Lê Hàn chớp đôi mắt to xinh đẹp nói, “Cái này mới càng kỳ lạ. Nhưng mà Bùi Hàn Văn không đến nỗi phải giấu giếm cậu, xem ra anh ta thật sự không biết nguyên nhân. Tớ luôn cảm giác, lần cuối cùng mà meco ra tay ở trong nước chính là ở đây, như vậy thì chắc chắn là bọn họ có liên quan đến văn hóa Thời Quang. Cơ quan đầu não của Văn hóa Thời Quang là Dương Thành, xem ra tớ lại phải đến Dương Thành đi vài vòng rồi.”
Đang lúc hai người nói chuyện, đột nhiên một nam sinh thoạt nhìn rất nhã nhặn vọt ra, cầm một bó hoa, nhìn Tô Tử Bảo chân thành nói: “Tô Tử Bảo, tớ đã thích cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên rồi, chúng mình tìm hiểu đi.”
Người này Tô Tử Bảo nhìn mà cảm thấy rất nhìn quen mắt, nhìn về phía Lê Hàn chỉ thấy cô nhịn không được PHỐC một tiếng nở nụ cười, thấp giọng nói: “Đây là Lô Thanh Vân lớp trưởng lớp chúng ta, quản lý hội sinh viên, là nhân vật làm mưa làm gió trong đại học Hải Thành, những bài luận văn bình thường làm qua loa cũng có thê được đăng lên học báo, cậu lần nào cũng nói tớ là một sinh viên xuất sắc, đây mới thật sự là một sinh viên xuất sắc. Cậu ấy là người ngoại tỉnh, gia thế không tồi xuất thân danh môn, lại rất ưu tú, tướng mạo cũng thanh tú, ở trường chúng ta có rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh ta. Không ngờ vừa mới nhìn một cái đã nhìn trúng cậu.”
Tô Tử Bảo nhìn bó hoa hồng trước mặt, không khỏi buồn bực, “Bạn Lô Thanh Vân à, hình như chúng ta còn chưa nói chuyện với nhau?”
“Đúng, nhưng mà tớ đã quan sát rồi, cậu đi học rất nghiêm túc, chăm chỉ khắc khổ, không giống như những người con gái bình thường khác chỉ thích trang điểm và xa xỉ phẩm, mỗi khi đến giờ nghỉ giữa giờ đều ghi chép bài. Mỗi lần đến hay đi đều rất vội vàng, tớ đoán là cậu đang vừa học vừa làm, bình thường phải làm cả hai việc cho nên mới khổ cực như vậy, vì vậy cho nên mới bị mất tiết. Nhưng mà không sao, về sau tớ sẽ cho cậu mượn vở để chép. Tôi rất thích người vừa xinh đẹp lại còn độc lập kiên cường như cậu, một sinh viên chăm chỉ tiết kiệm.” Lô Thanh Vân vẻ mặt chân thành tha thiết.
Tô Tử Bảo không thể không nói, vị bạn học này thật đúng là “Quan sát tỉ mỉ”, ngay đến cả “Làm việc ngoài giờ” đều nhìn ra, cô xem ra rất giống cô bé lọ lem, nhân vật chính trong những kịch bản máu chó?
“Xin lỗi, thật sự xin lỗi, tớ đã kết hôn rồi.” Tô Tử Bảo nói thẳng.
Lô Thanh Vân trừng lớn mắt, “Không thể nào, sao cậu có thể kết hôn...”
Một sinh viên xinh đẹp độc lập chăm chỉ, nhìn thế nào cũng không giống như là người đã kết hôn.
Các sinh viên vây xung quanh để xem càng ngày càng nhiều. Bởi vì hai người trong cuộc này, một người là nhân vật làm mưa làm gió trong trường học, một người là sinh viên mới chuyển đến được nhận xét hoa khôi của giảng đường, hơn nữa còn có một hoa khôi Lê Hàn ở bên cạnh nữa, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của những người bên cạnh.
“Có phải là đã kết hôn rồi hay không thì không biết, nhưng mà có đàn ông, còn không chỉ là một người đàn ông, thì đúng là có thật.” Trần Viên đang vây xem nói.