Khoảng nửa tháng từ lúc chiêu sinh, học sinh Lạp Duy Kỳ lần lượt đều quay về trường học, băt đầu năm học mới.
Từ lâu nay, luôn có không ít người tại khoảng cách nửa tháng hoặc một tháng sắp nhập học liền bắt đầu quay lại trường học, vì đây là khoảng thời gian có thể kiếm tích phân dễ dàng nhất. Hơn nữa, trong học viện Lạp Duy Kỳ lúc này có cung cấp rất nhiều thiết bị cho những người không mấy giàu có gì lắm. Quân Ca chính là trong nửa tháng này, nhờ sự giúp đỡ của Thẩm Bình Lan mà kiếm được không ít tích phân.
Hôm nay, Quân ca nhanh nhẹn thu dọn sách giáo khoa của mình, nhanh chóng rời đi từ cửa sau phòng học. Nàng theo học tại Lạp Duy Kỳ đã ba tháng, bởi vì nàng có tinh thần lực cấp 2S mà tạo ra xôn xao lúc này cũng đã từ từ bình ổn xuống. Vì cặp mắt hồ ly kia, những Alpha khác hệ đều vì thế mà gọi nàng là “Nữ thần hồ ly”, về phần hệ chế dược tề vốn toàn là Omega, cách xưng hô gọi nàng cũng không có giống như vậy mà dịu dàng.
Từ khi tiếp xúc với tri thức chế tạo dược tề chính thống, Quân Ca liền không kìm được mà chìm trong đại dương tri thức. Mỗi ngày trừ việc đi học chính là đóng ổ tại tư viện đọc sách, tự như một khối bọt biển, không ngừng nghỉ liên tục hấp thu trí thức.
Thẩm Bình Lan cũng vì thế mà tặng cho nàng một ngoại hiệu gọi là Siêu cấp tâm phiến .Ý là đầu óc Quân Ca giống như tâm phiến vậy, có thể chứa đựng rất nhiều, rất nhiều thứ.
Mở cửa ký túc xá, Quân Ca nhìn thấy vốn dĩ nên đi học Thẩm Bình Lan đang nhàn nhã ngồ ở sô pha phòng khách. Một đôi mắt sáng ngời hữu thần tại thời điểm nàng mở cửa kia trong chớp mắt liền dính trên người của nàng, khóe miệng lộ ra nụ cười rực rỡ.
Quân Ca khẽ nhướng mày, từ từ bước đến sô pha. Đại khái có thể là chê nàng đi quá chậm, Thẩm Bình Lan liền từ sô pha đứng lên nói:
“Cậu trở về đúng lúc lắm, chúng ta cùng đi kiếm thứ tốt.”
Cũng chưa chờ Quân ca bỏ đồ đạc xuống liền kéo tay nàng, vội vàng hướng ngoài cửa đi.
Quân Ca bị bắt đi, trong mắt lộ ra nhiều bất đắc dĩ, cũng không biết Thẩm Bình Lan hung phấn vô cùng như vậy là lấy động lực từ đâu ra. Bất quá, người này từ trước đến nay đều là như vậy, giống như chưa từng có chuyện gì có thể khiến nàng khổ sở vậy.
Tiệm “Ngạc nhiên cổ quái” này tựa như cái tên của nó, bên trong đều bán những thứ khiến cho người ta ngạc nhiên vô cùng. Ví dụ như mặt nạ có thể khiến người ta ngụy trang thành tảng đá, hay quần áo mặc vào có thể khiến người ta mọc ra đôi cánh, vv… những thông tin ngoài lề này đều do bạn bè của Thẩm Bình Lan cung cấp.
Mà đến khi Quân Ca tự mình bước vào tiệm, liền nhìn thấy một ít loại sung phổ thông, dồ dùng bảo hộ,vv… ít nhất mặt ngoài là như vậy. Bất quá tiến vào bên trong cửa tiệm, trong nháy mắt, Quân Ca cau mày ngẩng đầu nhìn về phía lầu hai.
Bởi vì cừa sổ đóng chặt, ánh sáng không thể chiếu vào, lầu hai chìm vào bóng tối. Nhưng mà, Quân Ca có thể cảm nhận được một cách rõ ràng có một người đứng gác ở bên kia, thậm chí là, tầm mắt này chính là đang dứng trên người nàng cùng Thẩm Bình Lan.
Quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Bình Lan, thấy nàng không có cảm giác gì, lúc này toàn thân đều đang đắm chìm trong quá trình chủ chủ tiệm cò kè trả giá. Quân Ca cúi đầu che đi sực khác thường trong ánh mắt, yên lặng nhìn hai người trước mắt đang có một trận khẩu chiến. Nhìn có vẻ như chuyên chú, nhưng cả người lài thời thời khắc khắc cảnh giác người nọ đang ẩn thân ở một nơi gần đó bí mật theo dõi bọn họ.
“Nhanh lên, mang chúng ta đi xem có hàng mới gì không.”
Thẩm Bình Lan chụp một chưởng trên người chủ tiệm, chụp một cái lại khiến đối phương lảo đảo chịu không nổi. Chủ tiệm này tên là Chu Dục, là một Bate có diện mạo thanh tú nam tính, nam tính thì nam tính nhưng như vậy cũng không chịu nổi một kích của một Omega đầy bạo lực như Thẩm Bình Lan.
Chu Dục đảo cặp mắt trắng dã, trên mặt vẫn một biểu tình như tập mãi thành quen. Hắn đi đến sau quầy, không biết làm cái gì, Quân Ca chỉ thấy ngăn tủ phía sau lung hắn vỡ ra, chia thành hai, tự động di chuyển sang hai bên, lộ ra một cầu thang đi xuống phía dưới, giống như tại quý tộc trong ma pháp đại lục, ở thư phòng nhà mình thiết kế mật thất. Căn nhà gỗ nhỏ của Quân Ca trong ma pháp cầu cũng có một cái mật thất giống như vậy.
Đường đi không dài lắm, đi một chút cũng đã đến một nơi có thể nói là nhìn tựa như phỏng triển lãm loại lớn, bên trong có không ít người qua lại. Quân Ca nhìn thoáng qua một vòng, phát hiện có không ít cầu thang thông lộ như cách các nàng đi xuống. Bốn phía vách tường đều gắn màn hình tinh thể lỏng, từng cái màn hình đều có gắn máy có chức năng cảm ứng.
“Tiệm giống như tiệm của Chu Tiếu Dục quản lý chỉ là một chi nhánh mà thôi, ở trong trường học chúng ta cũng mở ra không ít chi nhánh, phần lớn đều mở tại những vị trí sáng sủa. Ừm, nhìn những hành lang này đi, đó chính là đường thông giữa các tiệm với nhau. Còn có màn hình nữa, phía dưới có máy cảm ứng chính là sử dụng bằng tích phân đó.”
“Đi một vòng xem gần đây có thứ vũ khí mới nào không. Biết đâu chúng ta cần dùng đến ở nhiệm vụ tiếp theo cũng không chừng.”
Nói xong, Thẩm Bình Lan liền như cá vào nước trong, nhanh chóng lẫn vào bên trong đám người. Quân Ca cảm thấy có hứng thú liền đ dạo một vòng. Không lâu nữa bọn họ sẽ nhận một nhiệm vụ, chính là cần đến rừng Già Lam thu thập một ít thảo dược, tích phân được trả dựa theo giá trị từng số thảo dược. Phần lớn thảo dược tại bên ngoài rừng Già Lam cũng có, nhưng nếu đi sâu vào bên trong cũng cần phải có bảo hộ, vậy nên Thẩm Bình Lan mới dẫn Quân Ca đến đây mua một ít trang bị có thể cần dùng đến.
Mà ngay tại sau khi Quân Ca cùng Thẩm Bình Lan tiến vào tầng ngầm dưới lòng đất, Chu Dục đem ngăn tủ khôi phục lại hình dạng ban đầu, ngẩng đầu nhìn phương hướng Quân Ca lúc nãy chú ý nói: “Sao ngươi lại đi ra!? Tiểu Omega lúc nãy chẳng lẽ đã phát hiện ra ngươi à!?”
Căn tiệm này trang trí theo phong cách mô phỏng nhà gỗ cổ của Hoa Hạ. Trên cầu thang gỗ chất liệu có chút lâu năm vang lên âm thanh vững vàng, sau đó, một người chậm rãi từ bóng tối bước ra. Mái tóc màu vàng, con ngươi màu lam, luôn khiến người ta có một loại ảo giác về sự dịu dàng, ngũ quan góc cạnh rõ ràng. Nếu Thẩm Mộc Lan ở đây, đại khái có thể nhận ra người này là ai.
“Ừ.”
Chu Dục nhíu mày, không có hảo ý nhìn Lăng Tường Tước, thẳng đến khi chông lại ánh mắt kia của đối phương mới khôi phục đứng đắn nói: “Thứ ngươi muốn phải chờ vài ngày nữa mới đến, phải biết rằng thứ đó chính là kết quả nghiên cứu mới nhất. Ngươi thật sự khẳng định sao!? Nếu thật sự là như vậy, ta nghĩ cần phải phong bế rừng Già Lam, như vậy có vẻ tốt hơn.”
“Không được, nếu phong bế sẽ bại lộ chúng ta, lúc này, nhất định phải bắt được đối phương mới được.”
“Được rồi, hy vọng là sẽ không xảy ra chuyện không may.”
Lăng Tường Tước liếc Chu Dục một cái, trong lòng hiểu được ý tứ của hắn. Bất quá, đây đã là biện pháp giải quyết tốt nhất. Từ khi nhận được tình báo, người của liên bang lẻn vào chủ tinh đế quốc, quân bộ bọn họ đã triển khai một loạt kế hoạch. Cuối cùng phá giải nội dung mật báo. Những kẻ địch này ở năm ngày sau sẽ tiến vào rừng Già Lam, về phần mục đích là cái gì, tạm thời còn chưa xác định được.
Bất quá làm cho người ta lo lắng là, tại học viện Lạp Duy Kỳ có rất nhiều Omega thích đi vào rừng rậm Già Lam làm nhiệm vụ để kiếm tích phân, vì đây là một rừng rậm có hệ số an toàn cao nhất. Lăng Tường Tước đã thông báo trường học, gần đây nhất tận lực không ban ra những nhiệm vụ về rừng Già Lam để tránh tạo thành sự cố ngoài ý muốn.
“Suy nghĩ cái gì vậy!? Sẽ không phải là tiểu Omega xinh đẹp đáng yêu lúc nãy đi. Nói thật, vừa mới nãy ta phải sử dụng rất nhiều khí lực mới có thể khắc chế bản thân không nhìn chằm chằm vào đối phương, chậc chậc, gương mặt như thế kia…”
Bị Chu Dục lải nhải đến cảm thấy phiền vô cùng, Lăng Tường Tường bất chợt liền nhớ đến Omega trong miệng hắn kia, thật sự là một cô bé mẫn cảm.