, bình thường phải đến buổi họp cuối tháng mới phải báo cáo, buổi họp cuối tháng trước, tôi quên...”

Nhưng thật ra là Bùi Tây Lễ lo là sẽ khiến cho Tô Tử Bảo chú ý, liền cố ý nói trước mặt Lữ Tâm Luy, sợ Tô Tử Bảo đối với hắn có địch ý, cho nên xin Lữ Tâm Lôi đừng báo cáo vội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.