Nghe được âm thanh của 9717, Mông Hiểu Dương nhẹ nhàng thở phào một hơi, mặc kệ thế nào, y đều không hy vọng 9717 bị cách thức hóa.
Lấy cớ mệt khiến Lâm Hô coi chừng Trứng Sống, chính mình thì đi đến trên giường ôm Vỏ Trứng nhắm mắt lại.
“9717, Trứng Trứng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Nếu cùng một thai sinh ra nhưng thiên phú của huynh đệ không giống nhau, Mông Hiểu Dương lo lắng sau này trong lòng Trứng Trứng sẽ không thoải mái thậm chí oán giận.
Hồi lâu, 9717 cũng không trả lời, lúc Mông Hiểu Dương đang muốn hỏi lại thì một trận mê muội truyền đến, y liền xuất hiện trong một gian phòng trống trải.
Đang định kêu lên sợ hãi thì 9717 đã xuất hiện trước mặt Mông Hiểu Dương.
“Kí chủ, nơi này là trung tâm hệ thống, sau khi hệ thống thăng cấp, anh có thể dùng ý niệm đi vào bên trong hệ thống.” 9717 phiên bản thiếu niên cười nói với Mông Hiểu Dương.
9717 mang gương mặt của học trưởng đứng trước mặt y, bộ dáng cười hì hì thật sự khiến Mông Hiểu Dương không được tự nhiên.
“Bên trong hệ thống?” Kỳ thực đối với việc hệ thống có thăng cấp hay không Mông Hiểu Dương cũng không có chờ mong nhiều lắm, dù sao đều là hố hàng, “Trước tiên mặc kệ cái này đi, tôi muốn biết Trứng Trứng là xảy ra chuyện gì? Lúc trước hệ thống đều tinh lọc huyết mạch của hai tiểu thú nhân, không thể nào có chuyện thiên phú của Trứng Trứng lại kém hơn Trứng Sống được.”
9717 cũng không vội trả lời, mà là nhẹ nhàng vung tay lên, nguyên bản bên trong căn phòng trống trải nhất thời giống bộ dáng một phòng khách, dẫn Mông Hiểu Dương ngồi xuống đối mặt với mình.
Lúc này mới không vội không nóng nảy nói: “Quả nhiên là phàm nhân ngu xuẩn, nhìn đến đẳng cấp màu đen liền kích động như vậy rồi, cũng không nhìn kỹ vỏ trứng của Trứng Trứng cũng có một tầng ánh sáng.”
“Không phải nói phân chín đẳng cấp sao, phía trên màu đen chính là thánh quang, bên ngoài Trứng Trứng sao lại có một tầng ánh sáng?” Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, lại gặp được nhiều chuyện huyền huyễn như thế, quả thực Mông Hiểu Dương sắp bị làm hồ đồ rồi.
“Ai nói với anh thánh quang thì nhất định phải là màu trắng, là màu đen không được sao? Túm lại anh cứ yên tâm đê, Trứng Trứng tuyệt đối không hề thua kém Trứng Sống đâu mà lo.” 9717 khẳng định xong, lập tức hỏi: “Tôi nói nè, anh không hiếu kỳ tôi trưởng thành sao? Không hiếu kỳ sau khi hệ thống thăng cấp có công năng gì sao?”Có thể có công năng gì, còn không phải đều là hố tôi? Mông Hiểu Dương liếc mắt xem thường, “Sau khi hệ thống thăng cấp thì đương nhiên cậu sẽ trưởng thành thôi, không phải trước kia cậu đã nói rồi sao, về phần sau khi thăng cấp có công năng gì hả, một hồi tôi tự xem cũng được, chúng ta nên nói chuyện của bọn nhỏ đi.”
Từ chỗ ngồi của mình dịch đến bên người 9717, lôi kéo nó bắt đầu nói về bọn nhóc Trứng Trứng nghịch ngợm, sau đó lại hỏi: “Trứng Trứng thật sự không kém hơn Trứng Sống thật sao?”
9717 bất đắc dĩ gật đầu.
“Vậy Vỏ Trứng thì sao, giá trị dựng dục của nó là bao nhiêu?” Ngàn vạn lần đừng nói cho tôi biết là di truyền giá trị dựng dục hiện tại của tôi nhá, nếu vậy anh đây thật sự sẽ điên mất.
“Cái này phải đợi sau khi Vỏ Trứng sinh ra mới có thể biết được, hiện nay tôi cũng không biết. Bất quá nói đến giá trị dựng dục, sao anh vẫn chưa mang thai hả?” Không thể nào nha? Cường thú nhân dục niệm đều là rất mạnh, không có khả năng để kí chủ ở một bên chỉ nhìn mà không ăn, nếu ăn rồi, lấy giá trị dựng dục của y một kích tất trúng được không? Như thế nào sẽ không có động tĩnh gì vậy.
Cười đắc ý, Mông Hiểu Dương nhướng nhướng mày với 9717, “Đương nhiên là bởi vì ông đây thông minh chứ sao, về phần như thế nào tránh thai ý hả, còn 'phia' mí nói với cậu há há há”
Mông Hiểu Dương: Nếu ông đây không thông minh, hiện tại chắc chắn đã ôm một ổ rồi nhá con bà nó.
9717 không có tiếp tục truy vấn, mà là trực tiếp phân hình thân thể Mông Hiểu Dương, sau đó đỉnh đầu bay qua một đám quạ đen, kí chủ thật là......
Thật khiến người hết chỗ nói rồi, y cư nhiên đem phòng hộ thủ trạc mở ra, bảo hộ tại bên ngoài dựng túi.
Kỳ thực đây là trong lúc vô tình Mông Hiểu Dương phát hiện được, y thật sự là sợ giá trị dựng dục này, bách phát bách trúng nha có biết không, ban đầu y lên quang não sưu tầm dụng cụ tránh thai thậm chí thuốc tránh thai, thế nhưng thú nhân cùng á thú còn có giống cái ước gì một ngày sinh vài đứa, làm gì sẽ có mấy thứ này chứ.
Cuối cùng y đã nghĩ đến trên địa cầu có một loại tránh thai vĩnh cửu, thì phải là thắt ống dẫn trứng, đừng đùa, đó là phải mổ bụng, chẳng lẽ chính mình lấy dao trực tiếp cắt sao? (Editor không biết cấu tạo của á thú nhân nên không biết là thắt cái gì nữa, tác giả chỉ để buộc ga rô QAQ, thôi để đỡ ống dẫn trứng của nữ đi, dù không biết á thú nhân có ống dẫn trứng không OTL)
Thế nhưng thân thể của y đã dưỡng gần một tháng rồi, cho dù ở cữ đều đã xong orz, cũng không thể vẫn luôn không cho Lâm Hô gần người đi. Tránh được nhất thời trốn không được nhất thế đúng không.
Đúng lúc này, Mông Hiểu Dương không cẩn thận khởi động vòng tay phòng hộ, sau đó y nhớ tới đồ vật này một ngày có thể mở ra một lần, sau khi mở ra sẽ hình thành ba thước phòng hộ tráo, có thể ngăn cản công kích cấp S, vậy phòng hộ tráo này có thể thu nhỏ lại hay không?
Y thử một lần, phòng hộ tráo cư nhiên thật sự có thể theo ý niệm của y mà thu nhỏ lại, sau đó... Sau đó đậu bỉ Mông Hiểu Dương đã đem phòng hộ tráo thu nhỏ lại rồi dùng ý niệm chuyển qua lối vào dựng túi, rồi chậm rãi tăng lớn lên, thẳng đến hoàn toàn ngăn chặn.
Sau khi tiến thêm một bước nghiên cứu, phòng hộ tráo có thể gọi về trong nháy mắt, một lần có thể sử dụng một giờ. Cho nên, gần đây Mông Hiểu Dương đều lấy cớ quá mệt mỏi, thân thể nguyên khí đại thương, chỉ cùng Lâm Hô làm một lần.
Nhìn Mông Hiểu Dương ở một bên đắc ý dào dạt, 9717 quả thực vô cùng bi thương không biết nói gì nữa, phòng hộ tráo nha! Tuy rằng không coi là thánh khí, nhưng cũng là một kiện vũ khí phòng ngự không tồi, thế nhưng bị y dùng để ngăn cản tinh dịch.
“Kí chủ, anh như vậy thật sự được không?” Lâm Hô biết sẽ khóc đó.
Bĩu môi, chỉ biết không thể gạt được 9717, “Sao lại không được chứ, thứ đó liền không thể chồng số lần, một ngày không mở ra tôi liền thiệt một lần, còn không bằng lợi dụng làm chuyện khác, cậu không thấy là tôi thông minh vượt tầm vũ trụ sao?” Xua tay, “Cậu không cần sùng bái anh làm giề, bởi vì anh đây, sớm đã là truyền thuyết!” A ha ha ha!
“Đúng rồi, hệ thống sẽ không can thiệp chuyện này chứ?” Đột nhiên nhớ tới thói xấu của hệ thống, Mông Hiểu Dương nhanh chóng truy vấn.
Đỡ trán, 9717 đã không muốn nói chuyện với y nữa, vẫn luôn cảm thấy sau khi kí chủ sinh con xong, cả người đều thay đổi, trước kia là hiện thực trạch nam internet tao nam, bây giờ là hiện thực đậu bỉ internet...
Khoan đã, internet, “Kí chủ, đã bao lâu rồi anh không đổi mới tiểu thuyết?” Phải biết chủ chức nghiệp của Mông Hiểu Dương là tác gia, nếu danh tiếng rơi xuống, nói cách khác giá trị fan sẽ biến thiếu, biến thiếu hệ thống cũng sẽ rụng cấp nha con bà nó.
Nụ cười đắc ý dào dạt nháy mắt cứng ngắt ở trên mặt, ho khan một tiếng, tròng mắt chuyển vài vòng, “Tôi có tồn kho.” Chỉ là đã muốn phát xong lâu rồi.
“Anh mau nói cho tôi biết anh ngừng đổi mới đã bao lâu rồi?” 9717 đã không muốn cùng y nói nhảm gì nữa.
“Không phải nói hệ thống thăng cấp sao, tôi rất tò mò nha, tôi phải đi xem ngay bây giờ.” Sau đó 9717 mắt mở trừng trừng nhìn y nháy mắt biến mất, đậu xanh rau má, không nói thì tôi tự đi thăm dò.
Bao lâu không đổi mới văn? Chính bản thân Mông Hiểu Dương cũng không nhớ rõ, dù sao lúc trước khi bắt đầu mang thai y cũng rất ít đánh chữ, tồn kho có thể kiên trì đến lúc bọn Trứng Trứng sinh ra hay không đều không nhất định, sau này lại không tiến vào hậu trường xem.
Bởi vì người nào đó sợ nhìn đến mọi người ném dép. ←_←
Đi vào màn hình chủ, đập vào mắt không phải thuộc tính cơ bản quen thuộc, mà là một hàng chữ bự chảng, 'Hệ thống đã thăng cấp, xin hỏi kí chủ có muốn mở ra hay không, đồng ý / cự tuyệt' trước sau như một, cái 'cự tuyệt' kia vẫn không thể sử dụng.
Bĩu môi, Mông Hiểu Dương chọn đồng ý. Màn hình trước mắt nháy mắt giống như gương đồng vỡ tan, sau đó xuất hiện một giao diện thuộc tính quen thuộc.
【 tính danh 】 Mông Hiểu Dương
【 thiên phú 】 sinh tử (bởi vì dựng lực giá trị mãn điểm)
【 thể chất 】10 (10) đánh giá: Cường tráng như trâu
【 trí lực 】8 (10) đánh giá: Thông minh tuyệt đỉnh【 sức quyến rũ 】9 (10) đánh giá: Mị lực phi phàm
【 dựng lực 】10 (10) đánh giá: Bách phát bách trúng
Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Cái gì gọi thiên phú là sinh tử, nào có loại thiên phú như vậy hả má nó!
“Đinh! Hệ thống đã thành công thăng cấp kết hợp khởi động lại, cảm tạ ngài sử dụng.”
“Đinh! Hệ thống mở ra giao diện đổi vật, ba ngày sau có thể dùng.”
Mông Hiểu Dương chỉ cảm thấy trên người một trận run lên, liền bị đá trở lại phòng khách của 9717, sau đó nháy mắt nhìn 9717.
“Thiên phú rốt cuộc là cái thứ gì, chẳng lẽ giống như thiên phú của bọn Trứng Trứng sao?” Mông Hiểu Dương cảm thấy nhân sinh thật sự là rất ưu thương.
“Anh mở ra rồi?” 9717 liếc nhìn Mông Hiểu Dương, “Thiên phú chính là năng lực hạng nhất, tỷ như xem qua là nhớ, tỷ như có sức mạnh như siêu nhân, tỷ như có thể sinh con như anh vậy.” Nhìn ánh mắt Mông Hiểu Dương bắt đầu bốc hỏa, 9717 hừ một tiếng, “Không phải đã mở giao diện đổi vật rồi sao, bên trong có thể đổi bất cứ thứ gì, đến lúc đó anh đổi thứ bản thân muốn không phải được rồi sao.”
Đứng dậy đi đến bên cạnh Mông Hiểu Dương, “Đáng tiếc người nào đó hố hơn ba tháng, giá trị fan đều nhanh từ C cấp rụng về D cấp, nhìn anh đổi như thế nào.”
Nói đến đây, khí thế của Mông Hiểu Dương rõ ràng xẹp xuống không ít, lẩm bẩm, “Biết rồi, biết rồi, chờ ngày mai liền đi đổi mới, hơn nữa không phải còn có ca khúc sao? Tôi lại viết mấy bài, giá trị fan không phải sẽ trở lại. Bất quá, cái giao diện đổi vật kia, thật sự cái gì đều có thể đổi?” Sinh mệnh cũng có thể sao?
“Đương nhiên, tất cả mọi thứ, bao gồm những năng lực và sinh mệnh mà anh không thể tưởng tượng được.” 9717 lời nói lộ ra nhè nhẹ mê hoặc.
Mông Hiểu Dương nhìn chằm chằm 9717, không nói chuyện nữa.
Mở mắt ra, quả nhiên thấy Lâm Hô đang ở bên cạnh, “Em ngủ bao lâu?”
Không biết nơi này tiến vào hệ thống có sai biệt thời gian hay không.
“Hơn một giờ, nếu mệt cứ ngủ tiếp đi.” Lâm Hô sờ sờ tóc Mông Hiểu Dương, dịu dàng nói.
Cho đến bây giờ tâm tình của hắn vẫn chưa bình phục lại, nguyên bản tưởng rằng sau khi cưới Mông Hiểu Dương, đời này của hắn cũng không thể có con, không nghĩ tới mới đính hôn liền truyền ra tin vui, thật là một thai ba bào, hiện tại càng kinh hỉ hơn khi đứa lớn và đứa giữa đều là năng lực thiên phú trong truyền thuyết, chỉ đợi sau này bồi dưỡng thật tốt, nhất định có thể trở thành thú nhân mạnh nhất toàn tinh tế.
Mông Hiểu Dương ngồi dậy, dựa vào trên người Lâm Hô, “Tên nhóc Trứng Trứng kia tự chôn mình trong đất rồi, Trứng Sống sao lại không chôn.” Chọt chọt vỏ trứng của Trứng Sống, “Có phải là Trứng Sống rất lười không? Chúng ta chôn giùm nó đi.” Nói xong, thật đúng là tính toán đem Trứng Sống chôn đến bên cạnh Trứng Trứng.
Kéo Mông Hiểu Dương lại, Lâm Hô có chút bất đắc dĩ nói, “Không cần, nếu nó thật sự cần ánh sáng mặt trời và đất đai tẩm bổ, chính nó sẽ đi qua.”Nói đến chuyện đi qua, cho đến bây giờ Mông Hiểu Dương vẫn không hiểu rốt cuộc là Trứng Trứng làm sao đi qua đó được, rồi làm sao chôn mình thành một cục đen thui như đất đen luôn, khiến người khó có thể phân biệt.
“Bắt đầu tiếp thu truyền thừa tiểu thú nhân đều có năng lực nhất định, bay ở cự ly ngắn trong thời gian ngắn cũng không coi là chuyện gì khó.” Ôm lấy Vỏ Trứng sờ sờ, rồi đem Trứng Sống đổi lại đây, hiện tại tiểu thú nhân cần càng nhiều năng lượng, hắn phải truyền năng lượng liên tục.
Được rồi, những quả trứng thần kỳ, Mông Hiểu Dương lại một lần nữa thán phục.