Diệp Viễn Thiếu nhíu mày xử lý nhanh thông tin vừa nhận được.
Quái vật?
Chu gia?
Lam gia có quan hệ với Nam Cung gia?
Sở Trác Nghiêm nhìn Tiểu Viễn của mình hơi rối rắm hắn đành mở lời giải vây.
”Tiểu Viễn. Những điều sau đây anh nói không còn là chuyện cơ mật quốc gia nữa nên sớm muộn gì em cũng sẽ biết.
Chu gia là gia tộc cổ xưa đứng đầu Đông Đại Lục. Thế lực của chúng đã bành
trướng đến Bắc và Tây Đại Lục. Bắc Đại Lục đã đầu nhập dưới trướng Chu
gia 3 năm nay. Còn Tây Đại Lục chỉ còn vùng vẫy chút hơi tàn. Quân sự
không còn được đầu tư do bọn chúng chặn đứng, chẳng mấy chốc Tây Đại Lục sẽ mất thôi.
Nam Đại Lục chúng ta thì đang bị nhăm nhe. Nhưng
những năm gần đây người tài và dị năng mang sức mạnh khủng bố căm ghét
Chu gia lui về Nam Đại Lục rất nhiều nên bọn chúng cần thời gian thu
thập”
Lam Cát đang ăn cũng ngẩng đầu lên tiếp lời “Đúng vậy, em
họ em rất giỏi phát minh đã đưa máy thăm dò khắp quốc gia và ven biển
báo lại Nam Đại Lục tạm thời an toàn do người sở hữu dị năng hiếm ẩn
thân không ít. Tuy vậy bên Đông Đại Lục quái vật khó xác định tụ hội về
rất nhiều, có lẽ không lâu nữa bên đó sẽ có động tĩnh”
Lam Thuỵ
Phong ôn nhu xoa đầu em gái cười mỉm với cô.” Đại học T có con cháu gia
tộc lớn học tập rất nhiều, đã có trên dưới 13 gia tộc âm thầm quy phục
Chu gia. Bọn chúng là kẻ xúi giục học sinh lớp A yểm ký trùng Ám hệ lên
người em gái cậu. Có thể là do chúng đã đánh hơi được điều gì đó nên mới muốn diệt trừ.
Cậu yên tâm. Tất cả những kẻ liên quan đó đều đã bị Nam Cung Lãnh Dịch xử lý ở tầng hầm của biệt thự cổ Lam Dực rồi”
Sở Trác Nghiêm gật gật đầu “Ừm. Có khi sẽ dùng chiêu như mọi lần là Hoả tiễn độ nóng cực hạn đốt chúng thành tro tàn”
Diệp Viễn Thiếu nghi hoặc “Nếu Nam Cung Lãnh Dịch đã biết trước sự việc tại
sao không ngăn chặn sớm mà lại để em gái tôi bị thương?”
Lam Thuỵ Phong thản nhiên đáp lại, tay bắt đầu bóc con Hải Đồng biển thứ hai cho em gái.
”Cậu ở thương trường phải hiểu cái gì gọi là đánh rắn động cỏ chứ. Nếu Lam
Dực ngang nhiên diệt trừ, thì những con cáo già trong 13 gia tộc đó sẽ
đánh hơi được mà báo động cho Chu gia. Chiến tranh xảy ra sớm sẽ khiến
chúng ta không chuẩn bị kịp”
Sở Trác Nghiêm thấy Diệp Viễn Thiếu
ngây ngốc tiếp nhận lượng lớn thông tin, hắn hơi hơi đau lòng nhẹ nhàng
rót cho Diệp Viễn Thiếu một cốc nước quả “Bây giờ ở biệt thự cổ Lam Dực
đang tiếp đãi những kẻ phản bội đó. Có kẻ còn liên quan cả vụ bắt cóc em gái em 10 năm trước. Tiểu Viễn, chắc chắn Diệp An sẽ được Nam Cung đại
thiếu giải thích tỉ mỉ dự định chống lại thế lực Chu gia. Với tính cách
em ấy không thích hợp làm thuộc hạ nghe lệnh ai mà chỉ có thể cùng là
đồng minh kề vai sát cánh chiến đấu, anh chắc chắn với em Diệp An sẽ an
toàn khi đi cùng Nam Cung đại thiếu”
Lam Thuỵ Phong tao nhã lấy khăn lau lau tay sạch sẽ, nhấp ngụm trà nhỏ sau đó mới lên tiếng.
”Diệp Viễn Thiếu, cuối cùng thì quyết định sẽ nằm ở em gái cậu chứ không phải do ai khác. Bây giờ cậu lo lắng cũng bằng thừa. Buổi tiệc ở biệt thự cổ Lam Dực chắc cũng sắp bắt đầu rồi.
An nhàn cũng đã lâu, cậu cũng nên để cô em gái của mình đối diện với thực tế. Năng lực mạnh, thể chất vượt trội chỉ để làm cảnh cho Diệp gia ngắm thì quá uổng phí.
Tôi nói không phải là thay mặt xã hội thánh nhân khuyên nhủ gì. Mà đơn giản tôi chỉ muốn người quan trọng của tôi được sống trong thời đại an bình.
Diệp Viễn Thiếu. Hãy để em gái cậu đầu nhập vào Lam Dực đi.
Đừng ngăn cản”
------
”Nam Cung Lãnh Dịch, tôi đã từng không thể tha thứ cho anh, anh nói xem làm sao tôi có thể tin tưởng anh được đây?”
”Diệp An, nếu ngay từ đầu tôi muốn hãm hại cô thì tôi đã không bố trí người của mình ở bên cạnh để bảo vệ cô rồi”
”Minh Nhiễm là thuộc hạ của anh, nó đi theo để giám sát tôi thì có”
”Lam Đông Đông là người tôi an bài đi theo hỗ trợ cô. Lam gia kể cả Lam Cát
hay Lam Thuỵ Phong là chi nhánh của Nam Cung gia, cũng là tôi bố trí hỗ
trợ diệt trừ những thứ không sạch sẽ”
Diệp An nghi hoặc “Không sạch sẽ?”
Nam Cung Lãnh Dịch nhếch khoé môi “Sau này cô sẽ biết. Với lại tôi nhớ mình chưa từng làm gì cần được tha thứ cả.”
Diệp An nheo mắt nguy hiểm “Anh không nói không rằng giam cầm tôi, vô lễ với tôi, lại còn ép tôi làm thuộc hạ của anh. Đúng là khốn nạn mà =''=
Nam Cung Lãnh Dịch càng lúc càng buồn cười với suy nghĩ và tính cách của cô gái này, không khỏi nhướn mi đáp thay cho câu trả lời.
Diệp An cứng họng mấy máy môi không nói thêm được lời nào.
Cmn tên biến thái nhìn cả quần lót cô không chớp mắt bây giờ tỏ thái độ tất cả lỗi là do cô tự đẻ ra sao??
Nhất Diễm nhìn thấy chủ nhân của mình mang tâm trạng khá tốt đi cùng Diệp An đang tiến lại về phía cửa phòng tiệc không khỏi thở phào nhẹ nhõm thầm
nghĩ “Lạy Hoả Tinh, Lam Thuỵ Phong bày cho cách phụ nữ chỉ thích ăn mềm
không ăn cứng nghe vẻ có hiệu lực. Chứ với tính khí thường ngày của chủ
nhân gặp người không biết nghe lời sẽ tặng ngay một đạo Hoả tiễn kèm câu nói 'Ngươi tưởng rằng không có ngươi Nam Cung Lãnh Dịch ta sẽ không làm được?'.”
”Nhất Diễm. Nghĩ nhiều sẽ tổn thọ”
Nhất Diễm bị
chỉ điểm trán chảy giọt mồ hôi lạnh lập tức làm tròn chức trách cung
kính mở cửa dẫn Diệp An đến phòng tiệc. Còn Nam Cung Lãnh Dịch thì di
chuyển đến một căn phòng khác.
Diệp An và Nam Cung Lãnh Dịch giao nhau một ánh mắt sau đó lập tức quay đi trở lại bình thường.
Không khí im lặng đến quỷ dị, chỉ còn tiếng gót giày vang lên đều đặn nhẹ
nhàng báo hiệu cho những kẻ ngồi trong căn phòng kia biết rằng lát nữa
chúng sẽ được tiếp đón vô cùng tử tế.