Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 107: Chương 107: Chương 61




Lãng Quên- Diễn Đàn

Vẻ mặt Triệu Thanh Thanh nghiêm túc nhìn mọi người nói:

“Lần thi đấu tỉnh năm nay, người chịu trách nhiệm tổ chức bỗng nhiên muốn cho khán giả vào cùng nhau đánh giá, ngoại trừ phần đánh giá của giám khảo, tất cả các tuyển muốn lưu lại đều do sự đánh giá yêu thích của khán giả quyết định nữa.”

Vừa nói xong, trong phòng lập tức bùng nổ! Các nữ sinh đưa mắt nhìn nhau, không chút che giấu kinh ngạc trên mặt.

“Sao lại có quy định kì quái như vậy được, chúng ta tới tham gia thi đấu vũ đạo chính quy, cũng không phải tham gia tranh giải chương trình giải trí, sao có thể để cho những người không hiểu vũ đạo đánh giá chúng ta được?”

“Đúng vậy, thay đổi quy tắc đột ngột thế này, quá không tôn trọng người khác rồi!”

Trên mặt Triệu Thanh Thanh cũng lộ sự bất mãn, nhưng dù sao cũng là người tổ chức thi đấu truyền lời xuống, trong lòng cô không muốn cũng không có năng lực và biện pháp nào khác. Chỉ có thể bất đắc dĩ nói:

“Dù sao chúng ta tới tham gia thi đấu, quy tắc thay đổi, chúng ta lại tức giận, chẳng lẽ bỏ ngang giữa chừng đi về sao? Lúc này không thời gian để phát giận, điểm quan trọng bây giờ là phải nhanh chóng suy nghĩ biện pháp giải quyết.”

Những người khác ngẩn ra: “Sao còn cần nghĩ biện pháp, giải quyết cái gì?”

Triệu Thanh Thanh điều chỉnh vẻ mặt, bây giờ mới thể hiện cái giá thực sự mà cô ta sở hữu là một người dẫn đội, nặng nề nói:

“Các cô còn chưa ý thức đây là tình huống gì à? Nếu chúng ta cùng biểu diễn, là đại diện cho vũ đoàn Niết Bàn, tất cả mọi người đều biết người đến tham gia thi đấu tỉnh không thiếu người của những vũ đoàn khác, nếu trong chúng ta chỉ có cá nhân bị loại bỏ thì thôi, ngộ nhỡ bởi vì quy tắc thay đổi khiến cho tất cả mọi người không đạt được thứ hạng, đối với vũ đoàn chúng ta là một đả kích nặng nề. Chuyện bây giờ chúng ta phải làm là hết sức cố gắng tuyển chọn, Lãng@d#d#l#q#d@Quên duy trì những người ưu tú nhất đến cuối cùng, về những người khác sẽ có sắp xếp sau, dù sao vẫn phải lấy đại cuộc làm trọng.”

Lời nói này vô cùng rõ ràng, bây giờ Khương Sam mới nhìn ra trong lòng Triệu Thanh Thanh đang đánh bàn tính gì, trong lòng có chút không biết nên khóc hay cười.

Quả nhiên, nghe xong lời Triệu Thanh Thanh nói hết, trong lòng ngoài mặt đều cảm thấy có nguy cơ, tầm mắt nhóm đoàn viên ngay lập tức đều rơi trên người Khương Sam.

Gần đây nhân khí của Khương Sam tương đối cao, mọi người đều biết, lúc tham gia sơ tuyển đã có nhiều người nghe danh cô mà đến xem, nghe được Triệu Thanh Thanh không rõ ràng nhắc nhở, tất cả mọi người ngay ý thức quy tắc thay đổi, người được lợi nhất chính là Khương Sam.

Nhưng Khương Sam là ai? Là đội viên mới được Phó đoàn trưởng tạm thời sắp xếp, ngay cả huấn luyện còn chưa huấn luyện qua vài ngày, có thể đi vào đến đây đã khiến cho nhiều người không phục. Mà một khi có khán giả tham gia đánh giá, có ý nghĩa mặc kệ cô nhảy tốt thế nào, nếu có khả năng không lọt được vào mắt người xem nhất định sẽ bị đào thải. Các thành viên trong nhóm múa được liên kết chung với nhau, người tham gia lại nhiều như vậy, Khương Sam tiến vào vòng trong liền ý nghĩa tăng thêm tính đào thải cho tất cả mọi người.

Trong phòng từ từ yên tĩnh lại, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu nhưng không ai nói, chờ Khương Sam tỏ thái độ trước, lúc nào các cô có đều cạnh tranh nhau, có lẽ năng lực đều sàn sàn như nhau, ai cũng không phục, nhưng muốn nói đến Triệu Thanh Thanh muốn phá vòng vây yêu cầu phải phối hợp sẽ là ai, hoặc là một trong số các cô, nhưng tuyệt đối không có khả năng chính là Khương Sam đứng ở trước mặt các cô.

Bỗng nhiên bị Triệu Thanh Thanh gây khó dễ đưa ra cách làm tiêu cực này, cũng vô cùng hiểm ác, buộc Khương Sam phải tỏ ra thái độ nhượng bộ, cũng chỉ có thể nhượng bộ.

Khương Sam cúi đầu, không lên tiếng một lúc lâu.

Trong lòng Triệu Thanh Thanh đã vui sướng đến cực điểm, vòng đấu loại Khương Sam đã đoạt hết nổi bật, cô ta đã sớm nhìn không quen, quy tắc thay đổi mang đến không ít phiền phức, nhưng cũng cho cô ta cơ hội để loại bỏ Khương Sam.

Chỉ là trên mặt mũi vẫn muốn làm đủ, Triệu Thanh Thanh ra vẻ thật có lỗi nhìn Khương Sam, khuôn mặt tỏ vẻ đầy đau xót.

“Tôi biết quyết định như vậy sẽ khiến cho mọi người ở đây không cam lòng, nhưng mọi chuyện đã đến mức này, nhất định phải có người đứng ra hi sinh. Đánh giá của khán giả chỉ là thủ đoạn tạm thời, đến vòng chung kết tuyệt đối không có qua loa tất trách như vậy, cuối cùng vẫn cho các giám khảo lâu năm tới nhận xét, nếu vì sự rút lui của một số người có thể mang đến lợi ích lớn hơn cho vũ đoàn, tôi muốn mọi người có thể hiểu được, các cô thật sự nguyện ý nhìn các vũ đoàn, hoặc là những cá nhân khác tiến vào vòng trong do quy tắc bỗng nhiên thay đổi này, đều đặt trên đầu chúng ta sao?”

Khương Sam vẫn yên lặng như cũ, bóng lông mi đổ dài trên mí mắt.

Triệu Thanh Thanh đã tự mình nói ra đến đó, Khương Sam vẫn không mở miệng như cũ, giọng nói tăng thêm mấy phần, lần này chỉ đích danh.

“Khương Sam, chị biết em múa giỏi, lần tham gia thi đấu này cũng nhất định muốn đạt được thứ hạng, nhưng em phải biết rằng, dù sao cũng khác xa so với thi đấu tuyển chọn ở vũ đoàn, thi đấu chính thức không đơn giản như trong suy nghĩ của em. Dù bây giờ em được nhiều khán giả ủng hộ, trận đấu sau đó cũng không nhất định tiếp tục có thể thông qua, nếu lúc này toàn quân bị diệt, chuyện đó đả kích nghiêm trọng đối với thanh danh vũ đoàn chúng ta. Chị biết trong lòng em khẳng định không cam lòng, trận thi đấu lúc trước em cũng thấy được, &%Dien#$D45a33n$3L43Q$3Don có rất nhiều khán giả yêu thích em đi đến sân khấu, lần đánh giá của khán giả này khẳng định sẽ có hảo cảm với em, nếu em tham gia tám chín phần thông qua. Nhưng sau đó thì sao, nếu trận đấu kế tiếp em không thông qua được, vậy Niết Bàn phải làm sao bây giờ?” (Quên: edit tới đây thật sự tức quá, không nhịn được bình luận, Triệu Thanh Thanh thật sự quá vô sỉ, quá tiểu nhân. =_+)

Triệu Thanh Thanh lấy tình làm cảm động, lấy lý lẽ nói rõ, trong mắt đầy những cân nhắc lo lắng suy xét quyết định vì đại cục, nhưng ý nghĩa từng câu đều gây khó xử cho người khác.

Nếu Khương Sam không đồng ý với sắp xếp của cô ta, kết quả cô được thông qua mà những người khác bị loại, đó cũng chỉ vì nhân khí của cô cao, may mắn thông qua thôi. Tiến vào vòng trong, lỡ nhưng Khương Sam không thể đạt được thứ hạng, càng không thể nghi ngờ sẽ trở thành cái đích cho mọi người trách mắng, một người mới bướng bỉnh không nghe theo sắp xếp khuyên bảo, vậy danh tiếng vì tư lợi khó nghe không thể nào chạy thoát được.

Triệu Thanh Thanh chưa bao giờ cho rằng Khương Sam sẽ đạt được thứ hạng trong trận thi đấu tỉnh này, một người mới, lại chưa được huấn luyện không lâu, đối thủ cạnh tranh lại nhiều, cô ta (KS) nếu có thể trổ được hết tài năng mới thật gặp quỷ rồi.

Khương Sam giương mắt, nhìn về phía Triệu Thanh Thanh, cuối cùng cũng mở miệng nói ra câu đầu tiên.

“Tôi hiểu ý sư tỷ, chỉ là có việc tôi không rõ, thực lực mạnh yếu trong miệng sư tỷ nói được phân từ đâu?”

Có nữ sinh khác chen vào nói: “Đương nhiên dựa vào thứ tự xếp lớp, Niết Bàn có quy tắc thăng cấp riêng của mình.”

Khương Sam nhìn qua nói:

“Như thế nói cách khác, bởi vì tôi mới vào vũ đoàn, cho nên tôi nhất định phải là người chịu thỏa hiệp chuyện kia, hoặc nói nếu tôi thông qua bán kết, Lãng ##Quên cho dù không để ý đến Niết Bàn, nếu tôi thông qua những người khác không thông qua, kết quả thiệt hại cuối cùng đều do tôi tạo thành, cũng muốn cho tôi đến gánh vác luôn à?”

Chuyện này không ai dám nói tiếp, trong lòng nghĩ là một chuyện, thực ra cũng do không có người nào lên tiếng nói, đều do Triệu Thanh Thanh không ngừng ám chỉ, các cô là đồng đội, đương nhiên cũng sẽ không mặt dày mày dạn nói trực tiếp ra.

Triệu Thanh Thanh nhìn phần lớn mọi người bắt đầu bất mãn đối với lời nói của Khương Sam, trong mắt không dễ nhận ra xẹt qua vài phần ý cười.

“Chị biết quyết định như vậy có phần tàn nhẫn, rất nhiều người trong lòng đều nghĩ không muốn…”

Khương Sam lắc lắc đầu, đứng thẳng người dậy:

“Không, sư tỷ, chị sai rồi, vấn đề căn bản không phải nguyện ý hay không, cũng không phải có thỏa hiệp hay không.”

Đôi mắt tối đen của Khương Sam từ từ lắng sâu hơn.

“Chị nói đúng, chúng ta là một chỉnh thể, thanh danh của Niết Bàn dựa vào sự ra sức của chúng ta, thi đấu tỉnh thất bại đối với Niết Bàn nhất định không phải là một chuyện tốt. Mà tôi không biết vì sao chị lại cho rằng tình cảnh bây giờ nguy cấp? Vì sao lại cho rằng sự đánh giá của khán giả sẽ đào thải mất những tuyển thủ có thực lực mạnh? Có lẽ tin tức này đột ngột truyền đến khiến cho chị rối loạn, mới có thể đưa ra quyết định không sáng suốt này, bằng không cách làm như vậy chính là tự hủy chính con đường của mình, thay đổi khái niệm ở bên ngoài rồi.”

Khương Sam hơi mím môi, giọng nói nặng nề mà lạnh nhạt:

“Vũ đạo là một trong những hình thức nghệ thuật lâu đời nhất, có thể nói, Trung Quốc có bao nhiêu năm văn minh, vũ đạo liền có bấy nhiêu năm lịch sử, mà trên dưới năm ngàn năm lịch sử thăng trầm lên xuống đầy bể dâu, nhiều hình thức nhảy múa tuyệt vời có thể được thừa hưởng và bảo tồn nguyên vẹn, nhưng không phải chỉ dựa vào một số ít người tinh thông nhảy múa. Người nhảy múa có thực lực mạnh nhất định thực mạnh, nhảy tốt chính là nhảy tốt, chỉ là tôi không biết, lúc nào thực lực mạnh nhảy tốt, sao không thể được chấp nhận bởi thẩm mĩ của quần chúng, sao lại trở thanh hai chuyện rồi vậy?”

Sắc mặt Triệu Thanh Thanh cứng ngắc, cô nơi nào trộm đổi khái niệm, cố ý nói vặn vẹo ý tứ chính là Khương Sam mới đúng.

“Tôi cũng không phải có ý này, ý của tôi rõ ràng là vì…”

Vẻ mặt Khương Sam lúc này triệt để lạnh xuống, không hề để cho Triệu Thanh Thanh bất cứ cơ hội nào cãi lại.

“Là một người dẫn đầu một nhóm, nên suy nghĩ biện pháp chính đáng làm sao có thể khiến cho nhiều người trong nhóm thông qua trận đấu, thay vì sử dụng những phương pháp tự hy sinh này để xúc phạm trình độ đạo đức cơ bản của một vũ công. Trong quá khứ, từng có không ít vũ đoàn có toàn bộ tuyển thủ được lọt vào vòng chung kết, vì sao quy tắc thay đổi sư tỷ lại cho rằng không có khả năng rồi hả? Điều chị nghĩ không phải là cách mà chúng ta tiến lên, mà là dẫn đầu yếu thế, thật có lỗi, hành vi như vậy tôi thật sự không thể tán thành.”

Nói xong, tầm mắt Khương Sam quét qua mọi người ở trong phòng một lần, đối với vẻ mặt khác nhau của mọi người, giọng cô hòa hoãn lại:

“Nếu chúng ta có thể tiến vào trong vũ đoàn Niết Bàn, đều là những người kiêu ngạo, đối với thực lực của bản thân vô cùng tự tin, chỉ vì đại cuộc nhường lại thứ hạng, sao sư tỷ lại cho rằng sẽ có người đồng ý với cách làm này. Ít nhất đối với tôi mà nói, tuy tôi chỉ là một người mới trong Niết Bàn, d!^Nd+n(#Q%*d@n đối với thực lực của mình cũng có kiêu ngạo, càng thêm vô cùng tự tin, tôi tin chắc vũ đạo có cao siêu hay không, nhân khí cao hay không, nếu đã nhảy tốt, nhất định phải có người thưởng thức, nếu đã nhảy không tốt, chính là không tốt.”

Những lời này nói xong, trong phòng lặng ngắt như tờ, Khương Sam khiến cho mọi chuyện vỡ nát đặt trên mặt bàn nói rõ ràng, cho dù trước đó Triệu Thanh Thanh đứng trên đạo lý vì lợi ích của Niết Bàn, nhưng dù sao dạng thủ đoạn này thật sự không phải biện pháp chân chính và chu đáo.

Một số nữ sinh có chút do dự sau khi nghe được ý tứ của Khương Sam liền vẻ mặt kiên định thêm vài phần, không phải lúc nào tất cả mọi người đều muốn mưu tính, có lẽ các cô bởi vì kinh hoàng tạm thời mà nghe theo sự sắp xếp của người dẫn đội, nhưng trong lòng có đồng ý hay không, lại là một chuyện khác.

Lùi lại một bước, cho dù trong lòng không muốn không chịu phục lời nói của Khương Sam, nhưng bọn cô cũng hiểu rất rõ nếu làm theo biện pháp Triệu Thanh Thanh nói chính là vứt bỏ đi ngạo cốt của một vũ giả (người múa), cho dù da mặt dày dùng thủ đoạn bỉ ổi, trong lòng mong muốn cũng không phản bác lại Khương Sam. Tên bắn chim đầu đàn, người nào cũng không muốn gánh tiếng xấu trên lưng, thừa nhận chính mình chỉ vì cái lợi trước mắt, huống chi nếu mở lời, bị chọn lấy thành người kia chính là mình thì phải làm sao?

Vẫn là nữ sinh trước đó nói hùa tiếp ý với Triệu Thanh Thanh dẫn đầu mở miệng nói trước, vẻ mặt không phục nhìn Khương Sam:

“Vậy cô nói nên làm gì bây giờ? Trong lúc này lời nói suông thì có ích gì chứ? Quan trọng là… Nghĩ ra biện pháp giải quyết mới tốt! Trận thi đấu bán kết gần bắt đầu rồi, nói nhiều lời hùng hồn có thể giải quyết vấn đề sao? Nếu tất cả đều bị loại hết, nói hay thì được ích gì? Chúng ta còn có mặt mũi nào về Niết Bàn?”

Bị Khương Sam chặn họng, sắc mặt Triệu Thanh Thanh trở nên xanh mét, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận, cô là người dẫn đội, là người đưa ra quyết định, trong lòng cô không hiểu chủ ý của mình điểm nào có vấn đề, Khương Sam lại quang minh chính đại nói như thế chẳng qua chỉ vì sợ cô quyết định không cho cô ta vào bán kết mà thôi.

Triệu Thanh Thanh lập tức mượn lời của nữ sinh giành lại quyền chủ động, vẻ mặt sầu lo nhìn Khương Sam, thở dài một hơi nói:

“Đúng vậy, là một người dẫn đội, nhưng biện pháp vẫn mong muốn cùng với mọi người nghĩ ra mới được, trái lại cô có biện pháp nào tốt để xử lý chuyện này? Tôi đã thúc thủ vô sách, dù sao trận đấu bán kết, mọi người đã chuẩn bị vũ đạo kĩ thuật cao, lời nói dễ nghe, ý chí ngút trời ai không nói được, #LangQuen%$LQĐ*$ không ai có thể đoán trước được điệu múa của mình có thể khiến cho khán giả, những người ngoài nghề yêu thích hay không, làm theo kế hoạch lúc trước nhất định không định, vậy cứ làm theo lời cô nói đi là được, chỉ là…”

Câu cuối cùng Triệu Thanh Thanh cũng không nói ra hết, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

….Nếu quyết định này, trách nhiệm cuối cùng, cô có gánh nổi không?

Lúc đó Khương Sam nói những lời kia với Trương Băng không phải chỉ là khí phách của người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày, vì vậy cô muốn xây dựng nền tảng khi đang ở Niết Bàn, chắc chắn phải nghĩ biện pháp để thu mua lòng người.

Các gương mặt trước mặt so với mười năm sau vẫn còn đơn giản non nớt, các cô đang cố gắng trấn định, vẻ mặt các cô kinh nghi bất định (ngạc nhiên nghi ngờ), nhu cầu cấp bách giờ cho các cô chính là có một người đến nói cho các biết giờ phút này nên làm gì.

Trên mặt Khương Sam không hề có một điểm khẩn trương khó xử hay gấp gáp, ngoài dự liệu muốn khó xử Khương Sam vì đã chặn lời của Triệu Thanh Thanh, trái lại vẻ mặt Khương Sam lặng im suy nghĩ, ung dung, bày mưu tính kế khéo nhẹ khóe môi, nhẹ nhàng lạnh nhạt nói:

“Trái lại tôi có biện pháp, chẳng qua muốn cả nhóm đều thông qua, kế tiếp, chỉ sợ sư tỷ và mọi người nghe theo sắp xếp của tôi.”

Hết Chương 61

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.