Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc

Chương 6: Chương 6: Đuổi cùng giết tận




Hương Nguyệt lại gặp ác mộng liên tục! ”Con trai, con nói mẹ nghe xem chúng ta liệu có ngồi tù hay không?” Mẹ Chu Sâm trong một đêm đầu biến thành bạc. Tinh thần thấp thỏm.

“Mẹ, đừng sợ, sẽ không có việc gì. Chúng ta tới bệnh viện xem Y Ngãi Ngãi thế nào rồi!"

Chu Sâm tới bệnh viện, sau đó quay về thở dài một hơi nhẹ nhõm, rất nhanh lại đổi khẩu khí.

“Mẹ, cô ta không chết! Cô ta không có việc gì. Vừa mới được cứu xong, hiện tại còn hôn mê.”

“A! Thảm rồi! Mạng của mẹ con sẽ không giữ được mất! Cô ta không chết, nhất định sẽ tới báo án cho cảnh sát, tố cáo mẹ, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ con trai? Mẹ không muốn ngồi tù!” Hương Nguyệt một phen khóc ngã vào lòng Chu Sâm!

“Mẹ, đừng sợ, có con ở đây, con sẽ giúp mẹ nghĩ cách, con quyết không để mẹ đi ngồi tù ” Chu Sâm ôm mẹ khóc không thành tiếng.

Y Ngải Ngải vẫn đang trong hôn mê, khát nước đòi mạng, tưởng mở miệng gọi người, nhưng lại không thể phát ra âm thanh, toàn thân không động đậy, tay cô cùng chân cô đều bị băng gạc tật dày quấn lấy.

Này đang lúc phòng bệnh có ba cái giường, chỉ có mỗi mình cô, còn lại hai giường kia trống rỗng,

Chú cô ngồi trước giường bệnh, khóc lóc lầm bầm ”Ngải Ngải, đều do chú vô năng, không thể lo được tiền viện phí cho ba con, làm cho ba con không thể qua nổi hôm nay, nữa đêm đã đi! Đứa cháu đang thương của chú, đến tột cùng là người nào ác ôn hỗn đản hại con như vậy! Nhà chúng ta thật là họa vô đơn chí mà.”

Y Ngải Ngải tuy rằng không động đậy, nhưng cô vẫn là có ý thức những lời đó đều nghe thấy, nhưng lại không thể mở miệng, nói ra một từ,

Chú cô lại khóc: “Đều tại cha con quá thiện lương, năm đó từ đâu mang về một cái Khả Kiều, cô ta chính là một ả đàn bà hạ tiện! Con trước ly hôn, sau cô ta liền gọi điện thoại đến nói cho cha con biết, con cùng Chu Sâm ly hôn, cô ta mang thai của Chu Sâm, lập tức sẽ cùng Chu Sâm kết hôn. Chu Sâm tên khốn kiếp kia! Thế nhưng làm ra loại sự việc hồ đồ này, như thế nào lại làm người chết thất vọng, con trước tiên nghĩ ngơi, chú trở về cho xử lý tang sự cha con.”

Chú cô rồi đi, Y Ngải Ngải thử thiệt nhiều lần, mới miễn cưỡng mở mí mắt ra, khóe mắt một trận sáp đau! Làm nước mắt tràn ra đến mắt mở không nổi

Ba ba, là con hại ba!

Một bóng người chợt hiện tiến vào, mặc áo khoác màu đen, khẩu trang màu trắng, khuôn mặt bị che hết, trên đầu đội nón,

Ngải Ngải nghe thấy được mùi nguy hiểm. Cô tưởng một lần nữa mở to mắt, như thế nào lại không thể.

Người đàn ông sợ hãi tới gần giường bệnh, dùng ngón tay sờ lên khuôn mặt lãnh lẽo của Ngãi Ngãi, nhỏ giọng nói: “Khuôn mặt này nhỏ nhắn xinh đẹp, như thế nào lại đắc tội người Chu gia, cô rốt cuộc làm chuyện gì, Chu gia lại đối với cô đuổi cùng giết tuyệt, xin lỗi, Chu gia cho tôi một số tiền lớn, chỉ cần tôi cho cô đi gặp diêm vương. ”

Y Ngải Ngải mày đẩu động hai cái, toàn thân muốn cử động, nhưng không thể, lòng bây giờ nóng như lữa đốt. Chu Sâm! Nhất định là Chu Sâm bảo người tới giết cô!

Chu Sâm, vì sao phải đối đãi với tôi như thế! Chẳng lẽ cũng bởi vì tôi yêu anh sao? Tôi giao toàn bộ mình cho anh! Vì sao phải đối với tôi đuổi tận giết tuyệt!

Người đàn ông có chút sợ hãi, cắn răng một cái, ngoan quyết nhắm hai mắt lại, gở dưỡng khí bình xuống khỏi cô!

Tí tách, tí tách,

Điện tâm đồ bắt đầu hỗn loạn nhảy lên.

Ngải Ngải trừng mắt nhìn, con mắt bạo đột, hé miệng không tiếng động chì có thể thở dốc, dần dần hô hấp của cô yếu đi, ngực không đập tiếp! Vô lực lại há mồm hô hấp! Con mắt trợn lên tròng trắng.

Người đàn ông này sợ tới mức té ngã, phải vịn lấy tủ đầu giường! Đầu trống rỗng, không dám nhìn Y Ngải Ngải trên giường bệnh sống hay chết, té lên té xuống rời khỏi bệnh viện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.