Sau khi truyền thông
tin vào mặt ngọc Minh Nhiễm liền dựng lên các tấm thuỷ tinh trong suốt
tức giận đập lên người những kẻ lớp A đang đứng xung quanh. Lam Đông
Đông đứng gần đó nên cũng nhìn thấy được ký trùng Ám hệ nguy hiểm đã tấn công Diệp An.
Mặc kệ cậu bé vừa xuất hiện kia là ai, gương mặt
bừng lên lửa giận Lam Đông Đông quát to “Bọn khốn kiếp lớp A đang giết
bạn học của chúng ta mấy người còn đứng đó làm gì? Định để chúng giết
từng người một chịu trận sao?” Rồi lập tức phóng ra vô số dây mây màu đỏ yêu diễm có gai về các phía của lớp A.
Sinh viên lớp C đứng trên tầng 2 quả thực đã bị kích thích liền nhảy xuống gia nhập cuộc chiến.
Chẳng mấy chốc tiếng la hét, tiếng vỡ loảng xoảng của dị năng tạo phòng hộ và khói bụi của dị năng phòng ngự Thổ hệ thi nhau tạo ra bãi chiến trường
giữa sân khu nhà đỏ. Các lớp khác thì đó không phải chuyện của mình nên
chỉ đứng tại lớp nhìn ra tránh liên luỵ.
Ở căn phòng mạng lưới
thông tin dày đặc. Nhất Diễm đang đứng cùng Nam Cung Lãnh Dịch xem các
số liệu và hình ảnh thanh trừng gia tộc, liên quan đến Hà Vĩnh Cơ của ả
Chu Ái Lan thì có thư khẩn cấp kêu lên của X01-5.
Nhất Diễm vừa
nghe xong tin nhắn thoại liền sai thuộc hạ gần đại học T mau chóng chạy
đến sân khu nhà đỏ bảo vệ tam tiểu thư Diệp gia. Đùa sao cô ta mà có
mệnh hệ gì bọn họ sẽ phải đợi bao nhiêu lâu nữa mới có kẻ sở hữu dị năng Tinh Thần hệ thứ 2?
Nam Cung Lãnh Dịch bỏ lại một câu “Tôi sẽ
qua phòng thí nghiệm lấy thuốc cậu ở yên đây điều tra sự tình ký trùng
Ám hệ ở đâu ra, bắt tất cả kẻ liên quan về đây” sau đó bỏ đi mất.
Nhất Diễm có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã quay lại bố trí công việc
cho thuộc hạ trong phòng điều khiển. Hắn có chút lo lắng về sự khác
thường đột nhiên của Nam Cung đại thiếu, người chưa bao giờ quá quan tâm về nữ giới mà chỉ tập trung xây dựng Lam Dực, không lẽ đã động lòng vị
tam tiểu thư Diệp gia kia rồi?
Và vị đang bị nghi ngờ là đã động
lòng kia đang như một hung thần trong phòng thí nghiệm hung dữ ra lệnh
nhanh chóng lấy thuốc giải của vật này ra. Các nhà nghiên cứu giáo sư
toát mồ hôi hột chạy đôn đáo trên các giá để thành phẩm thí nghiệm trong kho lạnh cố gắng hết sức tìm ra lọ nghiệm đựng thuốc giải cho ký trùng
Ám hệ.
Lúc này Diệp An đã khuỵ một chân, tay đấm mạnh xuống đất
hòng giảm bớt bức xúc đau đớn do ký trùng đang ăn mòn trong cơ thể.
Luồng nhiệt từ viên ngọc của Hắc Long đang vận chuyển mạnh mẽ bài trừ
chất độc của vật lạ xâm nhập càng khiến Diệp An đau đớn hơn gấp bội.
Bàn tay khác nắm chặt lấy lồng ngực những tưởng như nó sắp nổ tung. Làm sao đây? Kiếp trước cô cũng chưa bao giờ gặp phải dị năng Ám hệ cả nên
không biết cách đối phó như thế nào. Chỉ biết đan điền của cô như có một luồng khí lạ đang giao tranh đẩy lùi chất độc khỏi cơ thể. Đôi môi đỏ
mọng đã bị cắn đến chảy máu hòng giữ bản thân tỉnh táo.
May mắn thể chất đã đạt cấp 7 và dị năng cũng vừa tấn cấp cải tạo toàn diện không ít cô mới có thể trụ vững đến lúc này.
Nhưng quả thực ký trùng Ám hệ không thể coi thường được, nó đang ăn mòn cả lý trí khiến cô lung lay như sắp đổ. Bàn tay đấm liên tục xuống đất đã
huyết nhục mơ hồ thấp thoáng thấy cả xương trắng. Diệp An gầm lên một
tiếng đầy đau đớn giận giữ khiến không ít người lớp C phải đình chỉ động tác định chạy lại phía cô xem thương thế. Còn lớp A đang bị đánh te tua cũng không khỏi phải dừng lại nhìn về phía sát bà bà.
Quả thực
những cô cậu sinh viên này ném ký trùng ám người khác chắc cũng không
thể ngờ nó sẽ kinh khủng đến mức có thể giết người như vậy.
Đúng
lúc Diệp An muốn bạo phát do quá đau đớn, Băng hệ mơ hồ tản mát ra khí
lạnh thấu xương khiến một phần gương mặt đã bao phủ lớp băng mỏng thì
một bóng người đột ngột từ những mảnh vỡ không gian chạy ra ôm chặt lấy
bóng dáng nhỏ nhắn trước mắt.
Hắn dùng tinh thần lực bao bọc cô
lại nhằm ổn định dòng khí đang toán loạn, dùng một bàn tay nhẹ nâng
gương mặt cô lên dùng giọng nói có chút ôn nhu chính hắn cũng chẳng phát hiện “Ổn rồi. Ngoan há miệng ra”
Ngón tay có chút thô ráp nhẹ
nhàng chạm lên đôi môi đã bị cắn chảy máu đỏ rực rồi đẩy một ống thuốc
có chất lỏng màu vàng kim cho cô uống. Thuốc rất nhanh phát huy tác
dụng, cảm nhận thân thể trong ngực không còn hơi lạnh nữa hắn mới vừa
lòng ôm người đứng dậy.
Nhìn một lượt tất cả những kẻ có mặt tại
đây hôm nay hắn định bước đi thì quản giáo sinh được gọi chạy đến. Nhìn
người đàn ông lạ mặt trong khuôn viên khu nhà đỏ quản giáo sinh không
khỏi nhíu mày định bụng hỏi thì hắn đã cướp lời giọng đầy uy nghiêm “Lam Dực của ta đầu tư tiền cho trường các ngươi không phải nuôi một lũ vô
dụng thích gây sự.
Đụng đến người của Nam Cung gia mà các ngươi
xử lý không tốt, đừng trách ta cắt ngay ngân sách cái toà nhà hoang này
ngay ngày mai làm vườn nuôi nhốt thú biến dị”
Hắn ra lệnh “X01-5
đi” sau đó cùng với kẻ vừa được gọi tên lập tức biến mất trong các mảnh
vỡ không gian. Để lại là gương mặt thối hoắc của quản giáo sinh đang
nhăn nhó khổ sở.