Thi độc có một không hai trong thiên hạ!
Trong nháy mắt, hơn ngàn vị cường giả bị giết bằng thuốc độc, hóa thành thi thủy, hình thần câu diệt. Điều đó đã làm rung động cả tòa Thiên
Táng Cốc. Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều có cảm giác sởn gai ốc, lưng đều lạnh toát.
Hơn một ngàn cường giả tinh anh, hơn mười vị Chí Nhân Thiên vương mà
vẻn vẹn chỉ có năm người lao ra được. Kết quả như thế làm cho người ta
lạnh toát tâm can, đây là chuyện đáng sợ như thế nào ? Quả thực nghe rợn cả người!
Đám tu sĩ trông chừng bên ngoài cung điện, lúc đầu không rõ chuyện cho
nên hơn mười người xông vào trong phút chốc cũng hình thần câu diệt. Rồi sau đó Tổ Thần thi độc bay ra lại còn cướp đi tính mạng của hai ba trăm người.
Tất cả mọi người đều bay nhanh rút lui, tất cả chuyện này thật là đáng sợ.
"Ầm ầm ầm "
Thiên Táng Cốc đang lay động, đại chiến tranh đoạt Thâm Ngục Uyên ở chỗ sâu nhất tựa hồ bạo phát. Các Bán Tổ cũng không biết sự kiện khủng bố
phát sinh nơi này đủ để làm khiếp sợ ngũ giới .
Đúng vào lúc như thế này, ở chỗ lối ra của Thiên Táng Cốc có hào quang
chói lọi. Mấy toà cung điện to lớn hào hùng không hề mờ ảo nữa, bóng
dáng đã có khả năng tìm thấy.
Lối ra của Thiên Táng Cốc đã có dấu vết có thể đi theo, đám tu sĩ bay
nhanh về hướng đó, đều muốn rời khỏi tuyệt địa đáng sợ này.
Cung điện mờ ảo to lớn không hề di động nữa, mà đã cố định. Thiên Táng
Cốc ù ù rung động, lay động kịch liệt. Con đường đi thông ra ngoài cốc
đã được mở.
Hào quang sáng lạn ngút trời. Kiếm tiên pháp bảo bay đầy trời như mưa.
Mặc dù trên cao vẫn bị giam cầm. Nhưng tại tầng trời thấp thì vẫn có thể phi hành . Mọi người kẻ sau nối tiếp người trước phóng đi ra ngoài
tuyệt cốc.
Bốn mươi chín tòa cung điện to lớn đang phát ra uy áp hào hùng. Đã thấy con đường nhất định phải đi qua để ra ngoài cốc. Tất cả mọi người liền
bay nhanh đến.
Không khí mới mẻ từ phía đối diện ập tới. Ngoài cốc, tất cả vẫn cứ sinh động như thế . Xa xa trong núi rừng có tiếng thú rống liên tiếp làm cho người ta phảng phất giống như cách một thế hệ.
Tiêu Thần tự nhiên đã có mặt ở trong đại quân này. Sau khi hắn lấy Bát
Tướng cực nhanh lao ra khe núi liền hóa thành một đạo hào quang. Trong
chớp mắt biến mất ở trong dãy núi.
Tổ Thần thi độc quá mức hung tàn. Mặc dù hắn không bị lây dính chút xíu hắc vụ nào. Nhưng giờ phút này vẫn thấy đầu óc choáng váng. Tùy thời có thể chết ngất giữa núi rừng.
Thi độc có một không hai trong thiên hạ. Nếu như là Bán Tổ bị lây dính thì cũng đều bị độc giết chết!
Tiêu Thần mặc dù không bị thi độc dính vào đích thực, nhưng mà khí tức
Thi Sát lại cũng đã cận kề, cơ hồ sắp mất mạng. Hắn bay nhanh ra mấy
trăm dặm, tại một mảnh Tiên Sơn thì dần dần chống đỡ hết nổi.
Vầng trăng treo cao, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống khắp núi rừng như là những mảng lông chim lớn trắng nõn. Một tòa Tiên sơn cao mấy ngàn
thước, một cái thác nước lớn dài đến trăm trượng như dải lụa bạc rủ từ
trên cao xuống. Nó phát ra tiếng ù ù , giống như vạn mã đang lao nhanh.
Tiêu Thần nhằm phía thác nước lớn rồi khoanh chân ngồi ở dưới chân núi. Dải lụa bạc trăm trượng từ trên trời cao rơi xuống đang không ngừng
đánh sâu vào thân thể hắn.
Khí tức Thi Sát không phải là Tổ Thần thi độc, nó không phải là tuyệt
độc vậy đáng sợ, nhưng cũng vẫn trí mạng. Tiêu Thần toàn thân đều biến
thành màu đen sì, hắn ngồi ở dưới thác nước vẫn không nhúc nhích. Thiên
Bi Cổ Pháp bắt đầu vận chuyển, toàn thân Tinh Nguyên không ngừng lưu
chuyển để bài trừ những hạt Hắc Sát li ti ra ngoài cơ thể.
Sự thực, chỉ có một tia khí tức Thi Sát tiến vào trong thân thể hắn.
Nhưng sau khi khuếch tán lại vẫn tạo thành hậu quả đáng sợ như thế. Sau
khi đạt tới cảnh giới Chí Nhân vốn là bất tử bất diệt, muôn vàn khó khăn mới phải bỏ mạng. Thế nhưng giờ phút này sinh mệnh của hắn đang phải
chịu đựng uy hiếp lớn lao.
Có khả năng thấy thác nước bạc sau khi đánh sâu vào trên thân thể hắn
thì lập tức biến thành màu đen, hồ sâu phía dưới cùng với con sông chảy
về phía phương xa chả mấy chốc liền hoàn toàn đen sì.
Toàn bộ cá tôm bắt đầu nổi bụng, trong con sông hình thành từ chỗ thác nước, Thủy Sinh vật tử vong toàn bộ !
Từ xa nhìn lại, một con sông đen sì quay cuồng chảy về phía phương xa, xem ra vô cùng đáng sợ .
Suốt một canh giờ, Tiêu Thần vẫn không nhúc nhích, mặc kệ cho thác nước trăm trượng rơi xuống, rửa sạch thân thể hắn đang không ngừng bài trừ
chất độc. Màu đen sì quanh thân dần dần lui bước, ánh lấp lánh sáng bóng từ từ hiện ra. Huyết nhục hắn từ từ khôi phục màu sắc vốn có.
Đến lúc này, khí thức Thi Sátđược hoàn toàn tẩy rửa, toàn thân Tiêu
Thần đều lóe ra ánh sáng của báu vật. Làn da trong suốt như ngọc, dưới
ánh trăng chiếu rọi xuống, toàn thân giống như bảo vật, hào quang lấp
lánh.
Trong khoảnh khắc thân thể khôi phục, Tiêu Thần lập tức đứng dậy, đi ra khỏi thác nước. Trong nháy mắt làn sương trắng bắt đầu bốc hơi, quần áo tức thì khô ráo. Hắn không hề trì hoãn chỉ chốc lát thời gian mà lập
tức phóng nhanh về hướng giữa dãy Thập vạn Tiên Sơn.
Ngô Minh, Dạ Xoa Thiên Hậu, Mã Ba Áo, Đại Địa Vương tất cả cũng tránh
được một kiếp, lấy bí pháp để tránh khỏi Tổ Thần thi độc xâm nhập, nhưng đồng dạng cũng bị trúng một tia khí tức Thi Sát. Giờ phút này, thời
gian đối với Tiêu Thần mà nói là phi thường quý giá, hắn lường trước bốn người kia cũng đang trục độc. Nếu như tìm được trước thì nhất định có
khả năng thuận lợi loại bỏ đối thủ, đây là cơ hội ngàn năm một thuở.
Xoẹt
Tiêu Thần như là một đạo quỷ ảnh, tung hoành trong Thập Vạn Đại Sơn,
Bát Tướng Cực Tốc phát huy đến cực hạn. Hắn lấy thần thức quét đi tứ
phương, tìm kiếm khí tức của bốn người.
Cũng không có tốn hao bao nhiêu thời gian, Tiêu Thần nhanh chóng liền
cảm ứng được khí tức Thi Sát. Do bản thân hắn đã trải qua, đời này đều sẽ không quên nên không có khả năng cảm ứng sai lầm.
Tiêu Thần nhanh chóng xuyên qua núi rừng, dùng thần thức nhìn quét tứ
phương. Hắn kinh ngạc phát hiện, bốn người kia cách xa nhau cũng không
phải rất xa. Chỉ cách xa nhau không quá mấy chục dặm, không ngờ đều tìm
được vị trí của bốn cá nhân kia .
Điều này đã ở trong dự liệu . Bởi vì bốn người kia có tu vi gầnnhư hắn
nên không có khả năng bay khỏi Thiên Táng Cốc quá xa. Giờ phút này tất
cả đều đang dốc toàn lực giải độc.
Không thể không nói, Tuyệt thế Võ thể của Tiêu Thần thật sự vô cùng
mạnh mẽ. Ở trong năm người thì là người thứ nhất trục được hết khí tức
Thi Sát, trong thời gian sống còn này đã chiếm cứ tiên cơ tuyệt đối .
Giờ phút này, Tiêu Thần thấy Đại Địa Vương cùng Ngô Minh ở gần nhất,
trước hết giết người nào? Tâm tư hắn thay đổi thật nhanh, chỉ trong phút chốc đã đưa ra quyết định, trước cứ loại bỏ Ngô Minh. Người này tâm cơ
thâm trầm, âm hiểm đáng sợ, mà lại còn có Hoàng Thiên Thần Chung Bất
Diệt cùng Thiên Lôi chùy được giữ trong người, một thân công phòng Vô
Song, quả thật là kình địch cường đại .
Xoẹt
Tiêu Thần lưu lại một đạo tàn ảnh, lập tức nhằm về phía một thung lũng cách đó hơn mười dặm.
Giờ phút này, trong thung lũng trăm hoa điêu tàn, vạn mộc khô héo,
sương mù mông lung.Dòng suối nước nóng trong cốc đích xác đã hoàn toàn
sôi sùng sục, biến thành màu đen sì. Khí tức Thi Sát tràn ngập, tất cả
cỏ cây trong thung lũng đều héo rũ .
Đến lúc này không cần nói bất cứ gì thừa. Tiêu Thần hóa thành một tia
chớp lọt vào khe núi. Nghịch Long Thất Bộ bước ra, hư không bị nghiền
nát, hai chân đạp về hướng Ngô Minh đang ngồi .
Ngô Minh mở hai mắt ra, hai đạo tinh quang phóng lên cao, thân thể càng là kim quang đại thịnh. Một tòa Hoàng Kim Thần Chung hiện ra trôi nổi
trong không trung trên đỉnh đầu của hắn.
"Boong. . ."
Tiếng chuông du dương, ở dưới một kích này, sóng chuông đã chấn cho khe núi ở giữa những đámnúi non bốn phía đều sụp đổ , đầy trời bụi mù vọt
lên.
Kim quang lấp lánh đại thịnh, Hoàng Kim Thần Chung Bất Diệt như là vách tường vô phương công phá, ngang ngạnh đối kháng với Nghịch Long Thất
Bộ của Tiêu Thần.
Lực lượng vạn vạn quân cũng không gây tổn thương gì cho Ngô Minh, lực phòng ngự của Thần Chung vô cùng lớn.
Mặc dù như thế, Ngô Minh vẫn lộ ra vẻ kinh hãi. Tiêu Thần lại đến trước khi hắn khôi phục, điều này ra ngoài dự liệu của hắn. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Luyện Thể thuật của hắn và Tuyệt thế Võ thể có hiệu quả chênh
nhau, cách của Tiêu Thần mạnh mẽ hơn.
Năm đó, Tiêu Thần cũng cơ hồ đi lên con đường Vô Danh này, nhưng mà
cuối cùng cũng đành từ bỏ Dong Binh Luyện Thể, sửa thành tu luyênh tuyệt thế võ thể.
So sánh hai thuật tu luyện thân thể mạnh nhất, từ khía cạnh khôi phục
thực lực mà nói, không nghi ngờ là Tiêu Thần đổi thành tu võ thể đã
thắng.
Điều này làm cho Ngô Minh có cảm giác rất không an tâm. Giờ phút này
hắn còn một chút giọt Thi Sát chưa trục xuất ra được, nay phải đối địch
như thế thì sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Ngô Minh tâm cơ thâm trầm, vô cùng quyết đoán. Hắn không có chút do dự
gì, đầu đội Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt cứ thế phóng lên cao, không
hề chống cự nữa, bại trận trốn đi.
Hắn cũng không phải hoảng loạn bỏ trốn mà đầu óc rất tỉnh táo, trực
tiếp hướng về phía tây bắc phóng đi. Đại Địa Vương đang ở trong một hồ
nước phía trước hai mươi mấy dặm để trục độc, nên hắn muốn lôi một vị dị tộc vương cường đại xuống bùn.
Không thể không nói, Ngô Minh người này rất không tầm thường, sống chết trước mắt, mà đầu óc vẫn rất bình tĩnh.
Dưới bầu trời đêm như là có hai tia chớp xẹt qua. Hai mươi mấy dặm đối
với cảnh giới Chí Nhân Thiên vương mà nói, thật sự là quá ngắn. Cơ hồ
trong chốc lát hai người liền cùng đi đến trên không trung hồ nước kia.
Dã thú trong núi rừng Nguyên Thủy gầm rống, những dải núi non vây chung quanh hồ nước. Đại Địa Vương chợt mở mắt, phát hiện hai đại cao thủ
đang kịch chiến.
"Đại Địa Vương nếu như không muốn theo gót Hải Thần vương thì tới đây
hỗ trợ. Kẻ địch muốn thu lấy thần hồn của ngươi ở chỗ này!" Tiêu Thần
làm sao không biết tính toán của Ngô Minh. Đối phương muốn mượn lực phản đòn thì có thể nào để cho hắn được như nguyện. Từ cách rất xa hắn liền
hô trước.
Khóe miệng Ngô Minh lộ ra một nụ cười lạnh, đồng dạng quát to: "Đại Địa Vương, ta chỉ nói cho ngươi một tin tức. Tiêu Thần đã hoàn toàn khu
trục được thi sát khí, mà chúng ta đều bị quấn thân Thi Sát, thân thể
chưa hề khôi phục, còn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Chọn lấy ta hay bỏ ta
như thế nào thì thiết nghĩ ngươi hẳn là rõ ràng."
Lời của Tiêu Thần có tính kích động, không thể tránh khỏi khơi dậy hận ý trong lòng Đại Địa Vương đối với Ngô Minh. Mà lời của Ngô Minh lại điểm trúng chỗ hiểm, tỏ rõ tình cảnh trước mắt của bọn họ , để cho Đại Địa
Vương không được kiêng nể.
Hai vị cường giả đại chiến kịch liệt đều muốn lôi kéo Đại Địa Vương xuất thủ.
Tiêu Thần quát: "Đại Địa Vương ngươi hẳn là biết, ta không có khả năng
tạo thành uy hiếp đối với ngươi . Bởi vì Dạ Xoa Thiên Hậu cùng Mã Ba Áo
đang ở cách đây không xa. Ngươi quên Hải Thần vương đã chết thảm sao?
Nếu như ngươi vẫn còn có một chút tâm huyết thì sẽ biết nên lựa chọn như thế nào!"
" Boong. . ."
Hoàng kim thần quang mãnh liệt vô cùng chói mắt, sống âm của chuông
rung động khắp nơi. Hồ nước đen sì phía dưới nổi lên những cơn sóng mãnh liệt mênh mông ngập trời, các dãy núi chung quanh lại càng bắt đầu rung rinh mãnh liệt, tùy thời có thể bị vỡ ra.
Ngô Minh đại chiến Tiêu Thần đồng thời quát Đại Địa Vương: "Các ngươi
vì Tiêu Thần mà đánh từ Cửu Châu tới Tu Chân Giới, tử thương bao nhiêu dị tộc vương? Trong Thiên Táng Cốc gần như bị diệt toàn bộ! Bực này
đại cừu, há có thể không báo? Chúng ta hẳn là có cùng chung địch thủ.
Hợp tác cùng hắn, giống như bảo hổ lột da. Mà hiện tại công lực hắn đã
hồi phục, chúng ta chỉ có hợp lực mới có thể giữu được mạng sống, nếu
không sẽ bị hắn giết chết từng người."
Giờ phút này, Ngô Minh cùng Tiêu Thần vừa sinh tử đại chiến, vừa lục đục với nhau, tranh thủ ngoại viện.
"Boong. . ."
Sóng chuông rung động thiên địa, hoàng kim thần quang quét về khắp nơi. Những dãy núi non ở bốn phương tám hướng tất cả đều ầm ầm sụp đổ, bụi
mù ngút trời lên đến mây xanh làm trăng sao đều bị che đi .
Tiêu Thần lấy Tứ Đại Tán Thủ đối đầu Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt,
tứ phía có từng thiên bia hiện ra. Phảng phất như Thần Chung đã nện biến hình đập cho Ngô Minh phải phun ra những ngụm máu lớn.
Ngô Minh trong đôi mắt bắn ra hai đạo ánh sáng lạnh. Giờ phút này Thi
Sát trong người hắn cũng chưa được trục ra khỏi cơ thể, nên khó có thể
phát huy ra lực lượng đỉnh cao . Hắn cắn răng giơ tả chưởng lên, một
thanh Tử Kim thần chùy hiện ra.
"Oanh "
Chí bảo Thiên Lôi chùy của Luyện Khí Tông có lực công kích vô cùng lớn, không ngờ đối chọi được với một mặt Thiên Bi. Âm thanh điếc tai nhức óc xé rách không trung đang lan truyền đi xa trên trăm dặm, mặt đất phía
dưới tung tóe đi ra ngoài tạo thành một khe lớn dài hơn mười dặm . Không ít những quả núi cao bởi vậy mà sụp đổ.
Trên bầu trời có vô tận hào quang đang lấp lánh. Đến khi tất cả bình
tĩnh trở lại thì khóe miệng Tiêu Thần tràn ra vết máu li ti, còn Ngô
Minh thì phun ra một ngụm huyết lớn.
Xoẹt
Tiêu Thần lấy Bát Tướng Cực Tốc xông tới. Thời khắc mấu chốt có thể nào nương tay, thời cơ chiến đấu không thể bỏ qua.
Hai mắt Ngô Minh bắn ra hai tia chớp lạnh, hắn không hề đối kháng nữa
mà trực tiếp nhằm phía Đại Địa Vương. Dụng ý của hắn rất rõ ràng, để dị
tộc vương này dẫu không muốn đánh cũng phải đánh. Hắn muốn trực tiếp dụ
dỗ.
Vậy mà, Đại Địa Vương tính tình vô cùng nóng này, thật sự không phải
một người có đầu não tỉnh táo. Hắn trực tiếp áp dụng mấy loại công kích khác nhau. Hào quang vàng đậm tràn ngập thập phương, nó bốc lên từ trên mặt đất, quét ngang hai tên Thiên vương đang vọt tới.
"Ầm ầm ầm "
Âm thanh điếc tai nhức óc cắt qua bầu trời đêm, khiến cho những dãy núi non vô tận đều rung động.
Ngô Minh cùng Tiêu Thần không có chút gì do dự, cả hai đều cùng công
kích ra một đòn nghiêm trọng, đánh cho Đại Địa Vương miệng phun tiên
huyết mà lui ra.
Mà lúc này, Ngô Minh lại một lần nữa bay lên trời, nhằm về phía phương
xa. Đại Địa Vương không thể chắn hộ tai nạn cho hắn, nên hắn đành phải
lại trốn đi xa lần nữa.
Tiêu Thần đuổi theo không bỏ.
Hai người giống như hai ngôi sao băng, trong trời đêm lưu lại hai vệt sáng thật dài.
Xoẹt
Ngô Minh vọt tới một dãy núi ở cách đó mấy chục dặm. Nơi này hoàn toàn
hiu quạnh, giống như đã tới cuối mùa thu. Chiến Vương Mã Ba Áo đã mượn
thảm thực vật đầy khắp núi đồi để tịnh hoá sát khí, kết quả làm cho vài
quả núi lớn đều là không khí hoàn toàn trầm lặng.
"Mã Ba Áo, Tiêu Thần đã trục hết sát khí, mau cùng ta liên thủ đối phó
hắn. Nếu không chúng ta sẽ bị hắn tiêu diệt từng người." Ngô Minh hô to, hắn xông đến nơi này thì đương nhiên là muốn mượn lực phản đòn.
Tiêu Thần không nói gì thêm, bởi vì hắn biết Mã Ba Áo cũng là gia hỏa
đầy tính toán, nói hay không nói thì cũng như nhau. Tên Chiến Vương này
trong lòng tự có chủ trương, tuyệt đối vô phương kích động.
Mã Ba Áo khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh rồi tránh né bọn họ thật
xa. Hắn vừa đứng xem cuộc chiến vừa trục sát khí, điệu bộ không thèm đếm xỉa đến.
Ngô Minh ngầm bực, nhưng cũng không có cách nào.Gặp đúng kẻ cũng có tâm cơ thâm trầm thế này, hắn chỉ có thể lại lần nữa lựa chọn bay trốn đi.
Nếu không, nói không chừng đảm bảo chính Mã Ba Áo lại ám toán hắn một
chiêu.
"Phanh "
Tiêu Thần triển khai tuyệt sát, Tứ Đại Tán Thủ chấn cho Thần Chung biến hình, rồi sau đó lấy Thiên Âm chữ " Ông" để ngăn cản Thiên Lôi chùy.
Hắn hung hăng công kích về hướng Ngô Minh.
"Leng keng "
Ngô Minh tay phải giơ lên cao cao, giữa năm ngón tay lóe ra xuất năm
thanh Thần Kiếm hào quang chói lòa mà chém về phía Tiêu Thần.
"Phanh "
Tiêu Thần lấy Bát Tương Bản Nguyên thế giới đối địch. Cánh cửa thế giới thần bí mở rộng ra, trực tiếp dùng lực lượng vô biên đánh tan Thần
Kiếm, sau đó lại còn quét về hướng nửa người Ngô Minh .
"Oanh "
Ngô Minh toàn thân hào quang lóng lánh, nửa người bên phải hiện ra rất
nhiều Linh Bảo. Đó đều là pháp bảo được hắn nấu chảy rồi nhập vào mình.
Chúng nhất loạt hiện ra để ngăn cản công kích tuyệt sát.
"Răng rắc răng rắc "
Sau khi năm thanh Thần Kiếm từ hữu chưởng bị vỡ vụn, một tòa Linh Lung Tháp, một chiếc đèn thần Lưu Ly ở trong cánh tay phải toàn bộ vỡ nát,
mà đồng ấn cùng với thần thuẫn hiện ra từ ngực phải cũng bị chia năm xẻ
bảy.
Ngô Minh bị hủy liên tục vài bảo vật, những thứ này là do hắn hòa tan
vào người làm một thể Linh Bảo.Nên trong khoảnh khắc chúng bị phá hủy
thì hắn cũng bị thương nặng.
Ngô Minh ngửa mặt lên trời hét lớn rồi hóa thành một đạo Lưu Quang bay
trốn đi. Mặc dù rất khó chịu nhưng mà nếu hắn muốn liều mạng thì rất khó có thể phát huy ra hết thực lực chân chính. Vô luận như thế nào thì hắn cũng sẽ không dừng lại quyết chiến.
"Ngươi thực sự khiến ta rất chật vật, có điều dừng ở đây đi, gặp lại!"
Ngô Minh đột nhiên ngừng lại, trong đôi mắt bắn ra hai đạo hào quang
lạnh lẽo.
Hắn toàn thân đều dính máu, trong chớp mắt biến thành một Huyết Nhân, miệng quát: "Lôi quang độn!"
Trong tay trái hắn là thanhThiên Lôi chùy màu vàng tím hiện lên. Sau
khi nó bị máu xâm nhiễm thì phát ra ánh sáng yêu dị, khắp bầu trời đêm
đều bị nhuộm thành Huyết Hồng Sắc.
Xoẹt
Ngô Minh bỗng nhiên biến mất, trực tiếp xuất hiện ở ngoài vài dặm.
Tiêu Thần có thần thức nhạy cảm qua bao phen trận chiến đã phát giác
được khí tức ở ngoài vài dặm. Hắn hóa thành một đạo cầu vồng truy đuổi
teo. Nhưng mà, trong chớp mắt Ngô Minh hiển linh ra thì lại lần nữa dùng lôi quang xuyên qua không gian, lại xuất hiện ở ngoài vài dặm .
Tiêu Thần tăng tốc độ lên tới cực hạn, khó khăn lắm mới đuổi kịp
theo. Tay phải hắn phóng đại vô hạn, đến khi Ngô Minh lại lần nữa xuyên
qua không gian thì bàn tay cực lớn liền phô thiên cái địa chụp xuống,
hướng về chiếc Hoàng Kim Thần Chung kia mà chộp tới.
"Boong "
Tiêu Thần ôm quanh Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt.
Ngô Minh thất kinh, thật không ngờ hao phí đại lượng Tinh Nguyên Lôi
quang độn, đều không thể thoát khỏi Tiêu Thần, lại có nguy hiểm thất lạc Thần Chung.
Kim quang vạn trượng, Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt giống như một
vầng thái dương chiếu rọi bầu trời đêm thành một mảnh sáng rực.
Hai đại cao thủ giằng co trên bầu trời mãi không xong, toàn lực tranh đoạt Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt.
Xích
Đột nhiên , một đạo ánh sáng thần thánh bùng phát. Nó làm cho trăng sao đều buồn bã thất sắc, kiếm quang lóng lánh chiếu đến tận trời cao, lập
tức chém đến.
Kiếm quang lóng lánh chói mắt này chiếu sáng bầu trời đêm, chém sắt như bùn, đất trời rung chuyển. Một kiếm bổ ra, sơn hà thất sắc!
Đến mạnh như Tiêu Thần đều biến sắc, tức thì trốn sang một bên.
"Boong "
Kiếm quang cường thịnh xẹt qua tàn ảnh của Tiêu Thần, bổ vào trên Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt, chấn cho Ngô Minh miệng phun ra máu rồi tung bay đi ra ngoài.
Một bạch y thiếu nữ không nhiễm khói lửa nhân gian hiện ra , trong tay
là một thanh kiếm tiên hào quang vạn trượng, không ngờ là Diệp Tĩnh!
Điều này nằm ngoài dự liệu của Tiêu Thần cùng Ngô Minh. Lúc ở tại Thiên Táng Cốc cũng không nhìn thấy nàng này lao ra, vốn tưởng rằng nàng đã
hóa thành thi thủy, không nghĩ nàng cũng không chết, tất nhiên là có bí
thuật.
Rất hiển nhiên giờ phút này Diệp Tĩnh cũng đã trục hết sát khí.Nàng
không có chút do dự gì, kiếm tiên tỏa vạn đạo hào quang, lợi dụng lúc
Hoàng Thiên Thần Chung Bất Diệt bất ổn mà "Xích" một tiếng, lưu lại tại
ngực phải Ngô Minh một cái lỗ máu nhìn thông trước sau.
Ngô Minh tức giận, thực lực của hắn bị thua kém hai người trước mắt,
nhưng là lại bởi vì Thi Sát chưa từng trục được hết nên liên tục bị
thương, thật sự khiến cho hắn có cảm giác căm tức.
"Được, còn nhiều thời gian!" Hắn là một người hiểu được cách lựa chọn.
Ba ngụm tinh khí bản nguyên phun ra, Thiên Lôi chùy tỏa ánh sáng tím
ngút trời, mang theo hắn xé rách không trung mà đi, tốc độ nhanh đến
trình độ khó có thể tin nổi.
"Không để lại Thần Chung thì lưu lại tính mạng!" Diệp Tĩnh mặc dù thuần khiết như tiên, nhưng mà không nương tay chút nào . Kiếm tiên của nàng
sau khi xuyên thủng ngực Ngô Minh, lại cũng thành lập một loại liên lạc
không rõ.
Kiếm tiên phát ra một đạo hào quang chói mắt , liên tiếp đến cực nhanh
độn vào ngực Ngô Minh. Giữa hai người phảng phất đã nối chung một mối,
Diệp Tĩnh giống như bị lôi kéo bay về phía trước.
Tiêu Thần phi thường giật mình, Diệp Tĩnh không chỉ còn sống bình yên,
mà lại còn có thủ đoạn như thế. Hẳn là nàng đã đứng nhìn trong thời gian dài, nếu như không phải cuối cùng đoạt được Thần Chung trước mắt hắn,
chỉ sợ nữ nhân này còn không lộ diện.
Hắn không thể không thầm than, Ngô Minh cùng Diệp Tĩnh đều không phải nhân vật đơn giản.
Lôi quang độn quá nhanh do việc phải trả giá vì thiêu đốt sinh mệnh
Tinh Nguyên, Tiêu Thần không truy theo nữa. Hắn phỏng đoán trong hai
cường giả hẳn là sẽ chết đi một người.
Xoẹt
Tiêu Thần không có trì hoãn chỉ chốc lát thời gian mà trở về cực nhanh. Cơ hội khó được, hắn không muốn bỏ lãng phí.
Đến khi vượt qua chỗ Mã Ba Áo đang ẩn náu, hắn không hề dừng lại. Bởi
vì hắn cảm giác được khí tức của Dạ Xoa Thiên Hậu, tuyệt sắc Dạ Xoa
Thiên Hậu lại đã trục được hết Thi Sát, đã hội họp cùng Chiến Vương.
"Không tốt!" Dạ Xoa Thiên Hậu đồng dạng cảm giác được dao động thần thức của Tiêu Thần, phóng lên cao để truy đuổi.
Tiêu Thần trong quá trình phi hành đã tăng lực lượng toàn thân lên tới
cực hạn. Hắn nhìn hồ nước xa xa phía trước, đã phát hiện bóng dáng của
Đại Địa Vương.
Hắn không có chút do dự gì mà triển khai công kích mạnh nhất, cơ hồ lấy ra hơn phân nửa lực lượng toàn thân. Lục Thần Thức, Băng Liệt Thức,
Trấn Ma Thức, Nghịch Loạn Thức đồng xuất, tứ phía có Thiên Bi áp xuống.
"Oanh "
Đất trời rung chuyển!
Đại Địa Vương đang bị Thi Sát quấn thân, mặc dù kiệt lực chống lại,
nhưng cuối cùng bị đánh cho chia năm xẻ bảy, thân thể vỡ tan trong hồ
nước .
Tiêu Thần phóng lên cao, né qua Dạ Xoa Thiên Hậu, trực tiếp phóng về
hướng nơi Mã Ba Áo ẩn náu , hắn muốn tiêu diệt Chiến Vương.
Nhưng vào lúc này, trong Thiên Táng Cốc truyền đến tiếng vang trời long đất lở, thập vạn Tiên Sơn đều lay động một hồi. Dao động năng lượng to
lớn của Bán Tổ lan truyền, rất hiển nhiên đại chiến nơi đó đang phi
thường kịch liệt, có Bán Tổ bị đánh ra khỏi Thiên Táng Cốc.
Tiêu Thần cảm giác được khí tức quen thuộc, người kia là Dạ Xoa Bán Tổ!
Hắn phi thường quyết đoán, trực tiếp tự làm tiêu tan hết thần lực. Lực
lượng của thế giới Tử Vong xuất hiện, trực tiếp đưa hắn về đại lục Tử
Giả hắc ám.
Ở chỗ sâu trong Thiên Táng Cốc bị mấy vị Bán Tổ phong ấn, sau khi lão
Dạ Xoa bị đánh ra từ quầng sáng, thần thức cường đại trong nháy mắt liền cảm ứng được khí tức của gần hai mươi vị dị tộc vương sau khi tử vong
đang trôi dạt trong cung điện to lớn.
Đến khi lão bắt lấy một người tu sĩ, lục soát hồn phách của hắn thì
hoàn toàn hiểu rõ đã xảy ra cái gì. Lập tức lão phát ra một tiếng rống
giận dữ trời long đất lở.
Lão Dạ Xoa mặt hoàn toàn xanh mét,như thể chọc một cái là có nước xanh chảy ra.