Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 245: Chương 245: Khu cải cách thí điểm




Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Nhiếp Chấn Bang, Lưu Văn Thanh vừa thấy hâm mộ, nhưng cũng lại thấy tức giận. Phó Thủ tướng Đào chủ động đề xuất muốn gặp mặt, đây chính là một vinh dự rất lớn.

Tuy rằng, bối cảnh của Nhiếp Chấn Bang có thể còn cao hơn so với Phó Thủ tướng Đào cũng như bình thường, có lẽ những người được gặp có thể còn có chức vụ cao hơn so với Phó Thủ tướng Đào, nhưng, đó dù sao cũng chỉ là trường hợp riêng tư. Nó so với tình huống hiện tại này là hoàn toàn bất đồng.

- Mau chóng đi, chỉnh trang lại một chút. Đừng cho tôi đánh mất thể diện trước mặt Phó Thủ tướng Đào.

Lưu Văn Thanh vỗ vỗ vai Nhiếp Chấn Bang, cười mắng.

Giờ phút này, ở trong cảm nhận của Lưu Văn Thanh, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ giống như một người hậu sinh, vãn bối hay đứa nhỏ của mình mà thôi. Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, sửa sang lại quần áo của mình một cái, lập tức liền đi theo.

Ở căn nhà nhỏ cá nhân số 1 trong nhà khách Huyện ủy huyện Lê, bởi vì Phó Thủ tướng Đào chuẩn bị tới cho nên toàn bộ căn nhà đều được quét dọn, sửa sang lại sạch sẽ một lần, những cây xanh ở trong sân cũng đều được tu sửa một cách cẩn thận.

Lúc Nhiếp Chấn Bang và Lưu Văn Thanh chạy tới nơi này, ở bên ngoài sân, còn đứng không ít người. Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang chạy tới đây, không ít người đều lộ ra ánh mắt hâm mộ.

Ở chỗ cửa nhà, mấy người cảnh vệ của cục Cảnh vệ Tử Cấm Thành đều đứng ở cửa, sau khi Nhiếp Chấn Bang đi vào thì vừa đúng lúc, Tưởng Chấn Toàn cũng bước từ trong phòng ra.

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Tưởng Chấn Toàn cũng cười đi tới rồi nói:

- Tiểu Nhiếp, khu kinh tế mới huyện Lê, cậu làm được rất tốt. Lần này đi vào, hãy báo cáo cho thật tốt.

Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, đi vào trong phòng khác. Giờ phút này, đứng ở bên cạnh cửa phòng khách, một người cảnh vệ đã bước đi tới.

Cảnh vệ cho lãnh đạo cấp quốc gia là cực kỳ nghiêm khắc. Nếu là các cán bộ cao cấp cấp Tỉnh, Bộ gặp mặt thì ngược lại, thoải mái hơn một chút. Còn nếu giống như cấp bậc của Nhiếp Chấn Bang mà gặp mặt, trình tự liền trở nên phiền phức hơn.

Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rõ mấy cái trình tự kiểu này, cho nên vừa bước vào cửa, liền chủ động giơ hai tay lên, ra hiệu là trên người mình căn bản không có thứ gì có tính nguy hiểm.

Lúc này, thư ký Hoàng Nguyên Sinh của Phó Thủ tướng Đào cũng đã đi tới, mỉm cười nói:

- Không cần kiểm tra đâu. Bất kỳ người nào khác cũng có thể kiểm tra, Chấn Bang thì không cần.

Thân là thư ký của Phó Thủ tướng Đào, thân phận, bối cảnh của Nhiếp Chấn Bang, Hoàng Nguyên Sinh biết rất rõ. Cháu trai của Nhiếp lão, cháu nuôi của Nam lão, chỉ riêng hai cái thân phận này thôi, Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là loại nhân vật nguy hiểm được rồi.

Dưới sự hướng dẫn của Hoàng Nguyên Sinh, Nhiếp Chấn Bang đi vào thư phòng ở bên cạnh. Cái phòng này, thật sự là Nhiếp Chấn Bang đã từng bước vào không ít lần. Nếu nói về mức độ quen thuộc thì quả thật, hắn quen thuộc hơn nhiều so với Phó Thủ tướng Đào.

Thư phòng ước chùng ba mươi mét vuông, ở giữa là một tủ sách, phía sau lưng là một dãy giá sách, bên trong đặt một vài tác phẩm vĩ đại. Ở trước bàn sách là một bộ sô pha cùng một chiếc bàn trà.

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang đi tới, rồi Hoàng Nguyên Sinh đóng lại cửa phòng xong, Phó Thủ tướng Đào mới buống cặp kính mắt xuống, đứng lên cười nói:

- Chấn Bang à, số liệu kinh tế của huyện Lê đúng là rất chấn động lòng người đấy. Địa khu Tây Bắc, với tình hình điều kiện gian khổ tự nhiên như vậy mà còn có thể có được thành tích như thế, cái này đã có thể thuyết minh một cách đầy đủ cho năng lực của cậu rồi.

Nói xong, Phó Thủ tướng Đào tự mình rót một ly nước sôi cho Nhiếp Chấn Bang, rồi sau đó ông cũng ngồi xuống ghế sô pha. Lúc này, ông mới nói tiếp:

- Chấn Bang này, lần này tôi tới đây, cũng là vì sự nhắc nhở của Tổng Bí thư Viên và Thủ tướng Vân. Mục đích chủ yếu là muốn trưng cầu ý kiến cả nhân của cậu một chút.

Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang cũng có hơi chút chấn kinh. Tổng bí thư Viên Khang An và Thủ tướng Vân Ba nhắc nhở, chẳng lẽ nói, trung ương lại chuẩn bị có hành động gì sao? Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng rơi vào trong suy nghĩ. Nếu như là đề nghị do hai vị thủ trưởng này đưa ra, chỉ sợ Nam lão và ông cụ cũng đã biết rồi. Hai ông đều không có gửi bất cứ tin tức gì cho mình, điều này chứng tỏ, bọn họ cũng là đồng ý. Hoặc là nói, bọn họ cũng hy vọng để cho mình tự đưa ra quyết định. Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:

- Phó Thủ tướng Đào, cá nhân tôi là kiên quyết phục tùng sự bố trí của tổ chức.

Nghe được lời này của Nhiếp Chấn Bang, Phó Thủ tướng Đào cũng cười ha hả, ông khoát tay áo nói:

- Chấn Bang, không cần câu nệ đến như vậy. Nơi này, cũng không có người ngoài, cứ gọi tôi là bác Đào được rồi.

Nói xong, Phó Thủ tướng Đào cũng trầm ngâm một chút, rồi lại chậm rãi nói:

- Từ năm ngoái bắt đầu, trung ướng liền nhằm vào việc phát triển kinh tế cùng với việc cải cách mở ra trước mắt mà đưa ra một đề tài hoàn toàn mới, để có thể kéo dài tính liên tục của chiến lược phát triển. Cái này đối với chúng ta mà nói, là một thứ hoàn toàn mới mẻ. Trước mắt, bao gồm cả trên quốc tế, cũng đang trong giai đoạn mò mẫm, không có kinh nghiệm cụ thể nào để học tập. Bởi vậy, Tổng bí thư Viên có ý tứ, lựa chọn và sử dụng một vài địa phương trên cả nước, tiến hành thí điểm. Lúc này, đây, huyện Lê coi như là bước vào trong tầm mắt của trung ương rồi.

Dừng một chút, Phó Thủ tướng Đào lại nói tiếp:

- Về vấn đề người được chọn trong việc thí điểm cải cách, Tổng Bí thư Viên có ý định muốn để cho cháu lên. Vì thế, Thủ tướng còn cố ý thảo luận với ông nội cháu một lần. Ý tứ của Nhiếp lão là, hết thảy đều tùy theo ý nguyện của bản thân cháu. Cho nên, Thủ tướng Vân lúc này mới phái bác tới đây, trực tiếp hỏi ý nghĩ của cháu.

Chính sách của quốc gia, đây cũng không phải là thứ mà nhất thời có thể quyết định ra được. Cái này có quan hệ tới từng giai đoạn phát triền cũng như quy hoạch của toàn quốc gia. Đây là một công trình với hệ thống khổng lồ. Trong vấn đề chế định cũng như thi hành chính sách quốc gia, lãnh đạo trung ương đều rất thận trọng. Đây cũng không giống như là ở huyện Lê, Nhiếp Chấn Bang có chuyện gì, có phương án gì muốn thực thi, chỉ cần hôm nay ngồi suy xét, ngày mai đã có thể tiến hành rồi. Chính sách của quốc gia nhưng cũng không phải là trò đùa. Chỉ vừa động một cái cũng đã có thể ảnh hưởng tới toàn bộ, nếu thay đổi xoành xoạc thì uy tín của quốc gia cũng không còn.

Chiến lược phát triển bền vững, cái khái niệm này, đúng là thứ mà mình đã nói ra lúc đi chúc tết ở nhà Nam lão dịp năm mới vừa rồi. Hiện giờ, trải qua một năm điều tra số liệu, tìm tòi luận chứng khoa học, lúc này, quốc gia chính thức công bố cái chính sách này, đây cũng là điều bình thường.

Nhưng cái chiến lược phát triển bền vững này là do mình nói ra. Nếu, chính mình có thể là người tiến hành thí điểm thì đó mới là điều thỏa đáng nhất. Dù sao, ở trong chuyện này, Nhiếp Chấn Bang có đủ tự tin để mà nói, người am hiểu nhất về lĩnh vực này, trong nước không ai có thể vượt qua được chính mình.

Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang liền cực kỳ sảng khoái gật đầu nói:

- Bác Đào, cháu nguyện ý cống hiến ra một phần sức lực của mình cho sự phát triển của quốc gia. Cháu cũng sẽ xử lý bằng toàn lực, làm tốt công tác thí điểm chiến lược phát triển bền vững cho các chính quyền địa phương khác trên cả nước.

Nghe được lời nói của Nhiếp Chấn Bang, trên mặt Phó Thủ tướng Đào toáng hiện qua một tia tán thưởng. Tam công tử của Nhiếp gia, quả nhiên là danh bất hư truyền mà. So với đứa cháu vợ kia của mình, nửa điểm cũng không kém. Xem ra, về sau giữa bọn họ, cũng sẽ có một hồi tranh đấu. Không, phải nói là, cạnh tranh cũng đã bắt đầu từ lúc này rồi.

Theo phe phái mà nói lên thì Phó Thủ tướng Đào là thuộc người của Lý gia. Lý gia này, cũng không phải là chỉ gia tộc của mấy người Lý Hoa. Gia đình của Lý Hoa thuộc về tộc hệ bên quân đội. Còn Lý gia này, là thuộc về hệ mạch bên chính phủ. Năm đó Lý lão cũng là lãnh đạo trung ương. Hiện giờ tuy rằng đã lui lại, nhưng Lý gia đã thâm căn cố đế, ở bên trong hệ thống chính phủ, môn sinh cũng là trải rộng khắp cả nước. So với Chu gia, đó là mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhưng, chuyện này, chim ưng non vẫn còn trong quá trình trưởng thành. Về sau cụ thể sẽ như thế nào, vẫn là phải nhìn vào chính bản thân bọn họ. Lúc này thôi mà đã chèn ép một bên, để bảo vệ chim ưng non của nhà mình, cái loại thủ đoạn này, chẳng những là Phó Thủ tướng Đào không dám làm, cho dù là bố vợ của chính ông, Lý lão cũng không dám làm. Như vậy, cũng chỉ có khiến cho người khác chỉ trích, tức giận mà thôi.

Phó Thủ tướng Đào lập tức cũng cười nói:

- Bác biết ngày Chấn Bang cháu sẽ có thái độ này mà. Lúc tới đây, Thủ tướng Vân đã nói, Nhiếp Chấn Bang cháu chắc chắn sẽ lựa chọn đáp ứng mà không có chút do dự nào. Hiện giờ xem ra, qủa đúng là vậy.

Dừng một chút, Phó Thủ tướng Đào cũng nói tiếp:

- Chấn Bang à, cháu có thể dũng cảm mà gánh vác trọng trách này lên vai, cái sự đảm đương này, rất là khó mà có được. Tuy nhiên, lần này đưa định vị của huyện Lê thành khu thí nghiệm cải cách thì bố cục của huyện Lê, vẫn là nên nhỏ đi một chút thì tốt hơn. Diện tích thật ra như vậy cũng đủ rồi, nhưng nhân khẩu lại có chút thiếu thốn.

Nghe đến đó, trái tim của Nhiếp Chấn Bang cũng đập nhanh hơn. Dường như, lúc này đây, ngoại trừ Trương Sở Bân chiếm được lợi ích, bên này chính mình, cũng có lợi ích cực lớn nhảy ra rồi.

Giờ phút này, Phó Thủ tướng Đào nhìn vẻ mặt không chút thay đổi, một bộ đang khiếm tốn lắng nghe của Nhiếp Chấn Bang, trong lòng ông cũng có chút tán thưởng. Tục ngữ nói, xem người thì xem bộ dạng. Đủ mọi biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang cũng đã chứng minh rất thuyết phục rằng cậu ta là một người xuất sắc. Phó Thủ tướng Đào lập tức liền nói tiếp:

- Lần này, Thủ tướng Vân sau khi đã toàn bộ những suy xét và cân nhắc xong, quyết định, đem huyện Vân cùng với ba xã, thị trấn của thành phố Ô ở gần với huyện Lê là Đại Phong, Hồng Kỳ và Xa Đài, với diện tích tổng cộng là mười nghìn ki lô mét và một trăm bảy mươi nghìn nhân khẩu nhập vào huyện Lê, thành lập thành phố Tân Lê. Cứ như vậy, tổng diện tích của huyện Lê sẽ đạt tới khoảng một trăm nghìn ki lô mét vuông, tổng số nhân khẩu đạt khoảng ba trăm nghìn người.

Nhiếp Chấn Bang gật đầu. Cái điều chỉnh này của trung ương cũng là có sự suy tính của nó. Quy mô của huyện Lê bây giờ vẫn còn nhỏ. Nếu chỉ đơn thuần lấy huyện Lê làm một khu vực tiến hành thí điểm cải cách thì có vẻ vẫn hơi đơn giản. Tăng thâm diện tích, tăng thêm nhân khẩu lên, thành phố Tân Lê như vậy mới có thể có ý nghĩa tham khảo quan trọng trong và sau khi tiến hành thí điểm cải cách chiến lược phát triển bền vững được.

Phó Thủ tướng Đào dừng một chút rồi lại tiếp tục nói:

- Cấp bậc hành chính của thành phố Tân Lê tạm thời sẽ ấn làm đơn vị hành chính cấp Phó Sở. Tài chính sử dụng do khu tự trị quản lý, hành chính thì do ủy ban thành phố Bá Châu đưa ra phương án chính sách. Lúc này đây, phải nhìn chính bản thân cháu rồi.

Trung ương có quyết tâm lớn như vậy, không ngờ lại nâng cấp bậc của huyện Lê lên thành thành phố cấp Phó Sở. Đây là điều mà căn bản Nhiếp Chấn Bang cũng không có dự đoán trước đến. Nếu như là thuộc sự quản lý của Bá Châu, vậy chính mình chắc chắn là phải kiêm nhiệm thêm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Bá Châu rồi.

Thành tích của huyện Lê, đây chính là có số liệu thực tế bày ra đó. Bất kể là ai tới kiểm tra, cũng luôn luôn sẵn sàng. Không tồn tại bất kỳ sự lừa dối nào ở trong đó, nên dĩ nhiên là không có kiểm tra ra cái gì thật hay giả rồi.

Phó Thủ tướng Đào cũng lên đường quay về thành phố Ô ngay trong buổi chiều ngày hôm sau. Mà thứ ông để lại cho Nhiếp Chấn Bang, chính là một cái tấm biển Khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật cấp quốc gia. Đây chính là trường hợp đầu tiên ở địa khu Tây Bắc. Phải biết một điều rằng, lúc này, khu kinh tế mới của thành phố Ô cũng chỉ mới là khu Khai thác phát triển kinh tế kỹ thuật cấp tỉnh mà thôi.

Cùng lúc đó, Đảng ủy khu tự trị Tây Bắc cũng hành động hết sức nhanh chóng.

Đến ngày thứ ba sau khi Phó Thủ tướng Đào rời đi, chính quyền Đảng ủy Khu tự trị liền gửi công văn mệnh lệnh, hủy bỏ cơ quan hành chính của huyện Vân, toàn bộ huyện Vân sát nhập vào huyện Lê. Đồng thời, đem ba xã, thị trấn gồm Đại Phong, Thắng Lời, Xa Đài của thành phố Khố cũng nhập vào huyện Lê, hủy bỏ đơn vị hành chính cấp huyện của huyện Lê, thành lập thành phố Tân Lê. Trong hội nghị thường vụ Thành ủy Bá Châu, bổ nhiệm Nhiếp Chấn Bang làm ủy viên thường vụ thành ủy Bá Châu, Bí thư thành ủy kiêm Chủ tịch thành phố Tân Lê, cấp bậc là cấp Phó Giám đốc Sở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.