“Trước khi gặp em năm phút, thế giới nhỏ chỉ có mình anh”
~ Tiêu Mĩ Nhân ~
Chương 21: Chuyện hàng ngày của Tiêu Tiêu và Tần Vũ (2)
86
Hai vợ chồng đi siêu thị với nhau
Đến hàng quần áo, tôi chợt nhớ ra phải mua vài thứ, vì thế liền đẩy Tần Vũ: “Anh ra ngoài trước đi, em mua tí đồ. Đứng chờ em ở sảnh chính ấy nhé”
Tần Vũ cầm lấy đồng đồ lộm cộm từ tay tôi, anh ngơ ngác: ‘Ơ, sao anh không vào trong được?”
“Em mua tí đồ mà”
“Ấy ấy, em mua gì thì anh đi cùng có sao đâu?” Tần Vũ giãy lên, mấy giây sau anh ngoái lại che miệng cười mờ ám “Em định mua gì thế? Nói anh nghe xem...Hay là..?”
“Stop!”Tôi giơ chân đá anh một cái “Lăn ra ngoài! Đồ của phụ nữ anh biết làm quái gì?”
87
Tần Vũ tâm sự: “Ngày xưa anh bị yếu sinh lí.”
Tôi mở to mắt: “Ui, thế á?”
“Ừ, mẹ anh còn nói, nếu cứ tiếp tục tình trạng thế này, anh sẽ phải sang Thái Lan phẫu thuật.”
“Ui! Thế giờ sao? Nó còn yếu sinh lí nữa không?”
Tần Vũ cúi xuống nhìn quần của anh rồi lại ngẩng lên nhìn tôi bằng ánh mắt sâu sắc: “Suốt ngày em dùng mà em không biết sao?”
“...”
88
Điều không thể phủ nhận ở Tần Vũ là anh nấu ăn cực kì ngon. Nhưng cứ khi nấu ăn anh sẽ lôi tôi vào bếp, cứng rắn giơ chảo lên nói nghiêm túc:
“Đứng đây đứng đây! Đứng im ở đây nhé! Có em ở bên cạnh, anh mới thấy mình an toàn mà nấu ăn được!”
“...”
89
Khi tôi nấu ăn, em trai thốt lên: “Em muốn ăn cơm trứng, sủi cảo, gà rán!”
Chồng tôi gào: “Anh muốn ăn gà luộc, cơm chiên!”
Thế là tôi bảo: “Vậy ăn mì nhé? Không ăn thì lượn!”
Em trai và chồng tôi đều đồng ý.
Chương 22: Nhật kí theo đuổi vợ của Tần thiếu
90
Sau ba năm không gặp lại nhau, bỗng nhiên Tần thiếu nhảy độp ra bám váy tôi khóc thét:
“Tiêu Tiêu, kết hôn với anh đi mà!”
“Tiêu Tiêu, nhận lời anh đi mà!”
“Em yêu, tuy anh không xứng với em nhưng anh sẽ hứa đem cả đời mình dâng hiến để yêu em!”
“Em à, em yêu à!”
…
Mãi đến khi tôi nhận lời, cuộc cách mạng tình yêu chinh chiến suốt 1 năm mới kết thúc.
90
Trong khi theo đuổi tôi, Tần thiếu lấy hết tài năng của anh ra để quyến rũ tôi, thậm chí anh còn tặng vài câu ngôn tình vô cùng tha thiết.
“Em là cô gái đeo hài đỏ, bỏ cả thế giới để yêu anh.
Anh là chàng trai bé nhỏ, mở cửa trái tim nhỏ để yêu em.”
Lắm lúc nhớ lại, tôi trêu anh: “Ui, ngày xưa anh còn rên rỉ nói anh là cái gì mà chàng trai bé nhỏ lắm cơ mà!”
“Cứt, hồi đó là thời trẻ trâu, qua rồi qua rồi!”