Ninh Vân Hoan hoàn toàn không biết câu nói bạn trai lúc đầu cô thuận miệng
nói lại làm cho Lan Lăng Yến để tâm, lúc này cô vẫn đang dựa người vào
Lan Lăng Yến, ánh mắt đảo qua đảo lại xung quanh.
Khí thế của Lan
Lăng Yến không cần tới từ ngữ phụ trợ nào, chỉ cần anh im lặng ngồi ở
một chỗ thôi, cũng đã làm cho người ta sinh ra cảm giác bị đè nén, không dám nói chuyện với anh, cô lại bị anh ôm chặt trong lòng không thể động đậy được, cũng làm cho không khí trong xe thật là lạnh lẽo và buồn tẻ,
Ninh Vân Hoan ngay cả dũng khí nhìn anh cũng không có, trong xe có ti vi màn hình tinh thể lỏng cùng các loại thiết bị hiện đại nhất, nếu như cô muốn xem, có thể giống như ở nhà ngồi xem vậy, không bị ảnh hưởng bởi
bất kì âm thanh nào, hơn nữa còn nghe được vô cùng rõ ràng, nhưng lúc
này cô lại không muốn xem, Ninh Vân Hoan ngồi ở trên người anh rõ ràng
cảm thấy rất nhàm chán, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa xe.
Chiếc xe này đã được cải tiến đặc biệt, cửa kính thủy tinh không hề đơn giản như
bình thường, nhưng trước mắt Ninh Vân Hoan chỉ phát hiện ra cửa kính
thủy tinh này chỉ có người từ bên trong nhìn ra ngoài mà người bên ngoài lại không thể nhìn thấy được bên trong, hơn nữa từ khoảng cách rất xa ở bên kia đường cũng có thể nhìn rõ.
Cô chỉ là nhàm chán nên mới
cúi đầu nhìn ra ngoài cửa kính, nhưng không ngờ tới cô lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở bên ngoài, Ninh Vân Hoan vội vã đứng lên, ngẩng
đầu nhìn ra ngoài.
Nhưng chiếc xe ngày càng chạy nhanh, trong lúc
nhất thời cô không nhìn rõ bóng dáng vừa sang đường kia cho lắm, có lẽ
bởi vì quá lo lắng, Ninh Vân Hoan lại ngồi lại trên người Lan Lăng Yến,
nửa người trên lại ghé vào bên trái cửa xe, tròng mắt gần như áp lên mặt kính, ngoái đầu để nhìn ra bên ngoài.
Lan Lăng Yến cau mày, không biết bên ngoài có gì hay mà cô lại chú ý như vậy, trong lòng có chút
không vui, nhưng vẫn lạnh lùng nhấn nút ở bên cạnh, trầm giọng nói: “Lái xe chậm một chút!” lời nói truyền từ khoang sau xe truyền lên, tài xế
trầm giọng đáp: “Vâng.”
Quả nhiên tốc độ xe chậm lại, Lan Lăng Yến ôm lấy thắt lưng của Ninh Vân Hoan, đem cô ôm trở lại trên đùi của
mình, Ninh Vân Hoan có chút gấp gáp nói: “Đợi chút, để em nhìn một chút
đã.” Hình như vừa rồi cô nhìn thấy bóng dáng của nữ chủ, người ở bên
cạnh nữ chủ hình như là một người đàn ông, nhưng nhìn dáng người của
hắn, không giống Tạ Trác Doãn có thân hình cao gầy, mặc dù chỉ nhìn
thoáng qua không rõ ràng lắm, nhưng nhìn cách ăn mặc và trang điểm hình
như cũng không giống Tạ Trác Doãn cho lắm, quần áo mà người đàn ông kia
mặc rất phổ biến.
Vài ngày trước ở trong toilet chính thức kết cừu hận với đôi cẩu nam nữ kia, lúc đó nữ chủ phẫn nộ nói sẽ không bỏ qua
cho cô, mặc kệ lời nói của Cố Doanh Tích là thật hay giả thì Ninh Vân
Hoan vẫn để trong lòng, lúc này vừa nhìn thấy bóng dáng của Cố Doanh
Tích, không biết tại sao, trong lòng cô có một ý nghĩ nếu nhìn thấy rõ
người đàn ông kia là ai sẽ có lợi đối với mình.
”Ngồi yên!”Lan
Lăng Yến nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của cô, càng không vui đối với cái
thứ ở bên ngoài đã hấp dẫn ánh mắt của cô, chân mày cau lại, trong đôi
mắt xẹt qua một ánh nhìn sắc bén, lúc này vừa gắt gao ôm chặt lấy cô,
vừa ấn lên màn hình tinh thể lỏng cho nó sáng lên. Sau khi nhập vào một
dãy mật mã, anh nhích lại gần màn hình, màn hình tinh thể lỏng sáng lên
màu xanh da trời, ở giữa có hình ảnh khôn mặt nhu nhỏ của Lan Lăng Yến,
sau khi quét mã, giọng nữ của máy móc lạnh lùng vang lên: “Tầm nhìn, ổn
định...”
Sau khi liên tiếp hô lên ba lần, màn hình tinh thể lỏng
vang lên hai tiếng tít tít, đột nhiên xảy ra biến hóa, khung cảnh đường
cái ở bên ngoài đột nhiên được thu nhỏ, hiển thị trong màn hình tinh thể lỏng.
Lan Lăng Yến không chút hoang mang giơ tay ôm lấy cô, đầu
ngón tay ấn ấn vài cái, giống như là tìm bản đồ trên máy tính vậy, nhấn
vào đâu cũng có thể phóng to và thu nhỏ, chỉ cần điểm này thôi đã hơn xa bản đồ phóng to rồi.
Lúc này Ninh Vân Hoan đã phát hiện ra dụng ý của anh, cũng không từ chối, ngược lại có chút kinh hỉ nhìn màn hình
tinh thể lỏng, cô chỉ nhìn thấy Lan Lăng Yến ấn ấn vài cái trên màn
hình, không cần mất nhiều sức, các loại kiến trúc và dãy phố đã bị Lan
Lăng Yến lướt qua, rất nhanh sau đó, cô nhìn thấy hai bóng dáng quen
thuộc trên một con đường.
”Em muốn nhìn cô ta?” Lan Lăng Yến tìm
được người, lúc này lại đổi thành cười lạnh, vừa dơ ra hai ngón tay ấn
vào bóng dáng của hai người trên màn hình, liền nghe thấy giọng nói máy
móc vang lên, trên thân của hai người đó đột nhiên hiện lên một vạch
sáng đỏ, đầu ngón tay anh ấn nhẹ một cái, khung cảnh liền được phóng to
ra. Không biết màn hình tinh thể lỏng này được làm như thế nào, rõ ràng
là phóng to ra như vậy nhưng vẫn xem được hình ảnh một cách rõ ràng,
hình như cô còn nhìn thấy rõ lông măng ở trên mặt của hai người kia vậy, thật không biết Lan Lăng Yến đã làm như thế nào! Nhưng lúc này Ninh Vân Hoan không có tâm trạng để suy nghĩ vấn đề này, ánh mắt của cô rơi vào
màn hình tinh thể lỏng, ánh mắt có chút phức tạp.
Thật sự là Cố Doanh Tích! Hơn nữa người đàn ông đứng bên cạnh cô ta Ninh Vân Hoan đã nhận ra được đó là ai.
”Vậy mà lại là hắn?” Ninh Vân Hoan ngơ ngác nhìn người đàn ông có khuôn mặt
tươi cười ở bên trong màn hình, dựa theo sự biến đổi nét mặt của người
đàn ông, trên màn hình tinh thể lỏng cũng hiện rõ biểu tình của hắn.
Một người đàn ông khoảng 40 tuổi, tao nhã lịch sự, đeo một gọng kính màu
vàng, người đàn ông có khuôn mặt gầy gò trắng nõn quay đầu lại nói gì đó với Cố Doanh Tích, trên khuôn mặt hai người liền hiện ra chút lo lắng,
đáng tiếc là cách hơi xa nên không nghe rõ bọn họ nói gì.
”Em quen những người này?” Lan Lăng Yến mặt không đổi sắc hỏi cô, lông mày cau
lại, trong lòng có chút nghi ngờ. Theo như anh điều tra được, cuộc sống
trước kia của Ninh Vân Hoan đơn giản như một trang giấy trắng, theo lý
mà nói thì cô không thể nhận ra người đàn ông trên màn hình là ai mới
phải, nhưng rõ ràng nhìn dáng vẻ này của cô thì có quen biết người đàn
ông kia, xuất hiện người đàn ông xa lạ, hơn nữa giọng nói của cô còn có
chút kỳ lạ, ánh mắt Lan Lăng Yến lóe lên một tia nguy hiểm, lại nhìn qua người đàn ông trên màn hình một cái, cũng không biết là anh ấn chỗ nào
trên màn hình, không lâu sau trên màn hình liền hiện ra dòng chữ đã gửi
thành công, trong đầu Ninh Vân Hoàn vẫn còn suy nghĩ lung tung, suy nghĩ sớm đã bay đến trên người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi kia.
Khuôn mặt của người đàn ông vừa hiện lên trên màn hình, Ninh Vân Hoan liền
nhận ra ông ta, ông ta là Tống Thanh Vân, là người có tuổi lớn nhất
trong dàn hậu cung của Cố Doanh Tích ở kiếp trước, hơn nữa quyền thế của ông ta cũng thấp hơn các nam nhân khác, nhưng lại là người đàn ông Cố
Doanh Tích yêu thích và ỷ lại nhất.
Ông ta lớn hơn Cố Doanh Tích
khoảng 20 tuổi, vốn dĩ chỉ là một giáo viên trung học phổ thông bình
thường, nửa đời trước ở kiếp trước của Tống Thanh Vân cũng chỉ là một
người đàn ông bình thường, kết hôn với Đoạn Linh là thanh mai trúc mã
cùng nhau lớn lên của ông ta, tình cảm của hai vợ chồng cũng rất tốt,
đến nay con trai của họ cũng đã 23 tuổi rồi, theo lý mà nói đây chính là một gia đình ba người hạnh phúc.
Nhưng loại hạnh phúc này đã bị
phá hủy sau khi Đoạn Linh xui xẻo tám đời mới gặp phải Cố Doanh Tích,
bắt đầu đi lên con đường bị quỷ ám. Khi Ninh Vân Hoan vẫn chưa xuyên
không vào cuốn tiểu thuyết thịt văn này, em gái của Cố Doanh Tích là Cố
Doanh Ngọc vốn dĩ có yêu đương qua lại với con trai của Tống Thanh Vân,
Cố Doanh Ngọc ở trong truyện là nữ phụ đáng thương bị tác giả cho chết
từ sớm để dọn đường cho nữ chủ, Cố Doanh Tích vì mối quan hệ của em gái
mà quen biết người nhà họ Tống, sau đó bắt đầu một màn ngược luyến tình
thâm.