Sin Er thật sự là sợ tới ngu người.
Loại cảm giác này giống như là, vừa mới quen biết được một tên bạn tốt, ngày hôm qua còn dặn dò nhân gia đừng có chạy loạn đừng có mò mẫm bậy bạ, phải ngoan ngoãn nghe lời, ngủ một giấc tỉnh lại, tui đậu, tên bạn tốt mới quen bỗng chốc hóa thành người còn khoa trương hơn Vua của thế giới, Tổng thống của quốc gia. Rõ ràng hô biến ra Siêu nhân, Spider Man, Chiến thần Ares ! Này… Này… Tiết tấu này… Còn có thể đùa giỡn được hả bạn tốt kia!
Trước một giây trở lại Thế giới căn nguyên, Sin Er đang phải dỗ dỗ kí chủ đại nhân nhà mình làm mình làm mẩy, quay đầu lại đã bị tin tức của thế giới làm sợ ngây người, có phải không dzậy (gào thét -ing)!
Guard và Hunter khai màn cuộc chiến, đến cuối cùng hai đại BOSS vậy mà dắt tay nhau tử ẹo, suy ra chiến thắng thuộc về hai người kia, cư nhiên chính là bạn tốt mà cậu ta mới quen!
Thời Khanh và Tần Mạc!
Nhìn cả thế giới đều là tên và hình ảnh hai người bọn họ, Sin Er thật không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt bây giờ, trầm mặc nửa giờ, rồi sau đó cậu mang theo vẻ mặt đau khổ quay đầu, nhìn kí chủ nhà cậu ta, chỉ chỉ hai người lãnh huyết khốc cuồng bá duệ trên màn ảnh lớn, vẻ mặt lại đau khổ thêm một lần nữa: “Chính là bọn họ… Em trước đó đã đề cập qua … Ân nhân cứu mạng của em…”
Kí chủ nhà cậu ta: = =!
Thế giới căn nguyên đã muốn loạn thành đống cháo heo.
Xích Huyền và Hạ Huân biến mất, Liên minh độc lập và Hiệp hội Guard nháy mắt sụp đổ.
Dùng bạo lực áp chế và hấp dẫn của ích lợi để duy trì tổ chức, sau khi mất đi người trông chừng, thì bộc phát ra nhiều vấn đề khiến người ta không dám nhìn.
Thanh danh vốn có của Liên minh độc lập mất sạch, cái gọi là đầu trọc đâu có sợ bị nắm tóc, nhóm cán bộ nòng cốt không dám hướng hai người kia gây chuyện, nhưng tìm đám Guard cắn vài ngụm cũng đỡ tức mà.
Lúc này bọn họ cũng học được thông minh, ngươi phá hỏng thanh danh của ta, ta cũng muốn hắt nước cống vào mặt của ngươi.
Những việc làm không lành mạnh của nhóm Guard bị moi móc ra ánh sáng, trình độ ghê tởm thật khiến cho người ta líu lưỡi.
Hiệp hội Guard đích xác sẽ không cắn nuốt hệ thống, nhưng chuyện bọn họ làm, so với việc Liên minh độc lập cắn nuốt mà nói, thật đúng là không kém bao nhiêu!
Bởi vì tranh đấu cùng nhóm Hunter nhiều năm, cho nên phân nửa kí chủ trong đám Guard đều mất đi hệ thống, không có hệ thống cho nên muốn sống sót thì phải tìm một cái khác thế vào.
Nhưng đám Guard tốt xấu gì cũng mang cờ hiệu là bảo hộ, làm trong âm thầm như thế nào thì không nói, ít nhất ở bên ngoài thì không thể xảy ra sự tình này, vì thế, bọn họ đã nghĩ ra một lối tắt, muốn tạo ra một cái hệ thống đa năng để dùng chung.
Bắt lấy hệ thống có tư chất ưu tú, khiến một hệ thống mà cung ứng cho một đám kí chủ (NP), cứ như vậy, cũng giải quyết được khẩn cấp của đám kí chủ, chẳng qua lại không hề suy xét đến ý nguyện của hệ thống.
Lực lượng của hệ thống có hạn, cùng một kí chủ ký kết khế ước là cục diện song song, nhưng cùng nhiều kí chủ đồng thời ký kết, không khác gì tự hại.
Sau khi bị khai thác quá mức, hệ thống tử vong, Hiệp hội Guard lại tìm thêm hệ thống mới, vòng đi vòng lại, vì để không tiết lộ ra bí mật, cho nên đem hệ thống cầm tù, ở mặt ngoài thì nói là bảo hộ, kì thực xem như công nhân mà ngược đãi.
Có một cái này khai đường, nhóm Guard càng thêm đột phá ý tưởng, tư chất của hệ thống nhà mình không ưu tú, thì cứ đi ra ngoài lừa gạt một cái cao cấp về, dù sao khi vào đến tay rồi, thân bất do kỷ, còn không nghe lời? Thì sẽ có nhiều chiêu số khiến ngươi bắt buộc phải khuất phục.
Hạ Huân chết đi quá đột ngột, Hạ Triết vì cứu hắn mà bị dính lan theo, cũng bị trọng thương, hai vị lãnh tụ đều ngã xuống, Hiệp hội Guard nguyên bản phòng thủ kiên cố lập tức hé ra trăm ngàn chỗ hở.
Việc này cũng do nhóm Hunter thêm một tay bớt một chân trong đó.
Được lắm, các ngươi mắng chúng ta ghê tởm biến thái, sao không nhìn lại việc các ngươi làm so với chúng ta còn biến thái nhiều hơn!
Lẽ ra ban đầu có rất nhiều người muốn vào Hiệp hội Guard, cái tin tức này vừa tuôn ra, quả thực là tránh còn không kịp, hận không thể đá vài cước lên mặt bọn hắn, lúc này ai mà dám nhảy ra lôi kéo nữa?
Thời gian một tháng, long trời lở đất.
Thời điểm Tần Mạc và Thời Khanh lại xuất hiện lần nữa, cục diện bày ra trước mắt hai người là một nùi rối rắm.
Thời Khanh nhất thời trợn tròn mắt, lúc ấy trong đầu cậu có suy nghĩ duy nhất là, lão tử may mắn không có ngốc hề hề đi làm Chủ thần, CMN cái này còn gọi là việc người làm hay sao? !
Cậu tuy rằng không trở thành Chủ thần, nhưng Xích Huyền và Hạ Huân bị hai người xử lý, lúc này vừa xuất hiện, nháy mắt đã bị một bó lớn người chặn đường.
Đương nhiên không phải tìm hai người để đánh nhau, mà tới để bán manh khóc than cầu thu nạp …
Thật tâm lĩnh hội được cái gì gọi là một bước cũng khó đi, Thời Khanh cảm thấy bản thân rất nhanh sẽ biến thành mặt than mất.
Chiêu số của các người thật là un ủn ùn un! Ai mà rãnh quản chuyện hư thúi của các người, xin đừng có đưa sang đây! Còn nữa, ai mà thèm làm lãnh tụ của các người chớ! Lão tử không phải là bê tông cốt thép!
Bị rượt theo đến đau đầu, Thời Khanh không còn cách nào khác, đành phải xin kí chủ nhà cậu giúp đỡ.
Tần Mạc ra tay, rõ ràng lưu loát.
Thời gian ngắn ngủn chỉ một tháng, Thế giới căn nguyên hỗn loạn đã từng bước từng bước đi vào quỹ đạo.
Thời Khanh cùng Sin Er vây xem tỏ vẻ, xin hãy nhận lấy đầu gối của cuộc đời tui! ORZ
Kí chủ của Sin Er: = =!
Tần Mạc làm việc gì, kỳ thật Thời Khanh cũng có thể làm được, chỉ là cậu không dám mà thôi.
Trong thời gian nửa tháng này, Thời Khanh và Tần Mạc phát hiện ra một sự thật dở khóc dở cười.
Bọn họ chia nhau năng lực của Chủ thần, hợp cùng một chỗ thì chính là Chủ thần.
Hợp cùng một chỗ này… Chính là hợp ở cùng một chỗ cái kia kia đó, ai cũng không hiểu sai đâu.
Sau khi dung hợp, bọn họ chiếm được tất cả lực lượng của Chủ thần, mà bản 《 sổ tay hệ thống 》của Thời Khanh cũng mở ra toàn bộ, bìa sách từ 《 Sổ tay học làm hệ thống cấp tốc 》 tiến hóa thành 《 Chủ thần chi thư 》.
Trên đó có ghi lại hết thảy, năng lượng cao vượt quá mức tưởng tượng.
Tần Mạc xem một lần, rồi sau đó chế tác một loại thuốc, phàm là Hunter nào dùng nó, thì đều có thể đem hệ thống mà mình cắn nuốt tách ra, tiếp theo đó Thánh điện Chủ thần sẽ ban cho Hệ thống vừa trùng sinh đó một bộ thân thể mới và quyền được lựa chọn Tân kí chủ.
Nhưng nhóm Huner cũng không dễ dàng được buông tha như vậy, đem hệ thống vô cơ mà ‘Chủ thần’ sáng tạo ra, không tư duy, không cảm xúc gắn vào cho bọn họ. Tư chất ngẫu nhiên, tùy vào vận khí.
Cứ như vậy, tựa hồ không giải quyết vấn đề căn bản, vẫn còn muốn theo đuổi lực lượng, đi cắn nuốt các hệ thống khác, tuy nhiên tiếp theo, Tần Mạc lại cho ra một sự kiện khiến cả Thế giới căn nguyên bùng nổ.
Bảo khố của Chủ thần, lần thứ hai giáng thế.
Mở ra đối với toàn dân, bất luận hệ thống và kí chủ nào cũng có thể đi đến Thánh điện Chủ thần, nhìn xem toàn cảnh Bảo khố.
Tất cả thương phẩm trong đó đều mở ra trước mắt, nhưng nếu muốn chân chính đạt được, thì điều kiện cần có rất hà khắc.
Dong binh đẳng cấp cao phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ cấp bậc theo yêu cầu, đặc biệt còn phải đi rèn luyện trong trạm kiểm soát, cuối cùng là rất nhiều Á tệ…
Điều kiện vô cùng khó khăn, nhưng không khiến cho người ta lùi bước.
Chỉ cần có mục tiêu, là có thể hướng nó đi tới.
Sợ là sợ, căn bản không cách nào theo đuổi.
Cho dù ngươi có tài năng bằng trời, cho dù ngươi có tiền tài bạc vạn, cho dù ngươi có hoàn thành một đống lớn nhiệm vụ cấp SSS, tuy nhiên nếu không chiếm được đồ vật mà mình muốn, vậy đành phải đi đoạt lấy.
Bây giờ có một cái nền tảng công khai như vậy, chỉ cần cố gắng là có thể đạt tới thành tựu, ai mà thèm đi săn trộm hệ thống nữa chứ?
Đương nhiên, cũng không bài trừ một tên hai tên quả thực rất biến thái.
Nhưng so với cục diện hỗn loạn trước đó mà nói, đã ổn hơn rất nhiều rồi.
Đem mấy thứ này an bài xong xuôi, Tần Mạc cũng không thèm hỏi nữa.
Chủ thần sở dĩ bị nhóm Guard của mình phân chia, nguyên nhân căn bản nhất, là bản thân “Người” cũng sa đọa
Cao cao tại thượng, nhìn xuống hết thảy, chưởng khống quyền lợi vô thượng, nhưng lại cô độc tịch mịch một mình.
Dần dà, ý chí cũng sụp đổ .
Sau đó… Ngã xuống.
Tần Mạc và Thời Khanh đều cự tuyệt thành thần, bọn họ nhận được lưỡi dao sắc bén cùng tấm kiên lá chắn của Chủ thần, nhưng lại giao ra Bảo khố.
Bảo khố vốn là Chủ thần ‘Ban cho’.[tứ dư]
Vốn thuộc về mọi người .
Cho tới giờ khắc này, hỗn loạn của Thế giới căn nguyên rốt cục cũng được khai sáng, tiếp tục công tác vốn có của bọn họ.
—— Giữ gìn cân bằng của hàng vạn hàng nghìn thế giới nhỏ.
Sin Er và kí chủ nhà cậu ta lưu lại ba tháng, sau đó cũng kích động chạy đi làm nhiệm vụ mới.
Thời Khanh cười tủm tỉm tiễn cậu, quay đầu lại cùng Tần Mạc cải trang đi vào Công hội Dong binh
Trong Công hội rộn ràng nhốn nháo, tiếng người nói ồn ào, nhóm kí chủ và hệ thống khí thế ngất trời nhận nhiệm vụ, y như thấy củ cải trắng ngọt trước mặt, hận không thể một hơi cắn ba ngụm, nhanh chóng hoàn thành năm mươi cái nhiệm vụ cấp B, sẽ đủ tư cách đổi thanh thần khí huyễn khốc cuồng bá duệ nha
!
Thời Khanh cũng đang tìm kiếm, cậu đang dò xem nhiệm vụ mà lần trước Tần Mạc nhắc tới.
Nhìn một vòng từ đầu tới đuôi, tuy nhiên nhìn không thấy…tuột dốc không phanh, nhất định là nhiệm vụ quá đơn giản, bị người khác nhận mất rồi…
Cậu đã bỏ lỡ, bỏ lỡ cơ hội trở về địa cầu.
Nhìn cậu cau mày, vẻ mặt thất vọng, Tần Mạc nắm tay cậu, hỏi: “Làm sao vậy?”
Gấu trúc nhỏ hai mắt đẫm lệ oa oa khóc.
Tần Mạc: …
“Chủ thần chi thư, em xem được bao nhiêu trang ?”
Gấu trúc nhỏ: “Tám… hơn tám trăm trang?” Nghe ra có vẻ không ít, nhưng bi thảm ở chỗ, một ngàn trang còn chưa được 1/100 độ dày của nó, đọc xong toàn bộ, Thời Khanh tỏ vẻ: ha hả, ha hả a, ha hả ha hả.
“Trang chín trăm ba mươi bảy điều thứ hai.”
Thời Khanh ngẩn người, rồi sau đó lấy ra lật xem xem.
Tiếp theo liền trợn to mắt, rồi hưng phấn mà nhảy dựng lên.
Wase! Tiểu gia có thể tuyên bố nhiệm vụ đó nhoaz
!
Tiểu gia muốn mở ra nhiệm vụ của thế giới nào thì liền mở ra nhiệm vụ thế giới đó, muốn tuyên bố cái nhiệm vụ gì thì liền tuyên bố cái nhiệm vụ đó!
Tiểu gia có quyền sử dụng Công hội Dong binh!
Vậy thì rầu rĩ cái gì! Không cần thiết rầu rĩ nữa!
Thời Khanh vừa kích động vừa bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ địa cầu …
Hết nửa ngày, lại ủ rũ, phắc, nhiều quá trời quá đất! Các loại thế giới nhiều như vậy, nếu tìm ra thế giới của cậu, thì phải mất thời gian bao lâu?
Tần Mạc gãi gãi bộ lông mềm ở chiếc cổ nhỏ, thấp giọng nói: “Dùng chức năng tìm kiếm.”
Nhãn tình của gấu trúc nhỏ lại sáng lên, nhanh chóng lật lật.
Vừa dò tìm… Một tảng lớn nhiệm vụ xuất hiện, tập trung tập trung tái tập trung, rốt cục thấy được Địa cầu, Trung Quốc, X thị, Thời Gia!
Tuyên bố nhiệm vụ!
Nhanh chóng tiếp thu!
Hoàn thành!
Tiến vào đường hầm thời không, Thời Khanh chưa từng khẩn trương và hưng phấn giống như bây giờ.
Cậu trở về… Thế nhưng thật sự trở về!
Tâm tình kích động khó có thể nói thành lời, chờ đến khi từ trong đường hầm thời không đi ra, Thời Khanh mới thanh tỉnh lại.
Sau đó cậu muốn ngất xỉu luôn …
Quá, quá kích động , cũng không thèm chú ý, liền chọn một cái nhiệm vụ đơn giản.
Nhưng nhiệm vụ này, có phải quá đơn giản rồi hay không? !
Còn nữa, vì cái gì lại xuyên thành một con mèo!
Thời Khanh cứng ngắc quay đầu, quyết đoán nhìn sang bên cạnh … một con mèo đen … đặc biệt đặc biệt đặc biệt xinh đẹp.
Ha hả.
Ha hả a.
Ha hả ha hả.
Anh … anh bạn khẳng định không phải là kí chủ nhà tui! Nói, đúng không?