Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu

Chương 125: Chương 125: Tự bôi nhọ 3




Đợi đến cuối cùng, lúc làm công tác thống kê thì thu về còn lớn hơn 5 lần so với dự tính ban đầu. Có thể nói, sự đả kích của giải trí Vân Đình chính là thành tựu của truyền thông Đế Tước. Nếu không phải là bọn họ bôi đen 《 thanh xuân tế niên 》trước, thì cũng sẽ không có chủ đề hot để bàn tán, khiến cho nhiều người chú ý như vậy.

Trên mạng có rất nhiều người bình luận là không thích bộ phim này vậy mà đều ra rạp để xem, xem xem đạo diễn Trương mà ddeeesn cả camera cũng dùng luật ngầm trong truyền thuyết, còn có cô diễn viên chính rốt cuộc là xinh đẹp đến dường nào mà chỉ cần xem mặt chứ không cần phải có kỹ năng diễn xuất mà vẫn được nhân, 《 thanh xuân tế niên 》 vố này kiếm đủ.

Ngay đến cả bài hát của Quý Húc Dương cũng đều được gọi là “Nghe đến ghiền cả lỗ tai”, truyền thông Đế Tước thừa cơ ra cơ khúc mới, lấy hình tượng trào lưu để ra mắt, nhằm lay động lòng người, rap, theo tiết tấu nhanh, ca hát tuyệt vời để nhảy múa, ngông nghênh mãnh liệt, ngay lập tức liền thu hút được một đám fan hâm mộ nữ.

Truyền thông Đế Tước lúc này phản kích được một cú tuyệt đẹp, về sau trở thành đề tài kinh điển trong lĩnh vực “Khủng hoảng truyền thông.”

Tô Tử Bảo vẫn kiên trì cùng mọi người chờ đến lúc bộ phim hạ màn, lúc này hai mắt của mọi người ở trong phòng họp đều đỏ lên.

“Có rồi, có số liệu rồi! Cao gấp 5 lần so với dự tính!” Hứa Phàm cầm lấy bảng báo cáo nói.

Tô Tử Bảo thở nhẹ ra, mọi người liền đồng loạt đứng lên hoan hô, toàn bộ phòng họp đều tràn ngập tiếng vỗ tay.

“Thành công! Chúng ta thành công rồi!” Y Mỹ Thiến kích động khóc.

Trương Tấn đã lớn tuổi cũng có chút xúc động, “Nếu không phải công ty cùng Tô tổng giám sát lần này toàn sức chống đỡ, thì thanh danh của tôi đã bị hủy hoại rồi!”

“Không sao, không sao, phòng vé bán được một vố lớn rồi!” Lữ Tâm Lôi tự đáy lòng nói, nhìn về phía Tô Tử Bảo, lúc này không còn có chút khinh thường nào.

Cô quả thực là vừa hay nịnh bợ lại vừa ích kỷ, trên đời này đại đa số mọi người đều như vậy, không phải sao?

Mà chính vì nịnh bợ như vậy, thì lúc này cô mới thật sự tâm phục khẩu phục Tô Tử Bảo. Công ty bọn họ thật sự đã có một tổng thanh tra rất khó lường.

Nếu như Bùi Thi Thi chỉ là may mắn, vậy chẳng lẽ đây cũng là may mắn sao? Nói thì đơn giản, nhưng lúc thật sự gặp chuyện, trừ phi là có kinh nghiệm phong phú, thì làm gì có ai có thể không hoảng chứ?

Đây không phải là may mắn, mà là thực lực.

Là thực lực mà Tô Tử Bảo kiếp trước đã tích góp từng chút một.

“Tiệc ăn mừng! Đêm nay ở khách sạn Thế Kỷ, tôi mời!” Tô Tử Bảo cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Mọi người lại đồng loạt hoan hô. Một cuộc khủng hoảng,ngược lại lại khiến cho những người vốn không quá thân quen với Tô Tử Bảo, lúc này lại trở nên hòa hợp với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.