Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 130: Chương 130: Tranh Luận Của Thành Ủy




Lúc này, ngay khi Bí thư Thành ủy Lưu Văn Thanh đang suy nghĩ chuyện của Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Chấn Bang lại đang ngồi trong phòng làm việc của Trình Tân Hoa.

Thấy Trình Tân Hoa cầm điếu thuốc đang chuẩn bị châm, Nhiếp Chấn Bang cũng đã đứng lên móc bật lửa ra, giúp Trình Tân Hoa châm điếu thuốc. Đối với thái độ này của Nhiếp Chấn Bang, Trình Tân Hoa rất hài lòng. Nhiếp Chấn Bang là người có bối cảnh lớn, nhưng lại không kiêu ngạo, ngược lại là vô cùng khiêm tốn. Tác phong này chính là giống như một người làm việc thực, hiểu đạo lý co được dãn được, nhân tài như vậy có tố chất làm đại sự.

Trình Tân Hoa lập tức cười nói:

- Chấn Bang, chuyện lần này tôi thật sự là không ngờ đến, phương án kinh tế đó của cậu, tôi cũng xem rồi, rất tốt. Vốn dĩ ý của tôi là trước tiên để cậu quá độ một thời gian, thích ứng với công tác của chính quyền địa phương trước, đợi năm sau tầm này mới suy nghĩ chuyện vào hội nghị thường vụ. Thật không ngờ, chủ tịch thành phố Đinh lại đưa ra trước. Tuy nhiên tôi lại càng không ngờ Triệu Vệ Hồng cũng bỏ phiếu tán thành chuyện này, xem ra, tiểu tử cậu công tác ở huyện Lê rất tốt, quan hệ giữa bí thư chủ tịch huyện đều xử lý rất tốt.

Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang lại sửng sốt, Đinh Ái Quốc đưa ra đề nghị này thì mình đã dự liệu đến, dù sao thì chỗ dựa sau lưng Ngô Chí Hùng chính là Đinh Ái Quốc. Là người phát ngôn ở huyện Lê của Đinh Ái Quốc, làm thuộc hạ trong hệ thống của Đinh Ái Quốc, vì chuyện này mà tìm Đinh Ái Quốc cũng là tất nhiên. Tuy nhiên, Nhiếp Chấn Bang lại không ngờ được Mạc Chí Hải lại cũng xuất lực.

Nghe giọng điệu của Trình Tân Hoa, Triệu Vệ Hồng chắc là chỗ dựa sau lưng Mạc Chí Hải. Là một Phó Bí thư Thành ủy, lại chiếm vị trí một Bí thư Huyện ủy của một huyện ở Bá Châu, bản lĩnh của Triệu Vệ Hồng nhất định không bình thường. Hơn nữa, người này và Tiền Tiến có quan hệ, tất cả dấu hiệu đều cho thấy Triệu Vệ Hồng không tầm thường chút nào. Đối với chuyện của phía dưới, bình thường Triệu Vệ Hồng sẽ không quan tâm, phía dưới nói thế nào ông ta làm thế vậy. Như vậy xem ra đây là kết quả sau khi Mạc Chí Hải hành động phía sau.

Vì vậy, đây mới là chuyện mà Nhiếp Chấn Bang cảm thấy bất ngờ, vừa rồi còn chống đối với Mạc Chí Hải, bây giờ nhanh như vậy liền thay đổi, Nhiếp Chấn Bang cũng không tin lòng dạ Mạc Chí Hải sẽ rộng lượng như vậy.

- Haha, nghĩ không thông đúng không. Lúc đầu tôi cũng nghĩ không hiểu, nhưng bây giờ thì đã nghĩ thông rồi. Cháu trai của Mạc Chí Hải là Mạc Minh Vũ hiện nay là Trưởng phòng tài chính huyện Lê các cậu. Vốn dĩ anh ta là sẽ tiếp nhận vị trí của cậu nhưng bị cậu cướp mất. Lần này tăng thêm ủy viên thường vụ sẽ cho Mạc Minh Vũ một cơ hội đi lên.

Trình Tân Hoa ở bên cạnh cũng cười giải thích.

Nghe thấy lời này của Trình Tân Hoa, Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu ra, thực sự nếu như vậy thì có thể nói xuôi được. Nếu chuyện tăng thêm ủy viên thường vụ có thể thông qua, hiện nay lại tăng thêm một ủy viên thường vụ, điều này là tất yếu. Bất kỳ hội nghị thường vụ nào đều không thể xuất hiện tình trạng số chẵn, như vậy trong huyện Lê, người có tư cách tăng lên làm ủy viên thường vụ, ngoài hai Phó Chủ tịch huyện ra thì chỉ có Mạc Minh Vũ và Bí thư Đảng ủy thị trấn Thành Quan ở huyện thành huyện Lê là có tư cách.

Hai Phó Chủ tịch huyện thì không thể, hiện nay trong thường vụ đã có Chủ tịch huyện và Phó Chủ tịch thường trực huyện rồi, sau khi tăng thêm Nhiếp Chấn Bang, trong ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân huyện sẽ không tăng thêm ủy viên thường vụ nữa, như vậy thì cơ hội của Mạc Minh Vũ đến rồi.

Nếu có thể thăng lên làm ủy viên thường vụ, điều này có lợi ích với Mạc Minh Vũ thế nào là không cần nói cũng biết. Như vậy, Mạc Chí Hải đương nhiên sẽ tận lực giúp đỡ làm việc này.

Bên cạnh, Trình Tân Hoa tiếp tục nói:

- Bây giờ cậu cũng đừng vui mừng quá sớm. Mặc dù chuyện lần này có tôi, Chủ tịch thành phố Đinh và Triệu Vệ Hồng, ba người thúc đẩy, nhưng giữa ba người chúng tôi cũng là ai nấy có suy nghĩ riêng. Hơn nữa, giữa các ủy viên thường vụ khác cũng không có thái độ đồng nhất. E là trong hội nghị thường vụ Thành ủy sẽ có tranh luận. Tôi đoán, cuối cùng e là vẫn phải đợi Bí thư Văn Thanh bày tỏ thái độ mới được.

Hội nghị thường vụ Thành ủy thành phố Bá Châu được tổ chức theo đúng kỳ, đây vốn dĩ là hội nghị theo thường lệ của hội nghị thường vụ Thành ủy thành phố Bá Châu.

Lúc này, các ủy viên thường vụ đều đã ngồi yên vị trong phòng hội nghị. Chín giờ sáng, khi thời gian sắp đến, Bí thư Thành ủy thành phố Bá Châu Lưu Văn Thanh và Chủ tịch thành phố Đinh Ái Quốc người trước người sau, nói cười đi từ bên ngoài vào.

Lưu Văn Thanh ngồi yên ở vị trí chủ tọa chính giữa, trong tay vẫn cầm chén trà bằng ca sứ tráng men màu xanh lục, đây là điều đặc biệt của Lưu Văn Thanh, thể hiện bối cảnh quân nhân của Lưu Văn Thanh.

Lưu Văn Thanh uống một ngụm trà xong, đặt chén trà xuống, lập tức nói:

- Bắt đầu thôi, các đồng chí đều đến đủ rồi.

Lời nói vừa dứt, bên cạnh, ủy viên thường vụ, Trưởng ban Tuyên truyền Thành ủy Lưu Tố Phương liền ngẩng đầu lên nói:

- Bí thư Lưu, các vị lãnh đạo, các đồng chí, trước tiên tôi xin nói mấy câu. Mấy ngày trước, Ban tuyên truyền Khu ủy mở hội nghị công tác tuyên truyền toàn khu. Trong vấn đề chính sách dân tộc và ổn định biên cương, Bí thư khu ủy Tương cũng đưa ra chỉ thị quan trọng. Tôi đề nghị, công tác tuyên truyền của thành phố Bá Châu chúng ta cũng cần có hành động thiết thực, phối hợp với tình hình tốt đẹp của toàn khu. Trong vấn đề phát triển xây dựng kinh tế, ổn định hòa thuận dân tộc, làm tuyên truyền trực tiếp nhiều hơn.

Sau mấy vấn đề, ánh mắt Đinh Ái Quốc lúc này liền trao đổi với Trình Tân Hoa, lập tức cũng ho khan một tiếng, đây là một hành động của Đinh Ái Quốc hoặc có thể nói là thói quen, thông thường khi bắt đầu hội nghị, cứ lúc nào Đinh Ái Quốc sắp nói chuyện thì nhất định sẽ như vậy.

Quả nhiên, sau khi tất cả mọi người đều yên lặng, Đinh Ái Quốc chậm rãi nói:

- Tại đây tôi có một đề nghị về vấn đề mở rộng ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Lê

Lời nói của Đinh Ái Quốc lập tức khiến tất cả mọi người đều nghiêm túc, cái gì mà công tác tuyên truyền, cái gì mà công tác bảo vệ, và công tác phát triển kinh tế, những thứ này chỉ là những lời công vụ thông thường, bất luận chỗ nào, bất luận là hội nghị gì, phàm là chuyện liên quan đến bổ nhiệm nhân sự, tất cả ủy viên thường vụ về cơ bản đều phải suy nghĩ.

Giữa các ủy viên thường vụ mặc dù có sự khác biệt thân sơ, cũng có phân chia phe phái, nhưng bất luận thế nào, cho dù là cùng phe đi nữa cũng sẽ có liên quan về lợi ích. Lần này tôi chọn người của anh, vậy thì anh cũng phải cho người của tôi chỗ lợi ích ở mặt khác, nếu không lần sau phải ủng hộ người của tôi.

Dừng một lát, Đinh Ái Quốc tiếp tục nói:

- Lần này Đảng ủy khu, Ủy ban nhân dân khu tự trị coi trọng và quan tâm cao độ đối với sự phát triển và xây dựng kinh tế của thành phố Bá Châu, vì vậy còn đặc biệt phân cho huyện Lê chúng ta một cán bộ trẻ tuổi có tố chất cao, đó là đồng chí Nhiếp Chấn Bang. Từ sau khi nhậm chức ở huyện Lê, khoảng thời gian này, trải qua sự nghiên cứu và suy nghĩ tỉ mỉ cũng xây dựng nên kế hoạch phát triển hoàn thiện, kế hoạch này Bí thư Lưu và tôi đều đã xem, viết rất tốt, rất có cái nhìn đại cục nhìn xa trông rộng. Đối với huyện Lê, thậm chí đối với toàn bộ Bá Châu đều là một sự thúc đẩy rất lớn. Ý của tôi là, để cho kế hoạch này được thực thi tốt hơn, có phải là nên suy nghĩ lựa chọn đồng chí Nhiếp Chấn Bang là ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Lê.

Lời nói vừa dứt, bên cạnh, Triệu Vệ Hồng cũng nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch thành phố, huyện Lê mặc dù là huyện nhỏ, bên dưới chỉ có tám xã thị trấn, nhân khẩu toàn huyện không đến bảy tám chục nghìn. Tuy nhiênhiện nay chỉ có bảy ủy viên thường vụ là không thích ứng với tình hình phát triển hiện nay của huyện Lê. Suy nghĩ về công tác cũng là lúc mở rộng ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Lê rồi. Tuy nhiên, hiện nay huyện Lê tổng cộng có bảy ủy viên thường vụ, nếu chỉ tăng thêm một người sẽ xuất hiện tình trạng số chẵn. Tôi thấy, nhất định phải tăng thêm một ủy viên thường vụ nữa. Cá nhân tôi cảm thấy, Trưởng phòng Tài chính huyện Lê đương nhiệm đồng chí Mạc Minh Vũ rất tốt. Đồng chí này, trẻ trung khỏe mạnh, bây giờ mới ba mươi bảy tuổi, lại là học sinh ưu tú tốt nghiệp khoa tài chính đại học Tây Bắc. Trong phát triển kinh tế không thể tách rời sự ủng hộ của tài chính. Tôi thấy, để đồng chí Mạc Minh Vũ là ủy viên thường vụ huyện Lê rất cần thiết.

Bên ngoài, Triệu Vệ Hồng xem ra là ủng hộ đề nghị của Đinh Ái Quốc, nhưng tất cả ủy viên thường vụ đều hiểu rõ, Triệu Vệ Hồng đồng ý chỉ là chuyện tăng thêm hai ủy viên thường vụ, còn về Nhiếp Chấn BangTriệu Vệ Hồng luôn không phát biểu bất kỳ suy nghĩ nào, ngược lại là tiến cử người của ông ta.

Lưu Văn Thanh lúc này gõ gõ ngón tay trên bàn, có điều, Lưu Văn Thanh rất chú ý, không gõ ra tiếng, ủy viên thường vụ huyện Lê, người có tư cách cũng mấy người như vậy, nhưng đợi khi biểu quyết, sợ là cũng sẽ có sự giao tranh, điều này liên quan đến chuyện sau này, ủy viên thường vụ nào cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ cơ hội được nhân tình này.

Lưu Văn Thanh lập tức nhìn Phương Cố Sơn bên cạnh nói:

-Trưởng ban Phương, anh là Trưởng ban tổ chức Thành ủy, nói suy nghĩ của anh xem thế nào?

Phương Cố Sơn gật đầu, trên thực tế, ở vị trí này, Phương Cố Sơn cũng rất khó xử. Một mặt, từ một ý nghĩa nào đó Phương Cố Sơn là người của Phó Bí thư Trình Tân Hoa, nhưng Bí thư Thành ủy Lưu Văn Thanh bên này, Phương Cố Sơn cũng nhất định phải chiếu cố, dù sao thì bất kỳ một Bí thư Thành ủy nào đều sẽ không yên tâm giao quyền tổ chức nhân sự vào trong tay người khác.

Phương Cố Sơn cũng nhất định phải cho mọi việc suôn sẻ mới được. Nhìn Lưu Văn Thanh một cái, Phương Cố Sơn lập tức nói:

- Về việc lựa chọn ủy viên thường vụ huyện Lê, Ban tổ chức bên này cũng mới nhận được tin tức hai ngày trước, trong lúc gấp gáp, Ban tổ chức cũng suy nghĩ lựa chọn mấy người.

Nói như vậy, Phương Cố Sơn liền đẩy trách nhiệm đi, đã là gấp gáp thì khó tránh khỏi có chỗ suy nghĩ không được chu toàn. Cho dù xảy ra loạn gì, Phương Cố Sơn cũng không có trách nhiệm gì.

- Ngoài người mà Chủ tịch thành phố Đinh và Bí thư Triệu tiến cử, Bí thư Đảng ủy thị trấn Thành Quan huyện Lê đồng chí Hoàng Thư Dũng cũng rất tốt. Thị trấn Thành Quan huyện Lê hai năm nay mặc dù là dựa vào ưu thế là huyện thành huyện Lê, nhưng tốc độ phát triển kinh tế của trị trấn Thành Quan hàng năm đều trên mười phần trăm. Điều này cho thấy, năng lực công tác của đồng chí Hoàng Thư Dũng đáng để ghi nhận.

Lời nói vừa dứt, Trình Tân Hoa cũng nói:

- Đồng chí Hoàng Thư Dũng cũng rất tốt, trẻ trung khỏe mạnh, hơn nữa, đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo cấp trưởng phòng cũng đã nhiều năm rồi. Lần này vốn dĩ cũng là có hi vọng tiến một bước. Hơn nữa, Bí thư thành phố thủ phủ của tỉnh là ủy viên thường vụ tỉnh, Bí thư thủ phủ của thành phố là ủy viên thường vụ Thành ủy, trong lịch sử cũng có tiền lệ này. Thị trấn Thành Quan là thủ phủ của Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện Lê, Hoàng Thư Dũng là ủy viên thường vụ Huyện ủy cũng là chuyện theo lẽ đương nhiên. Tôi thấy, đồng chí Nhiếp Chấn Bang và Hoàng Thư Dũng rất tốt.

Trình Tân Hoa nói xong, sắc mặt của Triệu Vệ Hồng liền chìm xuống

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.