Một bình nguyên cách hoàng đô Kim Lăng của Đại Lương đế triều một trăm dặm hôm nay nơi này đã bị đại quân của Đại Ân hoàng triều cải biến thành một quân doanh khổng lồ của trong quân doanh rất nhiều Sư Kỵ Binh và các binh sĩ bình thường đang đi tuần phía bên trong trại phía ngoài trại từng tòa tiễn tháp cao trăm trượng được dựng san sát nhau đề phòng sâm nghiêm giọt nước cũng không thể lọt vào.
Ở trung tâm của quân doanh là một cái đại trướng to lớn phía trên cắm một cây soái kỳ cao chục trượng có một chữ “ Tần “ to tướng cho chúng ta biết đây chính là chỗ ở hiện tại của Đại Ân Phạt Lương đại nguyên soái Tần Mộ Ca.
Lúc này trong doanh trướng Tần Mộ Ca đang cẩn thận quan sát bản đồ địa hình và phân bố quân lực quanh thành Kim Lăng sau một lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn hai người Tống Vạn Lý và Cố Sơn nghiêm túc nói:
- Ngày mai chính là trận chiến cuối cùng trong chiến dịch Diệt Lương lần này xin hai vị tướng quân hãy tập trung toàn lực ứng phó tuyệt đối đừng cho Đại Lương có bất cứ cơ hội lật mình nào. Kẻo tất cả những chuyện chúng ta làm trước đây đều sẽ uổng phí hết!!
Tống Vạn Lý, Cố Sơn hai người nghe thấy giọng nói nghiêm nghị của Tần Mộ Ca thì nhìn nhau cười một cái Cố Sơn bước lên nói:
- Tần tướng quân ngài lo lắng quá nhiều rồi! Ta thấy Đại Lương đế triều chỉ là một cái yếu đuối vô năng quốc gia thôi đối mặt với sự công kích của tinh binh của Đại Ân chúng ta thì chỉ cần chúng ta ra một đòn là chúng sẽ tan thành tro bụi thôi! Căn bản không có gì phải lo cả!!
Tần Mộ Ca nghe vậy lắc đầu ra vẻ khiển trách nói:
- Cố tướng quân lời của ngươi sai rồi!! Đại Lương nếu thật sự yếu đuối vô năng không chịu nổi một kích như ngài nói thì sao có thể phát triển tới mức độ đế triều tột cùng tùy thời có thể tấn thăng thiên triều như hôm nay được? Theo ta thấy thì trước đây bọn chúng liên tục bại trận thật chất là giả bộ để từ từ dẫn dụ chúng ta vào một cái bẫy to lớn mục đích chính là một lần tiêu diệt sạch ba quân đoàn trưởng chúng ta khiến khí vận Đại Ân đại tổn dẫn tới họa diệt quốc! Tống tướng quân, Cố tướng quân hai vị nghĩ thử xem có đúng không?
Hai người kia nghe vậy trầm ngâm một lúc rồi Tống Vạn Lý mới lên tiếng nói:
- Tần tướng quân theo ta thấy thì chuyện ngươi nói có khả năng rất thấp, rất thấp bởi vì Đại Lương đại đế dù cho có coi trọng Đại Ân chúng ta tới đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ không vì tiêu diệt chúng ta mà bỏ ra tám phần quốc thổ như vậy. Dù sao đối với một hoàng đế thì quốc thổ và khí vận chính là hai thứ đáng quý nhất hắn sẽ không tùy tiện dùng chúng làm mồi nhử chúng ta đâu.
- Đúng đó Tần tướng quân!! Tống tướng quân nói rất đúng chuyện này là do ngươi suy nghĩ nhiều mà thôi!! Đại Lương đã lâm vào bước đường cùng rồi căn bản đã không cách nào xoay người đâu!
Cố Sơn đứng ở một bên nghe lời nói của Tống Vạn Lý thì liên tục gật đầu nói.
Tần Mộ Ca nghe ý của hai người thì trầm ngâm một chút rồi cũng gật đầu nói:
- Các ngươi nói đúng có thể là do ta đã quá đa nghi rồi!! Nhưng bất luận là thế nào thì ngày mai cũng là trận chiến quan trọng nhất chúng ta không thể phạm chút sai sót nào Rõ chưa!!
Cố Sơn và Tống Vạn Lý nghe vậy thu hồi nụ cười nghiêm túc nói:
- Xin tướng quân yên tâm!Chúng ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó!!
Sau đó hai người đều lui ra ngoài chuẩn bị Tần Mộ Ca thì ngồi trong đại doanh của mình nhìn về phía Kim Lăng âm thầm nói:
- Khinh Vũ chỉ cần ngày mai thì ta có thể giải thoát cho nàng rồi!! Mong là lão thiên gia phù hộ cho chúng ta tất cả thuận lợi.
.........
Ngày hôm sau ba trăm vạn tinh binh của Đại Ân đến bên ngoài quốc đô của Đại Lương Kim Lăng. Tần Mộ Ca ngẩng đầu nhìn Khí Vận Kim Long cửu trảo đang nằm chán chường trên bầu trời của thành Kim Lăng quát to:
- Tiêu Hoằng ở đâu mau ra đây gặp ta!
- Tiểu tử ngươi có tư cách gì mà hô lên tên của trẫm ở đây!! Chết đi!!
Từ trong thành Kim Lăng Đại Lương đại đế Tiêu Hoằng bay ra đồng thời hắn cũng đánh một chưởng về phía Tần Mộ Ca.
- Ầm.. Ầm... Ầm....
Tần Mộ Ca thấy chưởng cương khổng lồ từ trên bay xuống thì lập tức rút ra Huyết Đao chém một cái lên trời. Đao cương và chưởng cương va chạm lập tức từng tiếng nổ vang lên hai bên giằng co quyết liệt sau một lúc lâu thì cùng tan biến đi kết quả là ngang tay.
- Bố Tứ Tượng Đại Trận!Sát!!!
Tần Mộ Ca vừa thấy Tiêu Hoằng hiện thân thì lập tức quát lên.
- Vâng!!
- Thanh Long Trận khởi!
- Chu Tước Trận khởi!
- Bạch Hổ Trận khởi!
- Huyền Vũ Trận khởi!
Bốn phía bỗng nhiên hiện lên một giọng nói thật lớn, trong chiến trường phía dưới, Tứ Tương Đại Trận ầm ầm khởi động.
Trận pháp khổng lồ vừa ra, trong chiến trường đột nhiên bị vô tận mây mù màu trắng bao phủ, trong mây mù, chậm rãi ngưng hiện ra hư ảnh bốn khổng lồ.
Thanh Long cao mười vạn dặm, Chu Tước cao mười vạn dặm, Bạch Hổ cao mười vạn dặm, Huyền Vũ cao mười vạn dặm.
Có Tứ Tượng Đại Trận làm chủ lực đại quân của Đại Ân hoàng triều tinh thần phấn chấn hùng dũng phối hợp với Tứ Tượng Đại Trận tấn công về phía Kim Lăng.
- Cái gì? Đại Ân sao lại có thể có đại trận thế này!!
Thấy được hình tướng của bốn thần thú cao hơn mười vạn trượng kia thì Tiêu Hoằng đang ứng ở trên không lập tức kinh hồn tán đảm kêu lên một tiếng. Phải biết đây không phải mười vạn trượng mà là mười vạn dặm a. Ngay cả Đại Lương của hắn ở thời kỳ toàn thịnh dù dốc hết quốc lực cũng không thể bài ra đại trận to lớn như vậy nhưng không ngờ Đại Ân chỉ cần một thống soái thôi là có thể bố thành thì làm sao mà hắn không kinh hãi cho được?
Đồng thời hắn cũng âm thầm cảm thấy may mắn là mình đã tin lời Thần Tú đại sư nếu không bấy giờ có lẽ Đại Lương của hắn đã không còn cơ hội nào để lật mình rồi!!
- Thần Tú tiên sinh xin mau khởi trận!!
Tiêu Hoằng lập tức nhìn về phía hoàng cung trong Kim Lăng Thành quát to
- Huyết Hải Tu La Trận Khởi!!
Từ trong cung điện ở trung tâm thành Kim Lăng đột nhiên truyền ra một tiếng quát to. Sau đó trên không thành Kim lăng đột nhiên sinh ra vô số làn sương máu nhè nhẹ đầy quỷ dị.
Sương máu càng ngày càng nhiều, sương máu tràn ngập, trong nháy mắt, trời đất phía tây đều lộ ra sương máu, sương máu cuồn cuộn tụ về phía trung tâm, mọi người loáng thoáng như thấy được một biển máu khổng lồ, một thế giới biển máu.
Biển máu bốc lên, một cỗ tanh máu hôi thối mãnh liệt nổi lên.
Tướng sĩ Đại Ân tình cảnh quỷ dị trước mắt thì đều không tự chủ dừng lại quan sát kỹ biển máu này.
Mà ở trong biển máu, chậm rãi xuất hiện từng thân ảnh quái vật lớn. Cự hán cao ba trượng, đầu có một đôi sừng màu máu thật lớn, da có màu đỏ sậm, mỗi bàn tay có bốn ngón tay, từng tên hai mắt đỏ rực nhìn vào quân đội Đại Ân.
- Vút, vút, vút.................!
Từng tên quái vật ầm ầm nhằm về quân đội Đại Ân giết tới.
- Tu La? Thật sự là Huyết Hải Tu La Trận sao? Sao Đại Lương lại có trận pháp tà môn này được?
Tần Mộ Ca vừa nhìn thấy đám cự hán xuất hiện thì lập tức kinh ngạc hô to. Huyết Hải Tu La Trận Tần Mộ Ca đã từng nghe Đế Tân nhắc qua lai lịch của nó đây tuyệt đối là một tòa tuyệt thế hung trận ăn người không nhả xương a chỉ cần là tất cả những ai tiến vào phạm vi của đại trận thì đều bị biến thành Huyết Tu La điên cuồng khát máu triệt để biến thành một cỗ máy chém giết.
Vô số Huyết Tu La từ trong biển máu lao ra lập tức điên cuồng xông về hướng Tứ Tượng Đại Trận.
- Oanh.................!
Khi đến gần Tứ Tượng Đại trận thì số Huyết Tu La này không ngờ lại lập tức tự bạo. Tứ Tương Đại Trận tuy mạnh đến đâu đi chăng nữa thì dưới lực tự bạo khủng bố này thì cũng không kiên trì được bao lâu. Theo tiếng tự bạo cuồn cuộn không ngừng, Tứ Tương Đại Trận rung chuyển không chịu nổi.
- Ha ha ha ha Tốt tốt tốt!!! Đây đúng là hảo trận pháp a!!!
Tiêu Hoằng đứng trên bấu trời thành Kim Lăng thấy được cảnh tượng như vậy thì cười như điên hô to.
Còn phía dưới thì các tướng sĩ của Đại Ân hoàng triều vốn tự tin là có Tứ Tượng Đại Trận thì bên mình chắc thắng nhưng khi thấy thấy lực tự bạo điên cuồng của đám Huyết Tu La không ngừng rung chuyển Tứ Tượng Đại Trận của quân mình thì đều kinh hãi đây là trận pháp gì? Sao lại có thể rung chuyển được Tứ Tượng Đại Trận chứ? Lợi hại như vậy?
Biển máu cuộn cuộn, tạo thành mấy ngàn vạn Tu La, người trước ngã xuống, người sau kế tục, tấn công Tứ Tương Đại Trận.
Trên một ngọn sóng màu máu lớn, giờ phút này có hai gã Tu La sát khí xông lên tận trời đang đứng, Tu La này khác với những Tu La khác, hai Tu La này hai mắt đều không phải đỏ rực, mà lại bình thường, bọn chúng một người hai tay nắm chặc thành nắm đấm người còn lại tay cầm một thanh vũ khí cao năm trượng - Lưỡi Hái.
Trong Huyết Hải Tu La Đại Trận lúc này chỉ có ba người là còn duy trì được thanh tĩnh như vậy không rơi vào trạng thái điên cuồng. Một chính là người đang chủ trì đại trận này Thần Tú, hai người còn lại chính là hai Tu La này chúng là Tu La Vương phụ trách dẫn dắt chúng Tu La trong trận và cũng là Đại Lương đại tướng Dương Kiệt và Quốc Thú chí tôn Liệt Phong Vân.
Hai Tu La Vương chỉ huy lần tấn công này cộng với sức tấn công cường đại của Huyết Tu La tuyệt đối là hung khí đáng sợ nhất thiên hạ.
- - Rống...............
Tu La Vương Dương Kiệt rống to một tiếng, vô số sóng máu xông lên tận trời, độ cao vượt qua mười vạn dặm tới 15 vạn dặm, ngàn vạn Tu La dùng một loại khí thể trời sụp đất nưt, ầm ầm nhằm về phía Tứ Tương Đại Trận, hoàn toàn bao bọc Tứ Tương Đại Trận lại.
Tu La Vương Liệt Phong Vân thì đạp sóng máu mà lên điều động tất cả lực lượng của hơn ngàn vạn Huyết Tu La nhìn thẳng vào Tứ Tượng Đại Trận tung ra một quyền cực mạnh.
- Bạo...!
- Oanh.................!
Tiếng nổ khủng bố, dưới lực tấn công khổng lồ, khôn gian cuồng chấn động, lực tấn công khủng bố khiến cho bốn phía không gian xuất hiện vô số hắc động, nhưng, hắc động xuất hiện trong chốc lát kia đã bị biển máu bổ xung.
Uỳnh, uỳnh.................!
Tứ Tương Đại Trận khổng lồ ầm ầm nổ tung, vô số tướng sĩ chủ trận bên trong ầm ầm bị cỗ lực đạo này tấn công khiến cho bản thân bị trọng thương, bị bao phủ ở trong biển máu. Chỉ có 1 số ít Thần thú bay ra được.
Trong biển máu lộ ra Tu La, giờ này khắc này, những tướng sĩ này gặp phải đại tai ương. Biển máu này chính là thiên hạ của Tu La.
- Bây giờ phải làm sao đây?
Các tướng sĩ còn lại của Đại Ân thấy được tình cảnh này thì hai mắt tràn đầy kinh hãi nhìn nhau hét lớn.
Lúc này ở trung tâm của đại quân Đại Ân hai người Cố Sơn và Tống Vạn Lý cũng lộ ra thần sắc khổ sở nhìn Tần Mộ Ca nói:
- Xem ra đúng như là lời Tần tướng quân ngươi nói. Chúng ta đúng là quá xem thường Đại Lương đế triều a!! Bây giờ xem ra chúng ta chỉ còn cách vận dụng quân bài cuối cùng mà bệ hạ giao cho chúng ta rồi!!
- Đúng!! Bây giờ chỉ có cách đó mới cứu vãn được tình thế!!
Tần Mộ Ca nghe vậy sắc mặt âm trầm gật đầu nói. Sau đó ba người bọn họ cùng điểm lên mi tâm mình một cái từ đó lập tức hiện ra một ký hiệu huyền ảo màu hoàng kim tỏa ra từng ánh lửa nhỏ, ba ký hiệu vừa xuất hiện đã lập tức kết hợp lại với nhau thành một cánh cửa hoàng kim chói lọi khắp cả chiến trường. Đây chính là lá bài tẩy cuối cùng mà Đế Tân giao cho ba người trước khi đi.
- Không tốt!! Phong Vân, Dương Kiệt các ngươi mau cùng ta phá hủy cánh cửa đó tuyệt không được để cho nó mở ra!!
Tiêu Hoằng vừa thấy cánh cửa đó xuất hiện lập tức quát lên một tiếng sau đó không chờ ha người kia đáp lại đã rút ra đế kiếm của mình chém ra một đòn toàn lực về phía cánh cửa. Hai người Liệt Phong Vân, Dương Kiệt đang hóa thân thành Tu La Vương chỉ huy Huyết Tu La chiến đâu nghe vậy cũng lập tức dừng tay toàn lực công kích cánh cửa hoàng kim kia.
Nhưng đáng tiếc cho họ bởi vì khi đòn tấn công của họ vừa tới bên ngoài cánh cửa thì nó đã mở ra trong đó lộ ra một cánh tay, cánh tay đó dễ dàng bóp nát đòn tấn công toàn lực của ba đại Thiên Cực Cảnh đỉnh phong.
Sau đó thì một người mặ hoàng kim long bào chậm rãi bước ra khỏi cánh cửa. Người đó chính là hoàng đế của Đại Ân hoàng triều Đế Tân.