Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 121: Chương 121: Nói Chuyện.




Bắc bộ Đại Ân tấn cấp đế triều thành công có: Đông phương Đại Tần đế triều, Tây phương Cực Lạc Tịnh Thổ, Nam phương Trung Ương Giáo, Trung bộ Thiên Gia và cả Đại Tề ngũ đại thế lực đều phái sứ giả đến chúc mừng.

Đế Tân cũng không thất lễ bày yến tiệc ở Long Đức Điện khoảng đãi lúc này tình cảnh đáng lý ra phải là ca múa thanh bình quần thần cùng vui nhưng sau khi Đế Tân kính xong ly rượu thứ nhất thì trong đại điện lại lâm vào tình trạng vô cùng quỷ dị mọi người trong điện đều chỉ tập trung uống rượu không ai mở miệng nói gì! Cảm giác đè nén lan tỏa khắp đại điện khiến mỗi người đều khó chịu vô cùng cuối cùng Mạc Vân Phi không chịu nổi lên tiếng trước:

- Thập thất hoàng tử đúng là đã lâu không gặp a!! Ta thật là nhớ những ngày cùng ngày ở Tề Đô nha!! Trong các vị hoàng tử của Đại Tề chúng ta ngài là người truyền kỳ nhất không hổ là nhi tử mà tiên hoàng thương yêu nhất a!!

- Vô sỉ! Thật đúng là quá vô sỉ a!!

Nghe thấy Mã Vân Phi nói chuyện tất cả mọi người đang ngồi trong đại điện tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn sang hắn trong lòng thầm mắng. Bọn họ không ngờ đường đường là sứ giả thiên triều mà lại có thể vô sỉ tới vậy. Cái gì mà tưởng niệm những ngày còn cùng ở Tề Đô! Cái gì mà là nhi tử mà tiên hoàng yêu thương nhất chứ!! Đúng là nói dối trắng trợn ở đây có ai mà không biết chuyện của Đế Tân khi còn ở Tề Đô chứ.

Mã Vân Phi cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ của tất cả mọi người nhìn mình nhưng hắn vẫn không quan tâm hắn chỉ tập trung nhìn vào Đế Tân chờ đợi hắn trả lời. Đế Tân đối diện với ánh mắt của hắn thì thản nhiên cười nói:

- Mã thái sư đúng là quá khách khí rồi!! Trẫm đúng là đã lâu không đi qua trung bộ rồi, không biết tình hình của Đại Tề hôm nay thế nào?

Mã Vân Phi nghe vậy nhìn Đế Tân cười nói:

- Đa tạ thập thất hoàng tử điện hạ nhớ mong!! Hiện nay Đại Tề thánh thượng là tam ca của người! Tân thánh thượng vừa đăng vị đã cảm thấy Tề Đô đã cũ nên ra lệnh cho cả triều dời về phía đông kiến tạo một đô thành mới!!

- Ồ! Là như vậy sao? Nhưng tại sao trẫm nhận được tin tức lại khác nhỉ?

Đế Tân nhướng mày nhìn vào Mã Vân Phi. Trong lòng hắn thì đang cười thầm dời đô? Là bị Thiên Gia ép rời đi, tuy Đế Tân đúng là đã lâu không rời khỏi bắc bộ nhưng thiên hạ tin tức vẫn luôn được mật thám các nơi không ngừng truyền về cho hắn! Đừng nói là tin tức lớn như Đại Tề dời đô mà dù là tin tức nhỏ như một bình thường vương triều hoàng tộc có chút thay đổi cũng được chuẩn xác truyền lại.

Mã Vân Phi đối diện với ánh mắt của Đế Tân toàn thân có cảm giác như toàn thân bị lột trần truội ra vậy căn bản không có bí mật gì có thể giấu. Hắn cúi thấp đầu xuống âm thầm nghĩ cách giải thích cho hợp lý nhất. Các đại thần và sứ thần xung quanh thấy vậy cũng âm thầm cười một tiếng muốn xem hắn sẽ giải thích thế nào!

Một lúc sau Mã Vân Phi ngẩng đầu lên nhìn Đế Tân cố cười nói:

- Chắc là do thập thất hoàng tử điện hạ đã nhận được tin Thiên Gia ép Đại Tề chúng ta phải cắt đất vạn dặm chứ gì!! Thứ cho ta nói thẳng chuyện đó đúng là có thật nhưng không phải nghiêm trọng như bên ngoài đã đồn đại tuy Đại Tề ta đúng là có một vị Thiên Cực Cảnh đỉnh phong trưởng lão bị Thiên Gia gia chủ giết chết nhưng đó là vì trưởng lão này trước đó đã có trọng thương trong người lại sắp hết hạn thọ nguyên nên thực lực tuột dốc rất nhanh bại là chuyện tất nhiên không có gì là lạ!!

Còn về chuyện Đại Tề dời đô bỏ qua vạn dặm đất đai là vì trước đó trong hoàng thành có mấy vị hoàng tử bất mãn với việc thánh thượng đăng vị nên đã làm phản làm cho Đại Tề ta phát sinh nội loạn trước giờ chưa từng có. Cuối cùng bọn họ tuy đều bị thánh thượng thành công tiêu diệt nhưng có một hoàng tử trước khi chết đã khởi động một phong thủy trận cấm kỵ là cho vạn dặm bên ngoài hoàng thành tất cả trở thành đất chết không ai sống nổi nên thánh thượng mới phải ra lệnh bỏ đi tất cả vùng đất đó di dời về phía đông kiến lập kinh đô mới!!

- Ha ha ha ha ha......

Tất cả mọi người trong đại điện nghe cách Mã Vân Phi giải thích thì không nhịn được cười ra tiếng. Bọn họ thêm một lần nữa được mở rộng tầm mắt với khả năng vô sỉ của Mã Vân Phi.

Đế Tân đang ngồi trên long ỷ cũng khẽ nhết miệng một cái cầm ly rượu trong tay uống một hớp rồi nhìn xuống Mã Vân Phi nói:

- Mã thái sư ngươi không cần nói nữa! Chân tướng như thế nào thì trong lòng trẫm và ngươi đều hiểu rõ!! Hiện giờ trẫm chỉ muốn biết Đại Tề thánh thượng phái ngươi tới đây là có chuyện gì?

Mã Vân Phi nghe Đế Tân hỏi thì hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh rồi lên tiếng nói:

- Bẩm thập thất hoàng tử hôm nay thánh thượng phái thần tới đây chính là để mời ngài về cùng chung thống trị giang sơn giúp Đại Tề ta có thể nhanh chóng trở lại như trước uy lăng tứ phương hùng ngạo thiên hạ!!

Đế Tân nghe vậy nụ cười trên môi càng tươi hơn nhưng ánh mắt lại lạnh lùng vô cùng. Hắn mở miệng lạnh lùng nói:

- Mời trẫm về cùng chung quản lý giang sơn sao? mong thái sư hãy chuyển lời với Đại Tề thánh thượng là: Trẫm Đế Tân đã không còn là Đại Tề hoàng tử nữa mà là Đại Ân đại đế chuyện trở về là Không Thể Nào!!

Mã Vân Phi vừa nghe thấy vậy thì thần sắc vô cùng khó coi!! Mở miệng khuyên nhủ:

- Xin thập thất hoàng tử điện hạ nghĩ lại cho!! Dù sao ngài và thánh thượng đều cùng mang giọt máu của tiên hoàng là thân huynh đệ có huyết mạch thân tình. Nay Đại Tề gặp cảnh khó khăn chẳng lẽ ngài có thể ngoảnh mặt làm ngơ thấy chết không cứu sao?

Đế Tân nghe vậy cười lạnh nói:

- Hừ!! Huyết mạch thân tình nếu hắn thật sự xem trọng cái gọi là huyết mạch thân tình thì năm xưa đã không cho người ba lần bốn lượt ám sát trẫm rồi!! Bây giờ lại còn mặt dày phái người tới đây xin trẫm trợ giúp!! Không ngờ Tề Phá Thiên năm xưa cũng có thể xem như kiêu hùng đáng để nhận được chút kính trọng lại sinh ra một đứa con bất tài như vậy đúng là quá mất mặt!!

Mã Vân Phi đang ngồi phía dưới nghe thấy lời Đế Tân thì hai mắt trợn to kinh hãi hắn đã đoán trước là lần này đi chắc chắn là không thể thuyết phục được Đế Tân trở về nhưng hắn không ngờ Đế Tân lại dám gọi thẳng tên húy cùa tiền nhiệm Đại Tề thánh thượng điều này chứng tỏ Đế Tân đã thật sự quyết định hoàn toàn trở mặt với Đại Tề sau này hai bên chỉ có thể có một bên tốn tại mà thôi.

Mã Vân Phi lập tức hai mắt lóe lên sát khí nhưng lại tiêu biến rất nhanh vì hắn biết lúc này nếu mình ra tay chỉ có chết vô ích mà thôi tuyệt không thể làm cho Đế Tân bị chút tổn thương nào!! Vì vậy hắn thở một hơi nói:

- Nếu Đế Tân đại đế đã nói vậy thì ta cũng không nhắc lại chuyện này nữa.

- Ta kính Mã thái sư một chén!!

Đế Tân nâng chén rượu trong tay nhìn Mã Vân Phi nói. Mã Vân Phi cũng nâng chén lên hai người cách không đối ẩm.

Uống xong chén rượu Đế Tân đảo mắt nhìn về bốn sứ thần còn lại cuối cùng dừng lại trên người của bạch y nữ tử của Trung Ương Giáo hắn ngưng trọng quan sát nàng ta một chút rồi mở miệng trầm giọng nói:

- Không biết cô nương tên gì? Giữ chức vụ gì trong Trung Ương Giáo? Sao trước giờ trẫm không biết chút thông tin nào về cô nương?

Những người khác nghe Đế Tân nói xong đều đưa ánh mắt nhìn vào bạch y nữ tử đang ngồi một mình lúc nãy bọn họ đều đang tập trung quan sát cuộc đối thoại của Đế Tân và Mã Vân Phi không ai rãnh rỗi quan sát một nữ tử cả bây giờ nghe Đế Tân hỏi mới bắt đầu nhìn về phía nữ tử này. Bạch y nữ tử thấy tất cả mọi người nhìn mình cũng không tỏ ra vẻ gì chỉ nhìn Đế Tân bình thản nói:

- Tiểu nữ tử là Hồ Cơ đệ tử mới nhận của Trung Ương giáo chủ lần này thay mặt sư phụ tới đây để chúc mừng Đại Ân thăng cấp thành công không ngờ lại có thể được đại đế để mắt đến! Thật đúng là vinh hạnh của tiểu nữ!!

Đế Tân nghe vậy cười gật đầu một cái nói:

- Thì ra là Hồ Cơ thánh nữ!! Lần này thánh nữ tới đây đúng là kinh hỉ dành cho trẫm nếu được xin thánh nữ phải bỏ ra chút thời gian ở lại bắc bộ mấy hôm trẫm sẽ cho người đưa thánh nữ đi tham quan hết Đại Ân bảo đảm sẽ cho thánh nữ thưởng lãm những danh lam thắng cảnh của nơi này!! Thánh nữ thấy sao?

Hồ Cơ nghe vậy lắc đầu nói:

- Đa tạ ý tốt của đại đế!! Lần này Hồ Cơ phụng sư mệnh tới chúc mừng đại đế tiếp đó còn có chút chuyện phải đi giải quyết nên không tiện ở lâu mong đại đế thông cảm!! Cáo từ rồi!!

- Được vậy thì Tần Mộ Ca ngươi thay trẫm tiễn Hồ Cơ cô nương về đi!

Đế Tân mở miệng nhìn Tần Mộ Ca nói.

- Không cần phiền Tần tướng quân!! Tiểu nữ có thể tự mình quay về được!

Hố Cơ nghe vậy lắc đầu từ chối nói.

- Vậy ta xin thất lễ với cô nương rồi!!

Đế Tân nghe vậy hơi mất hứng nói.

- Không! Đại đế ngài không thất lễ! Điều là ta tự nguyện!

Hồ Cơ mở miệng khách khí nói tiếp đó lập tức đứng dậy bước về phía cửa Long Đức Điện Đế Tân cũng không cản trở chỉ thở dài một tiếng như đang tiếc nuối điều gì đó. Cử động này của hắn không thoát khỏi ánh mắt của các cường gia quanh đây nhưng không ai tỏ vẻ gì vì bọn họ đều cho là Đế Tân đang tiếc nuối một mỹ nhân như Hồ Cơ mà thôi!!

Điều này cũng chẳng có gì lạ Đế Tân hôm nay là chủ nhân của đế triều khổng lồ lại chưa có hoàng hậu nên nảy sinh cảm giác thích với một người con gái cũng là chuyện thường dù sao dung mạo của Hồ Cơ cũng có thể nói là khuynh quốc khuynh thành không phải thiên hạ vô song nhưng cũng đã là nhân gian ít thấy.

Chỉ có Lý Tư là nhíu mày cẩn thận quan sát Hồ Cơ một lúc rồi thu ánh mắt lại nhìn về phía Đế Tân nói:

- Đế Tân đại đế!

- Ồ? Lý Thừa tướng?

Chung Sơn nhìn về phía Lý Tư.

- Đại Ân đại đế đúng là người sảng khoái, Lý Tư cũng nói thẳng.

Lý Tư cười nói.

Đế Tân là người sảng khoái? Vậy cũng phải xem đối tượng là ai, đối với bằng hữu, Đế Tân tự nhiên vô cùng sảng khoái, nhưng đối với người xa lạ, Đế Tân chính là cáo già, Thái Cực Thôi Thủ có thể cùng người khác vòng vo mấy ngày mấy đêm cũng không nói về vấn đề chính. Tuy nhiên Lý Tư nói như vậy, hiển nhiên muốn hầm hổ dọa người, tận lực để Đế Tân ít giở giọng.

- Lý Thừa tướng mời nói.

- Hôm nay ta phụng đại đế mệnh lệnh đến chúc mừng cho Đại Ân tấn cấp thành công và cũng là để giao lá thư của đại đế nhà ta cho Đế Tân đại đế. Mong rằng đại đế có thể cẩn thận đọc nó!!

Lý Tư nói xong phất tay trực tiếp bắn thẳng một bức thư về phía Đế Tân. Bởi vì Lý Tư biết, nói chuyện cùng với Đế Tân, ngươi tuyệt đối không thể vòng vo, ngươi càng vòng vo, hắn cũng vòng vo với ngươi, thậm chí một câu có thể khiến ngươi phiền muốn chết, vừa rồi Mã Vân Phi chính là ví dụ, vòng vo tớichuyện dời đô, kết quả lại bị Đế Tân chơi khiến cho Mã Vân Phi cái gì cũng không nói được chỉ có cách ngậm bồ hòn làm ngọt.

- Thư của Doanh sao?

Đế Tân nhíu mày một cái đưa tay tiếp lấy lá thư đang bay tới mở ra cẩn thận đọc. Sau một lúc lâu Đế Tân nhìn Lý Tư gật đầu nói:

- Ý của Doanh trẫm đã biết!! Ngươi về nói với hắn cứ yên tâm ta nhất định sẽ tới đúng hẹn!!

Lý Tư nghe vậy gật đầu một cái trịnh trọng nói:

- Xin Đại Ân đại đế yên tâm Lý Tư ta nhất định sẽ đem nguyên vẹn lời của ngài chuyển lại cho đại đế của ta!!

Về phần sứ giả của Cực Lạc Niết Bàn gọi là Đại Quang Bồ Tát hắn tự nhiên là nói một ít lời chúc mừng.

Bốn vị sứ giả đều có trí tuệ thành tinh, một lần tiệc rượu tự nhiên chủ khách đều ăn uống.

Đợi sau khi tiễn cả đám sứ giả đi, Đế Tân lại lần nữa đi tới đại điện, nhìn về phía đám người trong đại điện.

- Bệ hạ, Thần Châu đã bắt đầu loạn thế, kế tiếp chúng ta phải làm sao?

Văn Trọng dẫn đầu nói.

- Hiện tại mới chỉ là bắt đầu, loạn thế không phải bình tĩnh như vậy, loạn thế bao phủ toàn bộ Thần Châu, tương lai tất nhiên phải có đại chiến, hiện nay, triều ta tạm thời không nhúc nhích, đem hiện có bản đồ bảo vệ tốt, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi loạn thế đạt tới cao trào tiến lên.

Đế Tân trầm giọng nói.

- Vâng!

Cả đám quân đoàn trưởng gật gật đầu.

- Còn nữa, ngày mai các ngươi tập hợp ở ngọn núi cách hoàng thành mười dặm chờ ta, ở đó ta có thứ muốn cho các ngươi xem!! Nhớ kỹ chỉ được đi một mình! Rõ chưa?

Đế Tân nhìn mọi người nói.

- Vâng!

Mọi người gật gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.