Tô Tử Bảo biết rõ Tô Gia Hân sẽ không bán đứng mình, hỏi, “Vừa nãy là ai gọi em đi thế?”
“Vừa rồi Liễu Thiên Thiên đi ngang qua đây, cứ một mực kéo em đi xem giúp một bộ quần áo.” Tô Gia Hân bất mãn lầm bầm, “Nhìn hết bộ này đến bộ kia, đúng thật là phiền phức. Khó lắm mới thoát được khỏi cô ta để đến đây. Chị, có chuyện gì vậy?”
Tô Tử Bảo hít sâu một hơi, “Không có việc gì, đừng lo lắng. Bùi Dực, chúng ta đến chỗ khác xử lý. Còn nữa trong phòng thử đồ ở đây có cameras.”
“Đi tìm camera.” Bùi Dực ra lệnh cho hai người vệ sĩ, “Kiểm tra từng phòng, chụp ảnh lấy chứng cứ.”
“Vâng, Bùi Thiếu!”
Bùi Dực ôm Tô Tử Bảo nói, “Tới tầng thượng.”
Cao ốc Thế Kỷ có hơn năm mươi tầng, đây là lần đầu tiên Tô Tử Bảo lên tầng thượng, lúc này cô mới phát hiện thì ra tầng thượng của cao ốc Thế Kỷ thì ra lại là một phòng lớn bao gồm phòng ngủ phòng khách và phòng thử đồ xa hoa đến vậy.
Bên trong thiết kế rất nguy nga lộng lẫy, so với những “ căn phòng cho tổng thống” còn cao hơn một bậc, nhưng mà Tô Tử Bảo lúc này cũng không có tâm tình để quản những thứ này.
“Là ai sai khiến anh làm như vậy?” Tô Tử Bảo quát hỏi.
Tên bảo vệ kia nhất quyết gánh hết tội lỗi, “Tôi nhìn thấy cô nên nổi lên sắc dục, không ai sai khiến tôi hết.”
“Kéo hắn xuống dưới, đánh tới khi nào hắn nói thật thì thôi, đừng đánh chết là được.” Bùi Dực nói thẳng. Hai người vệ sĩ liền lập tức kéo tên bảo vệ kia đi.
Tô Tử Bảo nhìn về phía Tô Gia Hân, “Ai biết em hôm nay sẽ tới đây mua quần áo? Thẻ quần áo của em, có phải chỉ có hiệu lực khi dùng ở tầng mười bảy không.”
“Không ai biết em sẽ đến đây, nhưng mà thẻ mua sắm kia đúng là chỉ dùng được ở tầng mười bảy.” Tô Gia Hân vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Bùi Dực nhìn Tô Tử Bảo, thản nhiên nói, “Toàn bộ cửa hàng ở tầng mười bảy đều là của Liễu gia.”
Liễu gia!
Hơn nữa Liễu Thiên Thiên vừa mới xuất hiện liền cố ý dẫn Tô Gia Hân đi, rất rõ ràng là Liễu Thiên Thiên làm.
“Gia Hân, bây giờ em gọi điện thoại cho mẹ, hỏi xem thẻ mua sắm này, có phải là do người của Liễu gia tặng không.” Trong mắt Tô Tử Bảo hiện lên một tia lạnh lùng nghiêm nghị.
Tô Gia Hân cũng ý thức được tình hình, vội vàng gọi điện thoại cho Lâm Tuyết Kiều xác nhận, vẻ mặt khiếp sợ, “Chị, chị đoán đúng rồi, là dì Liễu tặng cho mẹ.”
Đúng là Liễu Thiên Thiên! Nhưng mà tại sao cô ta lại đối phó với mình? Cô ta có hận thì cũng nên hận Tô Lệ Nhã và Hàn Ly chứ, mình đâu có đắc tội cô ta?
Đợi đã nào...! Cô ta sẽ không coi chuyện xuân dược, là do mình cố ý hãm hại cô ta chứ?
Đúng lúc này, hai người vệ sĩ tiến lên nói, “Bùi Thiếu, hắn khai rồi, là Liễu Thiên Thiên sai anh ta làm, nghe nói là muốn báo thù, cùng với Liễu Thiên Thiên còn có một người phụ nữ tên là Tô Lệ Nhã, những thứ khác anh ta không biết gì.”