CHAP 1: NGƯỜI QUEN NGƯỜI LẠ.
Park Mi cẩn thận dìu chiếc Vespa của mình vào trong sân. Nó vẫn tập trung cho dù rất nhiều nam,nữ sinh nhìn mình với ánh mắt kì thị.
‘Cái gì thế kia? Đừng nói là học sinh mới nhé!’
‘Trời, học trường cỡ này mà ko buồn đi xe hơi sao?’
‘Chắc là con nhà thường vô tình được chọn vào học chứ gì’
‘……chắc là đút lót mới vô được đây..’
‘ Ừ, lem luốc thế kia..’
Park Mi coi như chẳng nghe thấy gì, lầm lũi xách chiếc túi xách và quay lại chuẩn bị vào lớp. Nó liếc nhìn trường một cái rồi đi. Chẳng qua là trường học SNOW này rất lớn, đáng để choáng ngợp. Thế mà trên gương mặt hoàn mĩ của Mi trông không hề biến đổi.
‘Con nhỏ kia! Mày đến từ cái cống rãnh nào thế?’ Một giọng nói chua chát vang lên. Kiều Hà đứng trước mắt nó, trông khá là xinh đẹp, nhưng lời vừa nói ra lại mang vẻ ác ý.
ParkMi ko thèm ngước nhìn cô, nó nheo nheo mắt rồi vẫn tiếp tục bước ngang qua Kiều Hà. Điều đó khiến cô rất quê, nảy sinh bực mình hét lên, túm vai nó lại..”Tao gọi mày không nghe thấy gì sao ?”
Bị túm vai mạnh nó hơi ngả ra sau ngã ngồi xuống, nhưng nó thấy ko đau lắm và cũng chẳng việc gì, nên nó đứng dậy…đi tiếp.
Aizz..Kiều Hà giận sôi máu, còn đám học sinh xung quanh hơi buồn cười. Cô xoay mạnh người Park Mi lại, BỐP một cái, cô tát mạnh vào má và trán nó. Mi hơi chao đảo, cau nhẹ mày, nhưng vẫn không nói gì, liếc Hà một cái.’Mày điếc à con chó??? Ta tát mày bao nhiêu cái mày sẽ tỉnh ra??’ thấy vậy Hà tát Mi thêm một cái vào má bên kia BỐP, cái tát quá mạnh khiến Park Mi khuỵu ngã.
‘Cô bị điên à?’ cuối cùng Park Mi cũng lên tiếng. Giọng nói rất nhẹ nhưng mang thần thái khó chịu. Mi đứng lên chậm rãi, không hề sợ hãi trước Kiều Hà. ‘Cô bị điên à?’
‘Mày nói cái gì?!….” Kiều Hà thực sự tức giận, tính giơ tay tát cho Park Mi một cái tát trời giáng nữa thì một cô gái chạy đến, cầm lấy tay Hà can lại ‘Thôi Hà, chúng ta vào lớp đi, chuông reo rồi!’ Cô gái ấy khá xinh, có vẻ như là bạn thân của Hà.
‘ Cậu để yên, Ánh Ly! Mình phải cho nó vài cái tát mới chịu được!!’ Hà ko nghe còn cố gắng thoát ra khỏi tay cô gái tên Ly đó.
‘Hà, bảo vệ thấy rồi kia, đi thôi, kệ nó đi, mình xử sau cũng được mà!’ Ánh Ly nhất quyết kéo Hà đi, cô nghe vậy thì bình tĩnh hơn.
Cô gằn giọng nói với nó ‘Mày đừng tưởng mọi chuyện xong xuôi rồi, tao chắc mày ko ở đây được lâu đâu!’ rồi tức giận hậm hực đi theo Ly.
Park Mi đảo mắt ngao ngán rồi vội vã bước về lớp. Nhiều người nhìn nó ngưỡng mộ với nhan sắc, nhưng cũng kì thị vì xuất thân tầm thường của nó. Nó cũng ko quan tâm. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn lạnh lùng đáng sợ.
‘Em là học sinh mới? Em đến từ trường nào?’ Mới vào học đã nghe câu hỏi ẩn ý không hay của cô chủ nhiệm, cô ấy nhìn Mi với ánh mắt ko được thiện cảm mấy, còn đối với những cô cậu ấm khác? Nịnh nọt!
‘Hally High School’ Park Mi nói trống không. Điều đó càng làm cô chủ nhiệm ghét thêm. ‘Hally High School? Chẳng phải trường đó rất tầm thường sao?’ Cô ấy chưa gì đã bật ra câu nói kì thị ko hề dễ nghe! Nhưng Mi cũng liếc một cái rồi ko nói gì hơn.
‘Phải, là trường bình thường.’ Cô đáp nhẹ hời, ánh mắt khinh bỉ nhìn kiểu người như cô giáo này.
‘..được rồi em ngồi cuối lớp đi..’ Cô nói thẳng rồi quay đi. Park Mi cũng bước thẳng ko muốn dây dưa thêm.
Cuối lớp là dãy bàn gồm bốn chỗ ngồi khá hiện đại, ko hổ danh trường học siêu cấp Snow University. Ngoài cùng là một bạn nam khá đẹp, ghế thứ hai là một cô gái chắc cũng vẻ tiểu thư, ghế thứ ba….một bạn trai trông khá cao, gương mặt thần thái siêu quyến rũ nhưng trầm lặng ít nói. Ghế cuối cùng…chắc chắn là của nó-ghế ngay cạnh cửa sổ. Nó bước thẳng đến, chẳng nhìn ai.