Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 163: Chương 163: Chính Thức Được Tuyển




Lông mày Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu lại. Vị trí khu vực của địa khu Tây Bắc, trong cái tình huống này, thu hút được một vài xí nghiệp cũng là có thể được. Nhưng, đề ra ưu đãi lớn như vậy, lại có vẻ có chút không được thích hợp. Nói thế nào thì cũng chỉ là một công trình ở mặt ngoài mà thôi, hai miễn ba giảm nửa cũng đã là một chính sách ưu đãi có biên độ rất lớn rồi.

Hơn nữa, mặc dù có xí nghiệp gia nhập vào, nhưng tất cả đều là mấy xí nghiệp thuộc loại sản xuất vật dụng hàng ngày, hoặc là thực phẩm hay một số loại khác tương tự mà thôi. Nên đi thì không có ưu đãi này cũng sẽ đi. Mà ngược lại, cho thêm ưu đãi nhiều hơn nữa thì cũng sẽ không tới.

Nhìn mấy lời này của Trương Sở Bân có vẻ rất hào phóng, khí phách, nhưng trên thực tế, đằng sau đó, cũng đã lộ rõ ra tâm tính của một kẻ thuộc dạng không biết thì không sợ.

Tuy nhiên, muốn xây dựng khu kinh tế mới, Nhiếp Chấn Bang cũng là đồng ý. Hơn nữa, hiện tại trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng có một hình dung ban đầu. Lúc này, ngược lại là Nhiếp Chấn Bang không có tiếp tục phản bác lời nói của Trương Sở Bân nữa, dù sao, trong trường hợp có mặt công chúng thế này, hình tượng cùng uy tín của Bí thư huyện ủy vẫn là cần phải giữ gìn.

Trong thời gian ba ngày, theo lịch trình an bài ở huyện Dương Ngô, sau khi đi thăm hết một vòng toàn bộ huyện xong, toàn bộ bộ máy lãnh đạo của huyện ủy huyện Lê có vẻ như đều mở mang tầm mắt được không ít. Mấy ngày nay, trong miệng đều đang thảo luận khu kinh tế và kinh tế mà thôi.

- Các đồng chí, sau thời gian mấy ngày này, được mở rộng tầm mắt rồi, tư tưởng cũng mở rộng, đề cao rồi, chỉnh thể mà nói, thu hoạch được vẫn là khá phong phú.

Ở trong phòng khách sạn Kim Đỉnh, cán bộ huyện Lê đều tập trung trong phòng của Trương Sở Bân, Trương Sở Bân chậm rãi nói.

Dừng một hồi, Trương Sở Bân lại tiếp tục nói:

- Ví dụ như, khu khai thác phát triển kinh tế kỹ thuật của huyện Dương Ngô, cái này rất tốt. Tôi thấy, kinh nghiệm thành công của địa khu duyên hải phát triển này, huyện Lê chúng ta cũng có thể học tập và áp dụng một vài yếu tố trọng điểm. Chúng ta cũng có thể suy tính tới việc phân chia một khu vực nằm ở khu vực thị trấn phía Bắc ở huyện Lê, kiến thiết một thành thị mới cho huyện Lê chúng ta. Chính phủ huyện ủy, cùng với các cơ quan trực thuộc của huyện cũng có thể di dời tới khu mới, từ đó kéo theo sự phát triển của khu mới.

Giờ phút này, thoạt nhìn có vẻ giống như một buổi hội nghị không chính thức của huyện ủy huyện Lê vậy. Mà lúc này, sau khi lời nói của Trương Sở Bân phát ra xong, ở bên cạnh, Trưởng ban Tuyên giáo Tiết Đại Minh cũng gật đầu phụ họa nói:

- Đúng vậy, Bí thư Trương nói cũng chính là suy nghĩ của tôi.

Cái loại kỹ thuật tâng bốc này của Tiết Đại Minh nhưng lại có chút khiến cho người ta khó chịu, ít nhất, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Tôn Khắc Văn ngồi bên cạnh, trên mặt cũng ẩn chút vẻ khinh bỉ. Trầm ngâm một hồi, Tôn Khắc Văn cũng mở miệng nói:

- Lần khảo sát này, đúng là được mở rộng tầm mắt. Tuy nhiên, tôi cảm thấy được vẫn là cần phải thận trọng. Sự phát triển của huyện Ngô Dương, cũng là có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời với lợi thế của vị trí địa lý cùng với môi trường chung quanh. Nếu huyện Lê chúng ta muốn làm, theo ý kiến của tôi, xin tổ chức phía trên cần phải suy xét một cách thận trọng hơn mới được. Huyện Lê nằm ở vùng biên giới, kinh tế yếu kém, nếu thu hút đầu tư không thành công, cái lỗ hổng của vấn đề tài chính cho cơ sở vật chất cùng phương tiện xây dựng này thôi, cũng sẽ là một áp lực cực kỳ lớn rồi.

Vừa dứt lời, sắc mặt của Trương Sở Bân liền lạnh lùng dần. Kế hoạch xây dựng khu kinh tế mới cũng không phải là sau khi tới khảo sát huyện Dương Ngô thì mới đề xuất ra. Lúc còn ở huyện Lê, Trương Sở Bân cũng đã thảo luận cùng với Nhiếp Chấn Bang một lần. Lần này tới đây, mục đích của Trương Sở Bân cũng rất rõ ràng, chính là đến để học tập kinh nghiệm của bên này, và kết quả lại càng khiến cho Trương Sở Bân thêm phấn chấn hơn nhiều.

Sức phát triển phồn thịnh của khu kinh tế mới, mặc dù là ở huyện Dương Ngô, thì cũng có sự khác biệt rất lớn giữa khu vực bên trong và bên ngoài khu kinh tế mới. Loại tình huống này, cũng khiến cho Trương Sở Bân hùng tâm bừng bừng. Giờ phút này, Tôn Khắc Văn lại bất ngờ giội một gáo nước lạnh, đây chẳng phải là phản đối ý kiến của mình sao? Nếu còn là lúc trước, khi Trương Sở Bân còn làm Phó bí thư chuyên trách thì theo lệ là sẽ không nói cái gì. Nhưng hiện tại, Trương Sở Bân thành trưởng, đổi một cách nói khác là, nhiều năm làm con dâu, nay được lên chức mẹ chồng rồi.

Trương Sở Bân lập tức cũng cười nói:

- Tốt lắm, thảo luận ngày hôm nay, liền dừng ở đây đi. Ngày mai còn phải lên máy bay. Tất cả mọi người về nghỉ ngơi sớm một chút. Còn về chuyện dự án khu kinh tế mới, tôi thấy sau khi trở về, hoàn toàn có thể lại căn cứ vào tình hình thực tế của huyện chúng ta để cẩn thận mà chứng thực một lần. Tây bộ cũng có đặc điểm với cả ưu thế của Tây Bộ.

Cả đi cả về mất khoảng một tuần, vừa về tới huyện Lê, Trương Sở Bân lập tức bắt đầu bận rộn công việc lu bù lên. Lúc này, với dự án khu kinh tế mới cùng triển vọng rạng ngời của nó, lại càng khiến cho Trương Sở Bân kiên định hơn với suy nghĩ của mình.

Trước đó, sau đợt điều chỉnh cán bộ quy mô lớn của huyện Lê, Trương Sở Bân vì vài cái vị trí ủy viên thường vụ, coi như là đã đạt thành một hiệp nghị với Nhiếp Chấn Bang. Vài cái vị trí cơ quan trực thuộc huyện ủy đều nhường lại rồi, lần này, ban đầu còn không cảm thấy cái gì, nhưng sau đó, Trương Sở Bân liền nhận ra rằng, dường như, ở trong Huyện ủy này, ngoại trừ một vài công việc thông thường ở bên ngoài ra, có vẻ như là không có chỗ nào mà ông ta có thể nhúng tay vào được nữa. Đây chính là ước nguyện ban đầu mà Trương Sở Bân muốn làm khu kinh tế mới. Đó cũng là chỗ mà Trương Sở Bân có thể thể hiện được nhiều nhất năng lực cùng giá trị của mình. Tự nhiên là ban đầu so sánh quan trọng hơn.

Phòng quy hoạch, phòng xây dựng của huyện Lê bên này, cũng đã điều phối không ít đội ngũ ra để bắt đầu tiến hành thăm dò thị trấn khu vực Bắc bộ cùng với hoạch định tỉ mỉ tài chính và quy trình quy hoạch ban đầu của khu kinh tế mới.

Theo thời gian trôi qua, không khí của huyện Lê cũng càng thêm quỷ dị. Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng là vô cùng bận rộn, lu bù cả lên. Theo đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân sắp sửa mời họp tới, đây đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, cũng là một lần đại hội rất quan trọng đối với bản thân. Bởi vì, ở trong lần đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân này, Nhiếp Chấn Bang chính thức được đề cử lên chức chủ tịch huyện, chính thức được đại hội bầu chọn làm Chủ tịch huyện.

Chỉ có đi xong được hết cái bước này rồi, cái cấp bậc Chủ tịch huyện này Nhiếp Chấn Bang mới coi như là có thể chính thức quyết định hẳn ra. Đây cũng là nguyên nhân mà Nhiếp Chấn Bang coi trọng như vậy.

Bên ngoài, Dịch Quân cũng bước đi tới, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:

- Chủ tịch, hành trình ngày hôm nay, xin anh nhìn xem qua một chút. Tiếp nối với hành trình ngày hôm qua, sau khi chúng ta đã tới phòng công tác cán bộ lão thành cùng với Hội đồng nhân dân huyện, hành trình ngày hôm nay là phải tới xã Tháp Hà cùng với xã Mộc Sơn để điều tra.

Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, đây là bước trình tự bắt buộc trước khi tiến hành Đại hội đại biểu nhân dân, Nhiếp Chấn Bang nhất định phải đi, nếu không, các đại biểu trong đại hội đại biểu nhân dân, có thể dựa vào cái gì mà lựa chọn Nhiếp Chấn Bang anh làm chủ tịch huyện chứ.

Chuyện thay đổi quyền Chủ tịch huyện đột ngột trong đại hội đại biểu nhân dân huyện ở trong nước cũng không phải là chưa từng xảy ra. Tuy rằng, lãnh đạo địa phương sau đó cũng bị xử phạt, nhưng vậy thì tính sao, dù sao thì mặt mũi cũng đã bị mất, mà ở trong lý lịch công tác, trên cái con đường làm quan này, cũng đã là một vết nhơ rồi.

Một ngày trước khi diễn ra đại hội đại biểu nhân dân cấp huyện, ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Bá Châu, Phó bí thư thành ủy Trình Tân Hoa còn tự mình đặc biệt chạy tới huyện Lê, ở trong phòng họp nhỏ của huyện ủy huyện Lê, Trình Tân Hoa lúc này ngồi ở trên ghế chính, nhìn mọi người chung quanh một lượt, ánh mắt rất nghiêm khắc, cũng rất nghiêm túc.

Theo cuộc họp đại hội đại biểu nhân dân cấp huyện sắp sửa diễn ra, một vài tin đồn ở huyện Lê cũng nhiều hơn. Năm nay không giống như mọi năm, chuyện Nhiếp Chấn Bang, đây là do thành ủy thành phố Bá Châu quyết định đi xuống, nếu quả thật bị ngoài ý muốn mà không trúng cử, đây không thể nghi ngờ chính là quạt một cái tát vào thể diện của thành ủy thành phố Bá Châu rồi.

Chuẩn bị một hồi, lúc này Trình Tân Hoa mới mở miệng nói:

- Các đồng chí, tôi chịu sự ủy thác của thành ủy, của bí thư Lưu, lần này bản thân tới huyện Lê một chuyến, cùng lúc cũng là để chúc mừng đại hội địa biểu nhân dân cấp huyện lần thứ 14 của huyện Lê diễn ra thắng lợi rực rỡ. Mặt khác, tôi vẫn còn phải nhấn mạnh một chút. Đối với Ban lãnh đạo huyện Lê, tôi cảm thấy vẫn rất là hài lòng, cũng hy vọng, các cấp đại biểu của huyện Lê đều có thể tuân thủ kỷ luật, giữ nguyên tắc, chú ý đại cục. Không cần có tư tưởng chủ nghĩa cá nhân.

Đây cũng là một loại cảnh cáo của Trình Tân Hoa. Giờ phút này, vẻ mặt của Triệu Côn Luân cũng có chút phức tạp. Nguyên bản, Triệu Côn Luân cũng là tồn tại tư tưởng như vậy. Chuyện lên chức mạnh mẽ của Nhiếp Chấn Bang, như vậy ngược lại là có thể hiểu được ra. Nhưng, ngay sau đó cũng là sự châm chọc đối với chính mình, khiến cho mặt mũi mình toàn bộ đều bị quét rác, đây chính là kẻ thù sống chết rồi.

Nhưng, giờ phút này, nhìn đến Trình Tân Hoa tự mình ngồi trấn thủ ở đây, Triệu Côn Luân cũng biết rằng, lần này, chỉ sợ là không được, trừ phi, chính mình cũng không đếm xỉa đến nữa, ngay cả vị trí hiện tại cũng không cần nữa rồi.

Sau khi có Trình Tân Hoa trấn thủ, đại hội đại biểu nhân dân huyện Lê diễn ra, trong hội nghị, Nhiếp Chấn Bang cũng lấy được kim phiếu, thuận lợi được bầu cử làm Chủ tịch ủy ban nhân dân huyện Lê.

Giờ phút này, sau khi đã tuyên bố xong kết quả tuyển cử, toàn bộ hội trường bầu cử liền vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Lúc này Trương Sở Bân tươi cười đầy mặt từ chỗ ngồi của mình đứng lên, nói vào mic:

- Đầu tiên, chúc mừng đồng chí Nhiếp Chấn Bang, chủ tịch huyện Lê có số phiếu bầu 100%. Sau đây, mời Chủ tịch Nhiếp lên phát biểu vài lời.

Lúc này, nhân vật chính của toàn hội trường, tự nhiên là Nhiếp Chấn Bang. Sauk hi lời nói của Trương Sở Bân kết thúc, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, mỉm cười, cúi đầu và gửi một vài lời cảm ơn tới toàn trường, rồi lập tức lại chậm rãi nói:

- Cảm ơn toàn thể ban cán bộ của huyện Lê, cảm ơn 160 nghìn bà con cô bác của huyện Lê. Tôi rất vinh hạnh có thể có được sự quan tâm, tin tưởng của mọi người, cảm ơn mọi người đã tin tưởng một người còn trẻ người non dạ như tôi. Có thể được trúng cử vào chức Chủ tịch huyện này, ngoài sự vui sướng thì đồng thời, tôi cũng cảm thấy được đây là một trách nhiệm trọng đại đối với mình. Đối với điều này, thái độ của tôi là, cẩn trọng và tận tụy hết mình. Vì các vị cha chú một huyện, vì cuộc sống của nhân dân, vì sự tín nhiệm cùng ủng hộ này, tôi nguyện cúc cung tận tụy đến chết mới thôi.

Theo tiếng nói của Nhiếp Chấn Bang vang lên, trong hội trường, lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay rầm rộ, khác hẳn so với những cán bộ khác chỉ biết nói ra một đống lời nói suông, Nhiếp Chấn Bang nói ra, hết sức đơn giản mà rõ ràng. Nhưng, lại khiến cho người ta có được một loại cảm giác vô cùng chân thành. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, lời nói của của Nhiếp Chấn Bang lại giành được nhiều sự vỗ tay ủng hộ như vậy. Năng lực của chủ tịch Nhiếp, dân chúng của huyện Lê đã thấy được. Công ty Mẫn Nông được đưa vào hoạt động, lại thêm việc khai trương của công ty khai thác quặng đá Vermiculite Long Hoa. Đây đều là những thành tích chân thực mà không phải là những thứ bị thổi phồng mà ra.

Ở trong hội trường nhỏ của huyện ủy, giờ phút này, các lãnh đạo có liên quan của huyện ủy cũng đã đứng vây quanh ở bên cạnh Trình Tân Hoa. Nhiếp Chấn Bang thuận lợi trúng cử, lúc này tâm tình của Trình Tân Hoa có vẻ rất tốt.

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang đi tới đây, Trình Tân Hoa cũng cười đi tới, chủ động vươn tay ra nói:

- Chủ tịch Nhiếp, tôi đại biểu cho Thành ủy, ủy ban nhân dân thành phố, đối với việc trúng cử của cậu, bày tỏ sự chúc mừng và cũng hy vọng rằng, toàn huyện Lê có thể đạt được sự phát triển càng thêm chói lọi dưới sự dẫn dắt của cậu

Nhiếp Chấn Bang lập tức cũng cười nói:

- Bí thư Trình, chào ngài, tôi cũng xin được cảm ơn bí thư Trình, cảm ơn cấp trên có thể cho tôi cơ hội này, cũng cảm ơn cấp trên đã tín nhiệm và ủng hộ tôi. Đứng ở đây, trước mặt cán bộ toàn huyện cũng như ngài, cấp trên, tôi xin hạ quyết tâm chắc chắn sẽ không phụ lòng mong đợi, phụ sự tín nhiệm của tổ chức đối với tôi. Tôi nhất định sẽ dốc toàn lực để công tác, xây dựng huyện Lê thật tốt, phát triển huyện Lê hơn nữa.

Bên cạnh, Trương Sở Bân cũng cười chạy ra tới chào đón, nhìn Trình Tân Hoa nói:

- Bí thư Trình, nói tới đây, chúng tôi thật đúng là cũng có một số việc muốn báo cáo với ngài một chút

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.