Sau mấy tháng gầy dựng được lòng tin với Lăng Thiên, Lăng Ảnh đã được phép về nhà thăm mẹ !
Nếu là kiếp trước, cô sẽ rất vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ, cô thật sự không muốn nhìn thấy người phụ nữ ác độc đó một chút nào! Tuy nhiên, có một số việc vẫn còn phải lợi dụng tới bà ấy, cơ hội này cũng xem như khá hiếm hoi.
Tuy nhiên, khi cô đến siêu thị mua một ít đồ, trở ra liền bị một đám người bao vây, bịt miệng bằng thuốc mê.
May mắn Lăng Ảnh luyện võ nhiều năm đã tạo được một loại phản xạ nhạy bén, tuy né tránh kịp thời, cũng đã nín thở lại nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi hơi thuốc mê, cả người liền mềm nhũn ngã xuống...
"Đồ ngu ! Có vậy mà làm không xong !"
Một tên trong đám người khẽ mắng , sau đó liền nhanh chóng ra hiệu đàn em khiêng Lăng Ảnh lên xe.
Ở một chiếc xe khác đỗ trong siêu thị, bóng dáng người đàn ông khẽ ngẩn ra, có chút ngẫm nghĩ, sau đó liền đánh một cuộc gọi...
Sau vài âm thanh tút tút liền có người nghe máy, giọng nói từ tính quyến rũ chậm rãi vang lên.
"Có chuyện gì?"
"Ông chủ, tôi vô tình nhìn thấy người ông đang điều tra bị một đám người chụp thuốc mê bắt đi, có cần can thiệp vào không ạ?"
Đầu dây bên kia có chút im lặng, sau đó khẽ trầm giọng...
"Có bao nhiêu người?"
"Có 4 người!"
"Đuổi theo đi , mở GPS lên !"
Nhận được lệnh, chiếc xe audi 4 chỗ trong siêu thị vội vã rời đi, tăng tốc lên cực nhanh, sau gần mười phút mới đuổi kịp.
Tốc độ của chiếc xe bắt cóc không nhanh lắm, lúc này chiếc audi mới bắt đầu chậm lại, phòng đám người kia nghi ngờ.
... .....
Lăng Ảnh tỉnh lại đã thấy mình ngồi trong xe hơi, hai bên là hai người đàn ông đang nhìn mình chằm chằm, phía ghế lái còn có hai người nữa, cô khẽ cựa quậy, phát hiện ra may mắn mình không có bị trói.
"Tiểu mỹ nhân tỉnh lại rồi à?"
Người đàn ông đang lái xe nhìn vào gương chiếu, ánh mắt khẽ cười dâm đãng, khiến cho ba người còn lại cũng bắt đầu phụ họa.
"Xinh đẹp thế này chả trách lại có người muốn hãm hại !"
Lăng Ảnh nghe cũng đoán ra được phần nào, nhưng mà hiện giờ cô chưa nổi tiếng, liệu có mấy người thù oán chứ? Kẻ gây thù gần đây chỉ có Diêu Thần Địch, ai nha...còn có con mèo nhỏ nữa, chẳng lẽ mới đây đã nhịn không được muốn diệt cô rồi sao?
"Sợ quá nói không nên lời rồi à?"
Thấy Lăng Ảnh mãi không lên tiếng, đám người trên xe liền mất cả hứng. Nếu không phải người kia cung cấp thông tin đây chỉ là một cô gái , học qua chút võ mèo cào, sợ rằng bọn họ cũng không dám nhận. Chỉ là thiếu tiền quá mới đăng lên wed ẩn làm liều, không ngờ mấy ngày sau liền có người ra giá sai bọn họ làm việc .
"Tôi đau đầu quá !"
Lăng Ảnh vờ khó chịu , khẽ nâng tay xoa xoa đầu, ngay lúc hắn không để ý, cô liền đập mạnh cù chỏ xuống phía hạ bộ, khiến cho hắn thét lên như thọc huyết heo.
Tranh thủ lúc này Lăng Ảnh liền trườn nhanh tới mở cửa xe, muốn thoát ra ngoài, nhưng tay vừa chạm tới tay nắm đã bị người đàn ông còn lại bắt lấy cổ chân.
"Tiểu mỹ nhân khá lắm!"
Người đàn ông kia cho rằng Lăng Ảnh chỉ biết dùng chiêu, cho nên không phòng bị nhiều, không ngờ vừa nói xong liền nhận một cú đấm vào mặt, cả người hắn choáng váng ngã ra sau, tay nắm lấy chân Lăng Ảnh cũng nới lỏng.
Lăng Ảnh trong đầu thầm kêu thời cơ tới rồi! Cô nhanh chóng mở cửa xe nhảy ra ngoài!
Tốc độ của xe không quá nhanh, nhưng nhảy ra đột ngột khiến Lăng Ảnh lăn vài vòng, may mắn đoạn đường này vắng vẻ, bằng không cô có gan cũng không dám liều mạng.
Ngã xuống đường khiến vai của Lăng Ảnh bị trầy xướt khá nặng, nhưng cô cũng không dám lơ là, vội vàng đứng lên chạy về hướng ngược lại.
Nơi này giáp eo biển, không có con đường nào để rẽ vào trốn tránh, chỉ có thể cầu cứu những chiếc xe chạy ngang qua. Lăng Ảnh đã sớm nhìn thấy có một chiếc xe ở đằng sau, nhưng khoảng cách hơi xa, cô chỉ có thể gắng sức chạy tới đó, bốn người đàn ông, cô sợ mình đấu không lại, dù sao thể lực của nam và nữ không cân bằng, có thể tránh được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
May mắn chiếc audi bốn chỗ bám sát đằng sau, cho nên rất nhanh liền thấy được tình cảnh của Lăng Ảnh. Người trong xe vội vọt tới, mở cửa thúc giục.
"Mau lên xe!!!"
Lăng Ảnh thầm ngạc nhiên, sao người này biết mình đang chạy trốn?
Lúc cô bình tĩnh lại, nhìn thấy mặt của anh ta lạ càng ngạc nhiên hơn, cô khẽ thốt lên
"Anh là..."