Vương Dương còn đang ngồi nghiên cứu đám đất mọc cây xanh mượt đằng kia, cây này gọi là cỏ gấu, thực vật thân cỏ, chu kỳ trưởng thành rất ngắn, nếu như gieo trồng ở thổ nhưỡng phì nhiêu, không gian có hoàn cảnh thích hợp, thì chỉ cần gieo hạt hai hôm sau nó sẽ trưởng thành.
Hình dạng cỏ gấu rất giống rau hẹ, nhưng đầu cỏ mọc cao hơn so với hẹ nhiều lắm, lá xanh cũng thô to hơn gấp đôi.
Bất quá thực đáng tiếc, cỏ gấu không bất luận giá trị thực dụng gì, cũng không có giá trị dược phẩm, bởi vậy cho dù chu kỳ sinh trưởng rất ngắn, sản lượng rất lớn, nhưng không có tác dụng thực tế.
Tác dụng nhiều nhất chính là dùng cho các học sinh thực hành sơ cấp gieo trồng, dù sao chu kỳ ngắn, có thể mau chóng kiểm tra được thành tích, chương trình học cũng không bị chậm trễ kéo dài
Vương Dương nghiêm túc xem xét một hồi, trong lòng càng cảm thấy vừa lòng, nhìn tình trạng sinh trưởng này, Thời Khanh tuyệt đối là vừa tan học đã nhanh chóng gieo trồng ngay, bởi vì lý luận cùng với tri thức đầy đủ, cho nên thủ pháp thực thành thạo, trồng cây mọc rất cao, đồng thời sức sống cũng rất tốt.
Chẳng qua… Ông nhíu nhíu mày, nhìn một mô đất trống bên cạnh, hỏi: “Nơi này sao gồ ghề vậy?”
Thời Khanh: “…” Bảo cậu làm sao mà giải thích đây, đó là cậu tận lực làm ra để biểu hiện giả dối cho qua ải! Đáng tiếc vô dụng …
Thời Khanh đành phải cười ha ha nói xạo hai ba câu cho xong, Vương Dương cũng không truy cứu, ngược lại tinh tế chỉ dẫn thêm cho cậu, sửa một ít chi tiết cho đúng, rồi tổng kết ra những chỗ thiếu hụt, hy vọng Thời Khanh lần sau có thể thành thục hơn ở bước này.
Kỳ thật trong lòng Thời Khanh cũng đang chẳng hiểu mô tê gì đây nè, nhưng cậu lúc này không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ nghiêm túc nghe thầy giảng giải, nhanh chóng tiếp thu tri thức.
Thẳng đến khi tiết học chấm dứt, Thời Khanh bèn nhẹ nhàng thở ra một ngụm thật to, lúc này cậu mới rảnh thời gian mà suy nghĩ mọi chuyện .
Rõ ràng thực vật muốn trưởng thành thì phải cần hai ngày, vì cái gì mới hai giờ đã trưởng thành ?
Thời Khanh chậm rãi nhớ lại, Hạ Nặc trước kia chưa bao giờ gieo trồng bất cứ thực vật gì trong không gian, đó cũng là một chuyện đáng chú ý .
Bởi vì không gian quá mức hạn hẹp, không thể nào lung tung gieo trồng được, nếu chẳng may làm ảnh hưởng đến thổ nhưỡng, thì cái không gian đã yếu ớt nay lại càng bị phá hư, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển kích thước của không gian. Bởi vậy cho dù Hạ Nặc vô cùng tò mò, nhưng cũng không dám gieo trồng bậy bạ.
Nhưng hiện giờ sắp phải tốt nghiệp, Vương Dương đặc biệt bố trí bài tập, cho nên Thời Khanh mới dám vào gieo trồng, tuy vậy cũng nghiêm khắc thực hiện đầy đủ các bước mà sách giáo khoa yêu cầu, tuy rằng thời gian khẩn cấp, cũng không dám có chút sơ sót.
Thật tình là Thời Khanh không thể nào nghĩ tới, không gian của Hạ Nặc lại có thể đặc biệt như vậy!
Lại nói tiếp, người ở đây ai cũng đều có không gian, tư chất không gian tốt hay xấu khác nhau nhiều lắm, nhưng đều có định hướng chung.
Tỷ như không gian gieo trồng, tuy rằng quy mô bất đồng, hoàn cảnh, thổ nhưỡng và thành phần đều không giống nhau, cũng có hoàn cảnh tốt hơn hẳn, sản lượng cao, trưởng thành hơi nhanh một chút, nhưng tuyệt đối không có giống như của Hạ Nặc, quả thực là thần tốc!
Phải biết, cho dù giống Tề Luật có được không gian gieo trồng cấp 8, thì cũng phải là quy mô rộng lớn quá sức tưởng tượng, nhưng sau khi thu hoạch nông sản, thì phải tốn một lượng lớn phân bón, nhiều nhất thì cũng chỉ đề cao sản lượng, mà tốc độ thì vẫn cố định như thế.
Ngược lại không gian thu thập thì bởi vì khoáng sản bất đồng, tài nguyên tuần hoàn cũng bất đồng, có không gian khoáng vật trưởng thành nhanh hơn một chút, có loại chậm một chút, nhưng những điều này cũng có nguyên nhân. Hoàn toàn là từ tố chất chỉnh thể của không gian quyết định, nguyên tố trải rộng, thì khoáng thạch trưởng thành mau, nguyên tố phân tán, tất nhiên sẽ chậm lại một chút.
Nhưng loại không gian gieo trồng, lại chưa bao giờ nghe nói qua có thể trưởng thành trước thời gian thu hoạch.
Giả thiết một chút, Tề Luật có không gian cấp 8, gieo trồng một mẩu tiểu mạch, thời kỳ trưởng thành là ba tháng, sau khi thu hoạch thì đủ cho dân chúng của một khu sử dụng. Nếu là tiểu mạch thì thời kỳ trưởng thành ngắn lại ba ngày… Nhưng sản lượng thì quả thật chết người.
Hiện giờ không gian của Hạ Nặc được giám định là cấp 4, nhưng lại có sự phát triển nhanh chóng, tuy rằng quy mô so ra kém Tề Luật, nhưng cho dù không gian chỉ bằng 1/100 của Tề Luật, thì tính vào tốc độ trưởng thành của cậu, sản lượng cuối cùng cũng đủ kinh người.
Thời Khanh có chút kích động, bất quá cậu cố gắng trấn định xuống cảm xúc, hết thảy đều là phỏng đoán của bản thân, còn phải tiến hành nghiệm chứng thêm. Vừa rồi chỉ gieo trồng cỏ gấu thì cũng không thể nào khẳng định tất cả các loại thực vật đều sẽ phát triển tốc độ nhanh như vậy.
Ba ngày nay lịch học được xếp dày đặc, cố gắng nhồi nhét kiến thức vào trước khi tốt nghiệp, ba ngày sau thì chính thức tiến hành kỳ thi tháng, đến lúc đó càng vội vàng đến chân không chạm đất. Thời Khanh không dám chậm trễ thời gian một chút nào, cho nên suy nghĩ thí nghiệm cũng phải để tối nay mới tiến hành.
May mắn hiện giờ cậu chuyển sang ngoại trú, buổi tối trở lại Tề trạch, có rất nhiều thời gian để nghiên cứu.
Thời Khanh bên này nghiêm túc lên lớp, Tề Tử Mặc bên kia cũng trở về đến Tề trạch, lại không nghĩ rằng, nguyên bản Tề trạch vắng vắng vẻ vẻ, hôm nay ngược lại náo nhiệt vô cùng.
Tề Tử Mặc còn không kịp vào nhà đã thấy xe đậu ở đầy trong sân, năm chiếc xe, hai chiếc màu đen, một chiếc xám bạc, một chiếc màu đỏ, cuối cùng là một chiếc màu xanh ngọc.
Tất cả đều là những hãng xe nổi tiếng, hơn nữa chiếc màu đỏ và chiếc màu xanh ngọc lại là loại bán ra có hạn chế số lượng, thậm chí dù có tiền cũng không thể nào mua được.
Nhưng Tề Tử Mặc chỉ nhìn thoáng qua, rồi bình tĩnh chuyển dời tầm mắt.
Y đã hiểu, các ông bác quý hóa, còn có hai ông anh họ đều có mặt.
Không dừng bước lại, y vẫn vững bước đi vào, trước tiên về phòng của mình, thay đổi quần áo.
Nhan Thất canh giữ ở bên ngoài, nó đi theo Tề Tử Mặc đã rất nhiều năm, đối với những người trong Tề gia này cũng hiểu rõ như lòng bàn tay.
Tề lão gia tử mất, sáu huynh đệ tỷ muội cũng phát triển sự nghiệp, mà Tề Luật bởi vì có không gian cấp 8 khó gặp mà trở thành gia chủ, ở trong đại trạch.
Nguyên bản là con trai nhỏ nhất thế nhưng thành tựu lại lớn nhất, tuy rằng đó đã định là sự thật không thể thay đổi, tuy nhiên không ngăn được các anh em trong lòng không thoải mái.
Nhất là anh cả của Tề Luật – Tề Thụy, Tề Thụy là con trai lớn nhất của Tề lão gia tử, là người trưởng thành sớm nhất, cũng là người đầu tiên kích hoạt không gian.
Hắn mở hàng một cái may mắn, tư chất không gian cấp 6, thuộc hàng rất tốt rồi , phải biết, Tề lão gia tử cũng là một không gian cấp 6 như vậy.
Bởi vậy Tề Thụy cơ hồ được xem là đại đương gia mà nuôi lớn, hắn là lão Đại, không gian ưu tú, Tề lão gia tử cũng cưng hắn, thật sự là nửa đời người thuận buồm xuôi gió, hơn nữa mấy người anh em phía sau cũng không bằng được hắn, càng làm hắn thêm tin tưởng chắc chắn.
Tề lão gia tử cũng nhận định trong lòng hắn là người nối nghiệp, hơn nữa khi đó Tề lão cùng Tề lão phu nhân đã hơn bốn mươi lăm tuổi, không còn khả năng sinh hài tử nữa, Tề Thụy càng cảm thấy yên tâm .
Nhưng ai biết Tề lão phu nhân một năm sau, ngoài ý muốn mà bỏ mình, Tề lão gia tử không còn vợ cả, trong lòng buồn rầu không thôi, cơ hồ muốn đem chức vị gia chủ truyền xuống.
Đáng tiếc hiện giờ xã hội quy định rõ ràng, phàm là đàn ông dưới năm mươi lăm tuổi, tư chất không gian cấp 5 trở lên, chính phủ bắt buộc phải tái giá.
Tề lão gia tử cũng không lay chuyển được, bất quá ông cũng không có ý định sinh thêm con, cho dù tái giá, cũng vẫn lạnh nhạt.
Nhưng mẹ của Tề Luật là người có sẵn chủ trương trong lòng, gả cho một lão nhân gia gần năm mươi tuổi, vì lý do gì thì không cần nói cũng biết, huống chi nàng nếu không có hài tử chống lưng, ngày tháng sau này cũng không dễ sống.
Hiền thê ôn nhu, chu toàn tri kỷ, cho dù Tề Thụy bị người ta chê cười châm chọc, trâu già cỏ non, Tề phu nhân cũng gắng gượng đối mặt, sinh ra Tề Luật.
Tuổi già lại có thêm con, Tề lão gia tử sao lại không vui? Bất quá ông cũng có chút băn khoăn, dù sao Tề Thụy đã thành gia lập nghiệp, con trai lớn cùng con trai nhỏ tuổi cách biệt quá lớn, lúc này mà lại yêu thương con trai nhỏ, ông sợ Tề Thụy đánh giá này nọ.
Huống chi, Tề Thụy là thật sự có đánh giá.
Hắn lúc ấy không nghĩ tới Tề Luật có thể sinh ra, trong lòng cảm thấy vô cùng chán ghét, cảm thấy cha đã già đến như vậy rồi, cho dù chính phủ bắt buộc cưới vợ, nhưng sao lại có thể làm ra thêm một đứa em cho hắn chứ?
Điều này khiến cho đám huynh đệ tỷ muội bọn họ mất mặt cỡ nào? Đã năm đứa con rồi? Còn sinh thêm một đứa nữa làm gì? Em trai có thể làm con mình được, nói thật, Tề Thụy cũng biết đây là cái chuyện chẳng quang vinh gì.
Vì đó mà hắn còn bị những bằng hữu cười nhạo hơn nửa năm, còn đặt cho hắn cái ngoại hiệu, gọi là ‘Tiểu ba ba’ . Đây là muốn nhắc nhở hắn về sau phải nuôi một đệ đệ giữa đường nhào ra.
Tề gia sản nghiệp vô cùng lớn, nuôi một người cũng không là gì, nhưng mà tâm lý không thoải mái.
Bởi vì tâm lý này của Tề Thụy, mà thời thơ ấu của Tề Luật cũng không thể là sung sướng, mẹ con hai người lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, Tề lão gia tử trong lòng tuy yêu thương bọn họ, nhưng trên mặt lại không dám biểu lộ ra.
Bởi vì thái độ của ông, mấy anh em Tề Thụy lại càng gây thêm sức ép, Tề Luật cùng Tề phu nhân phải chịu khổ không ít.
Vào năm mười một tuổi kia, Tề Luật giám định không gian, một cái không gian tư chất cấp 8 trăm năm hiếm có được ra đời, thiếu chút nữa làm nổ tung toàn bộ đại lục.
Lần này, xung đột lợi ích nảy ra càng lớn, Tề Thụy nháy mắt hận Tề Luật đến tận xương tủy.
Đáng tiếc, kết quả vừa có thì Tề Luật đã được bảo vệ nghiêm ngặt, Tề lão gia tử không thể nào che giấu được yêu thương đối với tiểu nhi tử, có gia tộc bảo vệ, có chính phủ trợ giúp, Tề Luật chỉ mới mười một tuổi, nhưng bên người đã có một đội quân tinh nhuệ, tùy thân bảo hộ!
Tề Thụy cho dù tính kế, cũng không cách nào thực thi .
Thẳng đến khi Tề Luật thành niên, kế thừa chức vị gia chủ, hắn chỉ biết thầm hận, sao lúc đó không sớm đem tạp chủng này giết chết!
Cho nên nói, đám huynh đệ tỷ muội của Tề Luật, chỉ là một đoàn loạn chúc, không có nửa điểm tình nghĩa nào cả. [mình cũng chả hiểu, chắc là chén cháo đủ mùi vị]
Tề lão gia tử cũng biết quan hệ của bọn họ không tốt, tuy rằng cuối cùng chức vị gia chủ giao cho Tề Luật, nhưng ông dù sao cũng yêu thương Tề Thụy nửa đời người, sao có thể nhẫn tâm để trưởng tử nghèo túng? Trước khi đi, ông lại lưu lại di chúc, đem một phần tư quyền sở hữu ma thạch giao cho Tề Thụy, còn một phân tư để cho lão Nhị lão Tam lão Tứ lão Ngũ chia đều.
Điều căn bản khiến cho huyết thống thế gia bình yên, thì chính là ma thạch mà bọn họ bảo tồn như sinh mạng kia.
Cũng chính bởi vì ma thạch, cho nên thế gia mới có thể thu hút nhiều người gia nhập, do nó mà những thế lực lớn, có thể tranh thủ càng nhiều tài nguyên, càng làm cho mọi người có cuộc sống tốt hơn.
Ma thạch không phải là bất luận sản phẩm nào của không gian, đó là đồ vật có thể nói tồn tại kỳ tích ở thế giới này, tác dụng duy nhất của nó là trợ giúp cho không gian tiến giai
[giai đoạn tiến cấp?]
, là của quý khiến tất cả mọi người trên thế giới này đều xách đít chạy theo!
Cấp bậc tư chất không gian là cố định, nhưng mỗi không gian đều có tiềm lực trưởng thành riêng, mà cái này chia làm 6 giai đoạn, mỗi lần tiến giai thì sẽ tiến vào một cảnh giới khác.
Ba giai ban đầu, thì còn tương đối phổ biến, chỉ cần một chút tiền tài cùng dốc sức cố gắng, thì một khoảng thời gian sau là có thể thăng cấp.
Nhưng ba giai đoạn sau, thì còn phải xem cơ duyên, cũng yêu cầu càng nhiều nguyên liệu trụ cột để tiến hành đột phá giai kỳ, về phương diện khác, thì còn phải đạt yêu cầu tối trọng yếu là người có không gian tùy thân ngộ tính tương đối cao, sau đó phải có số lượng lớn ma thạch làm trung gian.
Không có ma thạch, ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đột phá giai thứ tư, mà giai thứ tư lực độ trưởng thành so với giai hai giai ba khác biệt rất lớn, là tăng lên cấp số nhân!
Đánh cái cách khác, cấp 3 giai thứ tư năng lực không gian cơ hồ tương đương với cấp 5 giai thứ ba!
Tính sơ qua như vậy, cũng khiến người ta điên cuồng!
Nhưng ma thạch sản lượng cực thấp, tất cả mạch khoáng sớm bị các thế gia chiếm giữ, cho nên giữa các thế gia xung đột không ngừng, mâu thuẫn lớn nhất chính là tranh giành mạch khoáng.
Mà gia chủ thế gia, quyền lợi lớn nhất chính là chưởng khống quyền phân phối ma thạch thế nhưng Tề lão gia tử não tàn đến nỗi đem vật trọng yếu như vậy phân chia ra ngoài.
Chủ ý của ông, bởi vì biết giữa bọn họ có ngăn cách, trong lòng ông cũng biết Tề Luật hận Tề Thụy, ông sợ Tề Luật chưởng quyền, thì năm đứa con còn lại sẽ không sống yên ổn, cho nên mới cho bọn họ một chút căn bản.
Nhưng lại không nghĩ rằng, nhờ vào hành động này của ông, mà khiến cho bọn họ nháo đến lung trời lệch đất, trở thành cuộc tranh giành lớn, cho đến hiện tại vẫn còn tranh!
Vì thế, tất cả mâu thuẫn đều chĩa vào thế hệ thứ ba này.
Mà trưởng tử của Tề Luật, tiểu bằng hữu Tề Tử Mặc, quả thực chính là đối tượng mà bọn họ đang ngắm trúng.
Con trưởng của Tề Thụy là không gian cấp 6, con thứ là không gian cấp 5, con thứ ba cũng cấp 5, lão Nhị thì chỉ có một hài tử, hai năm trước đã giám định, là không gian cấp 4.
Mà Tề Thụy năng động hết sức, hận không thể hóa thân thành ngựa đực, trừ bỏ ba đứa con đã thành niên, hắn còn không ngừng cố gắng kiếm thêm, hiện tại có một đôi song sinh bằng tuổi với Tề Tử Mặc, cũng là năm nay giám định tư chất, còn thêm một đứa con gái nhỏ, năm nay mới sáu tuổi.
Cả đám con trong gia đình này từ khi sinh ra đã bị dạy dỗ cho một cái suy nghĩ, không thể đánh bại Tề Luật, nhưng nhất định phải hạ gục con trai của Tề Luật.
Tề Luật cùng mẹ Tề Tử Mặc là tự do luyến ái, tình cảm rất tốt, sinh ra Tề Tử Mặc xong, Tề mẫu hư nhược thân thể, dưỡng bệnh vài năm cũng không tốt lên, cuối cùng bỏ mình rời khỏi thế gian. Tề Luật đau xót không thôi, sống chết chống đỡ ba năm, cuối cùng cũng bước lên con đường của Tề lão gia khi xưa, tái giá.
Cưới phu nhân hiện tại, họ Kim tên Lôi, cũng là đại tiểu thư xuất thân thế gia, chỉ tiếc tư chất không gian không tốt. Có thể gả cho Tề Luật cũng đã tốn rất nhiều tâm tư.
Nàng noi theo ý tưởng của Tề lão thái thái, cả trái tim đều đặt ở trên người trượng phu, chỉ tiếc, Tề Luật là một người si tình, trong lòng không thể nào quên được vong thê, tuy rằng cưới nàng, nhưng vẫn xa cách.
Thẳng đến hai năm trước, Kim Lôi phòng không chiếc bóng nhịn hết nổi dã tâm bừng bừng, dùng một chút thủ đoạn, cuối cùng viên phòng với Tề Luật, tuy rằng ngày hôm sau Tề Luật giận dữ, nhưng việc này cũng không cách nào làm lớn lên, chỉ có thể nhẫn.
Nhưng đồng thời Tề Luật cũng triệt để chán ghét Kim Lôi, cơ hồ mỗi ngày không ở nhà.
Nhưng không ngờ Kim Lôi vận khí vô cùng tốt, thế nhưng một phát trúng thưởng, mang thai! Có hài tử thì có khác biệt, Tề lão thái thái chính là ví dụ có sẵn nha!.
Trong lòng run sợ sống qua mười tháng, vận khí của Kim Lôi bùng nổ, sinh ra một bé trai, xem ra, đã bước một bước dài trên con đường tươi đẹp!
Cho nên nói, trong cả một đại gia đình, 90% đều là nghĩ Tề Tử Mặc sẽ tức giận. Tề Luật là đau lòng nhi tử , nhưng hắn thật sự quá bận rộn, lại bị quân đội tùy thời tùy chỗ mà dính sát bên người, tự do thân thể không có, mỗi lần về nhà cũng là vội vàng tới vội vàng đi, huống chi còn phải đối mặt với nữ nhân ghê tởm Kim Lôi kia, hắn lại càng không muốn về nhà.
Hắn cũng không có biện pháp đem Tề Tử Mặc theo, sao lại có thể để cho một tiểu hài tử bôn ba với hắn, đây đối với dưỡng sinh là điều tối kỵ, nếu tu dưỡng không đúng lúc, sẽ làm cho lúc giám định tư chất không gian xảy ra vấn đề, này chính là hủy cả cuộc đời của Tề Tử Mặc.
Cho nên Tề Luật cũng chỉ có thể làm một người cha không đáng tin.
Hắn là muốn mẹ của mình đến chăm sóc cho con trai hộ, nhưng Tề lão thái thái từ khi nhi tử trưởng thành, mà bắt đầu bảo dưỡng tuổi thọ. Bà trước kia ăn nhiều đau khổ, hiện giờ mặc dù mới hơn năm mươi tuổi, nhưng một thân ốm đau, cũng hữu tâm vô lực.
Tề Tử Mặc cứ như vậy một mình một người sống trong đại trạch Tề gia.
Y đổi xong quần áo, đi ra đại sảnh, nhìn thấy một màn trước mặt, hơi hơi nhíu nhíu mày.
Cái đám Tề Thụy này trở về nhà cũ, đơn giản chỉ một sự kiện, chính là ma thạch đã trưởng thành đủ độ, bọn họ đến đòi lấy phần của bản thân!
Hiện giờ Tề Luật không ở nhà, Kim Lôi chống đỡ không được, Tề Tử Mặc xuất hiện, nháy mắt làm đại sảnh im lại, tất cả tầm mắt của các bá bá đều dán vào trên người của đứa nhỏ này.
Thật lòng là hận không thể ăn tươi nuốt sống y!
——— —————–
Thời Khanh học xong, sau khi tan học đứng đợi nửa ngày, thì thấy Nhan Thất cuống cuồng chạy tới.
Nhan Thất vừa nhìn thấy Thời Khanh, một tay nắm lấy cậu kéo vào xe, liên thanh nói rằng: “Hạ tiên sinh, ngài mau mau đi theo con, tiểu thiếu gia bị thương!”
Cái gì? ! Tần Mạc bị thương!
Thời Khanh chỉ cảm thấy não mình ong lên một tiếng!