Trường Học Siêu Cấp

Chương 88: Chương 88: Vẫn Chưa Có Gì Đặc Biệt




CHAP 23: VẪN CHƯA CÓ GÌ ĐẶC BIỆT

Dưới đại sảnh lớn. Mọi người nhốn nháo nhưng trí tò mò của họ không cho phép họ bỏ đi. Tất cả mọi người hướng mắt lên trên lầu, nơi những tiếng súng và mùi máu đã xuất hiện.

Kiều Hà sợ hãi, tại sao trong căn biệt thự của cô có thể như thế?

Jun và Park Mi bước xuống, hoàn toàn thảnh thơi. Vẫn hai gương mặt vô cảm xúc đấy. Bộ âu phục đỏ của Jun nay còn hơi thẫm lại vì dính máu (của những tên Blue), chiếc váy đen của Park Mi cũng hơi loang lổ vị đỏ tanh.

Đã có người hét lên. Và tất cả vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai con người ấy, trên tay đều cầm súng.

– Gì vậy???

– Đó là anh Jun và con nhỏ kia mà! – càng nhiều tiếng xì xào tò mò xen lẫn sợ sệt, không ai ngờ Park Mi im lặng và lặng lẽ hàng ngày – Key Jun lạnh lẽo với gia thế tưởng chừng vô hại, lại đang gây ra một vụ thảm sát như thế..

RẦM. Cánh cửa lớn ở đại sảnh bật mở. Mọi người quay ra nhìn, trố mắt khi cả một đoàn vệ sĩ mang âu phục xanh đen, tay cầm những khẩu súng dài hiệu Heckler&Koch HK416 giơ ngang tầm mắt. Họ tiến từng bước vào nhanh nhẹn, và có khi còn bước thêm nữa nếu Jun không nói lớn

– Thôi!

Cạch cạch. Một tiếng nói uy quyền của Jun khiến đám vệ sĩ hạ súng xuống. Đứng hết sức nghiêm trọng nhìn cậu chủ.

Eun Nam, Bảo Duy và cả Lily vội vã chạy vào. Ai nấy đã thay trang phục bình thường, trông hết sức hớt hải. Cho đến khi thấy Jun và Park Mi, cả ba rên lên thở phào

– Hơn cả một tiếng rồi đấy, mày làm tao hết hồn!

– Đấy theo lời mày muốn, cả đám người của mày đã ở đây. Đâu nào, con mồi đâu nào?

Bảo Duy và Eun Nam chen nhau nói. Lily chỉ chạy lại chỗ Park Mi ôm chầm lấy nó và khóc, mặc kệ máu dính lên người mình. Nhỏ đã rất hoảng khi nghĩ xảy ra chuyện với nó. Park Mi tuy lạnh lùng nhưng khi thấy Lily thì mỉm cười ôm lấy nhỏ

– Đừng khóc .

– Cậu làm mình hết hồn! Huhuu.. tại sao lại nhiều máu thế này?? Cậu có sao không hả hả hả?!

Chắc nhỏ nghĩ nó bị thương.

– Không sao cả. Không phải máu mình. Park Mi an ủi.

– Làm sao tôi có thể để em bị thương được? – bỗng phía sau nó cất lên một giọng nói lạnh. Rồi hai cánh tay vòng qua người Park Mi, siết nhẹ. Cảm giác ấm sực truyền đến. Park Mi mỉm cười nhẹ.

Đám học sinh chỉ biết nhìn mà rớt miệng, đã có lời giải đáp cho chúng nó rồi. Jun và Park Mi yêu nhau là thật. Và Bảo Duy cùng Lily cũng có vẻ như đang hẹn hò rồi. Eun Nam thì khỏi nói cũng biết anh sẽ không đếm xỉa tới ai.

Tiếc nuối a.

Kiều Hà trân trân nhìn Jun ôm Park Mi. Nhưng cô chẳng dám làm gì nữa.. chỉ biết nhìn và nhìn trong ghen tuông.. đôi môi cô khẽ cong lên.

~

Bữa tiệc tàn rất nhanh cũng chỉ vì vụ tàn sát. Trên lầu toàn xác chết và máu đã được dọn đi. Còn Blue, tất nhiên đã biến mất từ lâu. Kiều Hà sợ hãi cũng không dám nói cho ba mẹ mình, chỉ im bặt coi như đêm nay chưa từng xảy ra..

Park Mi ngồi thơ thẩn trong phòng, đã thay chiếc váy ngủ trắng đơn giản càng tôn lên vẻ đẹp thiên thần của nó. Tối nay Lily ngẫu hứng qua ngủ chung với nó, tốt thôi, nó sẽ bớt lạc lõng đi một chút..

– Sao hai đứa về sớm thế? Tiệc đêm cơ mà? – cô Shyn Hye ngáp ngắn ngáp dài bước vào phòng Park Mi. Nơi đây đã từng rất tối tăm và lạnh lẽo, nhưng lại ấm áp hơn vì Lily đã bật đèn sáng trưng.

– Cô đi ngủ đi, sao lại dậy chứ? Nó nói

– Biết rồi, cô chỉ xem hai đứa thế nào thôi

– Cô yên tâm, tụi con ổn mà. Cô cứ nghỉ ngơi đi mai đi làm – nó tiễn cô Shyn Hye ra khỏi phòng, nó thật sự muốn cô không phải lo nghĩ nhièu về nó.

Sau khi cô Shyn Hye đi rồi cũng là lúc Lily bước vào, trên tay là tách trà xanh vừa mới pha. Nhỏ không thể ngủ nếu không uống trà xanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.