Liễu Thiên Thiên vì không giữ được mình ở KTV mà trở nên oán trách Tô Tử Bảo, cho rằng cô biết chắc trong rượu cocktail có thuốc, cho nên mới cố ý đổi với cô, kết quả hại cô bị trúng thuốc.
Người bị trúng thuốc phải là Tô Tử Bảo mới đúng! Người bị Hàn Ly cưỡng hiếp phải là Tô Tử Bảo! Mình vì cô ta mà lại bị tai bay vạ gió!
Đều do cô ta! Liễu Thiên Thiên muốn trả thù, muốn Tô Tử Bảo cũng bị cưỡng hiếp, cô mới có thể hả giận.
Vì vậy cô cùng Tô Lệ Nhã cùng nhau tính kế, liền nghĩ ra cái âm mưu này.
“Mọi người mau đi đi, lắp cameras vào tất cả các phòng thử đồ trong cửa hàng này, bảo tên bảo vệ kia chuẩn bị cho tốt, có thể cưỡng hiếp Tô gia đại tiểu thư, thì sẽ có một khoản tiền, mà cho dù anh ta có phải ngồi tù cũng cảm thấy thỏa mãn.” Liễu Thiên Thiên hung dữ nói, “Tôi phải quay lại hết, sau đó tung lên mạng, để cho toàn bộ Hải Thành đều được xem!”
Chờ bọn họ lắp xong camera, Tô Tử Bảo cũng cầm chiếc váy dài kia, chuẩn bị đi vào phòng thử đồ thay váy.
Trong mắt Tô Lệ Nhã xẹt qua một tia cười đắc ý, Tô Tử Bảo, chờ đến lúc cô thân bại danh liệt, Bùi gia sẽ đuổi cô ra khỏi cửa, như vậy tôi có thể gả cho Bùi Dực rồi!
“Thiên Thiên, cô mau đi đánh lạc hướng Tô Gia Hân đi.” Tô Lệ Nhã nói, “Nếu như tôi xuất hiện, thì sẽ khiến hai chị em nhà này cảnh giác mất.”
Liễu Thiên Thiên giấu đi sự căm hận trong đáy mắt, “Được.”
Đây chính là kế hoạch của bọn họ, dùng Tô Gia Hân dẫn Tô Tử Bảo tới đây để thử đồ, thừa dịp ở trong phòng thử đồ, để cho bảo vệ cưỡng hiếp, sau đó quay video lại rồi tung lên mạng, chờ sau khi xong việc để cho tên bảo vệ kia gánh hết mọi việc, dù sao tiền cũng trả đủ rồi, Liễu gia sẽ có thể chối đẩy một cách sạch sẽ.
Tô Tử Bảo cầm váy đi vào phòng thử đồ, đem váy dài treo lên móc, đang định cởi quần áo, cô liền nghi ngờ nhìn vào một cái mắc áo. Cô thường ra vào những nơi như thế này, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy loại mắc áo có hình dáng như thế này, có một cái lỗ nhỏ đen xì.
Sao lại có cảm giác kỳ lạ nhỉ?
Có lẽ là nghĩ nhiều rồi, đây là phòng thử đồ của cửa hàng, có lẽ là mình tưởng tượng quá mức rồi.
Đúng lúc Tô Tử Bảo định thay quần áo, thì ngoài cửa phòng thay đồ có người gõ cửa.
Tô Tử Bảo tưởng là em gái Tô Gia Hân, tiện tay mở ra, liền nhìn thấy một tay bảo vệ lạ mặt đứng ở ngoài cửa thử đồ, mà ánh mắt nhìn hướng về phía sau anh ta, liền không còn nhìn thấy Tô Gia Hân đâu nữa, toàn bộ nhân viên phục vụ trong cửa hàng cũng không thấy đâu nữa, trống rỗng đến kỳ lạ.
Dường như phản ứng theo bản năng, Tô Tử Bảo lập tức phát giác được có gì đó không đúng, liền mạnh mẽ đóng cửa phòng thử đồ lại, nhưng mà tên bảo vệ kia đã kịp dùng một cánh tay để len vào giữa khe cửa, ngay lập tức liền chen vào, trở tay khóa lại cửa.
“Anh muốn làm gì?” Tô Tử Bảo trừng mắt nhìn hắn ta, trong lòng trở nên lạnh lẽo.
Tên bảo vệ kia thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, ngăm đen khỏe mạnh, Tô Tử Bảo khẳng định đánh không lại hắn.
“Hắc hắc...” Tên bảo vệ kia cười dâm đãng, thoáng cái liền đè Tô Tử Bảo lên vách tường trong phòng thử đồ, trong mắt tràn đầy sắc dục.