Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 376: Chương 376: Thanh danh chấn động.




Điền Húc Giang cũng chẳn phải là nhân vật đơn giản gì, Nhiếp Chấn Bang này không phải gọi ông ta là Phó chủ tịch tỉnh sao? Lập tức, Điền Húc Giang liền phản kích lại một cái.

Chủ tịch tiểu Nhiếp, đường đường là một Chủ tịch thành phố cấp ba, bị người ta gọi là chủ tịch tiểu Nhiếp, như vậy cũng là bẽ mặt nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không có nói lại cái gì.

Việc này cùng với việc Nhiếp Chấn Bang gọi Điền Húc Giang là Phó chủ tịch Điền, mà Điền Húc Giang cũng không có biện pháp gì khác giống nhau. Dù sao, chức vụ của bản thân Điền Húc Giang chính là Phó chủ tịch tỉnh, nếu thật sự mà vì chuyện này tức giận, để nó truyền ra ngoài, nếu để cho Ninh Thủ Thường và Thẩm Ngôn Thạc biết được, lại chẳng đốp chát lại là hắn muốn cướp quyền lực

Hiện tại, Nhiếp Chấn Bang cũng như vậy. Luận về cấp bậc, Điền Húc Giang là cán bộ cấp Thứ trưởng, so với Nhiếp Chấn Bang còn cao hơn nửa cấp. Luận về tuổi tác mà nói, Điền Húc Giang gọi Nhiếp Chấn Bang là Chủ tịch tiểu Nhiếp, đây cũng chẳng là vấn đề gì lớn lắm.

Nhiếp Chấn Bang cũng chẳng quan tâm tới. Danh xưng Chủ tịch tiểu Nhiếp này, chẳng những là Điền Húc Giang nói, trước đó Phạm Thường Thắng cũng đã từng gọi vậy rồi.

Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cười nhạt một tiếng, nhìn Điền Húc Giang nói:

- Phó chủ tịch tỉnh Điền, về vấn đề của tập đoàn dệt may, nói là không căn cứ, là loại trừ kẻ đối lập, tôi cảm thấy, chuyện này là không thể nào có được.

Câu nói này vừa thốt ra, vẻ mặt Phạm Thường Thắng liền rất vui mừng. Rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, không hiểu được tiến thoái, nói như vậy không phải trực tiếp tát vào mặt Điền Húc Giang sao? Chống đối lãnh đạo cấp trên, chịu tội không nhỏ đâu.

Chuyện này mà truyền ra ngoài, đợi sau khi Điền Húc Giang trở về thành phố Giang Châu báo cáo qua với lãnh đạo tỉnh ủy, ấn tượng về Nhiếp Chấn Bang trong suy nghĩ của các lãnh đạo ở Tỉnh ủy sẽ biến thành xấu rồi.

Đáng tiếc, Phạm Thường Thắng cũng là truy cứu theo lẽ thông thường, ở điểm này, so với Phạm Thường Thắng, Nhiếp Chấn Bang vẫn nhìn xa rõ ràng hơn. Có một đạo lý rất rõ ràng, với mối quan hệ giữa Nhiếp hệ và Lý hệ, cho dù Nhiếp Chấn Bang có biểu hiện tốt đến mấy, trong suy nghĩ của Thẩm Ngôn Thạc cũng không thể nào coi Nhiếp Chấn Bang là tâm phúc gì được, cũng không có khả năng được cân nhắc bồi dưỡng, nguyên nhân hoàn toàn là do nguyên nhân phe phái, hoàn toàn không liên quan tới mặt khác.

Cho nên lúc này, Nhiếp Chấn Bang mới dám bật lại Điền Húc Giang. Đây chính là sự khác nhau giữa con cháu gia đình quý tộc và những người bình thường. Đối với những kẻ bình thường, chẳng sợ là chỉ mới có một chút hậu trường, thì cũng phải bận tâm tới ý nghĩ từ hậu trường của chính mình. Mà con cháu nhà quý tộc thì lại không cần. Những người này, đều là nhận được sự ủng hộ từ gia tộc. Chỉ cần là không phạm pháp, chỉ cần làm được có lý, là đủ để có được sự ủng hộ.

Vẫn là Lý Quốc Hoa ngồi nhìn bên cạnh thấy rất rõ, chỉ sợ là Nhiếp Chấn Bang lần này muốn chơi trò cảm giác mạnh đây. Quả nhiên, Nhiếp Chấn Bang lúc này lại đến mấy câu:

- Phó chủ tịch Điền, đầu tiên chúng ta hãy nói tới việc bài trừ kẻ chống đối. Trông quá trình tiến hành thay đổi cơ cấu của toàn bộ tập đoàn dệt may, trước đây khi nhà máy dệt may số một đột nhiên bị hỏa hoạn, sau khi giám đốc nhà máy số một Ngô Ái Quân bị bắt ở trong nhà tình nhân xong, trải qua quá trình điều tra thẩm vấn, Ngô Ái Quân đã thừa nhận vụ hỏa hoạn là do con người gây ra, mục đích chính là muốn cắt đứt con đường điều tra của Ủy ban Kỷ luật thành phố. Hiện tại tôi có thể khẳng định, trước mắt cho đến lúc này, các cán bộ bị Ủy ban Kỷ luật bắt giam, không có người nào là hoàn toàn sạch sẽ. Như thế sao gọi là bài trừ kẻ chống đối được. Đây là kết luận không có căn cứ.

Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang vẫn chưa thấy thỏa mãn, nhìn sắc mặt lạnh lùng của Điền Húc Giang, đặt trong tình huống lúc này, đường đường là một Phó chủ tịch tỉnh bị cấp dưới trực tiếp phản bác trước mặt, Điền Húc Giang không ngay lập tức liền phủi tay mà đi, vậy coi như là đã kiềm chế rất khá rồi.

Đương nhiên, nếu nói tâm trạng của Điền Húc Giang lúc này rất tốt là điều chắc chắn không thể nào. Liếc mắt nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, Điền Húc Giang đang định mở miệng nói thì Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục lên tiếng:

- Lại nói tiếp về vấn đề cải cách cổ phần hóa đầu tư của tập đoàn dệt may, căn cứ số liệu kinh tế mấy năm trước đây của thành phố Lương Khê, hàng năm thành phố chi gần tám mươi triệu, ba năm tức là hơn hai trăm bốn mươi triệu cho ba nhà máy của khu dệt may. Thêm khoản tiền do phía trên tỉnh tài trợ xuống, nói ít đi một chút, trong vòng ba năm nay chắc chắn phải đến ba trăm triệu. Nhưng ba nhà máy này, ngoại trừ việc mua thêm một dãy máy móc thiết bị ra, nhà xưởng đến hiện tại vẫn để đó không dùng đến. Thậm chí trong nhà máy còn có người nói, càng làm càng mất nhiều. Theo điểm này cũng đủ để chứng minh, ban lãnh đạo của ba nhà máy hoàn toàn không có khả năng, những người như vậy nên bước ra khỏi vị trí, nhường lại cái ghế đó cho những người có đủ năng lực lên ngồi.

Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng buông lỏng ra luôn rồi, dù sao thì cũng đã đắc tội, rồi, sợ cái gì mà không đắc tội thêm một chút cho hoàn toàn triệt để. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang lại nói:

- Công nhân viên chức của ba nhà máy tập đoàn dệt may, đối với lãnh đạo đang đảm nhiệm đều không tin tưởng. Tôi không biết Ủy ban Kỷ luật điều tra sẽ gây ra ảnh hưởng gì đối với tập đoàn dệt may, nhưng tôi lại nghe nói mỗi lần Ủy ban Kỷ luật giải đi một cán bộ, công nhân viên trong xưởng đều đốt pháo ăn mừng đấy. Ủy ban Kỷ luật thành phố đền hiện nay cũng đã nhận được ba bốn lá cờ thưởng, tôi cảm thấy những con sâu làm rầu nồi canh đấy, nhất định phải thanh trừ cho sạch sẽ, thẩm tra một cách nghiêm khắc. Trả lại cho các công nhân viên chức một lanh lảnh càn khôn (chỉ môi trường làm việc trong sạch).

Tiếng nói vừa dứt, bên cạnh, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật thành phố Lôi Định Quốc cũng lên tiếng phối hợp với Nhiếp Chấn Bang:

- Chủ tịch Điền, chuyện này có liên quan đến công tác của Ủy ban Kỷ luật chúng tôi. Tôi có thể làm chứng, vụ án của tập đoàn dệt may, sau khi Ngô Ái Quân bị bắt, tôi còn cố ý tới thành phố Giang Châu một chuyến, tìm bí thư Đạt Lượng báo cáo qua tình hình, bí thư Đạt Lượng cũng đã tự mình phê duyệt đưa ra chỉ thị.

Vừa nói, Lôi Định Quốc vừa giống như làm ảo thuật, lấy một phần văn kiện từ trong cặp tài liệu của mình ra, đưa cho Điền Húc Giang, nói:

- Chủ tịch Điền, đây là chỉ thị do bí thư Đạt Lượng phê chuẩn, mời ngài xem qua một chút.

Lôi Định Quốc cũng không hề thấy sợ Điền Húc Giang. Lôi Định Quốc chính là làm công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố, do tính chất công việc, cũng đã quyết định khả năng của Lôi Định Quốc rất mạnh mẽ và độc lập khách quan. Điền Húc Giang cũng chỉ là Phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý công nghiệp, còn không phải là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lực uy hiếp tất nhiên là không đủ. Hơn nữa sau lưng của Lôi Định Quốc còn có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tôn Đạt Lượng tự mình phê chuẩn đưa ra chỉ thị, Lôi Định Quốc đương nhiên càng không có gì phải sợ.

Huống chi, lần này Điền Húc Giang bị lời nói của Nhiếp Chấn Bang đội lên giữa không trung rồi, bước xuống cũng không được mà bước lên cũng không được, đúng là lúc xấu hổ như vậy. Mà lúc này, Lôi Định Quốc vừa nói như thế, tuy rằng rất không khách khí, là nhằm phụ họa cho Nhiếp Chấn Bang, nhưng đồng thời, Điền Húc Giang lại chỉ có thể mượn cơ hội này, mượn sự phê duyệt chỉ thị của Tôn Đạt Lượng để bước xuống cái bậc thang này.

Cho nên, Điền Húc Giang cũng không tiện có ý kiến gì với Lôi Định Quốc. Tuy nhiên lúc này cũng đã hận Nhiếp Chấn Bang lên rồi.

Bên cạnh, Phạm Thường Thắng chứng kiến một màn này, tuy rằng rất khiếp sợ, không ngờ Điền Húc Giang lại bị Nhiếp Chấn Bang bức ép đến mức chật vật như thế. Nhưng trên thực tế, Phạm Thường Thắng cũng không biết, trừ phi là âm mưu quỷ kế, không thực hiện theo cách bình thường, bằng không chuyện này nếu để bên ngoài biết, Nhiếp Chấn Bang nắm được đạo lý, Điền Húc Giang căn bản không có khả năng dành được phần thắng.

Lập tức, để tránh cho Điền Húc Giang bị xấu hổ thêm nữa, Phạm Thường Thắng cũng mỉm cười nói:

- Chủ tịch Điền, anh xem bên kia chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong cơm trưa. Hiện tại thời gian cũng không còn sớm nữa, cùng đi ăn cơm rồi nói sau, anh thấy thế nào?

Thời gian cũng không kém là bao, lúc Điền Húc Giang đến địa phận thành phố Lương Khê đã là chín giờ, mười giờ mới tới trụ sở làm việc của Thành ủy, tập họp lại cũng chưa đến mười một giờ, vậy cũng coi như là không còn sớm. Nhiếp Chấn Bang chỉ khẽ nhếch cái mũi. Tuy nhiên lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng sẽ không vạch trần thêm nữa, làm người phải có lúc nắm lúc buông mới được. Nếu đã thắng được một ván rồi, lại gây áp lực cũng không nên, dù sao Điền Húc Giang cũng vẫn là Phó chủ tịch tỉnh, tùy rằng không vào được ủy viên thường vụ. Nhưng vẫn còn một vài chuyện còn nằm trong tay Điền Húc Giang quyết định, quan hệ gây căng thẳng tới mức không còn một con đường sống để làm dịu đi thì đối với mình mà nói, cũng rất phiền phức.

Bởi vì đã xảy ra việc Nhiếp Chấn Bang bật lại Điền Húc Giang, giữa trưa không khí giữa mọi người có vẻ hơi quỷ dị. Ở đại sảnh tổ chức yến tiệc của khách sạn Lương Khê, Điền Húc Giang, Phó trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh Sử Đông Minh ngồi ở vị trí chủ tọa, bên trái là Phạm Thường Thắng, Nhiếp Chấn Bang ngồi ở sườn bên phải, các ủy viên thường vụ khác cũng theo thứ tự mà được sắp xếp vào chỗ ngồi của mình.

Tâm trạng của Điền Húc Giang hiển nhiên không tốt, lời nói cũng trở nên rất mông lung. Điền Húc Giang không tin Nhiếp Chấn Bang nghe không ra ý tứ trong đó, nhưng Nhiếp Chấn Bang lại cố ý bỏ qua, ngược lại còn chống đối lại mình mấy câu, làm cho mình á khẩu không trả lời được câu nào, đây cũng coi là rất bẽ mặt rồi.

Cho nên, vừa ngồi xuống bàn, Điền Húc Giang chỉ quay sang mặt Phạm Thường Thắng chạm chén, uống còn chưa tới chén thứ hai, đã đem khăn ăn trùm lên trên bàn, để chén rượu một cách ngay ngắn, ý là không uống thêm rượu nữa.

Điền Húc Giang là nhân vật chính lại không uống, những người khác cũng không tiện đưa lên uống. Bữa cơm này ngay từ lúc bắt đầu cũng đã thấy được cảm giác vô vị, nhạt nhẽo.

Sau khi ăn xong, một đoàn người của Điền Húc Giang, với Phạm Thường Thắng ở bên đi cùng, đi thẳng tới khu dệt may tiến hành thị sát. Ở bên trong khu dệt may, Điền Húc Giang xem xét và thăm hỏi đại biểu công nhân viên chức của ba nhà máy dệt may. Ở mặt ngoài, Điền Húc Giang cũng khẳng định phận sự công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố Lương Khê, đồng thời dặn dò công nhân viên chức, an tâm chờ đợi cải cách cổ phần hóa đầu tư của tập đoàn dệt may.

Sau đó, Điền Húc Giang tiếp chuyện một vài cán bộ đại biểu của ba nhà máy, lúc đang cùng những cán bộ này tọa đàm, Điền Húc Giang cũng hoàn toàn khẳng định lại những thành tích công tác của mọi người, cũng an ủi mọi người, chỉ cần làm việc, đứng ngồi đoan chính sẽ không sợ bị điều tra. Cuối cùng, Điền Húc Giang nhắc nhở mọi người, cải cách cổ phần hóa đầu tư của tập đoàn dệt may, cán bộ chính là lực lương trung kiên, nhất định phải có sự tin tưởng vào bản thân.

Hơn năm giờ chiều, Điền Húc Giang rời khỏi khu dệt may, trở về căn nhà khách riêng số một của Thành ủy thành phố Lương Khê nghỉ ngơi. Bảy giờ tối xuất hiện ở bữa tiệc tối chào mừng do Thành ủy tổ chức ở nhà khách riêng. Buổi tối, Nhiếp Chấn Bang cũng không tới tham dự nữa. Quan hệ giữa mình và Điền Húc Giang đã như nước với lửa, đi tới đấy cũng chỉ khiến trường hợp thêm xấu hổ. Nếu đã vậy, còn không bằng về nhà chăm sóc, trò chuyện nhiều hơn với mấy người bọn An Na.

Nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không hề hay biết chuyện xảy ra sáng ngày hôm nay, trải qua một buổi chiều loan tin cũng đã sớm truyền ra khắp thành phố Lương Khê.

Chủ tịch Nhiếp ở trên hội nghị đã chống lại Phó chủ tịch tỉnh Điền Húc Giang, khiến phó chủ tịch á khẩu không đáp lại được câu nào, thậm chí ở thành phố Lương Khê đã xuất hiện vài phiên bản không giống nhau. Lúc này ở thành phố Lương Khê, Nhiếp Chấn Bang đã trở nên nổi tiếng. Không ít các cục phó cục cơ quan trực thuộc thành phố, thậm chí là các chức vị chính cũng bắt đầu để ý. Cái tác phong mạnh mẽ cứng rắn đó của Nhiếp Chấn Bang, từ sau khi ư tết đến giờ vẫn còn duy trì. Một vài kẻ có tâm tư linh hoạt thậm chí cũng đã nhìn ra một vài đầu mối.

Nhiếp Chấn Bang cũng không biết, bởi vì lần chống đối lại Điền Húc Giang này, cũng đã thay đổi suy nghĩ của không ít cán bộ đang đứng bàng quang. Mà lúc này, sau khi tan tiệc tối, trong nội viện của căn nhà khách riêng số một, Điền Húc Giang cũng có cuộc gặp trực tiếp với vợ chồng Diêu Ngọc Hồng tới để tìm hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.