Thế giới này đúng là hơi bị huyền ảo. Lúc này Thời Khanh vẫn chưa cảm thấy quá kinh ngạc, dù sao những ngày cậu nằm trên giường bệnh từng đọc rất nhiều tiểu thuyết đề tài đa dạng. Một số tiểu thuyết phương Tây vẫn thích đặt bối cảnh con người, thú nhân, tinh linh, người lùn cùng tồn tại trong một thế giới. Cho nên khi cậu đọc tới đoạn thú nhân thống trị, chỉ nghĩ đó là một thế giới phương Tây bị mấy người da xanh mình người đầu trâu chiếm đóng.
Mới nghe qua thiệt là quá ngầu!(gào thét-ing)
Khi cậu kích động lướt tiếp đoạn sau mới biết thì ra mình quê mùa cổ hủ chừng nào.
Thế giới thú nhân này không phải thế giới thú nhân cậu biết, không có đầu trâu cũng không phải nhân mã, người khổng lồ xanh gì đó. Họ là thú tiến hóa, là tập hợp bao gồm nhiều loài, có mãnh thú thiện chiến, cũng có các loài thú nhỏ đáng yêu, thậm chí còn có manh thú chuyên bán manh một trăm năm…
Trong đời thú nhân sẽ phải trải qua ba giai đoạn, đầu tiên là ấu thú, thiếu niên rồi thành niên. Ấu thú vẫn mang cơ thể của động vật, đến khi thành thiếu niên sẽ có thể biến thành người, nhưng vẫn còn giữ lại những đặc điểm giống loài, như lỗ tai bông xù, đuôi dài cong cong, hoặc móng vuốt đáng yêu chẳng hạn, nhưng thời kì này cảm xúc hay dao động, nếu mất ổn định sẽ biến về dạng thú. Đến khi thành niên sẽ trở thành người hoàn toàn, có thể giấu đi các đặc điểm của thú, cũng có thể tự do chuyển đổi. Mỗi hình thái đều có ưu điểm riêng, sau khi trưởng thành sẽ nắm được ưu thế của mỗi dạng, linh hoạt sử dụng.
Chuyện này vẫn còn tạm chấp nhận được đi, tiếp sau nữa mới thực sự đập thẳng vào tam quan của cậu.
Thế giới này không có phụ nữ! A không phải, đúng hơn là không có nữ thú nhân!
Tất cả đều là đồng chí!
Hỏi làm sao có thể duy trì nòi giống?
Đúng vậy, chuyện quái nhất ở đây chính là con trai cũng có thể mang thai sinh em bé!
Oh my god! Thời Khanh cảm thấy mình sắp mù luôn rồi!
Nam nam tương ái Thời Khanh có biết. Khi cậu vừa mắc bệnh vừa lúc học cấp ba, khi đó trong trường có một loài sinh vật gọi là hủ nữ. Gen nhà họ Thời rất tốt, khuôn mặt của Thời Khanh được di truyền từ mẹ, xinh xắn đáng yêu hơn hẳn mấy đứa con trai đồng lứa. Nếu không phải cậu vừa nghịch vừa quậy chạy nhảy khắp nơi, lúc yên tĩnh ngồi một chỗ còn có thể làm người ta nhận lầm giới tính.
Cũng vì chuyện này mà lúc trước trong trường rất nhiều em gái hay tìm đến Thời Khanh. Lúc đầu cậu còn lâng lâng, cảm thấy mình thiệt là quá men quá quyến rũ, cho nên mấy em nhiệt tình tấn công mình như vậy. Nhưng về sau Thời Khanh mới cảm thấy vấn đề, ánh mắt này hình như có chút kỳ lạ? Không phải muốn hẹn hò với cậu, mà như bàn tán chỉ trỏ điều gì…
Chờ tới khi cậu vô tình nghe được cuộc đối thoại của hai em gái cậu cho rằng quá moe quá cưng mới giật mình khiếp sợ.
Gái moe A: “Aaa! Cô thấy không, lúc Thời cưng ngốc nghếch nhà mình chạy sang đứng cạnh Trưởng ban thể thao, mặt ổng tự nhiên đỏ hết lên! Mọe nó sao tui không phát hiện cưng nó quá chuẩn dụ thụ!”
Gái moe B: “Ê đừng có phá CP của tui, tui theo huynh đệ văn nha, cô không nhìn thấy anh hai của Thời cưng sao, ảnh quá ra dáng quỷ súc mắt kính công! CP này mới gọi là tuyệt phối!”
…
Một đống từ như tiếng ngoài hành tinh đổ bộ vào đầu Thời Khanh, ngoại trừ đần mặt ra cậu chỉ còn biết sửng sốt đứng yên chỗ đó… May mà bây giờ Internet phát triển, Thời Khanh liền về nhà tìm hiểu thử.
Khi cậu rốt cuộc được thông não thế nào là ‘dụ thụ’, thế nào là ‘quỷ súc mắt kính công’, thiếu chút nữa đã quỳ sụp xuống lạy.
Cái… cái này là cái gì đây! Quá H! Quá đáng sợ!
Thời Khanh lập tức tắt web, ngồi thần ra mấy tiếng mới có thể lọc bỏ mấy hình ảnh không trong sáng trong đầu. Cũng từ đấy về sau, cậu không dám đến gần mấy em gái xinh tươi thuần khiết này nữa… Cậu không đỡ nổi!
Sau khi được phổ cập giáo dục, cậu biết giữa nam nam cũng có tình yêu đích thực (…), nhưng tới giờ cậu mới biết thêm nam nam cũng có thể sinh tử!
Trong khi Thời Khanh có xúc động đập đầu vào tường, Tần Mạc lại nhướng mày “Thú vị.”
Thời Khanh: Thú vị cái đầu anh! Thú vị chỗ nào! Kí chủ anh cũng muốn sinh con hả!
Bị ý tưởng kinh thiên động địa này giật trúng, Thời Khanh cuộn mình lăn lăn vào góc phòng vẽ vòng tròn. Kí chủ của cậu mang thai sinh em bé… Quá, quá bệnh hoạn…
Thời Khanh nhanh chóng rũ cái tưởng tượng khủng khiếp đó ra khỏi đầu, cố dời chú ý của mình sang bối cảnh thế giới này.
Nhân vật trung tâm câu chuyện lần này tên là Aleck, là tù trưởng một bộ lạc cấp cao ở thế giới thú nhân. Tuổi còn trẻ nhưng đã chinh chiến nhiều năm, khi hắn mới thành niên đã được kế thừa bộ lạc từ tay cha, sau đó trở thành tù trưởng. Lúc ấy Yassin vẫn là một bộ lạc trung cấp, lãnh thổ chỉ ở mức tầm trung, khả năng chiến đấu của các thành viên trong tộc cũng không cao, dù cũng chinh phục được ba bộ lạc nhỏ khác, nhưng phía trên vẫn còn một bộ lạc cao cấp khống chế họ. Họ phải cống nạp hằng năm tốn nhiều tiền bạc, cho nên kinh tế vẫn bị kiềm hãm.
Đến đời Aleck, hắn hết lòng vì mọi người trong bộ lạc, thống lĩnh các chiến sĩ nam chinh bắc chiến, đến sáu năm sau chiếm được một vùng tài nguyên màu mỡ cấp 7, không chỉ có thức ăn dồi dào mà còn có nhiều mỏ quặng. Sau đó hắn tiếp tục lãnh đạo bộ lạc phát triển ngày càng lớn mạnh, năm sau lật đổ được bộ lạc cai trị Yassin, chiếm hết đất đai của chúng để trở thành bộ lạc lớn mạnh nhất!
Aleck chính là anh hùng của Yassin, sự anh dũng thiện chiến và mưu lược của hắn lan truyền khắp đại lục thú nhân, là thiên chi kiêu tử của thần thú cổ đại!
Mà nhân vật ấy lại vì hào quang chiếu rọi mà mất cảnh giác.
Chuyện nói ra thì có vẻ buồn cười. Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Aleck chinh chiến nhiều năm nên không mấy mặn mà với chuyện yêu đương, thuở thiếu niên cha hắn có chọn cho hắn một bạn lữ, nhưng vì cậu ấy lớn rất chậm nên đến khi hắn trở thành tù trưởng đôi bên mới qua loa thành hôn. Theo lý thuyết tuổi hai người cũng xấp xỉ nhau, bạn lữ ấy cũng nên thành niên rồi, nhưng không biết vì sao mãi đến lúc Yassin lớn mạnh như thế này, bạn lữ của hắn vẫn là một thiếu niên như trước.
Dù sao đây cũng là người mà cha hắn đã chọn, dù Aleck có không vui cũng không làm khó dễ cậu.
Nhưng đến khi Aleck gặp một á thú xinh đẹp khác, hắn đã hoàn toàn thay đổi.
Aleck là tù trưởng của một bộ lạc cấp cao, lại thêm trẻ tuổi anh tuấn, tất nhiên có nhiều á thú tự nguyện lao vào vòng tay hắn, nhưng trước giờ tiêu chuẩn của hắn rất cao, nên chưa bao giờ nhìn đến. Cho đến đợt săn bắn năm ấy, hắn cứu được một á thú đi lạc của một bộ lạc – Amia.
Amia đã thành niên, thú hình của Amia là một tiểu thú, tuy rằng không có khả năng chiến đấu cao nhưng lại cực kỳ đẹp. Aleck chỉ nhìn một cái đã hoàn toàn trở thành tù binh. Thủ đoạn của Amia cũng không bình thường, không chỉ có nhan sắc diễm lệ, mà ăn nói cư xử cũng vô cùng mê hoặc. Amia dùng sắc đẹp mê hoặc hắn, dùng ái tình trói chặt hắn. Ngày tháng trôi qua nhẹ nhàng ấm êm, Aleck răm rắp nghe lời Amia, suốt ngày bỏ mặc mọi chuyện để chơi đùa cùng Amia, đến chuyện trong bộ lạc cũng chẳng đoái hoài. Không nghe can gián, chẳng quan tâm quân binh, cuối cùng mọi người đều mất lòng tin với hắn, mà ngay lúc này bộ lạc của kẻ thù lại phát động chiến tranh đòi chiếm lấy tài nguyên cấp 7 của Yassin!
Bối cảnh chỉ chiếu đến đó thì dừng, tiếp theo là nhiệm vụ của Tần Mạc.
Thời Khanh nhìn chăm chú, trong lòng không khỏi băn khoăn suy nghĩ, không lẽ nhiệm vụ lần này là chiến đấu bảo vệ bộ lạc? Nhưng cậu vẫn coi thường hệ thống
—“Bảo vệ bộ lạc đồng thời thôn tính một bộ lạc cao cấp khác. Giới hạn thời gian: 100 ngày.”
Khi Tần Mạc nhìn tới thời gian giới hạn khẽ cong môi lên, tâm trạng rất tốt. Hoàn thành trước một ngày thêm 100 điểm, trước 50 ngày chính là 5000 điểm, cũng bằng một nhiệm vụ nhánh. Mà cũng có thể nhanh hơn thế nữa.
Bây giờ tới Thời Khanh rủa ‘móa nó’! Làm ơn thực tế một chút đi! Bộ lạc Yassin bị Aleck và Amia quậy chỉ còn lại cái vỏ rỗng, đừng nói thâu tóm bộ lạc khác, bây giờ có tập kích cướp lương thực cũng chẳng chống nổi nữa là!
Còn giới hạn thời gian nữa! Một trăm ngày? Đùa hả, Aleck lúc phong độ nhất còn phải mất tám năm mới ngoi lên được thành bộ lạc cao cấp, bây giờ lại dùng đơn vị ngày để tính thời gian cho tụi tui sao? Câu ‘Bộ lạc Yassin là bộ lạc duy nhất thăng cấp thành công trong năm trăm năm qua‘ hoa hoa lệ lệ viết trong bối cảnh không lẽ chỉ là nói đùa? Người ngoài như cậu và Tần Mạc, cả chuyện thế giới này nam nam sinh tử còn không chịu nổi làm sao có thể lãnh đạo thú nhân thống trị thế giới đây?
Tương lai quá âm u, Thời Khanh tự động bổ não những chuyện mất mặt cậu sắp trải qua… Dù vậy, trong mắt Tần Mạc bây giờ chắc chỉ còn có tiền với tiền thôi. Cho nên… Hai người xuyên không rồi.
Trong lúc đó Thời Khanh nghe được âm thanh của sổ tay-kun: “Hệ thống đã có thân thể, có thể đóng vai NPC, nếu hệ thống tự chọn nhân vật sẽ không có thưởng thêm, nếu chọn ngẫu nhiên sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được gấp đôi điểm thưởng.”
Thời Khanh ngây ngẩn, sau đó tim đập mạnh một cái, người chết vì tiền chim chết vì ăn, dù sao đã lọt hố nhiệm vụ này rồi, hoặc không làm, hoặc phải làm tới cùng, tiểu gia liều mạng!
Cậu không do dự chọn ngay chế độ lựa chọn ngẫu nhiên.
Trời đất đảo lộn, vì chọn ngẫu nhiên nên khi Thời Khanh tỉnh dậy cũng chẳng biết mình đã xuyên thành ai. Còn kia kịp thích ứng, đột nhiên cậu nghe được một âm thanh nói chuyện.
“Xấu xa! Có người ta ở đây cưng còn lo cái gì? Tên Aleck ngu ngốc bị mê hoặc lâu rồi!”
“Bảo bối, ta biết em có năng lực, lẳng lơ như vậy hùng thú nào cũng không kiềm lòng được.” Âm thanh đó càng ngày càng dâm loạn: “Sao? Tên bất lực kia có thỏa mãn em được không? Có muốn ta…“
“Ai?” Một tiếng quát chói tai, tiếp theo một thanh chủy thủ phóng tới.
Thời Khanh vừa mở mắt liền trông thấy chủy thủ bay về hướng mình, may mà cậu nhanh nhẹn nghiêng người về sau mới thoát được nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng bị những kẻ kia phát hiện.
Ba người nhìn nhau, Amia biến sắc ngay lập tức “IL? Tại sao lại là mi?”
Còn không đợi Thời Khanh phản ứng lại, Amia lập tức nói với người bên cạnh: “Giết nó! Đừng thả nó đi, nó là bạn lữ của Aleck!”