Hai người lấy cớ muốn tới tìm bạn thảo luận chuyện bài tập, để chú Phùng đi về trước.
Quý Tinh Lăng mang theo Lâm Cạnh vòng sang con hẻm sau, hỏi cậu: “Cậu trước kia đã trèo tường rồi sao?”
“Không, vì sao tôi lại phải trèo tường, tôi muốn nghỉ cũng có thể xin phép vì bệnh.” Học sinh giỏi chính là có quyền có thể như thế, cho dù giả bệnh đều có thể nói thật đúng lý hợp tình.
Nhưng lần này không thể đi tìm thầy mà xin phép nghỉ, Lâm Cạnh nhìn bức tường trước mắt, đem cặp sách ném cho Quý Tinh Lăng.
Đại thiếu gia còn đang hỏi, vậy cậu có muốn dẫm lên tay tôi hay không, thầy giáo Tiểu Lâm đã dẫm một chân lên yên xe đạp hư, mạnh mẽ nâng người ngồi lên tường.
“……”
Lâm Cạnh tương đối bình tĩnh hỏi: “Sau đó thì sao, tôi xuống như thế nào?”
Quý Tinh Lăng không hiểu được vấn đề cao thâm này, buồn bực trả lời:“Cái gì như thế nào để xuống, nhảy xuống thôi.”
Lâm Cạnh biểu tình phức tạp, thật không dám dấu diếm, năng lực của tôi trong phương diện này có chút mới lạ.
Quý Tinh Lăng hậu tri hậu giác, “Phụt” cười ra tiếng: “Cậu chỉ biết lên mà không biết xuống?”
“Nhanh lên!” Thầy giáo tiểu Lâm có chút thẹn quá hóa giận, tôi cứ ngồi ở trên này quả thật xấu hổ.
Quý Tinh Lăng cầm cặp của cả hai người, thân hình lưu loát leo lên, tự mình nhảy vào trường trước.
“Xuống dưới đi, tôi đón cậu.” Hắn dang cả hai tay ra.
Lâm Cạnh nhắm mắt lại, ôm tâm tình “Bạn trai là mình là yêu quái vạn năng siêu mạnh”, thẳng tắp nhảy xuống.
Quý Tinh Lăng không nghĩ tới cậu sẽ cứ như vậy thảng tắp mà nhảy xuống, thiếu chút nữa không đỡ được:“Này, cậu mềm một chút được không?”
“Vì sao phải mềm một chút, nam nhân không phải nên cứng một chút sao?”
“…… Không phải, cậu đừng có đêm khuya còn đột nhiên như vậy, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
“Thả tôi xuống” Lâm Cạnh vỗ vỗ vai hắn, “Chúng ta đi tìm đại thụ gia gia.”
Đây là lần đầu tiên hai người ở trường vào đêm khuya, sân thể dục nhỏ chỉ còn một mảnh đen nhánh yên tĩnh. Đèn bên lầu Đông Sơn lại sáng trưng, hẳn là vẫn còn công nhân làm việc bên trong, lưới xanh an tòan của tầng ba và tầng bốn được đèn rọi sáng, rọi đến mức cả bầu trời đều là một màu xanh. Xe tải công nghiệp đi ra đi vào, nơi nơi đều là nhân viên công tác đeo mũ bảo hộ, bụi bặm khắp nơi.
“Đèn bên hoa viên còn sáng.” Lâm Cạnh hạ giọng, “Chúng ta nếu bây giờ đi qua, khẳng định sẽ bị những người đó phát hiện.”
“Tới!” Quý Tinh Lăng kéo tay cậu, ở trong bóng đêm chạy nhanh như gió.
Bọn họ đầu tiên là đi vòng qua tòa nhà văn phòng, lại đi qua sân thể dục, rồi chạy vào một phòng để các thiết bị đã qua sử dụng, cuối cùng trốn vào một góc.
Mà cây cổ thụ ở cách đó không xa.
Lâm Cạnh chưa bao giờ nghĩ sẽ có con đường trốn như vậy, cậu thở hồng hộc mà nói: “Quý Tinh Lăng cậu thật sự thật là lợi hại!”
Tinh ca của cậu bình tĩnh dấu diếm đây chính là kinh nghiệm phong phú mỗi lần bản thân đi trốn học, rất ngầu mà tỏ vẻ, chút lòng thành.
Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể đến nơi đây, một đội công nhân đang ở trước hoa viên hút thuốc nói chuyện phiếm, bên cạnh còn có một hàng bóng đèn, chiếu sáng không còn một góc nào để trốn.
Lâm Cạnh hỏi: “Bọn họ không có khả năng sẽ đứng ở chỗ này một đêm đúng không?”
“Đương nhiên, buổi tối quá lạnh.” Quý Tinh Lăng nắm lấy tay cậu, nhét vào trong túi áo khoác mình sưởi ấm, “Tôi đi tìm một người bạn là cây hỏi một chút.”
“Bạn yêu quái sao?”
“Ừ.” Quý Tinh Lăng ở phương diện này tương đối chú ý, khi mà đã siêu thích thầy giáo Tiểu Lâm, cũng không có bại lộ tiểu đệ vong ưu thảo —— cũng bơi thân phận của yêu quái rất riêng tư. Hắn vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại cho Cát Hạo, lại bị Lâm Cạnh kéo tay áo: “Chờ một chút, hình như có người tới.”
Một chiếc xe chở vật liệu xây dựng ngừng ở cuối đường chạy, từ trên xe lại nhảy xuống mười mấy người, nam nhân cầm đầu mặc nguyện một bộ đồ vận động màu đen, Quý Tinh Lăng nói: “Là Ngụy Lực.”
“Lão tổng của Hâm Lực?” Lâm Cạnh giật mình, “Đã trễ thế này ông ta tới làm gì?”
Không quá vài phút, công nhân bên lầu Đông Sơn cũng bắt đầu dừng tay kéo cả đám qua.
Đây rõ ràng không phải là một quá trình cần thiết để phá hủy tòa nhà cũ, mắt thấy càng ngày càng nhiều người tụ tập ở gần hoa viên. Lâm Cạnh cũng càng sốt ruột theo:“Bọn họ căn bản chính là hướng vào đại thụ đúng không?”
“Trước tiên đừng hoảng hốt.” Quý Tinh Lăng nhìn về phía xa, không biết có nên thông báo cho ủy quản yêu không, liền nói với Lâm Cạnh, “Cậu quay lại hành động của họ đi, lỡ may có hữu dụng.”
Lâm Cạnh ấn màn hình hai cái:“Đệt, hết pin rồi!”
Quý Tinh Lăng lấy điện thoại cậu, vài giây sau nói một câu:“Được rồi, về sau đừng học tôi nói tục.”
Lâm Cạnh: “……”
Cậu nhìn điện thoại mở lên, khiếp sợ hỏi: “Cậu còn có thể như vậy?”
“Ừ, tự tôi có điện.” Tuy rằng thiên phú của chủng tộc hắn phi thường mạnh, nhưng hiện tại rõ ràng không thích hợp để khoe, càng không thích hợp để giải thích cái gì là điện yêu quái thay đổi khí, người xung quanh cây cổ thụ đã càng ngày càng nhiều, lớp đất xung quanh cũng đã bị xới lên, một miếng bông bọt biển lớn được tẩm nước lăn lại, rõ ràng là chuẩn bị bọc rễ cây.
Thời tiết quá lạnh, điện thoại của Lâm Cạnh nửa ngày còn chưa khởi động xong, cậu trơ mắt nhìn một công nhân hiện lên tám cái tay rồi bốc lên một mảnh đất, mà người chung quanh vẻ mặt đều bình tĩnh, sắc mặt không khỏi trắng lên, không thể tin tưởng mà hạ giọng: “Gần một trăm người này đèulà yêu quái?”
Quý Tinh Lăng ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình, cũng không rảnh lo đến suy nghĩ của thần thụ, tính báo cáo cho ủy quản yêu rồi nói sau.
Nhưng âm thanh” Bíp” của điện thoại cứ kéo dài mãi, gọi hai lần cũng vẫn như thế này, tín hiệu mỏng manh đến cơ hồ tìm không thấy. Bên cạnh Lâm Cạnh cũng thế, điện thoại thật vất vả mới khởi động được, kết quả chẳng những không có internet, cả cameras cũng chỉ có thể môt tấm mờ ảo
Quý Tinh Lăng buồn bực: “Cậu chụp tôi làm gì?”
Lâm Cạnh càng ngốc: “Tôi có thể chụp được cậu nhưng không chụp được hao viên.”
Hai người giống như mắc kẹt trong một rào cản vô hình và hoàn toàn mất liên lạc với thế giới bên ngoài.
Nửa đêm gặp được chuyện như này, làm tròn lên cơ bản chả khác gì chuyện khủng bố, càng miễn bàn nơi xa còn có một đám yêu quái hình thù kỳ quái, bọn họ đã lười duy trì hình người, ỷ vào trời tối sôi nổi hiện ra nguyên thân, nanh vuốt ra trận, cây thụ ở bên cạnh hình như còn có một cơn bão cát nhỏ.
Lâm Cạnh thấp thỏm bất an: “Chúng ta bị thứ gì bao lại sao?”
Quý Tinh Lăng lúc đầu cũng có chút hoảng, nhưng hắn dù sao cũng đã trải qua việc đời gặp bao nhiêu yêu quái mạnh, rất nhanh liền có thể bình tĩnh lại cảm thấy…… Nói như thế nào, rào cản ngăn cách này có vẻ hơi quen thuộc, tựa hồ là do thận long, nhưng linh lực lại rất loãng, cho nên chẳng lẽ là nhãi con đủ chảnh của chú Thận?
Vì thế hắn cố ý nói: “Không, cũng có khả năng không phải đồ vật.”
Vừa dứt lời, thiết bị trong phòng quả nhiên có một quả bóng rổ cũ rơi xuống. Quý Tinh Lăng nhanh nhẹn kéo Lâm Cạnh né sang một bên, bóng rổ bay thẳng tắp về phía trước, ở giữa không trung không biết đụng vào cái gì, phát ra một tiếng nặng nề, rồi mạnh mẽ bay về hướng ngược lại
Động tĩnh một đi một về không nhỏ, Lâm Cạnh theo bản năng nhìn về phía hoa viên, thấy những công nhân nơi đó còn đang bận rộn, hình như là hoàn toàn không có cảm thấy được âm thanh bên này, cả Ngụy Lực cũng biến thành một đầu…… Không biết là cái thứ gì, lợn rừng sao, hay là chó.
Thân là một học sinh cấp ba thành niên, thầy giáo Tiểu Lâm thừa nhận mình không nên chịu đựng quá nhiều hình ảnh kinh dị, cậu đã câu “Sao lại thế này” cũng không cần hỏi lại, chỉ sâu thăm thẳm nhìn về phía Quý Tinh Lăng —— cậu siêu mạnh, cậu nói trước đi.
“Chờ một chút đi.” Quý Tinh Lăng đè bờ vai của cậu, ngược lại cũng không nóng nảy, nếu thận cũng ở, lại liên hệ với thái độ của thần thụ trấn thụ vừa nãy, đại khái có thể đoán được ủy quản yêu có lẽ thực sự có bố trí, liền nói, “Dù sao lão thụ nhất thời một lúc cũng không bị đào di được.”
Lâm Cạnh lại dùng dư quang liếc liếc phía sau, các thiết bị trong phòng đâu, tình huống như thế nào đây?
“Không có việc gì, người một nhà.”
“Ừ.” Thấy hắn bình tĩnh như vậy, Lâm Cạnh cũng có chút an tâm, tiếp tục nhìn động tĩnh trong hoa viên. Chân trời là mật vằng trăng rằm màu bạc trắng, để lộ ra vài tia sáng màu đỏ, quả thật tiết cho cảnh tượng quỷ dị như vậy mà không có đến một con ma. Quý Tinh Lăng cảm thấy cậu bất an, vì thế duỗi tay ôm cả người lại: “Lạnh hay không, bằng không tôi đưa cậu về nhà trước?”
Lâm Cạnh không đồng ý, cậu không yên lòng cây cổ thụ. Hai người mắt thấy hố trong hoa viên đã càng lớn, thanh âm “Lách cách lang cang”, lại cả một bảo vệ tới hỏi cũng không có, lại nhoáng trong nhát mắt, cả Ngụy Lực cũng không thấy nữa.
“……”
Quý Tinh Lăng giải thích: “Ông ta vừa mới chui vào trong đất, đó là một con Li Lực.”
Vì để hiểu biết bạn trai mình cho tốt, Lâm Cạnh trước kia đã tra không ít tư liệu, nhớ mang máng Li Lực tựa hồ là một con yêu quái giỏi đào đất thành động. Nhưng không đợi cậu đưa ra câu hỏi mới, tán cây lớn của cây cổ thụ đá bát đầu lay động, ồn ào dồn dập như cơn mưa mùa xuân lớn nhất.
Lâm Cạnh trong lòng không ổn, còn tưởng rằng đại thụ chuẩn bị bị kéo lên, đầu óc nóng lên thiếu chút nữa chạy tới ngăn.
Kết quả ngay sau đó, một cành cây mỏng cứng rắn cuốn con Li Lực, mạnh mẽ chui từ trên đất lên. Con yêu quái to lớn kia vùng vẫy, vài lần có ý dùng răng năng cắn nhánh cây, nhưng cũng không thể thực hiện được, ngược lại còn đưa tới một nhánh cây khác tới, cho nó một cái tát thật mạnh.
“Bốp!”
Li Lực phát ra một tiếng hét thảm, đầu nghiêng sang, hẳn là đã hôn mê.
Tất cả đều xảy ra quá nhanh, nhóm công nhân ở hiện trường thậm chí mới sửng sốt vài giây, chờ phản ứng lại thì tên xui xẻo năm một đống là lão đại mình thì mới sôi nổi bộc lộ bộ mặt hung ác, móng vuố trăng nanh, trong lúc muốn nhào lên thì lại có thêm nhiều rễ cây từ trong đất hiện lên, như từng những roi ngựa giơ lên, quét phá mang theo những cơn gió, cứ thế vỗ lên trên người đám yêu quái.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết hết đợt này đến đợt khác, vang vọng trong khuôn viên trường yên tĩnh, so với còi càng thêm chói tai bén nhọn, các yêu quái đào bốn phía mà trốn, nhưng vô luận trốn đến nơi nào, đều không trốn được rể của cây cổ thụ —— không ai biết ông đã sinh trưởng đến khu vực nào rồi, nhưng tựa hồ vô biên vô hạn, sân thể dục, thư viện, khu dạy học, những cái rễ mỏng duỗi dài khắp sân trường, dưới ánh đèn hiện lên một màu bạc.
Giống như cây cổ thụ đã nâng lên cả ngôi trường cấp ba Sơn Hải.
Người của ủy quảy yêu đã tới rồi, bọn họ thoạt nhìn hình như đã sớm có chuẩn bị, mang theo cảnh sát cùng đội tìm kiến, mấy chiếc xe tải lớn nối đuôi nhau đi vào, Đường Diệu Huân cùng Quý Minh Lãng cũng ở trong đó.
Toàn bộ sự kiện từ kịch bản không tốt đẹp “Tiểu nhân lợi dụng thủ đoạn ti tiện đạt được thắng lợi”, biến thành người trưởng thành tương kế tựu kế, hoặc là nói là dẫn xà xuất động, ủy ban quản lý yêu quái dường như đãlên kế hoạch tốt, Quý Tinh Lăng nhỏ giọng nói: “Bằng không chúng ta cũng đi thôi, hiện tại hẳn là không có việc gì.”
Lâm Cạnh nhận cặp từ trong tay hắn, hai người đi đường cũ chuồn ra trường học.
Mà thẳng đến khi rời khỏi trường cấp ba Sơn Hải, điện thoại mới khôi phục lại tiến hiệu. Lâm Cạnh còn đang suy nghĩ hình ảnh vừa rồi, tim đập kinh hoàng, nửa ngày mới nói một câu: “Kia có tính là yêu quái lợi hại nhất không?”
“Tính.” Quý Tinh Lăng đứng ở ven đường gọi xe, “Cũng không biết Li Lực nghĩ như thế nào, cư nhiên sẽ mang cả trăm yêu quái tới để đào thần thụ.”
May mắn, thầy giáo Tiểu Lâm kế tiếp của không đưa ra đề tài “Đó là cậu lợi hại hay là thần thụ lợi hại” như vạy rõ ràng sẽ làm bạn trai xấu hỗ, mà là tiếp tục hỏi: “Vì sao tiếng kêu lớn như vậy, mà cư dân xung quanh không ai bật đèn? Còn có, người trong phòng thiết bị chính là ai?”
“Bởi vì ủy quản yêu đã sớm có bố trí, cho nên để chú Thận trước tiên ngăn cách Sơn Hải với thế giới bên ngoài.” Quý Tinh Lăng giải thích, “Yêu trong phòng thiết bị cũng là thận long, bất quá linh lực của cậu ta rất mỏng, có thể là con trai của chú Thận, cùng lại đây xem náo nhiệt.”
“Điện thoại của chúng ra vừa nãy có vấn đề, cũng là vì thận long?”
“Cậu ta hẳn là muốn nhắc nhở chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, có thận chắn lại, nếu cậu muốn lao ra cứu ông ấy cũng bị hất trở về.”
“Chúng ta sao lại không đợi cậu ta?”
“Chờ cậu ta làm gì?”
“Chào hỏi, còn nói lời cảm ơn.”
“Cậu là muốn nhìn bộ dáng của thận long đúng không?”
“…… Ừ.”
“Lần sau đi, đêm nay quá rối loạn. Hơn nữa có chú Thận ở, lỡ may bị ông ấy phát hiện có hai chúng ta ở đó, thì phải bị phê bình giáo dục.”
Thầy giáo Tiểu Lâm còn muốn hỏi thêm mười vạn câu hỏi vì sao, nhưng xe đã ngừng ở trước mặt, đành phải tạm thời câm miệng.
Bởi vì hai người đã báo cáo cho phụ huynh, nói muốn đến nhà bạn họcthảo luận nhóm, cho nên có thể đêm không về ngủ. Tài xế đưa họ đến khách sạn gàn nhất, cô tiếp tân trướcc quầy thấy khách đến là hai nam sinh cấp ba, không hỏi một tiếng đã trực tiếp cho giường đôi.
Tinh ca không có kinh nghiệm gọi phòng, đẩy cửa mới phát hiện sao lại có hai giường, không được, không thể, vì thế kháng nghị: “Tôi xin đổi giường lớn.”
“Không đổi.” Lâm Cạnh ném cặp lên sô pha “Cậu đi tắm rửa đi, tôi còn muốn tiêu hóa chuyện đêm nay một chút.”
“Không cần tiêu hóa, ngày mai tôi hỏi ba tôi là có thể chỉnh lại tất cả từ đầu đến cuối.” Quý Tinh Lăng đến phòng tắm nhìn một vòng, “Tôi đi tắm đã, cậu nghỉ ngơi một lát.”
Ở khách sạn là quyết định tạm thời, hai người cũng không mang quần áo, thầy giáo Tiểu Lâm có khiết phích cũng chỉ có thể chịu đựng. Quý Tinh Lăng sau khi tắm xong, đi chân trần bước ra, một tay xoa tóc, bên hông chỉ được buộc bằng một khăn tắm lớn.
Lâm Cạnh không có một chút phòng bị, trợn mắt há hốc mồm nhìn soái ca ẩm ướt kia: “Vì sao cậu không mặc quần áo?”
“Bởi vì tôi không mang áo ngủ, nếu là mặc lại cái áo thun màu trắng kia, cậu nhất định sẽ ngại dơ.”
“Cậu ngủ giường của cậu, vì sao tôi lại phải ngại dơ, có liên quan gì tới tôi chứ?”
“……”
Thầy giáo tiểu Lâm liếc mắt môt cái liền thấu ý đồ của người kia “Đừng ngủ, học 3500 từ đơn của cậu đi.”
Đại thiếu gia nhào lên trên giường, đơn phương áp dụng phương châm “Tôi mặc kệ tôi muốn đi ngủ”.
Lâm Cạnh kéo chăn lên, che bạn trai tay dài chân dài lưu manh nằm thành hình chữ đại 大 lại, rồi đi tắm.
Chờ sau khi tiếng nước trong phòng tắm dừng, Quý Tinh Lăng lười biếng dựa vào trên giường, đột nhiên lớn tiếng nhắc nhở: “Cậu có biết áo choàng trong phòng tắm đã có những gì rồi không?”
“Quý Tinh Lăng cậu đừng nói!”
“Ừ, tôi không nói, chính là cậu nghĩ, dù sao liền kia cái gì cùng cái gì kia, cậu biết mà.”
Lâm ca khiết phích:“……”
Năm phút đồng hồ sau, cậu cũng buộc khăn tắm đi ra, rồi nhanh chóng leo lên giường chùm chăn.
Quý Tinh Lăng hết sức vui mừng: “Sao cậu cũng như thế vậy? Hơn nữa áo tắm dài cùng khăn tắm khăn lông gì đó, không phải cũng có cùng độc sao, chỉ không mặc áo choàng tắm hình như cũng vô dụng.”
Lâm Cạnh ném lại một khăn lông ướt: “Câm miệng đi.”
Quý Tinh Lăng không ngừng cố gắng “Lại còn có khăn trải giường, vỏ chăn, gối đầu, này cậu có biết gối của khách sạn bao lâu mới khử trùng một lần không?”
Lâm Cạnh hoàn toàn không biết giận, cậu che lỗ tai xoay người, ý đồ ngăn cách tiếng ồn của người kia.
Quý Tinh Lăng tiếp tục nói: “Cho nên chỉ có bạn trai cậu mới là sạch sẽ nhất, mà cậu ấy còn có thể miễn phí ôm cậu.”
Lâm Cạnh cảm thấy bản thân sẽ bị người này làm phiền đến chết.
“Lại đây ngủ không?”
“Không cần!”
“Tôi lại đó.”
“Không được!”
“Vì cái gì?”
“Bởi vì cậu còn chưa học xong 3500 từ đơn.”
Thầy giáo tiểu Lâm chuấn xác tàn nhẫn.
Học tra chưa học xong 3500 từ đơn thì không có quyền, cả gọi phòng cũng chỉ có thể gọi hai giường.
Đây là chân thật ggì tàn khốc của học sinh cấp ba.
Quý Tinh Lăng ủ rũ mà nói: “Ồ.”