Thiên Tuyết đau khổ nhìn quản gia mới này a…
“Tôi có thể thay đổi nơi này một chút hay không?” Dừng một chút, sợ lại làm
khó quản gia nên cô tiếp tục bổ sung: “Nếu không thì nơi này tôi cảm
thấy không thoải mái, có thể là…”
Quản gia chưa đợi cô nói xong
liền gật đầu như giã tỏi. Nói đùa, ý cô gái này không phải là nếu như
mình không cho cô ấy sẽ không ở đây nữa sao?
Huống hồ cũng là nhà của cô ta, muốn đổi thì đổi đi! Dù sao chủ tử cũng sẽ không tức giận!
“Thật sao? Ông khẳng định có thể?” Thiên Tuyết hỏi lại lần nữa, trên mặt có ý vui mừng.
Quản gia trăm lần hỏi trăm lầ đáp, cuối cùng cả biệt thự loạn cả lên!
Quản gia nhìn Thiên Tuyết chỉ đạo thay đổi rèm cửa thành màu trắng, ngay cả
nước sơn cũng phải sơn lại màu xám,chăn gối cũng thóat không khỏi số
phận! Sàn nhà cô cũng ý kiến ông liền ôm đầu…Này rất quá đáng! Làm đến
như vậy có thể sẽ bị khiển trách….
“Đập bỏ cái này!”
Sét
đánh giữa trời quang, ông ta run run muốn ngăn cản nhưng lại không dám
mở lời, đây là thứ chủ tử đích thân yêu cầu xây dựng có được hay không?
Thiên Tuyết nghiêng đầu ngẫm nghĩ, xây cái này để làm gì a? Cầu thang lại dẫn lên trần nhà? Như vậy xây có ích lợi sao?
Ngoắc ngoắc ngon tay ý bảo quản gia đến gần, cô thân mật nói
“Thuyết minh một chút về cái này xem!”
Quản gia nuốt nước miếng một cái liền lên tiếng
“Thiên tiểu thư, đây là cầu thang xoắn Sky, nó…được xây dựng ngược! Bên trên
hoàn toàn không có lối đi, có tổng cộng mười ba bậc thang, cách nhau
đúng mười ba centimet, làm bằng đá thủy tinh clat. Cái này tuyệt đối
không thể đập bỏ a…” Quản gia nói xong liền lau lau mồ hôi rơi hai bên
thái dương.
“Vậy sao?” Thiên Tuyết chép miệng một cái xua tay ý
bảo người làm dừng lại. Sau đó lại tiếp tục hì hục chỉ huy sơn màu lên
các họa tiết mạng nhện và số mười ba trên đồ dùng trong nhà.
Quản gia chỉ có thể cầu mong chủ từ mau chóng trở về, ông ngăn không nổi sức công phá của cô gái này…
“Này, khi nào Ngạo về…ông hỏi anh ấy một chút về bốn cái cầu thang này nhé!”
Thiên Tuyết vui vẻ quay mặt nói với ông. Cô chính là không vừa mắt, cảm
giác rất quỷ dị! Giống như nơi này là xây cho ai đó không thấy được ở
ấy!
Thiên Tuyết nhìn mọi người bận rộn nhưng tốc độ vô cùng không thể tưởng tượng. Chưa đầy hai tiếng liền xong rồi! Trong thời gian chờ
đợi cô liền cùng quản gia đi dạo một vòng, tham quan căn phòng luôn đóng kín cửa kia.
Thiên Tuyết chỉ chỉ một vật như xương bàn tay con
người tò mò yêu cầu ông ta giới thiệu. Quản gia không thể làm gì, nói
dối không được mà nói thật cũng không xong! Cuối cùng chỉ có thể nhắm
mắt nói thẳng
“Tiểu thư, đây là con dao mệnh danh kì lạ nhất thế
giới, được đúc bới một thợ rèn điên người Ý, ông đã dùng xương tay phải
của vợ làm thành cán dao, dùng xương sườn của con trai để làm lưỡi dao,
đồng thời cũng dùng xương cẳng chân của chính mình để làm tay cầm, rồi
hiến tặng cho chủ nợ của mình vào thời điểm đó, ba ngày sau người chủ nợ này phát điên và thiêu cháy hết tất cả mọi người trong gia đình mình,
sau đó được biết những người nào nhận được con dao này đều bị phát điên, hơn nữa nó cũng như bị nguyền rủa bởi vì không chỉ mình những người sở
hữu nó bị điên mà toàn bộ gia đình họ đều bị chết!”
“Kinh khủng như vậy?” Thiên Tuyết che miệng ngạc nhiên hỏi lại!
(Tin vui a các nàng. Lịch của ta có sự thay đổi! Tuần sau ta thi học kì,
nhưng mà kì thi văn hóa lại dời đến tháng 2 nên sau này ôn tiếp, quay
lại tốc độ thong thả thường ngày, sẽ bắt đầu đăng chương a! Nhưng mà có
làm kịp không ta cũng không biết, thôi thì các nàng nhận đỡ. Cảm ơn mọi
người ạ!)